Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)

Ba Đứa Con Của...

Ngã Cật Tây Hồng Thị

2024-11-18 23:45:04

La Phong kinh ngạc nhìn thanh chùy nhỏ đó: "Đây chính là một binh khí bí bảo cấp Vĩnh Hằng Chân Thần, theo ta tính toán, giá trị khoảng 6000 vũ trụ sa. Một Hư Không Chân Thần nhỏ như ngươi, lại có thể có được thu hoạch như thế này, còn dám lấy ra cho ta xem? Không sợ ta cướp rồi diệt khẩu sao?"

"Như vậy bảo vật, ta không dám bán cho bất kỳ thế lực nào, bởi vì chỉ cần thoáng tiết lộ tin tức, cả nhà ta sẽ chết hết." Mặc Ngọc Hổ nhìn La Phong: "Ta chưa tiếp xúc với quá nhiều Vĩnh Hằng Chân Thần, người duy nhất tin tưởng chính là thượng tôn."

Lần trước dẫn đường, hắn không bị giết! Không bị cướp! Lại vẫn được cho cơ hội giúp đỡ!

Mặc Ngọc Hổ đã nhận định được tính tình của La Phong, đáng để hắn đánh cược một lần.

"Ha ha. . ." La Phong vẫy tay, cầm thanh chùy nhỏ kia lên: "Ta sẽ không dễ dàng nhận đệ tử."

"Vĩnh Hằng Chân đều không tùy tiện nhận đệ tử, bình thường đều phải kiểm tra." Mặc Ngọc Hổ nói: "Ta chỉ hy vọng thượng tôn có thể cho một cơ hội kiểm tra."

La Phong nói: "Ngươi nên biết, ta và Huyết Mãng hội có mâu thuẫn."

"Dạ." Mặc Ngọc Hổ gật đầu: "Tin tức đã truyền khắp Hộ Dương thành rồi."

Từ mâu thuẫn này, Mặc Ngọc Hổ cũng có thể nhìn ra thượng tôn có thực lực cường đại! Nếu con mình có thể bái thượng tôn làm sư, thì đúng là cơ duyên lớn.

La Phong nói: "Sau này, có lẽ ta sẽ còn có mâu thuẫn với những thế lực hắc ám khác. Mà các Vĩnh Hằng Chân Thần có thù oán với ta chắc cũng không ít đâu. Nếu con ngươi đi theo ta, có thể sẽ bị liên lụy đấy."

Mặc Ngọc Hổ thất kinh.

Mới vừa phát sinh mâu thuẫn với Huyết Mãng hội, còn có thể xung đột với những thế lực hắc ám khác sao?

"Nếu đi theo thượng tôn, tự nhiên phúc họa đều phải gánh vác." Mặc Ngọc Hổ đáp lời rất dứt khoát, bởi vì hắn hiểu, hắn chỉ dám hiến tặng thanh chùy nhỏ này cho La Phong thôi.

"Ngươi có mấy đứa con?" La Phong hỏi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ba đứa, thượng tôn chọn một đứa là được." Mặc Ngọc Hổ lập tức cung kính dâng lên một quyển sách: "Đây là thông tin chi tiết về con của ta."

La Phong vươn tay nhận lấy: "Ngươi chuẩn bị thật đầy đủ, nhưng ta phải nói rõ trước, bây giờ ta chỉ tuyển một người làm thôi! Con ngươi cần vượt qua thử thách, không vượt qua được thì không thể làm đồ đệ của ta. Hơn nữa, thời gian thử thách sẽ rất rất dài."

"Có thể làm người làm của thượng tôn là may mắn cực lớn của con ta." Mặc Ngọc Hổ lập tức nói.

"Được." La Phong gật đầu: "Đi mang ba đứa con của ngươi đến đây, ta sẽ chọn một, làm người làm của ta."

Mặc Ngọc Hổ lộ ra vẻ vui mừng: "Ta đi mang chúng đến ngay."

Hắn cung kính cáo lui, nhanh chóng rời đi.

"Chủ nhân. . ." Ma La Tát nhìn La Phong chơi đùa với thanh chùy nhỏ trong tay, không dám tin nói: "Ngài tuyển người làm, còn kiếm kiếm được một binh khí bí bảo trị giá sáu ngàn vũ trụ sa?"

La Phong cười nói: "Ta nói, trong hai ngày sẽ tuyển một người làm. Bây giờ tuyển rồi! Vui không?"

"Vui!" Ma La Tát khen ngợi: "Hơn nữa chủ nhân ngài biết kiếm tiền quá."

"Sáu ngàn vũ trụ sa, làm người làm của ta, nó không thiệt." La Phong cười nói.

"Ta cũng là người làm của chủ nhân. Có thể đứng ngang hàng với ta, dĩ nhiên nó không thua thiệt." Ma La Tát vui vẻ, sau này nó có thể để con của Mặc Ngọc Hổ làm rất nhiều việc vụn vặt.

Ma La Tát nói: "Chủ nhân, sau này ta có thể giúp chủ nhân dạy dỗ đứa bé kia. Không cần chủ nhân phí tâm."

Vậy thì còn có thể lấy danh nghĩa xúi giục đứa bé kia nữa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Được, nếu như đã nhận đệ tử rồi, ngươi chính là Nhị sư phụ của đứa bé kia." La Phong nói: "Nhưng ta cũng không dễ nhận đệ tử thế không, không đạt yêu cầu tối thiểu, nó cứ làm người làm cả đời đi."

Ma La Tát gật đầu: "Muốn ta và chủ nhân cùng nhau dạy, tiêu chuẩn nhận học trò cũng phải cao chút."

. . .

Mặc Ngọc Hổ về nhà, nhà hắn là một động phủ nhỏ ở khu vực thông thường, lúc trước hắn bỏ ra 1000 Hỗn Độn tinh để mua, cũng coi như là tiêu chuẩn phổ thông trong các động phủ của Hư Không Chân Thần rồi.

"Phụ thân." Ba Chân Thần trẻ tuổi đều đang chờ, bọn họ biết phụ thân đi thăm Vĩnh Hằng Chân Thần 'La Hà', thấy phụ thân về thì đều hơi kích động.

Mặc Ngọc Hổ cười nhìn ba đứa con.

Ở Khởi Nguyên đại lục, tình yêu rất xa xỉ! Dẫu sao đại đa số Chân Thần tu hành đều rất khó khăn, đừng nhắc tới việc tìm vợ sinh con nữa.

Mặc Ngọc Hổ rất may mắn, hắn gặp được người yêu, còn cùng nhau sinh ra ba đứa bé.

Từ khi thê tử chết đi, điều Mặc Ngọc Hổ quan tâm nhất chính là ba đứa trẻ này, ba đứa này còn quan trọng hơn sinh mạng hắn.

"La Hà thượng tôn đã hứa cho một cơ hội, sẽ chọn một trong ba con làm người làm." Mặc Ngọc Hổ nói: "Làm người làm, trải qua rất nhiều thử thách, mới có thể trở thành La Hà thượng tôn. Nếu không thể vượt qua thử thách, thì không không được làm đệ tử của Vĩnh Hằng Chân Thần."

"Chúng con biết rồi."

"Cơ hội khó được, chúng con sẽ cố gắng."

Ba huynh đệ lớn lên ở Hộ Dương thành, hiểu rõ sự quý giá của cơ hội này.

Mặc Ngọc Hổ gật đầu: "Bây giờ lên đường luôn."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)

Số ký tự: 0