Trai đẹp phiên...
Bang Rubee
2024-08-14 11:03:53
Cảnh Thư chợt giật mình tỉnh dậy. Lúc nãy giả vờ ngủ để đuổi Hứa Minh Đường mà không ngờ anh lại ngủ quên mất. Vội đứng lên nhưng đầu đau nhức vì một cơn choáng váng kéo đến, Cảnh Thư vội bám chặt vào tường, đứng một lúc lâu định thần lại rồi mới đi tắm.
Đến trước dãy tủ đồ của Hứa Minh Đường, qua loa tìm lấy một bộ nhỏ nhỏ để mặc. Biết là hắn nhiều tiền rồi nhưng mua lắm đồ như vậy thì mặc đến bao giờ mới hết? Ở công ty đã có nhiều quần áo như vậy thì chắc ở nhà hắn phải có tận một tầng dùng để sắm đồ chăm chút ngoại hình mất.
Nhìn đồng hồ thì cuộc hẹn chắc cũng sắp kết thúc, khoảng 30 phút sau hắn sẽ lại tiếp đón một KOL nổi tiếng nữa nên Cảnh Thư phải nhanh chóng đi sắp xếp mới được.
"Khụ khụ"
Ngay khi Cảnh Thư từ phòng nghỉ đi ra, Lâm Tĩnh cố phát ra tiếng động lớn thành công thu hút sự chú ý của anh.
"Không tính giới thiệu gì à, thư ký mới?"
Lâm Tĩnh ra hiệu cho anh ngồi xuống nói chuyện chút đã. Cậu rất muốn được chiêm ngưỡng cận cảnh dung mạo của vị nam nhân đã khiến cho bạn thân 25 năm của cậu giận cậu đến không thèm nói chuyện với.
"Tôi là Hà Cảnh Thư, thư ký tạm thời của giám đốc Hứa."
Lâm Tĩnh có hơi khựng lại, cậu không thể ngờ Hứa Minh Đường vẫn còn giữ người này bên cạnh.
Tưởng rằng hắn hứng thú nhất thời thôi mà ai ngờ là say mê luôn. Cũng không ngờ là Hà Cảnh Thư vẫn bám trụ được ở cái vị trí đầy vất vả này.
"Hân hạnh. Chắc anh cũng biết tôi là ai rồi, tôi là Lâm Tĩnh."
Không cần giới thiệu thì anh cũng biết mà. Người mẫu nổi tiếng, gương mặt đại diện cao cấp, đại sứ thương hiệu của nhiều nhãn hàng, ông hoàng quảng cáo, gu chồng yêu của chị em phụ nữ trong mọi gia đình, visual quốc dân người người nhà nhà đều ưa chuộng, tần suất người này xuất hiện trên tivi nhiều đến mức không quan tâm đến ngành giải trí thì cũng biết đó là ai.
Hơn hết, có quyền tự do đi lại trong phòng, lại không cần lịch hẹn vẫn được gặp giám đốc, lại còn gọi thẳng cả họ lẫn tên Hứa Minh Đường thì không ai khác chính là bạn thân từ thuở khóc nhề tề dầm của hẳn, Lâm Tĩnh.
"Ban nãy là do tôi mà anh bị thương nhỉ, cho xin lỗi nhé."
"Tôi không dám, đó cũng không hẳn là lỗi của cậu."
Cảnh Thư khách sáo trả lời. Anh hiện tại cảm thấy khá chịu khi ánh mắt kia cứ chằm chằm nhìn mình.
Ánh mắt Lâm Tĩnh không rời khỏi thân ảnh ngồi đối diện mình, đánh giá một lượt cả gương mặt lẫn hình thể thì...
đúng gu Hứa Minh Đường.
Cậu ta rất thích những người mang vẻ đẹp thiên thần, khí chất dịu dàng, tài giỏi thông minh thì càng tốt mà gương mặt, biểu cảm, cách đi đứng ngồi, cách trò chuyện của Cảnh Thư, tất cả đều toát lên vẻ của một công tử quyền quý.
Bảo sao mà cậu ta không thể buông bỏ mà phải giữ khư khư bên cạnh.
"Có vẻ như anh thật sự vừa ý Hứa Minh Đường, chưa bàn đến bên trong, phần nhìn cũng đủ gây thương nhớ rồi."
"Cậu quá khen. Tôi cũng không cần được vừa ý đâu!"
Cảnh Thư nhàn nhạt gạt bỏ ý đó đi. Lâm Tĩnh thì nhếch mép khinh thường.
Hứa Minh Đường chọn làm tình để tìm niềm vui và giải tỏa căng thẳng vì thế mà hắn hay quan hệ với bọn ngực to hơn não, toan tính không tốt lắm nên chỉ cần cho tiền là xong. Lâm Tĩnh biết chuyện này nhưng cậu không ngờ sẽ có ngày hắn vì 1 nam nhân vô tình ngủ cùng mà từ bỏ buông thả bản thân.
Lúc mà hắn sốt sắng lo lắng khi anh bị thương, hắn hoảng loạn bế anh đi khi anh bị chảy máu, u là trời trồng ân cần, dịu dàng, yêu thương lắm luôn.
Đúng là dáng vẻ u mê yêu chiều của mấy kẻ si tình.
"Ngồi lên được cái ghế này chứng tỏ khả năng săn mỗi của anh cũng tốt, mà chống chọi được ở công ty này thì chứng tỏ anh cũng không hề tầm thường."
Cảnh Thư không hiếu Lâm Tĩnh đang ám chỉ điều gì nhưng anh biết hắn đang mỉa mai, coi thường anh.
"Tôi chỉ là tạm thời nên rất nhanh sẽ bị đào thải thôi."
"Biết vậy thì tốt. Trong lúc Hứa Minh Đường còn hứng thú thì tận hưởng đi, không phải ai cũng có phần đâu."
Lâm Tĩnh nhấp một ngụm cafe rồi đứng lên. Trước khi đi cậu cũng không quên ra lời cảnh cáo.
"Và đừng hòng lợi dụng cậu ta."
Ném cho anh cái nhìn khinh bỉ rồi bước ra ngoài. Lâm Tĩnh nghi ngờ rằng Cảnh Thư chính là người của Lý Đông Doanh. Hắn ta cho anh tiếp cận rồi mê hoặc Hứa Minh Đường, mục đích xâm nhập vào SSS hòng đánh cắp các bí mật kinh doanh.
Ai chả biết mỹ phẩm SSS của Hứa thị và Mỹ phẩm DreamSkin của Lý Đông Doanh cạnh tranh rất gắt gao. Hơn nữa Lý Đông Doanh còn là người rất toan tính và không từ thủ đoạn vì vậy mà nghi ngờ của Lâm Tĩnh là hoàn toàn có cơ sở.
Ban đầu cậu nghĩ Hứa Minh Đường thấy mới lạ nên hứng thú nhất thời nhưng không ngờ hắn đã u mê anh đến cưng chiều quá rồi. Lỡ mà giả thiết kia là thật thì....
Cảnh Thư không biết lý do cụ thể khiến Lâm Tĩnh cảnh giác với mình và tỏ rõ thái độ khinh thường mình nhưng anh đoán là do câu ta lo lắng rằng Hứa Minh Đường sẽ bị lừa, bị lợi dụng.
Tất nhiên là anh không phải loại người đó nhưng mà có người bạn luôn lo lắng cho mình như vậy thì đáng ngưỡng mộ thật đấy.
Mà nhắc đến bạn làm anh nhớ đến ông cố nội mỏ hỗn chí choé của mình - Chu Viên Hàn. Trai đẹp phiên dịch viên tiếng Pháp đang có chuyến du lịch ở bên Pháp nên mấy nay chả thấy nhắn tin gọi điện cho anh gì cả.
"Lô em, gọi gì thế?"
Cảnh Thư khờ khạo cười.
"Mày đi chơi sung sướng quá nên quên mất còn có thằng bạn nghèo khổ đang phải quần quật đi kiếm tiền này hả?"
Đến trước dãy tủ đồ của Hứa Minh Đường, qua loa tìm lấy một bộ nhỏ nhỏ để mặc. Biết là hắn nhiều tiền rồi nhưng mua lắm đồ như vậy thì mặc đến bao giờ mới hết? Ở công ty đã có nhiều quần áo như vậy thì chắc ở nhà hắn phải có tận một tầng dùng để sắm đồ chăm chút ngoại hình mất.
Nhìn đồng hồ thì cuộc hẹn chắc cũng sắp kết thúc, khoảng 30 phút sau hắn sẽ lại tiếp đón một KOL nổi tiếng nữa nên Cảnh Thư phải nhanh chóng đi sắp xếp mới được.
"Khụ khụ"
Ngay khi Cảnh Thư từ phòng nghỉ đi ra, Lâm Tĩnh cố phát ra tiếng động lớn thành công thu hút sự chú ý của anh.
"Không tính giới thiệu gì à, thư ký mới?"
Lâm Tĩnh ra hiệu cho anh ngồi xuống nói chuyện chút đã. Cậu rất muốn được chiêm ngưỡng cận cảnh dung mạo của vị nam nhân đã khiến cho bạn thân 25 năm của cậu giận cậu đến không thèm nói chuyện với.
"Tôi là Hà Cảnh Thư, thư ký tạm thời của giám đốc Hứa."
Lâm Tĩnh có hơi khựng lại, cậu không thể ngờ Hứa Minh Đường vẫn còn giữ người này bên cạnh.
Tưởng rằng hắn hứng thú nhất thời thôi mà ai ngờ là say mê luôn. Cũng không ngờ là Hà Cảnh Thư vẫn bám trụ được ở cái vị trí đầy vất vả này.
"Hân hạnh. Chắc anh cũng biết tôi là ai rồi, tôi là Lâm Tĩnh."
Không cần giới thiệu thì anh cũng biết mà. Người mẫu nổi tiếng, gương mặt đại diện cao cấp, đại sứ thương hiệu của nhiều nhãn hàng, ông hoàng quảng cáo, gu chồng yêu của chị em phụ nữ trong mọi gia đình, visual quốc dân người người nhà nhà đều ưa chuộng, tần suất người này xuất hiện trên tivi nhiều đến mức không quan tâm đến ngành giải trí thì cũng biết đó là ai.
Hơn hết, có quyền tự do đi lại trong phòng, lại không cần lịch hẹn vẫn được gặp giám đốc, lại còn gọi thẳng cả họ lẫn tên Hứa Minh Đường thì không ai khác chính là bạn thân từ thuở khóc nhề tề dầm của hẳn, Lâm Tĩnh.
"Ban nãy là do tôi mà anh bị thương nhỉ, cho xin lỗi nhé."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tôi không dám, đó cũng không hẳn là lỗi của cậu."
Cảnh Thư khách sáo trả lời. Anh hiện tại cảm thấy khá chịu khi ánh mắt kia cứ chằm chằm nhìn mình.
Ánh mắt Lâm Tĩnh không rời khỏi thân ảnh ngồi đối diện mình, đánh giá một lượt cả gương mặt lẫn hình thể thì...
đúng gu Hứa Minh Đường.
Cậu ta rất thích những người mang vẻ đẹp thiên thần, khí chất dịu dàng, tài giỏi thông minh thì càng tốt mà gương mặt, biểu cảm, cách đi đứng ngồi, cách trò chuyện của Cảnh Thư, tất cả đều toát lên vẻ của một công tử quyền quý.
Bảo sao mà cậu ta không thể buông bỏ mà phải giữ khư khư bên cạnh.
"Có vẻ như anh thật sự vừa ý Hứa Minh Đường, chưa bàn đến bên trong, phần nhìn cũng đủ gây thương nhớ rồi."
"Cậu quá khen. Tôi cũng không cần được vừa ý đâu!"
Cảnh Thư nhàn nhạt gạt bỏ ý đó đi. Lâm Tĩnh thì nhếch mép khinh thường.
Hứa Minh Đường chọn làm tình để tìm niềm vui và giải tỏa căng thẳng vì thế mà hắn hay quan hệ với bọn ngực to hơn não, toan tính không tốt lắm nên chỉ cần cho tiền là xong. Lâm Tĩnh biết chuyện này nhưng cậu không ngờ sẽ có ngày hắn vì 1 nam nhân vô tình ngủ cùng mà từ bỏ buông thả bản thân.
Lúc mà hắn sốt sắng lo lắng khi anh bị thương, hắn hoảng loạn bế anh đi khi anh bị chảy máu, u là trời trồng ân cần, dịu dàng, yêu thương lắm luôn.
Đúng là dáng vẻ u mê yêu chiều của mấy kẻ si tình.
"Ngồi lên được cái ghế này chứng tỏ khả năng săn mỗi của anh cũng tốt, mà chống chọi được ở công ty này thì chứng tỏ anh cũng không hề tầm thường."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảnh Thư không hiếu Lâm Tĩnh đang ám chỉ điều gì nhưng anh biết hắn đang mỉa mai, coi thường anh.
"Tôi chỉ là tạm thời nên rất nhanh sẽ bị đào thải thôi."
"Biết vậy thì tốt. Trong lúc Hứa Minh Đường còn hứng thú thì tận hưởng đi, không phải ai cũng có phần đâu."
Lâm Tĩnh nhấp một ngụm cafe rồi đứng lên. Trước khi đi cậu cũng không quên ra lời cảnh cáo.
"Và đừng hòng lợi dụng cậu ta."
Ném cho anh cái nhìn khinh bỉ rồi bước ra ngoài. Lâm Tĩnh nghi ngờ rằng Cảnh Thư chính là người của Lý Đông Doanh. Hắn ta cho anh tiếp cận rồi mê hoặc Hứa Minh Đường, mục đích xâm nhập vào SSS hòng đánh cắp các bí mật kinh doanh.
Ai chả biết mỹ phẩm SSS của Hứa thị và Mỹ phẩm DreamSkin của Lý Đông Doanh cạnh tranh rất gắt gao. Hơn nữa Lý Đông Doanh còn là người rất toan tính và không từ thủ đoạn vì vậy mà nghi ngờ của Lâm Tĩnh là hoàn toàn có cơ sở.
Ban đầu cậu nghĩ Hứa Minh Đường thấy mới lạ nên hứng thú nhất thời nhưng không ngờ hắn đã u mê anh đến cưng chiều quá rồi. Lỡ mà giả thiết kia là thật thì....
Cảnh Thư không biết lý do cụ thể khiến Lâm Tĩnh cảnh giác với mình và tỏ rõ thái độ khinh thường mình nhưng anh đoán là do câu ta lo lắng rằng Hứa Minh Đường sẽ bị lừa, bị lợi dụng.
Tất nhiên là anh không phải loại người đó nhưng mà có người bạn luôn lo lắng cho mình như vậy thì đáng ngưỡng mộ thật đấy.
Mà nhắc đến bạn làm anh nhớ đến ông cố nội mỏ hỗn chí choé của mình - Chu Viên Hàn. Trai đẹp phiên dịch viên tiếng Pháp đang có chuyến du lịch ở bên Pháp nên mấy nay chả thấy nhắn tin gọi điện cho anh gì cả.
"Lô em, gọi gì thế?"
Cảnh Thư khờ khạo cười.
"Mày đi chơi sung sướng quá nên quên mất còn có thằng bạn nghèo khổ đang phải quần quật đi kiếm tiền này hả?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro