Thời Kỳ Đỉnh Cao - Bạch Khuông Lương Thái Tử
Chương 15
Bạch Khuông Lương Thái Tử
2025-03-04 22:01:04
Hắn luôn kiêu ngạo, nhưng thực lực của hắn đủ để chống đỡ sự kiêu ngạo đó. Nếu không thì tại sao hắn lại có nhiều người hâm mộ đến vậy? Thể thao điện tử vốn là thế, kém cỏi chính là tội lỗi. Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.Đi ngang qua tôi, hắn hạ giọng: “Lâm Giản, anh sẽ đập nát tên tiểu trúc mã đó của em.” “Để em hiểu rằng em nên đứng về phía ai.” Cổ tay tôi đột nhiên bị ai đó siết chặt. Có người kéo tôi về phía sau. “Có khi nào là tôi đập nát anh không?” “Đồ cặn bã.” “…” Lục Tinh Triệt cong môi cười, nhưng mùi thuốc s.ú.n.g đã nồng nặc ngay cả khi trận đấu còn chưa bắt đầu. Chỉ có tôi mới nhận ra, tay cậu ấy đang run. Những ngày qua, cậu ấy đã tập luyện vô cùng nhiều. Cậu ấy không muốn thua, tôi biết. Nhưng mà… Khi ánh đèn tập trung vào sân khấu, cũng giống như cuộc đời này vậy. Chúng ta đều không muốn thua, nhưng luôn có người bị đè bẹp thảm hại. Luôn có người bị giẫm nát dưới chân. Luôn có người nhận ra rằng, thiên phú hóa ra lại xa vời đến thế. [Khoảng cách giữa Lục Tinh Triệt và Chu Uyên, vẫn còn một Lục Tinh Triệt nữa.] Đây là câu cảm thán của một bình luận viên nổi tiếng sau trận đấu. Nếu gi*t rồng dễ như vậy, thì đó đã là một câu chuyện cổ tích rồi. Ván đầu tiên, đội của Lục Tinh Triệt thua thảm hại. Ván thứ hai, với tư cách là “tài năng trẻ triển vọng nhất của FPS Trung Quốc”, Lục Tinh Triệt bị Chu Uyên nghiền nát hoàn toàn. Sau trận đấu, Chu Uyên quay vào camera, nói một câu sau này được chia sẻ khắp các nền tảng: [Cậu ta mà cũng đòi đi giải thế giới à?] [Cậu ta cả đời này cũng không đi được đâu.] …… Ở hậu trường, cậu thiếu niên lao vào nhà vệ sinh, không biết rằng thời gian sắp tới mình sẽ sống trong vô số lời chế giễu và mắng chửi. [Cái này mà là niềm hy vọng mới của FPS Trung Quốc à? Đừng đùa nữa.] [Sau Chu Uyên chắc không ai có thể vô địch nữa đâu.] [Lục Tinh Triệt như một thằng hề vậy, mấy người không thấy à?] [Cậu ta lấy đâu ra dũng khí mà so kè với tuyển thủ Chu?] …… Tôi chỉ biết rằng, Lục Tinh Triệt lao vào nhà vệ sinh là để nôn. Không biết nghe ai nói rằng, khi con người rơi vào nỗi đau tột cùng, phản ứng đầu tiên chính là nôn mửa. Không ai ngờ họ lại thua thảm đến thế. Các thành viên trong đội ai cũng cúi gằm mặt, như thể bị đánh mất linh hồn. Chu Uyên bước vào hậu trường, nhìn tôi với ánh mắt giễu cợt. “Lâm Giản, em có hối hận vì đã chia tay với tôi không?” Tôi đẩy mạnh hắn ra. Bởi vì Lục Tinh Triệt từ trong nhà vệ sinh bước ra. Mặt cậu ấy tái nhợt đến mức như thể sẽ ngất đi bất cứ lúc nào. Cậu ấy ngã vào lòng tôi. Hôm đó, tôi mới phát hiện, cậu ấy đã khóc. Cậu ấy nói: “Chị, em mãi mãi không thể thắng được.” “Em vô dụng quá.” “Em tưởng em có thể nắm bắt cơ hội, em tưởng em có thể giành lấy chị.” “Nhưng em…” “Em vô dụng quá.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro