Chương 30 - Thật Ra Tôi Cũng Có Chàng Trai Mà Tôi Thích
Hôn Nhẹ
Tiệm Tiệm Địch Hóa
2024-08-07 19:09:57
Hạ Tiểu Bạch thổ huyết, thực sự thổ huyết rồi. Cái quỷ gì vậy, các chị em đừng hiểu lầm, tôi là một người đàn ông thuần khiết đấy!
Lý Lương định bước tới dạy cho những nữ sinh độc miệng này một bài học, ít nhất là mắng bọn họ một trận.
Nhưng lại bị Hạ Tiểu Bạch kéo lại, “Thôi bỏ đi, đàn ông tốt không đấu với phụ nữ, chúng ta cũng là những người đàn ông thuần khiết.”
Nếu như gây lớn chuyện này, e là đến lúc đó cả trường học đều biết…
Mặc dù bây giờ Hạ Tiểu Bạch đã là nữ sinh, nhưng anh vẫn còn có một trái tim con trai thuần khiết, cho dù không được việc gì, thì cũng được xem là đàn ông không thô kệch!
Mặt Lý Lương đen lại, “Chính vì chúng ta là đàn ông thuần khiết nên mới tức giận, nếu như Tiểu Bạch cậu là con gái thì tôi cũng không để ý.”
“Cậu không hiểu sức mạnh của lời đồn đâu, cho dù chúng ta chỉ đứng cùng một chỗ, mấy nữ sinh này buôn chuyện, tin đồn sẽ lan truyền đến cả trăm người, tức là một trăm câu chuyện, đến lúc đó sẽ nói chúng ta là gay thì sao!”
Hạ Tiểu Bạch… (ー_ー)
Lúc hai người đang định làm dữ với mấy nữ sinh này một chút, đám đông ăn dưa xung quanh họ lại bắt đầu náo loạn lên.
“Woa, mọi người nhìn xem! Là hoa khôi đứng nhất của trường chúng ta kìa!”
Lý Lương và Tiểu Bạch nghe thấy hoa khôi trong trường, liền lập tức nhìn sang.
Vẻ ngoài và ánh mắt giống hệt một con mèo ngửi thấy mùi cá.
Đây là một nữ sinh rất là xinh đẹp, da trắng như tuyết, đường nét khuôn mặt không chê vào đâu được, khuôn mặt trái xoan và dáng người cực kỳ thon thả, vừa nhìn liền biết cô ít nhất phải là cup 36C.
Đôi chân dài và thẳng dưới chiếc váy ngắn xinh đẹp, mang đôi giày thể thao màu trắng.
Đáng tiếc điều khiến Hạ Tiểu Bạch và tất cả nam sinh đều thất vọng chính là, chiếc váy đung đưa với đôi chân thẳng của cô lại được che bởi chiếc quần an toàn chết tiệt.
Tên của cô là Sở Thu Hi, thật ra Hạ Tiểu Bạch đã biết cô từ sớm, bởi vì hai người là bạn học cao trung.
Lúc học cao trung đối phương cũng đã là hoa khôi nổi tiếng của trường, hơn nữa còn giàu có và xinh đẹp.
Hạ Tiểu Bạch chỉ là một người thành tích bình thường không có chút gì nổi bật.
Hạ Tiểu Bạch biết cô, nhưng đối phương chưa chắc đã biết Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch cùng với Lý Lương về chỗ ngồi của mình, phát hiện Chu Thanh và Triệu Trình đang chảy nước miếng nhìn Sở Thu Hi.
Triệu Trình lẩm bẩm nói, “Nếu như có thể cưới được một người vừa xinh đẹp lại giàu có như vậy e là có thể bớt phấn đấu mấy chục năm.”
“Ê ê mọi người nhìn kìa, cô ấy muốn đi qua chỗ của chúng ta! Có nên xin Wechat không?!”
Hạ Tiểu Bạch khi gặp mỹ nữ vẫn có chút tự ti, nên không cùng bọn họ bàn luận.
Có điều anh nhận ra chỗ của mình hơi bẩn, đứng dậy muốn đổi vị trí, trên mặt đất có vài vỏ trái cây.
Bịch!
“Ah ~”
Hạ Tiểu Bạch loạng choạng, khiến một cô nữ sinh nào đó ngã xuống đất, anh dùng đôi tay mảnh khảnh của mình để chống đỡ mới không đè lên người của đối phương.
Đến lúc Hạ Tiểu Bạch phản ứng lại thì cả người hoàn toàn choáng váng! Người bị mình đụng ngã xuống đất lại là Sở Thu Hi?
Gương mặt tuyệt đẹp của đối phương trừng to đôi mắt kinh hãi nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch sợ đến mức vội vàng xin lỗi, “Xin… xin lỗi, để tôi đỡ cậu đứng dậy.”
Khuôn mặt của hai người gần nhau đến mức họ thậm chí có thể cảm nhận được luồng không khí trong hơi thở của đối phương, nó mang theo hương thơm ngọt ngào của một cô gái xinh đẹp.
Đột nhiên Hạ Tiểu Bạch nghĩ tới một vấn đề, không phải hệ thống giao nhiệm vụ là áp một nữ sinh xinh đẹp vào chân tường hay sao!
Sở Thu Hi ở trước mặt không chỉ xinh đẹp, hơn nữa vô cùng xinh đẹp, là nữ thần của các nam sinh!
Nếu như đem cô dồn vào chân tường không phải là hoàn thành nhiệm vụ rồi sao!
Một ý niệm xấu xa không lành mạnh xuất hiện ở trong đầu của Hạ Tiểu Bạch!
Gương mặt được trang điểm tinh xảo của Sở Thu Hi thực sự rất đẹp, trên cơ thể mềm mại còn tỏa ra mùi thơm cơ thể của một thiếu nữ.
Khiến cho Hạ Tiểu Bạch lúng ta lúng túng.
Các đường nét trên khuôn mặt tinh tế hoàn mỹ, lớp son ẩm làm tôn lên đôi môi mềm mại quyến rũ tỏa sáng rực rỡ.
Đúng lúc Hạ Tiểu Bạch đang do dự có nên hôn hay không ! Chi bằng có tên khốn nào đó ở phía sau xô phải anh một cái.
"Hôn nhẹ."
Hai người họ cứ như vậy mà hôn nhau.
Gương mặt tuyệt đẹp của Sở Thu Hi vốn còn đang ngơ ngác lập tức đỏ bừng xấu hổ, chỉ có cảm giác có một mùi ngọt ngào dính sát vào môi mình.
Thứ đập vào mắt là một khuôn mặt vô cùng thanh tú và xinh đẹp.
"Đồ khốn ! Buông tay ra ! Nhanh đứng dậy cho tôi !"
Các chàng trai có mặt đều choáng váng !
------
Dịch: MBMH Translate
Lý Lương định bước tới dạy cho những nữ sinh độc miệng này một bài học, ít nhất là mắng bọn họ một trận.
Nhưng lại bị Hạ Tiểu Bạch kéo lại, “Thôi bỏ đi, đàn ông tốt không đấu với phụ nữ, chúng ta cũng là những người đàn ông thuần khiết.”
Nếu như gây lớn chuyện này, e là đến lúc đó cả trường học đều biết…
Mặc dù bây giờ Hạ Tiểu Bạch đã là nữ sinh, nhưng anh vẫn còn có một trái tim con trai thuần khiết, cho dù không được việc gì, thì cũng được xem là đàn ông không thô kệch!
Mặt Lý Lương đen lại, “Chính vì chúng ta là đàn ông thuần khiết nên mới tức giận, nếu như Tiểu Bạch cậu là con gái thì tôi cũng không để ý.”
“Cậu không hiểu sức mạnh của lời đồn đâu, cho dù chúng ta chỉ đứng cùng một chỗ, mấy nữ sinh này buôn chuyện, tin đồn sẽ lan truyền đến cả trăm người, tức là một trăm câu chuyện, đến lúc đó sẽ nói chúng ta là gay thì sao!”
Hạ Tiểu Bạch… (ー_ー)
Lúc hai người đang định làm dữ với mấy nữ sinh này một chút, đám đông ăn dưa xung quanh họ lại bắt đầu náo loạn lên.
“Woa, mọi người nhìn xem! Là hoa khôi đứng nhất của trường chúng ta kìa!”
Lý Lương và Tiểu Bạch nghe thấy hoa khôi trong trường, liền lập tức nhìn sang.
Vẻ ngoài và ánh mắt giống hệt một con mèo ngửi thấy mùi cá.
Đây là một nữ sinh rất là xinh đẹp, da trắng như tuyết, đường nét khuôn mặt không chê vào đâu được, khuôn mặt trái xoan và dáng người cực kỳ thon thả, vừa nhìn liền biết cô ít nhất phải là cup 36C.
Đôi chân dài và thẳng dưới chiếc váy ngắn xinh đẹp, mang đôi giày thể thao màu trắng.
Đáng tiếc điều khiến Hạ Tiểu Bạch và tất cả nam sinh đều thất vọng chính là, chiếc váy đung đưa với đôi chân thẳng của cô lại được che bởi chiếc quần an toàn chết tiệt.
Tên của cô là Sở Thu Hi, thật ra Hạ Tiểu Bạch đã biết cô từ sớm, bởi vì hai người là bạn học cao trung.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc học cao trung đối phương cũng đã là hoa khôi nổi tiếng của trường, hơn nữa còn giàu có và xinh đẹp.
Hạ Tiểu Bạch chỉ là một người thành tích bình thường không có chút gì nổi bật.
Hạ Tiểu Bạch biết cô, nhưng đối phương chưa chắc đã biết Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch cùng với Lý Lương về chỗ ngồi của mình, phát hiện Chu Thanh và Triệu Trình đang chảy nước miếng nhìn Sở Thu Hi.
Triệu Trình lẩm bẩm nói, “Nếu như có thể cưới được một người vừa xinh đẹp lại giàu có như vậy e là có thể bớt phấn đấu mấy chục năm.”
“Ê ê mọi người nhìn kìa, cô ấy muốn đi qua chỗ của chúng ta! Có nên xin Wechat không?!”
Hạ Tiểu Bạch khi gặp mỹ nữ vẫn có chút tự ti, nên không cùng bọn họ bàn luận.
Có điều anh nhận ra chỗ của mình hơi bẩn, đứng dậy muốn đổi vị trí, trên mặt đất có vài vỏ trái cây.
Bịch!
“Ah ~”
Hạ Tiểu Bạch loạng choạng, khiến một cô nữ sinh nào đó ngã xuống đất, anh dùng đôi tay mảnh khảnh của mình để chống đỡ mới không đè lên người của đối phương.
Đến lúc Hạ Tiểu Bạch phản ứng lại thì cả người hoàn toàn choáng váng! Người bị mình đụng ngã xuống đất lại là Sở Thu Hi?
Gương mặt tuyệt đẹp của đối phương trừng to đôi mắt kinh hãi nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch sợ đến mức vội vàng xin lỗi, “Xin… xin lỗi, để tôi đỡ cậu đứng dậy.”
Khuôn mặt của hai người gần nhau đến mức họ thậm chí có thể cảm nhận được luồng không khí trong hơi thở của đối phương, nó mang theo hương thơm ngọt ngào của một cô gái xinh đẹp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đột nhiên Hạ Tiểu Bạch nghĩ tới một vấn đề, không phải hệ thống giao nhiệm vụ là áp một nữ sinh xinh đẹp vào chân tường hay sao!
Sở Thu Hi ở trước mặt không chỉ xinh đẹp, hơn nữa vô cùng xinh đẹp, là nữ thần của các nam sinh!
Nếu như đem cô dồn vào chân tường không phải là hoàn thành nhiệm vụ rồi sao!
Một ý niệm xấu xa không lành mạnh xuất hiện ở trong đầu của Hạ Tiểu Bạch!
Gương mặt được trang điểm tinh xảo của Sở Thu Hi thực sự rất đẹp, trên cơ thể mềm mại còn tỏa ra mùi thơm cơ thể của một thiếu nữ.
Khiến cho Hạ Tiểu Bạch lúng ta lúng túng.
Các đường nét trên khuôn mặt tinh tế hoàn mỹ, lớp son ẩm làm tôn lên đôi môi mềm mại quyến rũ tỏa sáng rực rỡ.
Đúng lúc Hạ Tiểu Bạch đang do dự có nên hôn hay không ! Chi bằng có tên khốn nào đó ở phía sau xô phải anh một cái.
"Hôn nhẹ."
Hai người họ cứ như vậy mà hôn nhau.
Gương mặt tuyệt đẹp của Sở Thu Hi vốn còn đang ngơ ngác lập tức đỏ bừng xấu hổ, chỉ có cảm giác có một mùi ngọt ngào dính sát vào môi mình.
Thứ đập vào mắt là một khuôn mặt vô cùng thanh tú và xinh đẹp.
"Đồ khốn ! Buông tay ra ! Nhanh đứng dậy cho tôi !"
Các chàng trai có mặt đều choáng váng !
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro