Chương 252
Lục Khinh Quân
2024-11-14 23:44:39
“Cô.....Cô là ai? Buông tôi ra!”
Vạn Vi Vi bị cô gái đội mũ lưỡi trai nắm chặt đây, muốn hất ra lại phát hiện sức lực đối phương rất lớn, chính mình căn bản không thoát khỏi gông cùm xiềng xích của đối phương được.
Cô ta từ trước đến nay rất biết thời thế, lập tức sửa miệng: “Tôi....Tôi là Vạn Vi Vi, đại minh tinh Vạn Vi Vi! Vừa rồi bên cạnh tôi là Lục thiếu gia! Cô không biết tôi cũng biết Lục gia chứ? Cô tốt nhất đừng động đến tôi, bằng không.....”
Vạn Vi Vi còn chưa nói xong, đổi phương đã kéo xuống khăn cổ và mũ lưỡi trai, nhất thời mọi lời đều bị kẹt trong cổ họng.
Nhìn Tô Tình xuất hiện trước mặt, trên mặt Vạn Vi Vi là biểu tình như gặp quỷ.
“Tiểu…… Tiểu Tình……Cô, cô trở về khi nào?”
Khóe miệng cô ta miễn cưỡng gợi lên ý cười, cũng không biết cười như vậy còn khó xem hơn khóc.
Mẹ của Tô Tình là bị kẻ thứ ba ép chết, cô từ nhỏ đã không được yêu thương, độc lập mà lớn lên.
Cô tuy rằng là thiên kim Tô gia, nhưng lại vừa học vừa làm, về sau cũng có học taekwondo.
Có thể nói, luận về đánh nhau, mười Vạn Vi Vi cũng không phải là đối thủ của Tô Tình.
“Hừ, tôi về khi nào không quan trọng….Quan trọng là vừa trở về đã để tôi gặp phải đôi gian phu dâm phụ các người!”
Cô ấy nói xong lại hung hắng siết tay Vạn Vi Vi.
Vạn Vi Vi ăn đau đến khóc kêu xin tha: “Không, không phải…… Tiểu Tình, cô hiểu lầm rồi…..Tâm Lạc và Hạo đã ly hôn, tôi và Hạo bây giờ đều độc thân, chúng tôi không phải gian phu…..”
“Có phải gian phu dâm phụ hay không cũng không phải do cô định đoạt!” Tô Tình phẫn nộ cắt đứt lười cô ta, đôi mắt hơi trầm xuống, dừng ở bụng của Vạn Vi Vi.
“Cô……cô muốn làm gì….” Vạn Vi Vi nhịn không được lui về phía sau, dùng tay trái bảo vệ bụng nhỏ.
“Tôi không muốn làm gì cả.” Tô Tình đẩy Vạn Vi Vi qua một bên, trực tiếp ấn nút đình chỉ thang máy.
Thang máy đang đi xuống tức khắc dừng giữa không trung.
Xong rồi!!!
Trong đầu Vạn Vi Vi chỉ còn một ý niệm như vậy.
Cô ta hối hận, hối hận cực kỳ!
Sớm biết rằng tới khách sạn thuê phòng sẽ gặp phải Tô Tình, nói sao cô ta cũng không dám cùng Lục Kình Hạo đến đây.
Đoạn thời gian này Lục Kình Hạo và Cung Tuyết Mị thường xuyên gặp mặt nhau.
Nếu không phải như vậy, cô ta cũng sẽ không mạo hiểm đến đây với Lục Kình Hạo khi mà cái thai trong bụng còn chưa đủ ba tháng.
Cô ta tuy sợ Lục Kình Hạo bị tiện nhân kia câu dẫn, nhưng càng sợ hơn chính là bụng mình xảy ra chuyện gì.
Nếu không có đứa nhỏ này, Lục gia, Cung Tuyết Mị, Lục Chí Hạ…… Bọn họ tuyệt đối không thể tiếp nhận mình.
“Tiểu Tình, tôi cầu xin cô, cầu xin cô…..Cô làm gì cũng được, nhưng không thể…..”
“Chát--” Một bạt tay của Tô Tình làm Vạn Vi Vi ngã trên đất.
Gương mặt tinh xảo thanh thuần của Vạn Vi Vi lập tức xuất hiện dấu năm ngón tay đỏ thẫm.
“Cô…..”Vạn Vi Vi không dám tin trừng mắt nhìn Tô Tình: “Cô vậy mà lại dám đánh tôi!”
Tô Tình không cùng cô ta nói lời vô nghĩa, trở tay lại thêm một cái tát vào mặt bên kia của cô ta.
“A…..Tiểu Tình, cô không thể….”
“Chát---” Ngay sau đó, lại là một cái tát.
“Tô Tình, cô mau dừng tay….”
“Chát chát ---“
“Tô Tình , tôi liều mạng với cô….”
“Chát chát chát ---“
“……”
Đến cuối cùng, khí thế kiêu ngạo của Vạn Vi Vi đã hoàn toàn bị Tô Tình đánh đến mất hết.
Trong thang máy, Tô Tình trừng mắt nhìn Vạn Vi Vi.
Không có lực đánh trả, Vạn Vi Vi trừ bỏ khóc lóc xin tha, cũng chỉ có thể tùy ý Tô Tình từng cái từng cái tát cô ta.
Cứu em….
Hạo, nhanh đến cứu em…..
Vạn Vi Vi bị cô gái đội mũ lưỡi trai nắm chặt đây, muốn hất ra lại phát hiện sức lực đối phương rất lớn, chính mình căn bản không thoát khỏi gông cùm xiềng xích của đối phương được.
Cô ta từ trước đến nay rất biết thời thế, lập tức sửa miệng: “Tôi....Tôi là Vạn Vi Vi, đại minh tinh Vạn Vi Vi! Vừa rồi bên cạnh tôi là Lục thiếu gia! Cô không biết tôi cũng biết Lục gia chứ? Cô tốt nhất đừng động đến tôi, bằng không.....”
Vạn Vi Vi còn chưa nói xong, đổi phương đã kéo xuống khăn cổ và mũ lưỡi trai, nhất thời mọi lời đều bị kẹt trong cổ họng.
Nhìn Tô Tình xuất hiện trước mặt, trên mặt Vạn Vi Vi là biểu tình như gặp quỷ.
“Tiểu…… Tiểu Tình……Cô, cô trở về khi nào?”
Khóe miệng cô ta miễn cưỡng gợi lên ý cười, cũng không biết cười như vậy còn khó xem hơn khóc.
Mẹ của Tô Tình là bị kẻ thứ ba ép chết, cô từ nhỏ đã không được yêu thương, độc lập mà lớn lên.
Cô tuy rằng là thiên kim Tô gia, nhưng lại vừa học vừa làm, về sau cũng có học taekwondo.
Có thể nói, luận về đánh nhau, mười Vạn Vi Vi cũng không phải là đối thủ của Tô Tình.
“Hừ, tôi về khi nào không quan trọng….Quan trọng là vừa trở về đã để tôi gặp phải đôi gian phu dâm phụ các người!”
Cô ấy nói xong lại hung hắng siết tay Vạn Vi Vi.
Vạn Vi Vi ăn đau đến khóc kêu xin tha: “Không, không phải…… Tiểu Tình, cô hiểu lầm rồi…..Tâm Lạc và Hạo đã ly hôn, tôi và Hạo bây giờ đều độc thân, chúng tôi không phải gian phu…..”
“Có phải gian phu dâm phụ hay không cũng không phải do cô định đoạt!” Tô Tình phẫn nộ cắt đứt lười cô ta, đôi mắt hơi trầm xuống, dừng ở bụng của Vạn Vi Vi.
“Cô……cô muốn làm gì….” Vạn Vi Vi nhịn không được lui về phía sau, dùng tay trái bảo vệ bụng nhỏ.
“Tôi không muốn làm gì cả.” Tô Tình đẩy Vạn Vi Vi qua một bên, trực tiếp ấn nút đình chỉ thang máy.
Thang máy đang đi xuống tức khắc dừng giữa không trung.
Xong rồi!!!
Trong đầu Vạn Vi Vi chỉ còn một ý niệm như vậy.
Cô ta hối hận, hối hận cực kỳ!
Sớm biết rằng tới khách sạn thuê phòng sẽ gặp phải Tô Tình, nói sao cô ta cũng không dám cùng Lục Kình Hạo đến đây.
Đoạn thời gian này Lục Kình Hạo và Cung Tuyết Mị thường xuyên gặp mặt nhau.
Nếu không phải như vậy, cô ta cũng sẽ không mạo hiểm đến đây với Lục Kình Hạo khi mà cái thai trong bụng còn chưa đủ ba tháng.
Cô ta tuy sợ Lục Kình Hạo bị tiện nhân kia câu dẫn, nhưng càng sợ hơn chính là bụng mình xảy ra chuyện gì.
Nếu không có đứa nhỏ này, Lục gia, Cung Tuyết Mị, Lục Chí Hạ…… Bọn họ tuyệt đối không thể tiếp nhận mình.
“Tiểu Tình, tôi cầu xin cô, cầu xin cô…..Cô làm gì cũng được, nhưng không thể…..”
“Chát--” Một bạt tay của Tô Tình làm Vạn Vi Vi ngã trên đất.
Gương mặt tinh xảo thanh thuần của Vạn Vi Vi lập tức xuất hiện dấu năm ngón tay đỏ thẫm.
“Cô…..”Vạn Vi Vi không dám tin trừng mắt nhìn Tô Tình: “Cô vậy mà lại dám đánh tôi!”
Tô Tình không cùng cô ta nói lời vô nghĩa, trở tay lại thêm một cái tát vào mặt bên kia của cô ta.
“A…..Tiểu Tình, cô không thể….”
“Chát---” Ngay sau đó, lại là một cái tát.
“Tô Tình, cô mau dừng tay….”
“Chát chát ---“
“Tô Tình , tôi liều mạng với cô….”
“Chát chát chát ---“
“……”
Đến cuối cùng, khí thế kiêu ngạo của Vạn Vi Vi đã hoàn toàn bị Tô Tình đánh đến mất hết.
Trong thang máy, Tô Tình trừng mắt nhìn Vạn Vi Vi.
Không có lực đánh trả, Vạn Vi Vi trừ bỏ khóc lóc xin tha, cũng chỉ có thể tùy ý Tô Tình từng cái từng cái tát cô ta.
Cứu em….
Hạo, nhanh đến cứu em…..
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro