Kiều Mạc Hàn...
Lục Khinh Quân
2024-11-14 23:44:39
Kiều MẠc Hàn nín thở nhẹ nhàng gọi cô, “Tô Tình, cô uống say rồi...mau tỉnh lại.”
Giọng nói đàn ông gợi cảm trầm thấp khiến Tô Tình thảnh tỉnh chốc lát.
“A, Kiều MẠc Hàn, sao anh lại ở đây...Đây là giường của tôi, tôi muốn đi ngủ, anh….anh về nhà của anh đi…”
Tô Tình hoàn toàn mơ hồ rồi.
Cô hé mắt ra nhìn nhìn, lại lần nữa gác cằm lên ngực Kiều Mạc hàn mà ngủ.
A, đầu nặng quá.
Cô khẽ lắc đầu, hé miệng ra thở dài, mang theo mùi rượu nhàn nhạt.
Tê---
Kiều Mạc Hàn hít sâu một hơi.
Không còn giương nanh vuốt như ngày thường, cô gái lại chủ động nhào vào người anh.
Hương thơm cùng cơ thể mềm mại của cô đúng là tra tấn anh.
Thật là muốn cô…
Mới áp chế được lửa lại đột nhiên bị trêu chọc đến nổi lên lại.
Không được...không thể khiến mèo hoang nhỏ lấy cớ tránh xa anh!
Kiều Mạc Hàn cố tránh tra tấn này, ôm cô lên.
Anh muốn cho Tô Tình biết đêm nay bắt đầu là tại ai.
Ít nhất.
Anh phải để cho Tô Tìn tỉnh táo lại một chút.
Anh muốn để cô biết, lần này cuối cùng là do ai!
*
“A, lạnh quá.”
Khăn lông lạnh đặt trên mặt Tô tình.
Khiến cô từ cơn say tỉnh táo lại một chút.
Lấy khăn ướt trên mặt xuống cô mới thấy được tình hình trước mắt.
A?
Sao cô lại ở đây…
Đây là đâu?
Thấy rõ quang cảnh xung quanh Tô Tình mới thấy mình đang ở trong một phòng tắm lớn.
Đầu choáng quá…
Mắt bị ánh đèn phòng tắm chiếu lóa, nhịn không được đưa tay đỡ trán một lúc mới khôi phục lại.
Cô nhớ ra rồi.
Tối hôm qua…
Không rạng sáng hôm nay cô còn đang ở Vinh Viên, tham gia buổi sinh nhật.
A, tôid hôm qua uống rất nhiều nên đầu rất rối loạn, không nhớ được những chi tiết nhỏ.
n,...ai đưa cô về khách sạn vậy?
Đầu Tô Tình rất rối loạn, Thái Dương đau thình thịch.
Cô xoa xoa huyệt Thái Dương, chuẩn bị đi tắm nước ấm một chút.
Kết quả vừa đến bồn tắm cảm giác say trong nháy mắt liền bừng tỉnh.
Kiều MẠc hàn!
Sao anh ta lại ở đây!?
Kiều Mạc Hàn chẳng những nằm trong bồn tắm, mà ngay cả quần áo trên người còn không cởi ra.
Bộ quần áo sơ mi quần tây còn mang trên người.
Anh ta cứ như vậy ngâm mình trong bồn tắm.
Kiều Mạc hàn….
Cô đi qua, chống tay ở bồn tắm kêu anh.
Nhưng cô gọi hai tiếng anh ta cũng không phản ứng lại.
“Kiều Mạc Hàn, này, ...anh làm sao vậy?”
Tô Tình tuy rằng không nhớ đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng nếu nơi này là khách sạn thì rất rõ ràng, là Kiều Mạc Hàn đưa cô đến đây.
Cô nhớ rõ, khi cô uông rựiu, Kiều Mạc Hàn cũng đã ngăn cản.
Giống như lúc đó, anh ta cũng bị cô chuốc không ít rượu.
Nhìn Kiều Mạc Hàn nằm trong bồn tăm quần áo còn chưa cởi ra, liền biết bộ dáng này là uống say rồi.
A, mệt cho anh ta còn đưa cô về khách sạn.
Lúc này Tô Tình cũng uống say đến hồ đồ hoàn toàn không phát hiện ra gian phòng này hoàn toàn xa hoa hơn phòng bình thường gấp mấy lần.
Nơi này căn bản không phải là phòng của cô.
“A, không được, không thể để anh ta ngủ ở đây được.”
Cô tuy rằng ghét Kiều MẠc hàn nhưng cũng không đến mức tàn nhẫn để anh ta ngủ ở đây suốt đêm.
Giọng nói đàn ông gợi cảm trầm thấp khiến Tô Tình thảnh tỉnh chốc lát.
“A, Kiều MẠc Hàn, sao anh lại ở đây...Đây là giường của tôi, tôi muốn đi ngủ, anh….anh về nhà của anh đi…”
Tô Tình hoàn toàn mơ hồ rồi.
Cô hé mắt ra nhìn nhìn, lại lần nữa gác cằm lên ngực Kiều Mạc hàn mà ngủ.
A, đầu nặng quá.
Cô khẽ lắc đầu, hé miệng ra thở dài, mang theo mùi rượu nhàn nhạt.
Tê---
Kiều Mạc Hàn hít sâu một hơi.
Không còn giương nanh vuốt như ngày thường, cô gái lại chủ động nhào vào người anh.
Hương thơm cùng cơ thể mềm mại của cô đúng là tra tấn anh.
Thật là muốn cô…
Mới áp chế được lửa lại đột nhiên bị trêu chọc đến nổi lên lại.
Không được...không thể khiến mèo hoang nhỏ lấy cớ tránh xa anh!
Kiều Mạc Hàn cố tránh tra tấn này, ôm cô lên.
Anh muốn cho Tô Tình biết đêm nay bắt đầu là tại ai.
Ít nhất.
Anh phải để cho Tô Tìn tỉnh táo lại một chút.
Anh muốn để cô biết, lần này cuối cùng là do ai!
*
“A, lạnh quá.”
Khăn lông lạnh đặt trên mặt Tô tình.
Khiến cô từ cơn say tỉnh táo lại một chút.
Lấy khăn ướt trên mặt xuống cô mới thấy được tình hình trước mắt.
A?
Sao cô lại ở đây…
Đây là đâu?
Thấy rõ quang cảnh xung quanh Tô Tình mới thấy mình đang ở trong một phòng tắm lớn.
Đầu choáng quá…
Mắt bị ánh đèn phòng tắm chiếu lóa, nhịn không được đưa tay đỡ trán một lúc mới khôi phục lại.
Cô nhớ ra rồi.
Tối hôm qua…
Không rạng sáng hôm nay cô còn đang ở Vinh Viên, tham gia buổi sinh nhật.
A, tôid hôm qua uống rất nhiều nên đầu rất rối loạn, không nhớ được những chi tiết nhỏ.
n,...ai đưa cô về khách sạn vậy?
Đầu Tô Tình rất rối loạn, Thái Dương đau thình thịch.
Cô xoa xoa huyệt Thái Dương, chuẩn bị đi tắm nước ấm một chút.
Kết quả vừa đến bồn tắm cảm giác say trong nháy mắt liền bừng tỉnh.
Kiều MẠc hàn!
Sao anh ta lại ở đây!?
Kiều Mạc Hàn chẳng những nằm trong bồn tắm, mà ngay cả quần áo trên người còn không cởi ra.
Bộ quần áo sơ mi quần tây còn mang trên người.
Anh ta cứ như vậy ngâm mình trong bồn tắm.
Kiều Mạc hàn….
Cô đi qua, chống tay ở bồn tắm kêu anh.
Nhưng cô gọi hai tiếng anh ta cũng không phản ứng lại.
“Kiều Mạc Hàn, này, ...anh làm sao vậy?”
Tô Tình tuy rằng không nhớ đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng nếu nơi này là khách sạn thì rất rõ ràng, là Kiều Mạc Hàn đưa cô đến đây.
Cô nhớ rõ, khi cô uông rựiu, Kiều Mạc Hàn cũng đã ngăn cản.
Giống như lúc đó, anh ta cũng bị cô chuốc không ít rượu.
Nhìn Kiều Mạc Hàn nằm trong bồn tăm quần áo còn chưa cởi ra, liền biết bộ dáng này là uống say rồi.
A, mệt cho anh ta còn đưa cô về khách sạn.
Lúc này Tô Tình cũng uống say đến hồ đồ hoàn toàn không phát hiện ra gian phòng này hoàn toàn xa hoa hơn phòng bình thường gấp mấy lần.
Nơi này căn bản không phải là phòng của cô.
“A, không được, không thể để anh ta ngủ ở đây được.”
Cô tuy rằng ghét Kiều MẠc hàn nhưng cũng không đến mức tàn nhẫn để anh ta ngủ ở đây suốt đêm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro