Chương 30 - Thật Ra Tôi Cũng Có Chàng Trai Mà Tôi Thích
Còn Nhìn Nữa Thì Chúng Ta Chia Tay
Tiệm Tiệm Địch Hóa
2024-08-07 19:09:57
Sự xuất hiện của Hạ Tiểu Bạch cũng thu hút sự chú ý của một số nam sinh và nữ sinh trong thư viện, tất cả đều bị sự xinh đẹp đến ngạc nhiên của anh hấp dẫn.
"Ôi ôi, mau nhìn, mau nhìn kìa…”
“Nữ sinh này thật là đẹp..."
"Đáng tiếc có hơi mỏng….Mẹ kiếp, ai có thông tin liên lạc của cô ấy! Tôi sẽ cho mười lần rút thăm của Genshin Impact!”
Thậm chí xung quanh còn truyền đến tiếng nữ sinh lớn tiếng quát nam sinh.
"Nhìn cái gì, anh đã nói sau này chỉ ngắm một cô gái duy nhất là em mà!”
"Còn nhìn nữa thì chúng ta chia tay.”
Hạ Tiểu Bạch cười thầm trong lòng, rõ ràng nam sinh này có bạn gái rồi mà còn không biết vừa lòng, xứng đáng bị mắng.
Hệ thống bảo anh đọc mấy quyển văn học có tiếng để mở mang tri thức. Hạ Tiểu Bạch cẩn thận tìm sách, lấy xuống một quyển “« Anna Karenina ».
Sau đó anh tìm một chỗ yên tĩnh nhẹ nhàng ngồi xuống, ngón tay như ngọc chậm rãi lật sách.
Đây là một quyển tiểu thuyết dài đầy ý nghĩa về một thứ vũ khí sắc bén của nhà văn người Nga Lev Tolstoy.
Trên thế giới, văn học Nga cũng tồn tại theo thế chân vạc. Dù bình thường Hạ Tiểu Bạch càng thích xem anime của quốc đảo Nhật Bản hơn nhưng trong lĩnh vực văn học, thì nước Nga có thể gây sát thương cực lớn lên đảo quốc này.
« Anna Karenina » kể về một câu chuyện theo đuổi tình yêu bi kịch của nữ chính Anna cũng như sự cải cách và khám phá của nhà văn Levin trước cơn khủng hoảng ở nông thôn. Câu chuyện là một bức tranh đầy màu sắc kể về sự rộng lớn và phong phú của nước Nga từ Moscow đến vùng nông thôn tỉnh lẻ.
Hạ Tiểu Bạch đắm chìm vào đại dương văn học, gương mặt xinh đẹp mỉm cười đầy ấm áp.
Trong mùa hè ảm đạm năm ấy, bạn đang mê man học tập tại thư viện, bạn uể oải mở mắt ra, làn da cô ấy trắng mịn như tuyết hiện lên dưới ánh mai, cô gái văn chương cầm quyển sách đọc mỉm cười dịu dàng như một cơn gió mát giữa mùa hè làm lòng người sung sức gấp trăm lần.
Thậm chí có người còn lấy điện thoại di động ra bắt đầu chụp ảnh đăng lên group lớp, group khoa, thậm chí là diễn đàn trường.
Tích tích tích.
Trong nhóm trường.
〖 Wow chị gái xinh đẹp quá, cậu gặp ở đâu thế 〗
〖Lầu trên, tôi đang ở hiện trường với cô gái văn chương xinh đẹp, sách cô ấy đọc cũng là văn học cao cấp bình thường tôi không bao giờ đụng tới〗
〖 Lầu trên chỉ biết đọc sách 〗
〖 Đúng vậy, đúng vậy, tôi cũng đang ở đây, đáng tiếc phần ngực cũng chỉ là bình thường〗
〖 Lầu trên biết cái gì, ngực không phẳng thì lấy cái gì cân bằng thiên hạ! 〗
〖 Mẹ, mấy lầu trên đừng cố gắng nữa, mau cho ông biết ông phải đi chỗ nào đi〗
〖Hắc hắc, chỉ sợ lầu trên không thích học tập, thông qua bối cảnh, tôi đã đoán ra đó là chỗ nào, bây giờ qua đó liền đây, tiếc là không nói cho mấy người biết đâu〗
〖 Dựa vào cái gì, lầu trên không có nghĩa khí 〗
〖 Ngưng, nghĩa khí có làm cơm ăn được không? Nhưng người đẹp thì có thể ăn được, ha ha ha "
Khi đọc xong ba tác phẩm văn học nổi tiếng, Hạ Tiểu Bạch vuốt mái tóc đen rủ xuống trước mặt, chậm rãi đặt quyển « Chiều nhặt triêu hoa » to đùng của Lỗ Tấn xuống.
"Không hổ là siêu phẩm của Lỗ Tấn, vừa xây dựng được nhân vật với cá tính đặc sắc vừa lồng ghép được ký ức vào tư duy lý tính, vừa ấm áp vừa hữu ích.”
Tất nhiên anh cũng thích câu “Nghệ thuật” vĩ đại nhất, lâu dài nhất và phổ biến nhất của Trung Quốc chúng ta là đàn ông giả làm phụ nữ trong quyển «Sách giả tự do – Đất nước nghệ thuật » của Lỗ Tấn.
Đàn ông thấy “Giả phụ nữ”, phụ nữ thấy “Giả đàn ông”. Ngoài mặt là trung tính, nhưng bên trong vẫn là đàn ông, nhưng nếu không đóng giả thì còn gì là nghệ thuật?
Hạ Tiểu Bạch ngước đôi mắt màu hổ phách lên nhìn xung quanh, anh ngây ngẩn cả người, do đắm chìm vào sách nên cũng không biết đã trôi qua bao lâu.
Xung quanh anh đã có không ít nam sinh ngồi, người nào người nấy đều không khác gì Trư Bát Giới, giống như chưa từng nhìn thấy phụ nữ.
Đặc biệt là khi Hạ Tiểu Bạch ngẩng đầu lên nhìn qua, mấy nam sinh kia còn ra vẻ thanh cao như chưa từng rình mò.
Hạ Tiểu Bạch cảm thấy buồn cười, đúng là không khác gì anh lúc nhìn lén gái xinh.
Dù sao cũng từng là nam, anh cũng hiểu rất rõ về những cử chỉ nhỏ của mấy người này.
Hạ Tiểu Bạch xem điện thoại một chút, đã mười một giờ trưa, chẳng trách bụng có hơi đói.
Có một chuyện làm anh cảm thấy rất khó chịu chính là Hạ Tiểu Bạch cũng phát hiện thấy Triệu Trình và Chu Thanh đang ngồi cách đó không xa nhìn mình.
Quan trọng nhất chính là bên cạnh hai con hàng này còn có ba em gái xinh đẹp đang ngồi.
Chết tiệt, gì mà anh em tốt, mấy tên không có nghĩa khí, tán gái cũng không dẫn mình theo. (? °? д°)
Thật ra từ sáng sớm Triệu Trình và Chu Thanh đã kêu anh dậy đi tán gái, nhưng anh lại ngủ nướng không chịu ngồi dậy.
------
Dịch: MBMH Translate
"Ôi ôi, mau nhìn, mau nhìn kìa…”
“Nữ sinh này thật là đẹp..."
"Đáng tiếc có hơi mỏng….Mẹ kiếp, ai có thông tin liên lạc của cô ấy! Tôi sẽ cho mười lần rút thăm của Genshin Impact!”
Thậm chí xung quanh còn truyền đến tiếng nữ sinh lớn tiếng quát nam sinh.
"Nhìn cái gì, anh đã nói sau này chỉ ngắm một cô gái duy nhất là em mà!”
"Còn nhìn nữa thì chúng ta chia tay.”
Hạ Tiểu Bạch cười thầm trong lòng, rõ ràng nam sinh này có bạn gái rồi mà còn không biết vừa lòng, xứng đáng bị mắng.
Hệ thống bảo anh đọc mấy quyển văn học có tiếng để mở mang tri thức. Hạ Tiểu Bạch cẩn thận tìm sách, lấy xuống một quyển “« Anna Karenina ».
Sau đó anh tìm một chỗ yên tĩnh nhẹ nhàng ngồi xuống, ngón tay như ngọc chậm rãi lật sách.
Đây là một quyển tiểu thuyết dài đầy ý nghĩa về một thứ vũ khí sắc bén của nhà văn người Nga Lev Tolstoy.
Trên thế giới, văn học Nga cũng tồn tại theo thế chân vạc. Dù bình thường Hạ Tiểu Bạch càng thích xem anime của quốc đảo Nhật Bản hơn nhưng trong lĩnh vực văn học, thì nước Nga có thể gây sát thương cực lớn lên đảo quốc này.
« Anna Karenina » kể về một câu chuyện theo đuổi tình yêu bi kịch của nữ chính Anna cũng như sự cải cách và khám phá của nhà văn Levin trước cơn khủng hoảng ở nông thôn. Câu chuyện là một bức tranh đầy màu sắc kể về sự rộng lớn và phong phú của nước Nga từ Moscow đến vùng nông thôn tỉnh lẻ.
Hạ Tiểu Bạch đắm chìm vào đại dương văn học, gương mặt xinh đẹp mỉm cười đầy ấm áp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong mùa hè ảm đạm năm ấy, bạn đang mê man học tập tại thư viện, bạn uể oải mở mắt ra, làn da cô ấy trắng mịn như tuyết hiện lên dưới ánh mai, cô gái văn chương cầm quyển sách đọc mỉm cười dịu dàng như một cơn gió mát giữa mùa hè làm lòng người sung sức gấp trăm lần.
Thậm chí có người còn lấy điện thoại di động ra bắt đầu chụp ảnh đăng lên group lớp, group khoa, thậm chí là diễn đàn trường.
Tích tích tích.
Trong nhóm trường.
〖 Wow chị gái xinh đẹp quá, cậu gặp ở đâu thế 〗
〖Lầu trên, tôi đang ở hiện trường với cô gái văn chương xinh đẹp, sách cô ấy đọc cũng là văn học cao cấp bình thường tôi không bao giờ đụng tới〗
〖 Lầu trên chỉ biết đọc sách 〗
〖 Đúng vậy, đúng vậy, tôi cũng đang ở đây, đáng tiếc phần ngực cũng chỉ là bình thường〗
〖 Lầu trên biết cái gì, ngực không phẳng thì lấy cái gì cân bằng thiên hạ! 〗
〖 Mẹ, mấy lầu trên đừng cố gắng nữa, mau cho ông biết ông phải đi chỗ nào đi〗
〖Hắc hắc, chỉ sợ lầu trên không thích học tập, thông qua bối cảnh, tôi đã đoán ra đó là chỗ nào, bây giờ qua đó liền đây, tiếc là không nói cho mấy người biết đâu〗
〖 Dựa vào cái gì, lầu trên không có nghĩa khí 〗
〖 Ngưng, nghĩa khí có làm cơm ăn được không? Nhưng người đẹp thì có thể ăn được, ha ha ha "
Khi đọc xong ba tác phẩm văn học nổi tiếng, Hạ Tiểu Bạch vuốt mái tóc đen rủ xuống trước mặt, chậm rãi đặt quyển « Chiều nhặt triêu hoa » to đùng của Lỗ Tấn xuống.
"Không hổ là siêu phẩm của Lỗ Tấn, vừa xây dựng được nhân vật với cá tính đặc sắc vừa lồng ghép được ký ức vào tư duy lý tính, vừa ấm áp vừa hữu ích.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tất nhiên anh cũng thích câu “Nghệ thuật” vĩ đại nhất, lâu dài nhất và phổ biến nhất của Trung Quốc chúng ta là đàn ông giả làm phụ nữ trong quyển «Sách giả tự do – Đất nước nghệ thuật » của Lỗ Tấn.
Đàn ông thấy “Giả phụ nữ”, phụ nữ thấy “Giả đàn ông”. Ngoài mặt là trung tính, nhưng bên trong vẫn là đàn ông, nhưng nếu không đóng giả thì còn gì là nghệ thuật?
Hạ Tiểu Bạch ngước đôi mắt màu hổ phách lên nhìn xung quanh, anh ngây ngẩn cả người, do đắm chìm vào sách nên cũng không biết đã trôi qua bao lâu.
Xung quanh anh đã có không ít nam sinh ngồi, người nào người nấy đều không khác gì Trư Bát Giới, giống như chưa từng nhìn thấy phụ nữ.
Đặc biệt là khi Hạ Tiểu Bạch ngẩng đầu lên nhìn qua, mấy nam sinh kia còn ra vẻ thanh cao như chưa từng rình mò.
Hạ Tiểu Bạch cảm thấy buồn cười, đúng là không khác gì anh lúc nhìn lén gái xinh.
Dù sao cũng từng là nam, anh cũng hiểu rất rõ về những cử chỉ nhỏ của mấy người này.
Hạ Tiểu Bạch xem điện thoại một chút, đã mười một giờ trưa, chẳng trách bụng có hơi đói.
Có một chuyện làm anh cảm thấy rất khó chịu chính là Hạ Tiểu Bạch cũng phát hiện thấy Triệu Trình và Chu Thanh đang ngồi cách đó không xa nhìn mình.
Quan trọng nhất chính là bên cạnh hai con hàng này còn có ba em gái xinh đẹp đang ngồi.
Chết tiệt, gì mà anh em tốt, mấy tên không có nghĩa khí, tán gái cũng không dẫn mình theo. (? °? д°)
Thật ra từ sáng sớm Triệu Trình và Chu Thanh đã kêu anh dậy đi tán gái, nhưng anh lại ngủ nướng không chịu ngồi dậy.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro