Đàn Ông Bá Đạo...
Lục Khinh Quân
2024-11-14 23:44:39
Nghe Đường TÂm Lạc nói, Tô Tình lập tức lập lòe nước mắt, tránh khỏi tầm nhìn của cô.
"Còn có thể làm gì, anh ta là loại người ngang ngược không thể nói lý, còn yêu cầu tớ xin lỗi bạn gái hắn sao! Ai da, Tâm Lạc, chúng ta có thể đừng nói đến anh ta được không?"
Tô TÌnh bày ra bộ dáng cực kỳ tức giận.
Đường TÂm LẠc biết Tô Tình xưa nay rất ghét kẻ tính tình lỗ mang, lại bị Kiều Mạc Hàn bắt dến để cho bạn gái anh ta hết giận có thể thấy Tô Tình rất ghét Kiều Mạc Hàn.
Nhưng mà đến mức tiêm vắc xin phòng bệnh thật sự cần thiết sao?
Ánh mắt Đường TÂm Lạc không tự chủ dừng lại trên miệng của Tô Tình.
Tô Tình bị cô nhìn chằm chằm không được tự nhiên cố ý che khóe miệng nhìn ra xa, "Bác sĩ sao còn chưa đến vây? Tớ bị chó nhà anh ta nhào đến nên bị trầy da...Tớ sợ bị nhiễm vi khuẩn cho nên vẫn tim một liều cho tốt."
Khụ khụ...
Cái này càng khiến Đường Tâm Lạc thấy kỳ quái.
Tô Tình không phải bị Kiều Mạc Hàn bắt đến Kiều thị sao?
Chẳng lẽ ở công ty Kiều Mạc Hàn còn nuôi cho sao?
Tô Tình hình như vẫn chưa nhận ra không đúng, vỗ nhẹ khuôn mặt đỏ của Đường Tâm Lạc, "Ai u, có thể chuyển đề tài được không? Lúc nãy tớ hỏi cậu còn chưa nói. Tâm Lạc, có phải cậu cãi nhau với Lục gia hay không?"
"Tớ...Sao đột nhiên cậu hỏi cái này?" Lần này đến phiên Đường Tâm Lạc chột dạ.
"Đây không phải vì tớ quan tâm cậu sao..." Tô Tình đến gần cô, "Tâm Lạc tớ nói cho cậu biết, lúc nãy trên đường trở về, chồng của cậu hỏi rất nhiều chuyện về câu."
"Lục Dục Thần? Không phải anh ấy trực tiếp về họp sao, sao có thể về cùng cậu..."
"hừ, cậu không biết tên Kiều Mạc Hàn có bao nhiêu đáng ghét đâu! Anh ta bắt tớ còn nói ai đến anh ta cũng không thả người. Chẳng những thu điện thoại của tớ, khi cậu gọi đến anh ta còn ngay trước mặt tớ tắt điện thoại. Nếu không phải sau đó chồng cậu đến...A a a, cậu không thấy được tình hình lúc đó!"
"Được rồi, được rồi, bảo bối Tiểu Tình của chúng ta đừng khóc....Tớ biết ủy khuất cho cậu."
Tính cách Tô Tình sao có thể vì chuyện này mà khóc nhưng Đường TÂm Lạc vẫn ôm lấy cô an ủi.
"Cậu yên tâm, tuy rằng tớ bị anh ta trói mấy giờ, nhưng không sao. TÂm LẠc, nói thật cho cậu biết...Vốn trước khi cậu gọi điện thoại anh ta nói là sẽ thả người, nhưng mà tớ lại lỡ để lại trên mặt anh ta một ấn. Kết quả chọc giận anh ta..."
"Để lại một ấn..." Trong đầu Đường Tâm Lạc không tự chủ nghĩ đến Kiều Mạc Hàn xuất hiện với đôi mắt gấu trúc.
Nhưng mà cô lại không biết lưu lại ấn không phải như cô tưởng tượng.
"Chính bởi vì vậy, cho nên cuối cùng chồng cậu đến tớ mới được thả. An...Tâm Lạc, trước kia tớ cảm thấy, Người bá đạo như Lục gia ở bên cậu chắc cậu sẽ chịu rất nhiều ủy khuấ. Chỉ là bây giờ tớ mới phát hiện ra, đàn ông bá đạo không sao, chỉ cần biết yêu thương vợ."
"Cậu xem Kiều Mạc Hàn là hoa hoa công tử, trong miệng chỉ biết nói ngon ngọt đỗ dành phụ nữ? So với chồng cậu có phải không biết ôn nhu chăm sóc không? Chỉ là hoa hoa công tử như vậy sao có thể so với chồng cậu đâu?
Đường Tâm Lạc thật sự không nghĩ đến.\
Lục DỤc Thần vừa cứu Tô Tình đã khiến cho Tô Tình nói chuyện giúp anh.
Đây là thu mua bạn của cô sao?
"Ai, dù sao Tâm Lạc, tớ nói với cậu...chồng cậu tuy nhìn lạnh như băng, nhưng với pháp nhãn của tớ. anh ta ở trên xe hỏi tớ rất nhiều chuyện, những thứ yêu ghét của cậu anh ấy đều hỏi hết. Hắc hắc, anh ấy cho rằng tớ không biết nhưng thật ra đã sớm nhìn thấu!"
"Còn có thể làm gì, anh ta là loại người ngang ngược không thể nói lý, còn yêu cầu tớ xin lỗi bạn gái hắn sao! Ai da, Tâm Lạc, chúng ta có thể đừng nói đến anh ta được không?"
Tô TÌnh bày ra bộ dáng cực kỳ tức giận.
Đường TÂm LẠc biết Tô Tình xưa nay rất ghét kẻ tính tình lỗ mang, lại bị Kiều Mạc Hàn bắt dến để cho bạn gái anh ta hết giận có thể thấy Tô Tình rất ghét Kiều Mạc Hàn.
Nhưng mà đến mức tiêm vắc xin phòng bệnh thật sự cần thiết sao?
Ánh mắt Đường TÂm Lạc không tự chủ dừng lại trên miệng của Tô Tình.
Tô Tình bị cô nhìn chằm chằm không được tự nhiên cố ý che khóe miệng nhìn ra xa, "Bác sĩ sao còn chưa đến vây? Tớ bị chó nhà anh ta nhào đến nên bị trầy da...Tớ sợ bị nhiễm vi khuẩn cho nên vẫn tim một liều cho tốt."
Khụ khụ...
Cái này càng khiến Đường Tâm Lạc thấy kỳ quái.
Tô Tình không phải bị Kiều Mạc Hàn bắt đến Kiều thị sao?
Chẳng lẽ ở công ty Kiều Mạc Hàn còn nuôi cho sao?
Tô Tình hình như vẫn chưa nhận ra không đúng, vỗ nhẹ khuôn mặt đỏ của Đường Tâm Lạc, "Ai u, có thể chuyển đề tài được không? Lúc nãy tớ hỏi cậu còn chưa nói. Tâm Lạc, có phải cậu cãi nhau với Lục gia hay không?"
"Tớ...Sao đột nhiên cậu hỏi cái này?" Lần này đến phiên Đường Tâm Lạc chột dạ.
"Đây không phải vì tớ quan tâm cậu sao..." Tô Tình đến gần cô, "Tâm Lạc tớ nói cho cậu biết, lúc nãy trên đường trở về, chồng của cậu hỏi rất nhiều chuyện về câu."
"Lục Dục Thần? Không phải anh ấy trực tiếp về họp sao, sao có thể về cùng cậu..."
"hừ, cậu không biết tên Kiều Mạc Hàn có bao nhiêu đáng ghét đâu! Anh ta bắt tớ còn nói ai đến anh ta cũng không thả người. Chẳng những thu điện thoại của tớ, khi cậu gọi đến anh ta còn ngay trước mặt tớ tắt điện thoại. Nếu không phải sau đó chồng cậu đến...A a a, cậu không thấy được tình hình lúc đó!"
"Được rồi, được rồi, bảo bối Tiểu Tình của chúng ta đừng khóc....Tớ biết ủy khuất cho cậu."
Tính cách Tô Tình sao có thể vì chuyện này mà khóc nhưng Đường TÂm Lạc vẫn ôm lấy cô an ủi.
"Cậu yên tâm, tuy rằng tớ bị anh ta trói mấy giờ, nhưng không sao. TÂm LẠc, nói thật cho cậu biết...Vốn trước khi cậu gọi điện thoại anh ta nói là sẽ thả người, nhưng mà tớ lại lỡ để lại trên mặt anh ta một ấn. Kết quả chọc giận anh ta..."
"Để lại một ấn..." Trong đầu Đường Tâm Lạc không tự chủ nghĩ đến Kiều Mạc Hàn xuất hiện với đôi mắt gấu trúc.
Nhưng mà cô lại không biết lưu lại ấn không phải như cô tưởng tượng.
"Chính bởi vì vậy, cho nên cuối cùng chồng cậu đến tớ mới được thả. An...Tâm Lạc, trước kia tớ cảm thấy, Người bá đạo như Lục gia ở bên cậu chắc cậu sẽ chịu rất nhiều ủy khuấ. Chỉ là bây giờ tớ mới phát hiện ra, đàn ông bá đạo không sao, chỉ cần biết yêu thương vợ."
"Cậu xem Kiều Mạc Hàn là hoa hoa công tử, trong miệng chỉ biết nói ngon ngọt đỗ dành phụ nữ? So với chồng cậu có phải không biết ôn nhu chăm sóc không? Chỉ là hoa hoa công tử như vậy sao có thể so với chồng cậu đâu?
Đường Tâm Lạc thật sự không nghĩ đến.\
Lục DỤc Thần vừa cứu Tô Tình đã khiến cho Tô Tình nói chuyện giúp anh.
Đây là thu mua bạn của cô sao?
"Ai, dù sao Tâm Lạc, tớ nói với cậu...chồng cậu tuy nhìn lạnh như băng, nhưng với pháp nhãn của tớ. anh ta ở trên xe hỏi tớ rất nhiều chuyện, những thứ yêu ghét của cậu anh ấy đều hỏi hết. Hắc hắc, anh ấy cho rằng tớ không biết nhưng thật ra đã sớm nhìn thấu!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro