Chương 45
Tín Dụng Tạp
2024-08-19 18:34:57
Hàn Hướng Nhu cầm tấm thẻ đen thong thả ung dung đi mất, Cố Bách Nhiên nhíu mày ngồi trong văn phòng tổng giám đốc, sau khi thất thần nhìn tài liệu được vài phút thì không nhịn được cầm điện thoại lên gọi Trần Lâm vào văn phòng.
“Cái cô Hàn Hướng Nhu ở bộ phận này của cô có vấn đề gì không?” Cố Bách Nhiên nhớ tới lời nói vừa rồi của Hàn Hướng Nhu cứ có cảm giác không được bình thường: “Có phải cô ta hơi mê tín gì đó không?”
“Cái gì ạ?” Trần Lâm nghe thấy vấn đề này thì hơi mê mang, không giải thích được Cố Bách Nhiên muốn biểu đạt cái gì.
Cố Bách Nhiên click mở một ảnh chụp trong di động ra: “Tôi để Hàn Hướng Nhu theo Lisa, con gái Trần Kiến Thành của tập đoàn Khang Thành đi ăn cơm dạo phố, cô ta nhìn ảnh chụp tự nhiên nói với tôi Lisa có huyết quang tai ương.”
Trần Lâm sửng sốt một lát rồi hỏi lại theo bản năng: “Huyết quang tai ương? Nghiêm trọng không ạ?”
Cố Bách Nhiên: “Cái gì?”
Trần Lâm phản ứng lại bèn cười xấu hổ: “Tôi chỉ lo lắng sự an toàn của cô Trần thôi, hạng mục hợp tác của chúng ta với tập đoàn Khang Thành sắp mở rồi, lần trước khi mở họp tổng giám đốc Trần có ý hạng mục này giao cho cô Trần toàn quyền phụ trách, trong lúc này tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì được đâu ạ.”
Cố Bách Nhiên im lặng một lúc rồi sắc mặt trở nên nghiêm túc: “Trần Lâm này, tôi nghe nói lúc ban thư ký các cô tham gia team building gặp phải vụ án giết người, có khả năng tình huống nguy hiểm đó ảnh hưởng tới tâm lý của các cô, thậm chí còn ký thác vào cầu thần bái Phật. Tôi cảm thấy cô cần chú ý nhiều hơn về vấn đề sức khỏe tâm lý của đồng nghiệp ở bộ phận cô, nếu có lời nói hoặc hành vi lạ thường còn an bài kịp thời bác sĩ tâm lý hỗ trợ tâm lý. Đúng rồi, ngày mai cô có thể hỏi ý kiến Hàn Hướng Nhu một chút, nếu cô ấy đồng ý thì giúp cô ấy hẹn bác sĩ tâm lý đi.”
Trần Lâm im lặng một lúc mới gật đầu: “Tổng giám đốc Cố, tôi biết rồi ạ.”
Trần Lâm ra khỏi văn phòng, nhìn thấy Hàn Hướng Nhu vẫn còn bận rộn ở vị trí của mình liền đi qua hỏi nhỏ: “Chẳng phải tổng giám đốc sắp xếp cô đi ra ngoài dạo phố với người ta sao? Sao còn chưa đi thế?”
Hàn Hướng Nhu đưa tài liệu cầm trên tay cho Khương Manh Manh rồi nhỏ giọng trả lời: “10 giờ đến là được, chút nữa em đi sau.”
Trần Lâm gật đầu rồi nhìn cô vẻ muốn nói lại thôi, Hàn Hướng Nhu thấy thế thì ngạc nhiên nhướn mày: “Làm sao vậy ạ?”
“Nghe nói cô Lisa kia có huyết quan tai ương hả? Có nghiêm trọng hay không?” Trần Lâm hạ thấp giọng: “Gần đây công ty chúng ta và tập đoàn Khang Thành có hạng mục cần hợp tác đấy, Lisa này chính là cô con gái duy nhất của tổng giám đốc Trần, nếu hôm nay cô ấy xảy ra chuyện thì có thể liên lụy đến em hay không?”
“À, là thế này.” Lông mày của Hàn Hướng Nhu giãn ra, cô nhẹ nhàng cười: “Vấn đề không lớn, việc nhỏ này em có thể giải quyết được.”
“Vậy là tốt rồi.” Trần Lâm nhẹ nhàng thở ra rồi tiếp tục nói nhỏ: “Tổng giám đốc Cố nghi ngờ tâm lý của em có vấn đề, bảo chị mời bác sĩ tâm lý cho em.”
Hàn Hướng Nhu xấu hổ sờ sờ cái mũi: “Vẫn không nên gây tai họa cho bác sĩ tâm lý người ta thì hơn, nhỡ đâu sau khi mời đến em phát hiện phía sau người ta có quỷ thì phải làm sao bây giờ? Chị nói em ra tay hay không đây? Nếu không ra tay thì em nhìn không nổi, nếu ra tay thì người ta còn phải bỏ tiền. Vốn dĩ người ta là tới kiếm tiền, kết quả còn phải ném đi mấy trăm nghìn, em sợ bác sĩ tâm lý không chịu nổi kích thích kia đâu.”
Suýt nữa Trần Lâm phì cười, vỗ vỗ bả vai của cô rồi an ủi: “Hai việc vừa rồi chỉ là ngẫu nhiên thôi, em không cần tự sa ngã như vậy.”
“Cũng không được coi là tự sa ngã, chỉ là trước kia em vẫn luôn không nói toạc ra mà thôi. Thực ra như vậy cũng khá tốt, gần đây tài khoản làm thêm của em kiếm ào ào, nói không chừng chưa tới mấy năm là tài sản của em vượt qua tổng giám đốc Cố đấy.” Hàn Hướng Nhu cười hì hì, thần sắc đắc ý trên mặt cực kỳ rõ ràng: “Nếu lần tới tổng giám đốc Cố lại để chúng ta tăng ca thêm vài ngày thì em hẹn anh ta đi ra ngoài dạo một chút, nói không chừng đến lúc đó người mời bác sĩ tâm lý chính là anh ta.”
Trần Lâm mím môi nghẹn cười: “Nếu em dọa cậu ta vào bệnh viện thì chị còn phải chạy từ bệnh viện đến công ty đấy, khẳng định càng bận thêm. Hơn nữa chị cảm thấy nếu em hẹn cậu ta thì nói không chừng phút tiếp theo cậu ta có thể gọi điện thoại cho bộ phận nhân sự người ta để em cuốn gói chạy lấy người đấy, cho nên em vẫn tỉnh lại đi.”
“Thảm vậy.” Hàn Hướng Nhu vươn vai rồi tiện tay xách túi xách lên: “Em vẫn nên thành thật thay tổng giám độc hẹn hò thôi, thuận tiện mua mấy bộ quần áo.”
Trần Lâm thấy cô sắp đi bèn nhịn không được dặn dò hai câu: “Cái cô Lisa kia là có mục đích hẹn hò với tổng giám đốc Cố đi, nếu cô ta thấy thái độ của em không tốt thì em qua loa vài câu rồi nhanh chóng trở về, nhưng đừng để bị bắt nạt.”
‘Yên tâm đi.” Hàn Hướng Nhu cười đáp: “Người có thể bắt nạt em không nhiều lắm đâu.”
**************
Trung tâm thương mại Kim Đỉnh là trung tâm thương mại cao cấp nhất của thành phố Lâm Hải, tất cả hàng hóa ở trong đó đều là hàng có nhãn hiệu xa xỉ, hàng hóa bán ra cũng là hàng xa xỉ có nhãn hiệu cao cấp, hàng kém hơn nhất định không được bày bán ở đây.
Hàn Hướng Nhu đỗ xe ở gara rồi đi thang máy lên tầng một, vừa mới đi đến cửa lớn thì thấy một cô gái mặc bộ váy màu đỏ đang đứng ở cửa trung tâm thương mại không ngừng nhìn đồng hồ, khuôn mặt trang điểm cầu kỳ tràn đầy sự không kiên nhẫn.
Hàn Hướng Nhu đi tới chào hỏi: “Là cô Trần phải không ạ?”
Lisa đánh gái Hàn Hướng Nhu từ trên xuống dưới một lượt, mày nhướn lên: “Cô là ai?”
Hàn Hướng Nhu vẫn duy trì nụ cười tiêu chuẩn: “Tôi là thư ký Hàn Hướng Nhu ở tập đoàn Thần Huy của tổng giám đốc Cố, tổng giám đốc Cố sắp xếp tôi tới dạo phố cùng cô.”
Ha!” Trên mặt của Lisa hiện lên vẻ cười nhạo: “Cố Bách Nhiên này cũng có thể nha! Thế mà dám trắng trợn tát vào mặt tôi cơ đấy.”
Ánh mắt của Hàn Hướng Nhu nhìn vào giữa mày và trán của Lisa, vẫn tiếp tục duy trì nụ cười như cũ: “Vậy cô Trần tính như thế nào? Còn cần tôi đi dạo phố với cô không?”
“Dạo chứ! Vìa cái gì không dạo! Tôi đang định mua mấy bộ quần áo đổi mùa đây, cô giúp tôi góp ý kiến.” Lisa xoay người đi vào trung tâm thương mại, trên mặt đầy vẻ khinh thường: “Có phải Cố Bách Nhiên này cho rằng tôi muốn yêu đương cùng anh ta cho nên mới bảo cô tới hay không? Anh ta cho rằng anh ta là ai chứ, bản cô nương không hề thích anh ta nhé! Tôi nói với cô này, nếu không phải cha tôi ép tôi thế nào cũng phải hẹn hò với anh ta thì tôi mới không thèm tới đâu.”
“Nhìn ra được.” Hàn Hướng Nhu đi bên cạnh Lisa gật đầu phụ họa một tiếng: “Đường nhân duyên của cô không ở trên người anh ta.”
“Cô còn biết xem cái này?” Lisa nghi ngờ nhìn Hàn Hướng Nhu: “Không phải cô thích Cố Bách Nhiên cho nên mới cố ý nói như vậy trước mặt tôi chứ?”
“Cái cô Hàn Hướng Nhu ở bộ phận này của cô có vấn đề gì không?” Cố Bách Nhiên nhớ tới lời nói vừa rồi của Hàn Hướng Nhu cứ có cảm giác không được bình thường: “Có phải cô ta hơi mê tín gì đó không?”
“Cái gì ạ?” Trần Lâm nghe thấy vấn đề này thì hơi mê mang, không giải thích được Cố Bách Nhiên muốn biểu đạt cái gì.
Cố Bách Nhiên click mở một ảnh chụp trong di động ra: “Tôi để Hàn Hướng Nhu theo Lisa, con gái Trần Kiến Thành của tập đoàn Khang Thành đi ăn cơm dạo phố, cô ta nhìn ảnh chụp tự nhiên nói với tôi Lisa có huyết quang tai ương.”
Trần Lâm sửng sốt một lát rồi hỏi lại theo bản năng: “Huyết quang tai ương? Nghiêm trọng không ạ?”
Cố Bách Nhiên: “Cái gì?”
Trần Lâm phản ứng lại bèn cười xấu hổ: “Tôi chỉ lo lắng sự an toàn của cô Trần thôi, hạng mục hợp tác của chúng ta với tập đoàn Khang Thành sắp mở rồi, lần trước khi mở họp tổng giám đốc Trần có ý hạng mục này giao cho cô Trần toàn quyền phụ trách, trong lúc này tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì được đâu ạ.”
Cố Bách Nhiên im lặng một lúc rồi sắc mặt trở nên nghiêm túc: “Trần Lâm này, tôi nghe nói lúc ban thư ký các cô tham gia team building gặp phải vụ án giết người, có khả năng tình huống nguy hiểm đó ảnh hưởng tới tâm lý của các cô, thậm chí còn ký thác vào cầu thần bái Phật. Tôi cảm thấy cô cần chú ý nhiều hơn về vấn đề sức khỏe tâm lý của đồng nghiệp ở bộ phận cô, nếu có lời nói hoặc hành vi lạ thường còn an bài kịp thời bác sĩ tâm lý hỗ trợ tâm lý. Đúng rồi, ngày mai cô có thể hỏi ý kiến Hàn Hướng Nhu một chút, nếu cô ấy đồng ý thì giúp cô ấy hẹn bác sĩ tâm lý đi.”
Trần Lâm im lặng một lúc mới gật đầu: “Tổng giám đốc Cố, tôi biết rồi ạ.”
Trần Lâm ra khỏi văn phòng, nhìn thấy Hàn Hướng Nhu vẫn còn bận rộn ở vị trí của mình liền đi qua hỏi nhỏ: “Chẳng phải tổng giám đốc sắp xếp cô đi ra ngoài dạo phố với người ta sao? Sao còn chưa đi thế?”
Hàn Hướng Nhu đưa tài liệu cầm trên tay cho Khương Manh Manh rồi nhỏ giọng trả lời: “10 giờ đến là được, chút nữa em đi sau.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Lâm gật đầu rồi nhìn cô vẻ muốn nói lại thôi, Hàn Hướng Nhu thấy thế thì ngạc nhiên nhướn mày: “Làm sao vậy ạ?”
“Nghe nói cô Lisa kia có huyết quan tai ương hả? Có nghiêm trọng hay không?” Trần Lâm hạ thấp giọng: “Gần đây công ty chúng ta và tập đoàn Khang Thành có hạng mục cần hợp tác đấy, Lisa này chính là cô con gái duy nhất của tổng giám đốc Trần, nếu hôm nay cô ấy xảy ra chuyện thì có thể liên lụy đến em hay không?”
“À, là thế này.” Lông mày của Hàn Hướng Nhu giãn ra, cô nhẹ nhàng cười: “Vấn đề không lớn, việc nhỏ này em có thể giải quyết được.”
“Vậy là tốt rồi.” Trần Lâm nhẹ nhàng thở ra rồi tiếp tục nói nhỏ: “Tổng giám đốc Cố nghi ngờ tâm lý của em có vấn đề, bảo chị mời bác sĩ tâm lý cho em.”
Hàn Hướng Nhu xấu hổ sờ sờ cái mũi: “Vẫn không nên gây tai họa cho bác sĩ tâm lý người ta thì hơn, nhỡ đâu sau khi mời đến em phát hiện phía sau người ta có quỷ thì phải làm sao bây giờ? Chị nói em ra tay hay không đây? Nếu không ra tay thì em nhìn không nổi, nếu ra tay thì người ta còn phải bỏ tiền. Vốn dĩ người ta là tới kiếm tiền, kết quả còn phải ném đi mấy trăm nghìn, em sợ bác sĩ tâm lý không chịu nổi kích thích kia đâu.”
Suýt nữa Trần Lâm phì cười, vỗ vỗ bả vai của cô rồi an ủi: “Hai việc vừa rồi chỉ là ngẫu nhiên thôi, em không cần tự sa ngã như vậy.”
“Cũng không được coi là tự sa ngã, chỉ là trước kia em vẫn luôn không nói toạc ra mà thôi. Thực ra như vậy cũng khá tốt, gần đây tài khoản làm thêm của em kiếm ào ào, nói không chừng chưa tới mấy năm là tài sản của em vượt qua tổng giám đốc Cố đấy.” Hàn Hướng Nhu cười hì hì, thần sắc đắc ý trên mặt cực kỳ rõ ràng: “Nếu lần tới tổng giám đốc Cố lại để chúng ta tăng ca thêm vài ngày thì em hẹn anh ta đi ra ngoài dạo một chút, nói không chừng đến lúc đó người mời bác sĩ tâm lý chính là anh ta.”
Trần Lâm mím môi nghẹn cười: “Nếu em dọa cậu ta vào bệnh viện thì chị còn phải chạy từ bệnh viện đến công ty đấy, khẳng định càng bận thêm. Hơn nữa chị cảm thấy nếu em hẹn cậu ta thì nói không chừng phút tiếp theo cậu ta có thể gọi điện thoại cho bộ phận nhân sự người ta để em cuốn gói chạy lấy người đấy, cho nên em vẫn tỉnh lại đi.”
“Thảm vậy.” Hàn Hướng Nhu vươn vai rồi tiện tay xách túi xách lên: “Em vẫn nên thành thật thay tổng giám độc hẹn hò thôi, thuận tiện mua mấy bộ quần áo.”
Trần Lâm thấy cô sắp đi bèn nhịn không được dặn dò hai câu: “Cái cô Lisa kia là có mục đích hẹn hò với tổng giám đốc Cố đi, nếu cô ta thấy thái độ của em không tốt thì em qua loa vài câu rồi nhanh chóng trở về, nhưng đừng để bị bắt nạt.”
‘Yên tâm đi.” Hàn Hướng Nhu cười đáp: “Người có thể bắt nạt em không nhiều lắm đâu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
**************
Trung tâm thương mại Kim Đỉnh là trung tâm thương mại cao cấp nhất của thành phố Lâm Hải, tất cả hàng hóa ở trong đó đều là hàng có nhãn hiệu xa xỉ, hàng hóa bán ra cũng là hàng xa xỉ có nhãn hiệu cao cấp, hàng kém hơn nhất định không được bày bán ở đây.
Hàn Hướng Nhu đỗ xe ở gara rồi đi thang máy lên tầng một, vừa mới đi đến cửa lớn thì thấy một cô gái mặc bộ váy màu đỏ đang đứng ở cửa trung tâm thương mại không ngừng nhìn đồng hồ, khuôn mặt trang điểm cầu kỳ tràn đầy sự không kiên nhẫn.
Hàn Hướng Nhu đi tới chào hỏi: “Là cô Trần phải không ạ?”
Lisa đánh gái Hàn Hướng Nhu từ trên xuống dưới một lượt, mày nhướn lên: “Cô là ai?”
Hàn Hướng Nhu vẫn duy trì nụ cười tiêu chuẩn: “Tôi là thư ký Hàn Hướng Nhu ở tập đoàn Thần Huy của tổng giám đốc Cố, tổng giám đốc Cố sắp xếp tôi tới dạo phố cùng cô.”
Ha!” Trên mặt của Lisa hiện lên vẻ cười nhạo: “Cố Bách Nhiên này cũng có thể nha! Thế mà dám trắng trợn tát vào mặt tôi cơ đấy.”
Ánh mắt của Hàn Hướng Nhu nhìn vào giữa mày và trán của Lisa, vẫn tiếp tục duy trì nụ cười như cũ: “Vậy cô Trần tính như thế nào? Còn cần tôi đi dạo phố với cô không?”
“Dạo chứ! Vìa cái gì không dạo! Tôi đang định mua mấy bộ quần áo đổi mùa đây, cô giúp tôi góp ý kiến.” Lisa xoay người đi vào trung tâm thương mại, trên mặt đầy vẻ khinh thường: “Có phải Cố Bách Nhiên này cho rằng tôi muốn yêu đương cùng anh ta cho nên mới bảo cô tới hay không? Anh ta cho rằng anh ta là ai chứ, bản cô nương không hề thích anh ta nhé! Tôi nói với cô này, nếu không phải cha tôi ép tôi thế nào cũng phải hẹn hò với anh ta thì tôi mới không thèm tới đâu.”
“Nhìn ra được.” Hàn Hướng Nhu đi bên cạnh Lisa gật đầu phụ họa một tiếng: “Đường nhân duyên của cô không ở trên người anh ta.”
“Cô còn biết xem cái này?” Lisa nghi ngờ nhìn Hàn Hướng Nhu: “Không phải cô thích Cố Bách Nhiên cho nên mới cố ý nói như vậy trước mặt tôi chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro