Thời Kỳ Đỉnh Cao - Bạch Khuông Lương Thái Tử

Chương 13

Bạch Khuông Lương Thái Tử

2025-03-04 07:53:29

Không hiểu sao, anh tôi cực kỳ thích gán ghép tôi với Lục Tinh Triệt. Tôi thở dài, kéo vali bước vào căn cứ huấn luyện. Khi đi ngang qua phòng trà, tôi tình cờ nghe thấy một giọng nữ vui vẻ: “Không hiểu sao anh không chịu nhận lời tỏ tình của em vậy?” “Lục Tinh Triệt, anh ngốc quá, như khúc gỗ ấy, chậm chạp muốn c.h.ế.t luôn.” Một cô gái tóc hai b.í.m đi theo sau Lục Tinh Triệt, còn chàng trai cầm cốc cà phê mặt vô cảm. “Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi, tôi đã có người mình thích.” “Tôi không phải là khúc gỗ, tôi rất thông minh. Làm ơn đừng đi theo tôi nữa, được không?” Lục Tinh Triệt… Quả thực rất được hoan nghênh nhỉ. Tôi xách hành lý, định đứng xem một lúc, nhưng khi đang uống cà phê, chàng trai ấy đã nhìn thấy tôi. Cậu ấy đi đến, rất tự nhiên cầm lấy vali của tôi. “Đến rồi à?” “Phòng của chị đã chuẩn bị xong, đi theo em.” Suốt quá trình, Lục Tinh Triệt hoàn toàn phớt lờ cô gái kia. Cô ấy trông có vẻ ấm ức, bĩu môi. Không hiểu sao, khi nhìn thấy cảnh này, tôi chợt nhớ đến bản thân mình lúc theo đuổi Chu Uyên. Vậy nên khi bước vào thang máy, tôi không nhịn được mà nói với cậu ấy: Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.“Cậu đối xử với người ta tốt một chút đi.” “Biết đâu lúc ở bên cô ấy, cậu sẽ thích cô ấy thì sao?” “Hãy trân trọng những gì trước mắt…” Tôi chưa nói xong thì đã bị cậu ấy đẩy sát vào tường thang máy. Cậu ấy hạ mắt nhìn tôi, ánh mắt sâu thẳm. “Có vẻ như chị thực sự không biết người em thích là ai.” “…” Trong thoáng chốc, không hiểu sao tôi cảm thấy cậu ấy sắp nói ra một câu khiến tôi sụp đổ thế giới tam quan. Nhưng cậu ấy còn chưa kịp nói, thang máy đã mở ra. Anh tôi đứng đó, hơi ngạc nhiên nhướn mày. “Anh…làm phiền hai người à?” “…” Đúng là làm phiền tôi hóng chuyện, nhưng tôi cũng không bận tâm lắm, kéo vali bước ra ngoài. Không để ý rằng sau lưng, Lục Tinh Triệt cúi đầu cười nhẹ, ánh mắt đầy sự cô đơn. 22. Những ngày tôi đến đây là kỳ nghỉ giữa mùa giải. Vậy nên trong căn cứ không có nhiều người, tôi có thể từ từ làm quen với môi trường. Cô gái hôm đó theo đuổi Lục Tinh Triệt tên là Tiểu Hàm, là trợ lý của đội. Có lẽ vì trong căn cứ chỉ có hai cô gái là tôi và cô ấy, nên chúng tôi nhanh chóng trở nên thân thiết. Cô ấy thích Lục Tinh Triệt. Tôi bảo cô ấy thích đúng người rồi, Lục Tinh Triệt là người tốt, không giống như một tên cặn bã mà tôi từng quen. “Nhưng mà anh ấy lạnh lùng lắm.” “Em nhắn mười câu, anh ấy trả lời một câu, còn bảo em đừng tìm anh ấy nữa.” Lục Tinh Triệt lạnh lùng? Trong ấn tượng của tôi, cậu ấy luôn chạy theo gọi tôi là chị, giống như mặt trời nhỏ. Ví dụ như bây giờ, Lục Tinh Triệt cầm hai cây kem đi tới, hỏi tôi có muốn chơi game không. Tiểu Hàm nghiêng người: “Thế còn em? Kem của em đâu?” Lục Tinh Triệt: “Cô là ai?” Tiểu Hàm ôm ngực, bảo rằng trái tim cô ấy đã tan nát. Tôi bật cười, lấy một cây kem từ tay Lục Tinh Triệt, sau đó định giúp họ một chút. “Còn lại một cây, hai người chia nhau ăn đi.” Lục Tinh Triệt sững người, đôi mắt đen láy nhìn tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thời Kỳ Đỉnh Cao - Bạch Khuông Lương Thái Tử

Số ký tự: 0