Dạ Tiệc (2)
Đỗ Thiên Khuê
2024-07-17 01:07:00
Dạ tiệc lần này là lễ trưởng thành của con gái Hầu tước, giới chính trị đều góp mặt, Vũ gia được đích thân Hầu tước mời đến, không thể không tham gia. Lại nói tới, quan hệ giữa hai nhà khá thân thiết, con gái của Hầu tước là bạn thân từ nhỏ của Vũ Gia.
Cảnh Thư Nhiễm mặc váy ngoan ngoãn đi cùng, tuyệt nhiên không dám làm phật ý Vũ Gia. Sợ nàng nổi hứng hành hạ mình.
Xe hơi dừng tại trước cổng nhà Hầu tước, vẫn là một tòa lâu đài tráng lệ, đèn được mở vô cùng bắt mắt, bên tai còn nghe thấy tiếng nước chảy từ thác nước gần đó. Vì là đại tiệc nên người đến cũng rất nhiều, lại toàn là người có chức vị, Vũ Gia xuống xe ôm lấy eo Cảnh Thư Nhiễm thật tự nhiên, hơi nghiêng đầu nói với người đàn ông theo phía sau bọn họ, cũng vừa mới bước xuống xe.
“Alex, không cần đi theo chúng tôi.”
Người đằng sau là một người đàn ông trẻ, mặc bộ vest đơn điệu lịch lãm, mái tóc màu đen tuyền cùng gương mặt góc cạnh, nhấc tay hơi đẩy kính gọng màu bạc, phát ra khí chất của một người theo khuôn khổ, đạo mạo lịch thiệp. Đôi mắt y màu xanh ngọc, có chút lạnh lùng, lại hờ hững khiến cho người khác dè dặt.
Alex Ryder, cánh tay trái của Vũ Gia, trợ lý đắc lực vô cùng đáng tin cậy.
Alex đã đi theo Vũ Gia từ khi hắn mới chỉ là một đứa trẻ chưa thành niên, mọi chuyện đều xử lí đến sạch sẽ, giới chính trị lẫn quân sự đều biết đến hắn, vì hắn thay Vũ Gia dọn dẹp mấy thứ lặt vặt chướng mắt. Nếu có ai hiểu Vũ Gia, chắc chắn không thể không nhắc đến Alex Ryder.
“Chủ Nhân cùng Cảnh tiểu thư xin hãy cẩn trọng.”
Alex vừa nghe liền hiểu ý, sau đó liền cúi đầu chào rồi lui lại đi về hướng khác.
Vũ Gia liếc mắt nhìn Cảnh Thư Nhiễm, ghé vào tai cô nói.
“Em chỉ cần ngoan ngoãn đi theo tôi, những thứ khác không cần bận tâm.”
Cảnh Thư Nhiễm chỉ im lặng gật đầu.
Thú thật, cô có chút khẩn trương. Cảnh Thư Nhiễm xuất thân nhà nông, một tay anh trai nuôi lớn, nhỏ tuổi đã gia nhập quân đội, tuổi thơ chỉ có mùi thuốc súng cùng mùi cỏ cháy, nào có biết lễ nghi tập tục gì của quý tộc. Lại càng không có cơ hội tiếp xúc.
Chỉ là cô so với những người trạc tuổi ăn nói tương đối khéo hơn một chút, tâm tình cũng đặc biệt tinh tế, sẽ để ý tiểu tiết.
Gia nhân sau khi kiểm tra thiệp mời, liền đẩy cửa để hai người tiến vào.
Không khí ấm áp cùng ánh đèn vàng lập tức bao trùm.
Cảnh Thư Nhiễm vô thức căng thẳng, không tự chủ dựa gần vào Vũ Gia.
Âm thanh mở cửa ngay lập tức thu hút đám đông, nhưng khiến họ dán chặt mắt hơn nữa là do danh tính của người vừa đến. Một bầu không khí xôn xao lập tức kéo tới, náo động cả một khu vực.
“T-Tứ hoàng Vũ Gia?! Vũ thiếu tướng hôm nay lại đích thân tới ư?”
“Chẳng phải con gái Hầu tước cùng Vũ thiếu tướng giao tình không tồi sao? Sự có mặt của ngài ấy cũng dễ hiểu.”
“Người con gái bên cạnh là ai vậy, chưa từng thấy bao giờ.”
“Tóc đen…chắc không phải là họ hàng đâu nhỉ.”
“Cũng quá là xinh đẹp rồi… Nhìn bọn họ kìa…”
Cảnh Thư Nhiễm nhìn đám người bàn tán rôm rả, cô âm thầm siết chặt lòng bàn tay. Đôi mắt lạnh lùng mơ hồ lóe lên tia thù hận.
Tất cả những người này, đều góp phần một tay vào sự sụp đổ của quốc gia Cảnh Thư Nhiễm.
Nhất là người phụ nữ này, Vũ Gia.
Nếu như không phải…
Nếu như người phụ nữ này không đem anh trai cùng quê hương cô ra uy hiếp, Cảnh Thư Nhiễm khẳng định sẽ cùng chết với nàng ta.
Đang chìm trong dòng suy nghĩ, đột nhiên một âm thanh vang lên.
“Vũ thiếu tướng, lâu ngày không gặp!”
Cảnh Thư Nhiễm mặc váy ngoan ngoãn đi cùng, tuyệt nhiên không dám làm phật ý Vũ Gia. Sợ nàng nổi hứng hành hạ mình.
Xe hơi dừng tại trước cổng nhà Hầu tước, vẫn là một tòa lâu đài tráng lệ, đèn được mở vô cùng bắt mắt, bên tai còn nghe thấy tiếng nước chảy từ thác nước gần đó. Vì là đại tiệc nên người đến cũng rất nhiều, lại toàn là người có chức vị, Vũ Gia xuống xe ôm lấy eo Cảnh Thư Nhiễm thật tự nhiên, hơi nghiêng đầu nói với người đàn ông theo phía sau bọn họ, cũng vừa mới bước xuống xe.
“Alex, không cần đi theo chúng tôi.”
Người đằng sau là một người đàn ông trẻ, mặc bộ vest đơn điệu lịch lãm, mái tóc màu đen tuyền cùng gương mặt góc cạnh, nhấc tay hơi đẩy kính gọng màu bạc, phát ra khí chất của một người theo khuôn khổ, đạo mạo lịch thiệp. Đôi mắt y màu xanh ngọc, có chút lạnh lùng, lại hờ hững khiến cho người khác dè dặt.
Alex Ryder, cánh tay trái của Vũ Gia, trợ lý đắc lực vô cùng đáng tin cậy.
Alex đã đi theo Vũ Gia từ khi hắn mới chỉ là một đứa trẻ chưa thành niên, mọi chuyện đều xử lí đến sạch sẽ, giới chính trị lẫn quân sự đều biết đến hắn, vì hắn thay Vũ Gia dọn dẹp mấy thứ lặt vặt chướng mắt. Nếu có ai hiểu Vũ Gia, chắc chắn không thể không nhắc đến Alex Ryder.
“Chủ Nhân cùng Cảnh tiểu thư xin hãy cẩn trọng.”
Alex vừa nghe liền hiểu ý, sau đó liền cúi đầu chào rồi lui lại đi về hướng khác.
Vũ Gia liếc mắt nhìn Cảnh Thư Nhiễm, ghé vào tai cô nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Em chỉ cần ngoan ngoãn đi theo tôi, những thứ khác không cần bận tâm.”
Cảnh Thư Nhiễm chỉ im lặng gật đầu.
Thú thật, cô có chút khẩn trương. Cảnh Thư Nhiễm xuất thân nhà nông, một tay anh trai nuôi lớn, nhỏ tuổi đã gia nhập quân đội, tuổi thơ chỉ có mùi thuốc súng cùng mùi cỏ cháy, nào có biết lễ nghi tập tục gì của quý tộc. Lại càng không có cơ hội tiếp xúc.
Chỉ là cô so với những người trạc tuổi ăn nói tương đối khéo hơn một chút, tâm tình cũng đặc biệt tinh tế, sẽ để ý tiểu tiết.
Gia nhân sau khi kiểm tra thiệp mời, liền đẩy cửa để hai người tiến vào.
Không khí ấm áp cùng ánh đèn vàng lập tức bao trùm.
Cảnh Thư Nhiễm vô thức căng thẳng, không tự chủ dựa gần vào Vũ Gia.
Âm thanh mở cửa ngay lập tức thu hút đám đông, nhưng khiến họ dán chặt mắt hơn nữa là do danh tính của người vừa đến. Một bầu không khí xôn xao lập tức kéo tới, náo động cả một khu vực.
“T-Tứ hoàng Vũ Gia?! Vũ thiếu tướng hôm nay lại đích thân tới ư?”
“Chẳng phải con gái Hầu tước cùng Vũ thiếu tướng giao tình không tồi sao? Sự có mặt của ngài ấy cũng dễ hiểu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Người con gái bên cạnh là ai vậy, chưa từng thấy bao giờ.”
“Tóc đen…chắc không phải là họ hàng đâu nhỉ.”
“Cũng quá là xinh đẹp rồi… Nhìn bọn họ kìa…”
Cảnh Thư Nhiễm nhìn đám người bàn tán rôm rả, cô âm thầm siết chặt lòng bàn tay. Đôi mắt lạnh lùng mơ hồ lóe lên tia thù hận.
Tất cả những người này, đều góp phần một tay vào sự sụp đổ của quốc gia Cảnh Thư Nhiễm.
Nhất là người phụ nữ này, Vũ Gia.
Nếu như không phải…
Nếu như người phụ nữ này không đem anh trai cùng quê hương cô ra uy hiếp, Cảnh Thư Nhiễm khẳng định sẽ cùng chết với nàng ta.
Đang chìm trong dòng suy nghĩ, đột nhiên một âm thanh vang lên.
“Vũ thiếu tướng, lâu ngày không gặp!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro