Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Giải Trừ Cấm Tú...

Lục Khinh Quân

2024-11-14 23:44:39

Đường Tâm Lạc ngủ đến hừng đông.

Từ sau khi mang thai cô thường xuyên muốn ngủ, mấy ngày nay đều ngủ rất ngon.

"Ngô..." Duỗi cái eo, Đường Tâm Lạc cảm giác cả cơ thể thoải mái hơn không ít.

Bây giờ mới ba tháng, nói không chừng sau này lớn hơn còn thích ngủ hơn a.

Vừa nghĩ như vậy cô vừa đi xuống lầu, vừa đi xuống đã thấy khuôn mặt tha thiết của dì Trương.

"Thiếu phu nhân, rốt cuộc cô cũng dậy rồi. Lúc sáng trước khi đi thiếu gia đã dặn dò cuối tuần sẽ công khai thân phận của cô. Thiếu phu nhân, dì trường rất vui mừng cho cô!"

"Dì Trương, cảm ơn dì." Đường Tâm Lạc nhận nước mật ong dì Trương đưa qua, nhấp nhẹ một ngụm nhàn nhạt nios.

Dì Trương có chút ngại ngùng, tiếp tục khuyên nhủ, "Thiếu phu nhân, bữa tiệc lần này là cơ hội mà phu nhân tạo ra. Cô yên tâm, đảm bảo sẽ vừa lòng cô. Mặt khác, thiếu gia đã dặn, cô có rảnh thì ra ngoài đi dạo, thích trang sức, lễ phục gì đều có thể mua."

Có nghĩa là Lục Dục Thần đã giải bỏ cấm túc của cô.

Đường Tâm Lạc dù sao cũng là phụ nữ mang thai, ở nhà suốt ngày cũng không tốt.

Tuy rằng, Lục phu nhân có yêu cầu gì thì sẽ có ngay dù đó chỉ là quyển sách nhỏ.



Nhưng phụ nữ mang thai cần phải đi lại nhiều.

Mua sắm sẽ khiên phụ nữ cảm thấy vui vẻ, hôm qua khi Lục Dục Thần đưa Tô Tình trở về là Tô Tình nói.

"Được rồi, dì Trương, cháu đã biết....Gần đây cháu buồn chán quá rồi, lát nữa ăn cơm xong cháu sẽ hẹn bạn ra ngoài đi dạo."

Tô Tình không hổ là người hiểu Đường Tâm Lạc, để nghị này Đường Tâm Lạc rất thích.

Quả thật cô đã ở nhà quá lâu rồi, rất buồn chán.

Không thể không nói, lần này Lục Dục Thần hỏi Tô Tình những thứ yêu thích của Đường Tâm Lạc, lại làm như lời Tô Tình nói.

Bất tri bất giác khiến cho đáy lòng Đường TÂm Lạc có không ít vui mừng.

Ăn cơm xong, Đường Tâm Lạc hẹn Tô Tình đi quảng trường Hằng Phong đi mua sắm.

Đương nhiên còn đem theo hai người bảo vệ mà Lục Dục Thần phái bảo vệ Đường Tâm Lạc.

Trong quảng trường Hằng Phong, Tô Tình kéo tay Đường Tâm Lạc lặng lẽ nói.

"Tâm Lạc, hai vị đại ca cơ bắp lực lưỡng rốt cuộc muốn đi theo chúng ta bao lâu a?"

ĐươngTâm Lạc nhìn ra sau, thở dài, "Đó là người Lục Dục Thần phái đến, chắc là sẽ luôn đi theo chúng ta cho đến khi về a!"



"Cậu cũng không thích bọn họ đúng không? Vậy được, cậu cứ đợi tớ xem!"

Tô Tình đột nhiên buông tay Đường Tâm Lạc ra, xoay người đi đến gần hai người đàn ông.

Không biết cô nói gì chỉ thấy sắc mặt hai người đàn ông vô cùng khó coi.

Tô Tình chỉ vào cửa hàng xa xỉ bên cạnh lại chỉ lên lầu một chút hai người đàn ông liền cùng nhau rời đi.

"Tiểu Tình cậu làm thế nào mà hai người họ đều đi rồi?"

Đường TÂm LẠc nhìn Tô Tình sùng bái.

Tô Tình mím môi cười lộ ra hai lúm đồng tiền đáng yêu, "Bí mật...tóm lại, bọn họ không đi theo chúng ta nữa. Đi, chúng ta mau tận hưởng thời gian mua sắm tự do thôi!"

Tô Tình kéo tay Đường TÂm Lạc đi vào cửa hàng lúc nãy cô chỉ.

"Tâm Lạc, lễ phục này không tồi, cậu nhanh thử đi!" VỪa vào cửa hàng, Tô Tình đã nhìn thấy một bộ trang phục xếp tầng có thuê đóa hoa màu lam phía trên.

Cũng không biết vì sao, nhìn thấy bộ trang phục này, liền thấy rất hợp với Đường TÂm Lạc.

"Ánh mắt vị tiểu thư đây thật tốt, đây là bộ lễ phục vừa chuyển từ Milan về đây lúc sáng. Ở Trung Quốc chỉ có một bộ này."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Số ký tự: 0