Chương 30 - Thật Ra Tôi Cũng Có Chàng Trai Mà Tôi Thích
Thiếu Nữ Trong Gió
Tiệm Tiệm Địch Hóa
2024-08-07 19:09:57
Ở trong mắt anh, mỗi một người phụ nữ xinh đẹp là một đóa hoa kiều diễm.
Hạ Tiểu Bạch muốn hái hết những đóa hoa mềm mại ấy, sau đó duỗi ngón tay mảnh khảnh của mình ra, cho các cô ấy nở rộ trong lòng ngực mình...
Hạ Tiểu Bạch vội vàng bò xuống giường.
Lúc nãy, anh nằm mơ thấy một nhóm em gái đánh bóng chuyền trên bờ biển, nhìn cơ thể trắng nõn khi nhảy lên dưới ánh sáng mặt trời của nhóm nữ sinh kia, anh vô cùng vui vẻ.
Anh lấy tay tạt nước lạnh vào gương mặt xinh đẹp để bản thân thanh tỉnh hơn, anh chỉnh lại kiểu tóc, đổi thành một kiểu tóc trông trung tính hơn một chút.
Bởi vì hệ thống có quy định từ giờ trở đi anh không được dùng kiểu tóc của nam sinh nữa, chỉ có thể dùng kiểu tóc dài của con trai hoặc kiểu tóc trung tính mà cả nam và nữ đều thường xuyên làm mà thôi.
Mái tóc ngắn xinh đẹp dài tới mép tai cộng với mái xéo, phối hợp cùng gương mặt xinh xắn, đôi môi đỏ, đôi mắt đen nhánh to tròn, vô cùng xứng danh một người nam nữ khó phân?
Hạ Tiểu Bạch còn thay sang một bộ đồ sạch sẽ, gọn gàng hơn.
Anh âm thầm phát hiện trong tủ quần áo phần thường do hệ thống khen tặng còn có cả khăn.
Anh không nhịn được mà mắng:
"Tên hệ thống đáng ghét, biết rõ trong tủ quần áo có thứ này vậy mà không chịu nói sớm, làm lãng phí hơn 80 tệ của tôi."
Hệ thống dùng giọng thiếu nữ từ tốn nói:
"Lãng phí? Cậu phải học được cách thay đổi suy nghĩ một chút mới đúng chứ, cậu dùng 80 tệ để mua hai cái khăn mặc mấy ngày."
"Là có thể dùng cái tên quần áo từng được thiếu nữ mặc để bán đi, tùy tiện tăng giá nó lên gấp mười lần cũng có nam sinh tới giành mua."
Gương mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch co quắp lại:
"...Ngươi biết cách quản lý tài sản thật đấy...Sao tôi lại không nghĩ tới chuyện này nhỉ..."
Đương nhiên Hạ Tiểu Bạch sẽ không làm ra loại chuyện vô liêm sỉ như thế, trừ phi anh sắp phải chết đói. Nếu không thì dù cho có phải nhảy từ ban công xuống, anh cũng sẽ không làm loại chuyện đó.
"Ừm, xem ra cần phải mở thêm một sim điện thoại, tạo thêm một tài khoản wechat mới được."
Hạ Tiểu Bạch đi chờ xe buýt, bởi vì đứng ở đoạn đường trường học cho nên có rất nhiều chuyến xe buýt.
Anh đợi chưa tới 10 phút đã có chiếc xe buýt chạy tới.
Sau khi Hạ Tiểu Bạch lên xe cũng làm cho không ít nam sinh chú ý, trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ kinh diễm.
Bởi vì cách ăn mặc trung tính của anh trông vừa đẹp vừa sang, vài sợi tóc mái của anh được cơn gió nhẹ nhàng thổi qua như đang nhảy múa, môi hồng răng trắng. Anh mặc quần đùi làm nổi bật đôi chân dài thẳng tắp trắng như tuyết đang đạp lên đôi giày thể thao màu trắng vừa mới mua.
Chưa tới nửa phút đã có mấy tên nam sinh tới bắt chuyện, xin wechat.
Thật sự thì Hạ Tiểu Bạch vẫn chưa quen với việc này, cho nên chỉ có thể uyển chuyển từ chối.
Lý do đương nhiên là không mang theo điện thoại...
Không lâu sau đó, lại có một cô gái xinh đẹp gợi cảm đi lên. Đối phương nhìn những ghế ngồi ở xung quanh, sau đó mỉm cười với Hạ Tiểu Bạch, ngồi xuống bên cạnh anh.
Cô gái xinh đẹp mặc một chiếc váy đỏ bó sát cơ thể, phác họa hoàn mỹ dáng người như tranh vẽ của cô, ít nhất cũng 36D.
Đôi mắt Hạ Tiểu Bạch lơ đãng nhìn vào cổ áo của cô gái kia, đối phương dường như cũng phát hiện ra động tác nhỏ của Hạ Tiểu Bạch.
Đôi mắt xinh đẹp của cô gái kia cũng rơi vào nơi bằng phẳng như bức tường của Hạ Tiểu Bạch, sau đó lộ ra một ánh mắt đồng tình.
"Em thích?"
Đầu ngón tay của cô lướt qua bộ ngực trắng như tuyết của mình, hỏi.
Hạ Tiểu Bạch theo bản năng gật đầu, đừng có đùa chứ ai mà không thích một cô gái như thế!
Đối phương cười an ủi:
"Yên tâm đi, em vẫn còn nhỏ, sau này sẽ lớn hơn."
Hạ Tiểu Bạch:...Hóa ra cô gái xinh đẹp này tưởng anh hâm mộ cô...
Hạ Tiểu Bạch không chịu được ánh mắt đồng tình như thế này, lặng lẽ mở cái miệng anh đào nhỏ nhắn, nói nhỏ bên tai cô.
"Tôi là nam..."
Mặc dù cơ thể không có, nhưng tâm lý của anh vẫn rất kiên định.
Cô gái xinh đẹp kia ngơ ngác nhìn từ trên xuống dưới người trước mặt mình, cách ăn mặc của người này đúng là rất trung tính. Không có đặc điểm rõ ràng nào của nam hay nữ. Chẳng qua là, ngũ quan của người này thực sự quá đẹp, làn da trắng như tuyết, dáng người tinh tế cao gầy.
Cho nên cô theo bản năng coi người này là con gái, nếu là thế chẳng phải cô bị anh ta thả dê hay sao?
Từ đầu tới giờ, con mắt của anh ta vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô.
Cô bất đắc dĩ dùng tay che trán cười, đôi môi gợi cảm mở miệng nói:
"Nếu vậy có thể kết bạn trên wechat được không, bổn tiểu thư rất like cậu!"
Hạ Tiểu Bạch ngơ ngác, đây là lần đầu tiên anh được một cô gái xinh đẹp xin wechat, mặt trời của thế giới chẳng lẽ chuyển sang mọc ở hướng Tây rồi hả!
Anh nhanh chóng lấy điện thoại ra.
Đối phương nhìn thấy bộ dạng vội vàng, kinh ngạc của anh xong liền nhịn không được cười, nói:
------
Dịch: MBMH Translate
Hạ Tiểu Bạch muốn hái hết những đóa hoa mềm mại ấy, sau đó duỗi ngón tay mảnh khảnh của mình ra, cho các cô ấy nở rộ trong lòng ngực mình...
Hạ Tiểu Bạch vội vàng bò xuống giường.
Lúc nãy, anh nằm mơ thấy một nhóm em gái đánh bóng chuyền trên bờ biển, nhìn cơ thể trắng nõn khi nhảy lên dưới ánh sáng mặt trời của nhóm nữ sinh kia, anh vô cùng vui vẻ.
Anh lấy tay tạt nước lạnh vào gương mặt xinh đẹp để bản thân thanh tỉnh hơn, anh chỉnh lại kiểu tóc, đổi thành một kiểu tóc trông trung tính hơn một chút.
Bởi vì hệ thống có quy định từ giờ trở đi anh không được dùng kiểu tóc của nam sinh nữa, chỉ có thể dùng kiểu tóc dài của con trai hoặc kiểu tóc trung tính mà cả nam và nữ đều thường xuyên làm mà thôi.
Mái tóc ngắn xinh đẹp dài tới mép tai cộng với mái xéo, phối hợp cùng gương mặt xinh xắn, đôi môi đỏ, đôi mắt đen nhánh to tròn, vô cùng xứng danh một người nam nữ khó phân?
Hạ Tiểu Bạch còn thay sang một bộ đồ sạch sẽ, gọn gàng hơn.
Anh âm thầm phát hiện trong tủ quần áo phần thường do hệ thống khen tặng còn có cả khăn.
Anh không nhịn được mà mắng:
"Tên hệ thống đáng ghét, biết rõ trong tủ quần áo có thứ này vậy mà không chịu nói sớm, làm lãng phí hơn 80 tệ của tôi."
Hệ thống dùng giọng thiếu nữ từ tốn nói:
"Lãng phí? Cậu phải học được cách thay đổi suy nghĩ một chút mới đúng chứ, cậu dùng 80 tệ để mua hai cái khăn mặc mấy ngày."
"Là có thể dùng cái tên quần áo từng được thiếu nữ mặc để bán đi, tùy tiện tăng giá nó lên gấp mười lần cũng có nam sinh tới giành mua."
Gương mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch co quắp lại:
"...Ngươi biết cách quản lý tài sản thật đấy...Sao tôi lại không nghĩ tới chuyện này nhỉ..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đương nhiên Hạ Tiểu Bạch sẽ không làm ra loại chuyện vô liêm sỉ như thế, trừ phi anh sắp phải chết đói. Nếu không thì dù cho có phải nhảy từ ban công xuống, anh cũng sẽ không làm loại chuyện đó.
"Ừm, xem ra cần phải mở thêm một sim điện thoại, tạo thêm một tài khoản wechat mới được."
Hạ Tiểu Bạch đi chờ xe buýt, bởi vì đứng ở đoạn đường trường học cho nên có rất nhiều chuyến xe buýt.
Anh đợi chưa tới 10 phút đã có chiếc xe buýt chạy tới.
Sau khi Hạ Tiểu Bạch lên xe cũng làm cho không ít nam sinh chú ý, trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ kinh diễm.
Bởi vì cách ăn mặc trung tính của anh trông vừa đẹp vừa sang, vài sợi tóc mái của anh được cơn gió nhẹ nhàng thổi qua như đang nhảy múa, môi hồng răng trắng. Anh mặc quần đùi làm nổi bật đôi chân dài thẳng tắp trắng như tuyết đang đạp lên đôi giày thể thao màu trắng vừa mới mua.
Chưa tới nửa phút đã có mấy tên nam sinh tới bắt chuyện, xin wechat.
Thật sự thì Hạ Tiểu Bạch vẫn chưa quen với việc này, cho nên chỉ có thể uyển chuyển từ chối.
Lý do đương nhiên là không mang theo điện thoại...
Không lâu sau đó, lại có một cô gái xinh đẹp gợi cảm đi lên. Đối phương nhìn những ghế ngồi ở xung quanh, sau đó mỉm cười với Hạ Tiểu Bạch, ngồi xuống bên cạnh anh.
Cô gái xinh đẹp mặc một chiếc váy đỏ bó sát cơ thể, phác họa hoàn mỹ dáng người như tranh vẽ của cô, ít nhất cũng 36D.
Đôi mắt Hạ Tiểu Bạch lơ đãng nhìn vào cổ áo của cô gái kia, đối phương dường như cũng phát hiện ra động tác nhỏ của Hạ Tiểu Bạch.
Đôi mắt xinh đẹp của cô gái kia cũng rơi vào nơi bằng phẳng như bức tường của Hạ Tiểu Bạch, sau đó lộ ra một ánh mắt đồng tình.
"Em thích?"
Đầu ngón tay của cô lướt qua bộ ngực trắng như tuyết của mình, hỏi.
Hạ Tiểu Bạch theo bản năng gật đầu, đừng có đùa chứ ai mà không thích một cô gái như thế!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đối phương cười an ủi:
"Yên tâm đi, em vẫn còn nhỏ, sau này sẽ lớn hơn."
Hạ Tiểu Bạch:...Hóa ra cô gái xinh đẹp này tưởng anh hâm mộ cô...
Hạ Tiểu Bạch không chịu được ánh mắt đồng tình như thế này, lặng lẽ mở cái miệng anh đào nhỏ nhắn, nói nhỏ bên tai cô.
"Tôi là nam..."
Mặc dù cơ thể không có, nhưng tâm lý của anh vẫn rất kiên định.
Cô gái xinh đẹp kia ngơ ngác nhìn từ trên xuống dưới người trước mặt mình, cách ăn mặc của người này đúng là rất trung tính. Không có đặc điểm rõ ràng nào của nam hay nữ. Chẳng qua là, ngũ quan của người này thực sự quá đẹp, làn da trắng như tuyết, dáng người tinh tế cao gầy.
Cho nên cô theo bản năng coi người này là con gái, nếu là thế chẳng phải cô bị anh ta thả dê hay sao?
Từ đầu tới giờ, con mắt của anh ta vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô.
Cô bất đắc dĩ dùng tay che trán cười, đôi môi gợi cảm mở miệng nói:
"Nếu vậy có thể kết bạn trên wechat được không, bổn tiểu thư rất like cậu!"
Hạ Tiểu Bạch ngơ ngác, đây là lần đầu tiên anh được một cô gái xinh đẹp xin wechat, mặt trời của thế giới chẳng lẽ chuyển sang mọc ở hướng Tây rồi hả!
Anh nhanh chóng lấy điện thoại ra.
Đối phương nhìn thấy bộ dạng vội vàng, kinh ngạc của anh xong liền nhịn không được cười, nói:
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro