Lục Dục Thần Ph...
Lục Khinh Quân
2024-11-14 23:44:39
"Tâm Lạc, sao rồi, đạo diễn Triệu nói sao?" Lâm Thiến bên này cũng vừa cúp máy.
Bởi vì tình hình hiện nay của Đường thị khá nguy cấp, cả công ty ngay cả người dùng được cũng không có.
Lâm Thiến mới vừa gọi cho truyền thống, bảo họ đè thông tin kia xuống.
"Vô dụng thôi, đạo diễn Triệu nhất quyết rút lui, quan trọng nhất là không còn ai đồng ý tiếp nhận bộ phim này."
Lâm Thiến nghe vậy cũng nhíu mày: "Phía bên truyền thông cũng vậy. Không biết người sau lưng Vạn Vi Vi là ai, đã sớm chuẩn bị xong, bây giờ chúng ta có bỏ tiền thi cũng không được gì."
"Thôi chị Lâm, Vạn Vi Vi rõ ràng có chuẩn bị từ trước... Bây giờ trên mạng đều đồng tình với cô ta, còn nói cô ta có dũng khi, chắc chắn cô ta đã chuẩn bị đường từ trước."
"Chẳng lẽ cô ta diên rồi sao, lại đạp công ty một cú... Tâm Lạc, chúng ta không thể để cô ta diễn trò tiếp, Đường thị bây giờ gần như sụp đổ, bộ phim này là cơ hội để chúng ta thay đổi, nếu không được thì đừng mong có kết quả gì nữa!"
Tin tức như vậy, chẳng những đạo diễn bỏ đi, Vạn Vi Vi còn cầm đầu một đám diễn viên đình công tập thể.
Bây giờ trong tổ biên kịch chỉ còn vài người mới, nam nữ chính, còn vài vai phụ quan trọng đều bỏ đi hết.
Lâm Thiến còn nhận được tin, những người đó sẽ lập chữ ký để lật đổ Đường thị.
Vạn Vi Vi cũng nhân cơ hội tự lập công ty riêng.
"Chị Lâm, phía công ty chị lo giúp em... Chuyện của Vạn Vi Vi, em sẽ nghĩ cách. Chị yên tâm, em sẽ không để cho Đường thị sụp đổ."
Đường Tâm Lạc không phải người dễ bỏ cuộc như vậy.
Cô không biết vì sao Vạn Vi Vi lại nhắm vào mình, nhưng bây giờ không phải là lúc để băn khaonr.
Trong đầu cô nảy ra một ý tưởng nhưng không biết có thành công không.
_____
Bên kia, Lục Dục Thần đang chạy về phía sân bay.
Điện thoại của Đường Tâm Lạc liên tục bận máy, sau khi gọi mấy lần thì đành cau mày cúp máy.
Từ sau đêm đó, tình cảm giữa hai người đột nhiên biến chuyện kỳ lạ.
Hình như có chút ấm lên, nhưng cô gái nhỏ vẫn còn xấu hổ.
Tối đến thì lên giường rất sớm, mỗi khi anh trở lại phòng ngủ thì thấy dáng vẻ cô say sưa vùi trong chăn.
Anh biết, cô đang tránh anh.
Lập tức đi ngủ thì không sợ anh sẽ làm gì.
Nghĩ đến dáng vẻ đáng thương của cô, Lục Dục Thần ngồi ở ghế sau bật cười.
Mạnh Trạch ngồi phía trước nghe thấy tiếng cười của Lục Dục Thần, cứ cho rằng Lục gia đang vui vẻ vì chuyện của Cố tiểu thư.
"Lục gia, chuyên gia ở nước M đã liên lạc, chờ cậu tới thì chuẩn bị xong."
"Ừ, chuẩn bị sớm đi. Lục Dục Thần lạnh nhạt gật đầu.
Đáy lòng Mạnh Trạch có chút kỳ lạ.
Nếu là trước kia, Lục Dục Thần sẽ không lạnh nhạt với chuyện của Cố tiểu thư như vậy.
Nhưng sao lần này... Chỉ dặn dò một câu?
Lục Dục Thần ngồi phía sau, liên tục mở điện thoại ra rồi đóng lại.
Mạnh Trạch nhìn thấy cử động của anh, không biết rằng anh đang đợi điện thoại của Đường Tâm Lạc.
Cứ cho rằng Lục gia đang lo lắng cho Cố tiểu thư.
Vì vậy, anh tự động nói: "Xin Lục gia yên tâm, máy bay đã chuẩn bị xong. Cậu tới sân bay thì có thể lập tức cất cánh. Phía bên Cố tiểu thư mọi chuyện đều ổn, trạng thái của Cố tiểu thư rất tốt, cậu đừng lo."
Lục Dục Thần không yên lòng "Ừ" một tiếng, nhìn ra ngoài cửa sổ như đang đợi gì đó.
Bởi vì tình hình hiện nay của Đường thị khá nguy cấp, cả công ty ngay cả người dùng được cũng không có.
Lâm Thiến mới vừa gọi cho truyền thống, bảo họ đè thông tin kia xuống.
"Vô dụng thôi, đạo diễn Triệu nhất quyết rút lui, quan trọng nhất là không còn ai đồng ý tiếp nhận bộ phim này."
Lâm Thiến nghe vậy cũng nhíu mày: "Phía bên truyền thông cũng vậy. Không biết người sau lưng Vạn Vi Vi là ai, đã sớm chuẩn bị xong, bây giờ chúng ta có bỏ tiền thi cũng không được gì."
"Thôi chị Lâm, Vạn Vi Vi rõ ràng có chuẩn bị từ trước... Bây giờ trên mạng đều đồng tình với cô ta, còn nói cô ta có dũng khi, chắc chắn cô ta đã chuẩn bị đường từ trước."
"Chẳng lẽ cô ta diên rồi sao, lại đạp công ty một cú... Tâm Lạc, chúng ta không thể để cô ta diễn trò tiếp, Đường thị bây giờ gần như sụp đổ, bộ phim này là cơ hội để chúng ta thay đổi, nếu không được thì đừng mong có kết quả gì nữa!"
Tin tức như vậy, chẳng những đạo diễn bỏ đi, Vạn Vi Vi còn cầm đầu một đám diễn viên đình công tập thể.
Bây giờ trong tổ biên kịch chỉ còn vài người mới, nam nữ chính, còn vài vai phụ quan trọng đều bỏ đi hết.
Lâm Thiến còn nhận được tin, những người đó sẽ lập chữ ký để lật đổ Đường thị.
Vạn Vi Vi cũng nhân cơ hội tự lập công ty riêng.
"Chị Lâm, phía công ty chị lo giúp em... Chuyện của Vạn Vi Vi, em sẽ nghĩ cách. Chị yên tâm, em sẽ không để cho Đường thị sụp đổ."
Đường Tâm Lạc không phải người dễ bỏ cuộc như vậy.
Cô không biết vì sao Vạn Vi Vi lại nhắm vào mình, nhưng bây giờ không phải là lúc để băn khaonr.
Trong đầu cô nảy ra một ý tưởng nhưng không biết có thành công không.
_____
Bên kia, Lục Dục Thần đang chạy về phía sân bay.
Điện thoại của Đường Tâm Lạc liên tục bận máy, sau khi gọi mấy lần thì đành cau mày cúp máy.
Từ sau đêm đó, tình cảm giữa hai người đột nhiên biến chuyện kỳ lạ.
Hình như có chút ấm lên, nhưng cô gái nhỏ vẫn còn xấu hổ.
Tối đến thì lên giường rất sớm, mỗi khi anh trở lại phòng ngủ thì thấy dáng vẻ cô say sưa vùi trong chăn.
Anh biết, cô đang tránh anh.
Lập tức đi ngủ thì không sợ anh sẽ làm gì.
Nghĩ đến dáng vẻ đáng thương của cô, Lục Dục Thần ngồi ở ghế sau bật cười.
Mạnh Trạch ngồi phía trước nghe thấy tiếng cười của Lục Dục Thần, cứ cho rằng Lục gia đang vui vẻ vì chuyện của Cố tiểu thư.
"Lục gia, chuyên gia ở nước M đã liên lạc, chờ cậu tới thì chuẩn bị xong."
"Ừ, chuẩn bị sớm đi. Lục Dục Thần lạnh nhạt gật đầu.
Đáy lòng Mạnh Trạch có chút kỳ lạ.
Nếu là trước kia, Lục Dục Thần sẽ không lạnh nhạt với chuyện của Cố tiểu thư như vậy.
Nhưng sao lần này... Chỉ dặn dò một câu?
Lục Dục Thần ngồi phía sau, liên tục mở điện thoại ra rồi đóng lại.
Mạnh Trạch nhìn thấy cử động của anh, không biết rằng anh đang đợi điện thoại của Đường Tâm Lạc.
Cứ cho rằng Lục gia đang lo lắng cho Cố tiểu thư.
Vì vậy, anh tự động nói: "Xin Lục gia yên tâm, máy bay đã chuẩn bị xong. Cậu tới sân bay thì có thể lập tức cất cánh. Phía bên Cố tiểu thư mọi chuyện đều ổn, trạng thái của Cố tiểu thư rất tốt, cậu đừng lo."
Lục Dục Thần không yên lòng "Ừ" một tiếng, nhìn ra ngoài cửa sổ như đang đợi gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro