Chương 30 - Thật Ra Tôi Cũng Có Chàng Trai Mà Tôi Thích
Được Hời Mà Còn Làm Bộ Oan Ức
Tiệm Tiệm Địch Hóa
2024-08-07 19:09:57
Mặc Tử Hàn lúc này đã đạt tới ranh giới của sự bùng nổ, kích động đến mức hận không thể xé nát Hạ Tiểu Bạch ngay tại chỗ.
Đúng lúc này, phía sau vang lên mấy giọng nói.
"Vãi, Tiểu Bạch, anh Tử Hàn, hoa khôi Sở cũng ở đây à. Ở đây làm gì vậy? Tam quốc chia thiên hạ hay là mối tình tay ba !"
Ba người quay đầu lại nhìn, không ngờ lại là Triệu Trình, Chu Thanh còn có Lý Lương.
Triệu Trình ngồi xuống bên cạnh Hạ Tiểu Bạch, kéo anh vào trong.
Sở Thu Hi cũng chỉ có thể dịch ngồi về phía bên trong, dù sao bọn họ đều là bạn cùng phòng của Hạ Tiểu Bạch, nên cũng ngại không nói gì.
Lý Lương và Chu Thanh ngồi bên phía Mặc Tử Hàn, Lý Lương ngẩng đầu nhìn Mặc Tử Hàn đang đứng đó, vẻ mặt có chút gì đó không ổn.
Nghĩ đến chuyện Tiểu Bạch hình như đã từng hôn môi Sở Thu Hi, chẳng lẽ Mặc Tử Hàn đã biết chuyện này rồi sao ?
Anh cũng có nghe nói Mặc Tử Hàn đã theo đuổi Sở Thu Hi một năm rồi.
Gia đình Mặc Tử Hàn và gia đình Sở Thu Hi bổ trợ lẫn nhau trong kinh doanh, các trưởng bối lại gán ghép hai người bọn họ với nhau.
Càng huống hồ, hai người cũng được coi là có tướng mạo, nói giàu có thì cũng đều rất giàu có.
Trai đẹp gái xinh, lại đều là sinh viên xuất sắc.
"Tử Hàn, anh đứng đó làm gì, còn không ngồi xuống đi." Lý Lương thăm dò nói.
Vừa rồi Mặc Tử Hàn đã đạt đến ranh giới muốn giết người, nhưng sự xuất hiện đột ngột của mấy người đã khiến hắn ta bình tĩnh lại.
Trong lòng hắn ta bùng cháy lên ngọn lửa của lòng hiếu thắng mà trước nay chưa từng có, càng là thứ không có được, hắn lại càng muốn có.
Hắn ta lạnh lùng liếc nhìn Hạ Tiểu Bạch, nói với Lý Lương : “Đi, ra ngoài uống với tôi mấy ly.”
Lý Lương thở dài lắc đầu : "Đi thôi." Sau khi chào mấy người rồi rời đi.
Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy Mặc Tử Hàn đi ra khỏi Mật Tuyết Băng Thành, mới thở phào nhẹ nhõm, cơ thể suýt chút nữa mềm nhũn xuống đất.
Đưa tay lên lau cái trán đã toát ra mồ hôi lấm tấm óng ánh.
“Đúng là dọa chết tôi rồi.”
Sở Thu Hi nhìn bộ dạng của Hạ Tiểu Bạch vừa thấy buồn cười vừa thấy tức giận.
"Nhìn bộ dạng sợ hãi của cậu kìa, có phải là con trai không đó? Điều hòa bật lớn như vậy mà cậu cũng đổ mồ hôi."
"Đều là con trai, tôi không hiểu tại sao cậu lại sợ Mặc Tử Hàn như vậy."
Hạ Tiểu Bạch ưỡn ngực, lời lẽ hùng hồn nói : "Tôi đương nhiên là nam tử hán đại trượng phu rồi."
"Ai nói tôi sợ cậu ta chứ. Vừa rồi khi tôi đối đầu với cậu ta thật dũng cảm làm sao."
"Được rồi, tôi biết cậu dũng cảm rồi, còn không được sao." Sở Thu Hi tươi cười, dùng cái đầu nhỏ của mình nhẹ nhàng chạm vào vai Hạ Tiểu Bạch.
Cô mới nhớ ra vừa rồi bản thân dùng nắm đấm đấm vào bộ ngực của anh chàng này, có cảm giác sao lại càng giống ngực của con gái hơn.
Nếu nhìn kỹ vẫn thấy có một chút cong nhẹ.
Anh chàng này có cánh tay thon, đôi chân thon, vòng eo thon, làn da thì mịn màng sáng bóng, trông cũng không giống cơ bắp của con trai.
Nếu hai người bạn cùng phòng của anh không có ở đây, Sở Thu Hi thực sự không nhịn được muốn “giày vò” vài lần để khám phá thực hư.
Triệu Trình không thể rời mắt khi nhìn Sở Thu Hi ở cự ly gần, đặc biệt là đường cong đầy đặn dưới chiếc áo phông khiến thị giác của anh hoàn toàn thỏa mãn.
Chu Thanh đá Triệu Trình một cái : "Đại ca, anh đừng có lộ ra ánh mắt dung tục như vậy, có được không? Làm mất mặt nam sinh chúng ta quá."
Triệu Trình quay người lại thì thấy cái gã Chu Thanh này đang chăm chú nhìn điện thoại, làm bộ làm tịch đang chơi game.
Trên thực tế, camera hướng về khuôn mặt của Sở Thu Hi, tiến hành chụp hình ở cự ly gần.
Không thể không nói Sở Thu Hi xinh đẹp hơn rất nhiều so với những cô gái ở buổi triển lãm truyện tranh, phim hoạt hình, đều là dựa vào trang điểm để nâng cao nhan sắc của mình.
Chỉ là trang điểm đơn giản nhẹ nhàng mà đã xinh đẹp như vậy, không hổ là nữ sinh từng liên tục nhiều lần trở thành đệ nhất hoa khôi của Học viện.
Bất luận là thân hình hay là tướng mạo, làn da, đôi chân thon dài thì chúng đều thuộc hàng đỉnh cao, ít nhất cũng phải đạt điểm tám.
Nếu trang điểm ăn diện đẹp một chút thì 9 điểm cũng không vấn đề gì.
Sở Thu Hi khẽ cau mày : "Nhìn đủ chưa? Hai gã này !"
“Nếu nhìn tiếp, tôi móc mù sáu con mắt của mấy người đấy.”
Hạ Tiểu Bạch sợ đến mức rời mắt khỏi cổ áo của cô, cũng vô cùng phẫn nộ nhìn Chu Thanh và Triệu Trình.
"Hai người đang làm gì vậy? Bạn gái của lão tử mà cũng dám nhìn trộm !"
Sở Thu Hi nở nụ cười rất dịu dàng, giày cao gót ở dưới chân lại càng dùng lực dẫm mạnh lên đầu ngón chân Hạ Tiểu Bạch.
Đau đến mức khiến đôi mắt to của Hạ Tiểu Bạch giàn giụa nước mắt.
"Hạ Tiểu Bạch, cậu được đó, tôi bảo cậu giả làm bạn trai của tôi, cậu thật sự dám làm ẩu làm càng, còn dám hôn..."
------
Dịch: MBMH Translate
Đúng lúc này, phía sau vang lên mấy giọng nói.
"Vãi, Tiểu Bạch, anh Tử Hàn, hoa khôi Sở cũng ở đây à. Ở đây làm gì vậy? Tam quốc chia thiên hạ hay là mối tình tay ba !"
Ba người quay đầu lại nhìn, không ngờ lại là Triệu Trình, Chu Thanh còn có Lý Lương.
Triệu Trình ngồi xuống bên cạnh Hạ Tiểu Bạch, kéo anh vào trong.
Sở Thu Hi cũng chỉ có thể dịch ngồi về phía bên trong, dù sao bọn họ đều là bạn cùng phòng của Hạ Tiểu Bạch, nên cũng ngại không nói gì.
Lý Lương và Chu Thanh ngồi bên phía Mặc Tử Hàn, Lý Lương ngẩng đầu nhìn Mặc Tử Hàn đang đứng đó, vẻ mặt có chút gì đó không ổn.
Nghĩ đến chuyện Tiểu Bạch hình như đã từng hôn môi Sở Thu Hi, chẳng lẽ Mặc Tử Hàn đã biết chuyện này rồi sao ?
Anh cũng có nghe nói Mặc Tử Hàn đã theo đuổi Sở Thu Hi một năm rồi.
Gia đình Mặc Tử Hàn và gia đình Sở Thu Hi bổ trợ lẫn nhau trong kinh doanh, các trưởng bối lại gán ghép hai người bọn họ với nhau.
Càng huống hồ, hai người cũng được coi là có tướng mạo, nói giàu có thì cũng đều rất giàu có.
Trai đẹp gái xinh, lại đều là sinh viên xuất sắc.
"Tử Hàn, anh đứng đó làm gì, còn không ngồi xuống đi." Lý Lương thăm dò nói.
Vừa rồi Mặc Tử Hàn đã đạt đến ranh giới muốn giết người, nhưng sự xuất hiện đột ngột của mấy người đã khiến hắn ta bình tĩnh lại.
Trong lòng hắn ta bùng cháy lên ngọn lửa của lòng hiếu thắng mà trước nay chưa từng có, càng là thứ không có được, hắn lại càng muốn có.
Hắn ta lạnh lùng liếc nhìn Hạ Tiểu Bạch, nói với Lý Lương : “Đi, ra ngoài uống với tôi mấy ly.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Lương thở dài lắc đầu : "Đi thôi." Sau khi chào mấy người rồi rời đi.
Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy Mặc Tử Hàn đi ra khỏi Mật Tuyết Băng Thành, mới thở phào nhẹ nhõm, cơ thể suýt chút nữa mềm nhũn xuống đất.
Đưa tay lên lau cái trán đã toát ra mồ hôi lấm tấm óng ánh.
“Đúng là dọa chết tôi rồi.”
Sở Thu Hi nhìn bộ dạng của Hạ Tiểu Bạch vừa thấy buồn cười vừa thấy tức giận.
"Nhìn bộ dạng sợ hãi của cậu kìa, có phải là con trai không đó? Điều hòa bật lớn như vậy mà cậu cũng đổ mồ hôi."
"Đều là con trai, tôi không hiểu tại sao cậu lại sợ Mặc Tử Hàn như vậy."
Hạ Tiểu Bạch ưỡn ngực, lời lẽ hùng hồn nói : "Tôi đương nhiên là nam tử hán đại trượng phu rồi."
"Ai nói tôi sợ cậu ta chứ. Vừa rồi khi tôi đối đầu với cậu ta thật dũng cảm làm sao."
"Được rồi, tôi biết cậu dũng cảm rồi, còn không được sao." Sở Thu Hi tươi cười, dùng cái đầu nhỏ của mình nhẹ nhàng chạm vào vai Hạ Tiểu Bạch.
Cô mới nhớ ra vừa rồi bản thân dùng nắm đấm đấm vào bộ ngực của anh chàng này, có cảm giác sao lại càng giống ngực của con gái hơn.
Nếu nhìn kỹ vẫn thấy có một chút cong nhẹ.
Anh chàng này có cánh tay thon, đôi chân thon, vòng eo thon, làn da thì mịn màng sáng bóng, trông cũng không giống cơ bắp của con trai.
Nếu hai người bạn cùng phòng của anh không có ở đây, Sở Thu Hi thực sự không nhịn được muốn “giày vò” vài lần để khám phá thực hư.
Triệu Trình không thể rời mắt khi nhìn Sở Thu Hi ở cự ly gần, đặc biệt là đường cong đầy đặn dưới chiếc áo phông khiến thị giác của anh hoàn toàn thỏa mãn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chu Thanh đá Triệu Trình một cái : "Đại ca, anh đừng có lộ ra ánh mắt dung tục như vậy, có được không? Làm mất mặt nam sinh chúng ta quá."
Triệu Trình quay người lại thì thấy cái gã Chu Thanh này đang chăm chú nhìn điện thoại, làm bộ làm tịch đang chơi game.
Trên thực tế, camera hướng về khuôn mặt của Sở Thu Hi, tiến hành chụp hình ở cự ly gần.
Không thể không nói Sở Thu Hi xinh đẹp hơn rất nhiều so với những cô gái ở buổi triển lãm truyện tranh, phim hoạt hình, đều là dựa vào trang điểm để nâng cao nhan sắc của mình.
Chỉ là trang điểm đơn giản nhẹ nhàng mà đã xinh đẹp như vậy, không hổ là nữ sinh từng liên tục nhiều lần trở thành đệ nhất hoa khôi của Học viện.
Bất luận là thân hình hay là tướng mạo, làn da, đôi chân thon dài thì chúng đều thuộc hàng đỉnh cao, ít nhất cũng phải đạt điểm tám.
Nếu trang điểm ăn diện đẹp một chút thì 9 điểm cũng không vấn đề gì.
Sở Thu Hi khẽ cau mày : "Nhìn đủ chưa? Hai gã này !"
“Nếu nhìn tiếp, tôi móc mù sáu con mắt của mấy người đấy.”
Hạ Tiểu Bạch sợ đến mức rời mắt khỏi cổ áo của cô, cũng vô cùng phẫn nộ nhìn Chu Thanh và Triệu Trình.
"Hai người đang làm gì vậy? Bạn gái của lão tử mà cũng dám nhìn trộm !"
Sở Thu Hi nở nụ cười rất dịu dàng, giày cao gót ở dưới chân lại càng dùng lực dẫm mạnh lên đầu ngón chân Hạ Tiểu Bạch.
Đau đến mức khiến đôi mắt to của Hạ Tiểu Bạch giàn giụa nước mắt.
"Hạ Tiểu Bạch, cậu được đó, tôi bảo cậu giả làm bạn trai của tôi, cậu thật sự dám làm ẩu làm càng, còn dám hôn..."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro