Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)

La Phong Nhân T...

Ngã Cật Tây Hồng Thị

2024-11-18 23:45:04

"Ồ?" La Phong ánh mắt đảo qua. Dựa vào năng lực cảm ứng của thần thể hoàn mỹ, hắn lập tức nhìn chằm chằm vào một điện thính, A La Nhã đang biểu diễn ở đó.

Trong tòa điện thính đó.

A La Nhã đang đứng, dây leo từ cơ thể lan ra, trực tiếp quấn lấy từng nhạc khí, rất nhiều nhạc khí được thần lực thúc giục tự nhiên vang lên âm thanh, làm các khách nhân đều đắm chìm trong ảo cảnh.

Đến khi trình diễn kết thúc, A La Nhã khom người hành lễ, muốn lui ra ngoài.

"Chờ đã." Thanh niên ngồi ở chủ vị trên cao mở miệng. Trên đầu thanh niên này có bốn cái sừng cong màu tím giống như vương miện, có đôi mắt lửa cháy màu tím. Chỉ cần có chút kiến thức là có thể nhận ra, thanh niên này chính là con cháu của Ma Ly nhất tộc.

A La Nhã chỉ có thể dừng lại.

"Ta đã tới Mộng Hoa lâu nhiều lần, lắng nghe quá nhiều nhạc khúc, ngươi là nhạc sư có thiên phú cao nhất." Thanh niên thuộc Ma Ly nhất tộc nói: "Ma Ly Luyện ta chính thức mời ngươi làm nhạc sư của Ma Ly nhất tộc, không biết ngươi có bằng lòng không?"

A La Nhã thầm giật mình, con cháu của Ma Ly nhất tộc mời nàng? Nàng không muốn đi, tiến vào những đại tộc đứng đầu, e là sẽ hoàn toàn trở thành một đồ chơi.

Bên cạnh Ma Ly Luyện có một nam tử tóc đỏ, người này cười nói: "A La Nhã, Ma Ly Luyện chính là thanh niên thiên tài của Ma Ly gia tộc, còn được thống soái Ma Ly Hiêu của Hộ Dương quân đoàn đích thân chỉ điểm, có hy vọng lớn trở thành Vĩnh Hằng Chân Thần. Hắn mời ngươi, là vinh hạnh của ngươi, ngươi còn có gì do dự?"

"Ta là nhạc sư của Mộng Hoa lâu, không thể tự ý rời đi." A La Nhã thấp giọng nói.

"Chỉ cần ngươi tự nguyện, Mộng Hoa lâu chủ vẫn sẽ nể mặt Ma Ly nhất tộc." Ma Ly Luyện cười nói.

"Ma Ly Luyện công tử. . . Ta, ta không muốn đi." A La Nhã lấy hết dũng khí nói. Nếu vào Ma Ly nhất tộc thật, nàng không chọc nổi bất kì thành viên nòng cốt của gia tộc cả, nàng chỉ là một món đồ chơi gọi thì tới, đuổi thì đi thôi.

Ma Ly Luyện khẽ nhíu mày.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nam tử tóc đỏ thấy vậy, lại nói: "A La Nhã, ngươi là người của Thiên Diệp Đằng Thảo nhất tộc đúng không? Nếu ta nhớ không nhầm Thiên Diệp Đằng Thảo nhất tộc nằm trên địa bàn của Huyết Mãng hội chúng ta hả?"

Huyết Mãng hội là một trong mười chín thế lực hắc ám của Hộ Dương thành, bọn họ đã âm thầm nắm trong tay cả Hộ Dương thành.

A La Nhã nghe vậy thì đổi sắc mặt.

"Thiên Diệp Đằng Thảo nhất tộc có chín Hư Không Chân Thần và hơn mười ngàn vị Chân Thần, sống ở khu Tuyết Đông của Hộ Dương thành." Nam tử tóc đỏ nhìn nàng: "Chắc ta không nhớ nhầm đâu."

Trong địa bàn của Huyết Mãng hội có người tu hành muôn hình muôn vẻ, phàm là những người có chút lai lịch, hắn ta đều nhớ rõ.

Bởi vì hắn cần tìm 'dê béo', phát hiện ra dê béo, phải giết!

"Đoạn điện chủ." A La Nhã do dự, nàng rất không cam lòng. Đã đi trên con đường tu hành, còn ai muốn làm một món đồ chơi? Nhưng nàng sợ, sợ Huyết Mãng hội!

"Đoạn Mặc Vân, thực lực của Huyết Mãng hội các ngươi cũng thường thôi." Ma Ly Luyện khẽ cười, ánh mắt lạnh đi mấy phần.

Nam tử tóc đỏ cũng hơi nổi nóng nhìn A La Nhã: "Một nhạc sư nho nhỏ, cho mặt mũi lại không biết xấu hổ, cút!"

A La Nhã như ngồi bàn chông, căn bản không dám đi. Nàng nhìn đi ra Đoạn Mặc Vân điện chủ rất tức giận, nếu nàng cứ thế mà đi, e là sẽ phải mang tai họa đến cho toàn bộ Thiên Diệp Đằng Thảo nhất tộc.

Khi A La Nhã đang tiến thoái lưỡng nan, một vị người hầu áo tím vội vàng đi vào đại điện, nhận lỗi: "Ma Ly Luyện công tử, Đoạn Mặc Vân điện chủ, xin đừng tức giận. Nếu Ma Ly Luyện công tử đã mời, dĩ nhiên là phúc của A La Nhã, để ta khuyên nàng."

Ma Ly Luyện khẽ gật đầu.

Nam tử tóc đỏ Đoạn Mặc Vân giễu cợt nói: "Một nhạc sư nho nhỏ mà lá gan lớn thế đấy."

"Phải phải." Người hầu áo tím đáp lời, muốn kéo A La Nhã đi ra ngoài trước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bỗng nhiên ——

Toàn bộ đại điện trở nên yên tĩnh, những người bên trong như biến thành một bức họa, không cách nào nhúc nhích, cũng không có bất kỳ thanh âm gì.

Lúc này, một nam tử tóc đen mang một người làm thật thà đi vào tòa điện thính này

"Mộng Hoa lâu?" La Phong cười nhạo: "Ta từng nói rồi, ta rất thích nhạc sư A La Nhã! Sao Mộng Hoa lâu các ngươi lại dám giao nhạc sư mà ta thích cho một tên oắt con thế?"

Mọi người trong điện đều kinh hoàng, bao gồm cả Ma Ly Luyện công tử và Đoạn Mặc Vân điện chủ.

Bọn họ vô cùng sợ hãi.

Vĩnh Hằng Chân Thần trở mặt, có thể tùy tiện bóp chết bọn họ. Mặc dù bọn họ bối cảnh, nhưng bối cảnh cũng không có nghĩa là thực lực! Ví dụ La Phong lúc này không để ý bối cảnh của bọn họ, bọn họ cũng chỉ là hai Hư Không Chân Thần.

"La Hà thượng tôn!" Người hầu áo xanh cũng tiến vào đại điện theo, vô cùng sốt sắng "Là lỗi của Mộng Hoa lâu chúng ta."

"Im miệng." La Phong nói.

Người hầu áo xanh nhất thời không dám lên tiếng.

Ánh mắt La Phong quét qua Đoạn Mặc Vân điện chủ và Ma Ly Luyện công tử, hắn lạnh nhạt nói: "Từ hôm nay trở đi, hai ngươi không được bước vào Mộng Hoa lâu một bước."

"Còn Mộng Hoa lâu các ngươi nữa." La Phong liếc người hầu áo xanh và người hầu áo tím: "Các ngươi trông coi A La Nhã cho ta. Nếu như các ngươi không bảo vệ được, cứ giao cho ta! Biết chưa?"

Người hầu áo xanh gật đầu liên tục.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)

Số ký tự: 0