Nam Thần Lên Sâ...
Lục Khinh Quân
2024-11-14 23:44:39
Editor: Thùy Trang Nguyễn
Buổi họp báo tuy nhận được sự chú ý của mọi người nhưng người xem dưới sân khấu ngoại trừ fan của mấy vị nữ minh tinh kia, phần lớn đều là anti chuyên môn chạy tới nhìn Đường thị xấu mặt.
MC cũng là vừa rồi sau hậu trường mới biết được diễn viên đóng vai nam chính là ai.
Nhìn thấy đám anti dưới sân khấu tỏ vẻ chờ xem Đường thị xấu mặt, cô nhất thời liền khó chịu.
Cô âm thầm nghĩ, chờ nam thần Việt Trạch đi ra, tuyệt đối lóe mù mắt chó bọn anti các cô
Đầu này Vạn Vi Vi cùng đám anti kia cũng nghĩ giống nhau, sau khi nghe lời của MC, trên mặt hiện lên một nụ cười khinh miệt.
"Hừ, có thể lớn được đến đâu? Kiều thị không có nam diễn viên nào lên được mặt bàn, tôi cũng không tin Đường Tâm Lạc lần này còn có thể xoay người."
"Chị Vi Vi nói đúng, Kiều thị nam diễn viên nổi tiếng nhất gần đây chính là cậu thanh niên thần tượng trẻ măng kia. Loạida mịn thịt mềm kia, chúng ta chính là dễ dàng bôi đen, nói nam diễn viên kia cũng tiếp nhận quy tắc ngầm thượng vị!"
Bời vì hành vi 'Cương trực công chính' lần này của Vạn Vi Vi, trước mắt trong vòng giải trí nổi lên một chủ đè "Chính nghĩa truy phong" .
Đường thị bị trận "Chính nghĩa truy phong" này gây tai họa, chỉ cần Vạn Vi Vi bọn họ bắt được điểm ấy không thả, tuyệt đối khiến cho Đường thị không có cơ hội xoay người.
Vạn Vi Vi nghe được người đại diện nói, nụ cười trên mặt sâu hơn.
"Đường Tâm Lạc cho là cô ta mời được cứu binh như Kiều thị, Đường thị có thể để khởi tử hồi sinh. Kết quả hiện tại, ngược lại làm cho chúng ta bắt được nhược điểm lớn hơn! Làm sao bây giờ, tôi đã không nhịn được muốn nhìn một chút sau khi Đường thị bị tôi hủy đi, dáng vẻ ảo não hối hận của Đường Tâm Lạc như thế nào rồi !"
Vạn Vi Vi cười đến càn rỡ, thời điểm bốn bề vắng lặng, cái miệng há thật to cơ hồ nhìn không ra sự tươi mát dịu dàng như bình thường.
Người đại diện sớm đã quen dáng vẻ này của cô ta, một bên vừa cười theo, vừa nịnh nọt.
Lúc Vạn Vi Vi đang cười đến đắc ý, MC kích động tuyên bố, nam chính sắp xuất hiện.
Theo thanh âm cao vút của cô vừa dứt.
Màn ảnh đi theo chuyển hướng vào một góc sân khấu, một than ảnh cao lớn xuất hiện trong khung hình.
"Chúng ta nhiệt liệt hoan nghênh, diễn viên diễn vai Quân Vương —— thâu tóm mọi giải thưởng điện ảnh trong ngoài nước,ảnh đến nam thần của Trung Quốc chúng ta- Việt Trạch!"
Thanh âm MC vừa dứt, kích thích hang ngàn cơn sóng.
Dưới sân khấu đông đảo Fan hâm mộ gần như sắp điên cuồng!
Ngay cả đám anti trước đó, lúc này cũng vô cùng kích động đứng lên.
"Thật sự là Việt Trạch, thế nào có thể là Việt Trạch!"
"Nam thần Việt Trạch, nam thần thế mà đồng ý chụp phim truyền hình rồi ! Vẫn là phim truyền hình cổ trang! Xong rồi, tôi cảm thấy tôi hạnh phúc muốn chết!"
"Tôi cũng vậy, nam thần đóng phim điện ảnh cũng quá ít, một năm mới đóng một bộ. Phim truyền hình có mấy chục tập, tôi có thể nhìn nam thần càng nhiều !"
Dưới sân khấu một mảnh kinh hỉ, trên sân kháu các diễn viên khác cũng khó nén tâm tình kích động.
Việt Trạch là diễn viên thiên tài nhận được danh hiệu ảnh đến nhiều nhất và lâu dài nhất hiện nay của điện ảnh Trung Quốc.
Huống chi, anh còn tuấn tú cao quý như thế.
Đôi mắt màu xanh lam kia, liền giống như biển xanh thần bí mê người.
Việt Trạch chậm rãi đi lên sân khấu, từ trong tay MC đang hoa si nhận lấy microphone.
Anh mặc một bộ tây phục kiểu dáng rất bình thường nhưng cho dù là dạng này, sau khi anh đứng lên sân khấu, anh vẫn là trung tâm của mọi sự chú ý.
"Chào mọi người, tôi là Việt Trạch." Thanh âm thanh lãnh từ tính từ trong loa truyền đến.
Đám Fan hâm mộ ở đây, bị thanh âm này tác động, lại một trận la hét.
Việt Trạch nâng môi khẽ cười, MC lập tức tận dụng mọi thứ đặt câu hỏi: "Việt Trạch, mọi người trông thấy anh xuất hiện, thật là vừa mừng vừa sợ. Chúng tôi đều biết, từ xưa đến nay anh không nhận đóng phim truyền hình. Vậy lần này là nguyên nhân gì đả động đến anh, nhận đóng bộ phim “Sủng phi thăng chức ký” này?"
Việt Trạch nghe được vấn đề của MC, hơi hơi nghiêng đầu, tròng mắt sâu màu xanh lam liền rơi trên mặt Đường Tâm Lạc.
Khóe môi vẫn nhẹ cười như cũ, anh thấp giọng trả lời : " Rất đơn giản, bời vì Đường tổng."
Buổi họp báo tuy nhận được sự chú ý của mọi người nhưng người xem dưới sân khấu ngoại trừ fan của mấy vị nữ minh tinh kia, phần lớn đều là anti chuyên môn chạy tới nhìn Đường thị xấu mặt.
MC cũng là vừa rồi sau hậu trường mới biết được diễn viên đóng vai nam chính là ai.
Nhìn thấy đám anti dưới sân khấu tỏ vẻ chờ xem Đường thị xấu mặt, cô nhất thời liền khó chịu.
Cô âm thầm nghĩ, chờ nam thần Việt Trạch đi ra, tuyệt đối lóe mù mắt chó bọn anti các cô
Đầu này Vạn Vi Vi cùng đám anti kia cũng nghĩ giống nhau, sau khi nghe lời của MC, trên mặt hiện lên một nụ cười khinh miệt.
"Hừ, có thể lớn được đến đâu? Kiều thị không có nam diễn viên nào lên được mặt bàn, tôi cũng không tin Đường Tâm Lạc lần này còn có thể xoay người."
"Chị Vi Vi nói đúng, Kiều thị nam diễn viên nổi tiếng nhất gần đây chính là cậu thanh niên thần tượng trẻ măng kia. Loạida mịn thịt mềm kia, chúng ta chính là dễ dàng bôi đen, nói nam diễn viên kia cũng tiếp nhận quy tắc ngầm thượng vị!"
Bời vì hành vi 'Cương trực công chính' lần này của Vạn Vi Vi, trước mắt trong vòng giải trí nổi lên một chủ đè "Chính nghĩa truy phong" .
Đường thị bị trận "Chính nghĩa truy phong" này gây tai họa, chỉ cần Vạn Vi Vi bọn họ bắt được điểm ấy không thả, tuyệt đối khiến cho Đường thị không có cơ hội xoay người.
Vạn Vi Vi nghe được người đại diện nói, nụ cười trên mặt sâu hơn.
"Đường Tâm Lạc cho là cô ta mời được cứu binh như Kiều thị, Đường thị có thể để khởi tử hồi sinh. Kết quả hiện tại, ngược lại làm cho chúng ta bắt được nhược điểm lớn hơn! Làm sao bây giờ, tôi đã không nhịn được muốn nhìn một chút sau khi Đường thị bị tôi hủy đi, dáng vẻ ảo não hối hận của Đường Tâm Lạc như thế nào rồi !"
Vạn Vi Vi cười đến càn rỡ, thời điểm bốn bề vắng lặng, cái miệng há thật to cơ hồ nhìn không ra sự tươi mát dịu dàng như bình thường.
Người đại diện sớm đã quen dáng vẻ này của cô ta, một bên vừa cười theo, vừa nịnh nọt.
Lúc Vạn Vi Vi đang cười đến đắc ý, MC kích động tuyên bố, nam chính sắp xuất hiện.
Theo thanh âm cao vút của cô vừa dứt.
Màn ảnh đi theo chuyển hướng vào một góc sân khấu, một than ảnh cao lớn xuất hiện trong khung hình.
"Chúng ta nhiệt liệt hoan nghênh, diễn viên diễn vai Quân Vương —— thâu tóm mọi giải thưởng điện ảnh trong ngoài nước,ảnh đến nam thần của Trung Quốc chúng ta- Việt Trạch!"
Thanh âm MC vừa dứt, kích thích hang ngàn cơn sóng.
Dưới sân khấu đông đảo Fan hâm mộ gần như sắp điên cuồng!
Ngay cả đám anti trước đó, lúc này cũng vô cùng kích động đứng lên.
"Thật sự là Việt Trạch, thế nào có thể là Việt Trạch!"
"Nam thần Việt Trạch, nam thần thế mà đồng ý chụp phim truyền hình rồi ! Vẫn là phim truyền hình cổ trang! Xong rồi, tôi cảm thấy tôi hạnh phúc muốn chết!"
"Tôi cũng vậy, nam thần đóng phim điện ảnh cũng quá ít, một năm mới đóng một bộ. Phim truyền hình có mấy chục tập, tôi có thể nhìn nam thần càng nhiều !"
Dưới sân khấu một mảnh kinh hỉ, trên sân kháu các diễn viên khác cũng khó nén tâm tình kích động.
Việt Trạch là diễn viên thiên tài nhận được danh hiệu ảnh đến nhiều nhất và lâu dài nhất hiện nay của điện ảnh Trung Quốc.
Huống chi, anh còn tuấn tú cao quý như thế.
Đôi mắt màu xanh lam kia, liền giống như biển xanh thần bí mê người.
Việt Trạch chậm rãi đi lên sân khấu, từ trong tay MC đang hoa si nhận lấy microphone.
Anh mặc một bộ tây phục kiểu dáng rất bình thường nhưng cho dù là dạng này, sau khi anh đứng lên sân khấu, anh vẫn là trung tâm của mọi sự chú ý.
"Chào mọi người, tôi là Việt Trạch." Thanh âm thanh lãnh từ tính từ trong loa truyền đến.
Đám Fan hâm mộ ở đây, bị thanh âm này tác động, lại một trận la hét.
Việt Trạch nâng môi khẽ cười, MC lập tức tận dụng mọi thứ đặt câu hỏi: "Việt Trạch, mọi người trông thấy anh xuất hiện, thật là vừa mừng vừa sợ. Chúng tôi đều biết, từ xưa đến nay anh không nhận đóng phim truyền hình. Vậy lần này là nguyên nhân gì đả động đến anh, nhận đóng bộ phim “Sủng phi thăng chức ký” này?"
Việt Trạch nghe được vấn đề của MC, hơi hơi nghiêng đầu, tròng mắt sâu màu xanh lam liền rơi trên mặt Đường Tâm Lạc.
Khóe môi vẫn nhẹ cười như cũ, anh thấp giọng trả lời : " Rất đơn giản, bời vì Đường tổng."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro