Chương 30 - Bắt Giặc Phải Bắt Vua Trước
Công Việc Này T...
Hiệp Tưởng
2024-08-07 18:47:14
- Cậu tên là Bạch Tiểu Thăng đúng không, trước kia làm việc gì?
Trần Đại Nha cười nói với Bạch Tiểu Thăng.
Đây là người mà Thượng Tổng tự mình đưa tới! Chỉ bằng vào điểm này, Trần Đại Nha đã không dám thất lễ.
Hắn hi vọng, đầu tiên sẽ đưa Bạch Tiểu Thăng vào chức vị trọng yếu, về sau lại tìm cơ hội đề bạt.
Lý Minh Đồng ở bên cạnh, giữ im lặng.
- Trước kia tôi làm lập kế hoạch.
Bạch Tiểu Thăng thành thật trả lời.
- Lập kế hoạch. . .
Trần Đại Nha gật đầu,
- Tôi thiếu một trợ lý, bằng không. . .
- Phòng Phát Triển không phải đang cần một người lập kế hoạch à? Bạch Tiểu Thăng, cậu đến Phòng Phát Triển đi.
Lý Minh Đồng bỗng nhiên mở miệng, chặn ngang lời nói của Trần Đại Nha.
Tại trên mặt an bài người này, Lý Minh Đồng cũng rất cẩn thận. Cục diện trước mắt của tổ hạng mục có lợi với hắn, hắn không muốn làm rắc rối thêm. Để Bạch Tiểu Thăng ở dưới mí mắt của mình, hắn mới yên tâm.
Trần Đại Nha nhíu mày, hắn biết rõ ý nghĩ của Lý Minh Đồng,
- Phòng Phát Triển bên kia thiếu người có thể tuyển thêm, đâu cứ phải. . .
- Trần tổng!
Lý Minh Đồng cười ha hả một tiếng,
- Phòng Phát Triển bên kia tuyển nhận người không phải lần một lần hai, anh một mực nói không có người thích hợp, từ bên ngoài đến lại không yên lòng. Bạch Tiểu Thăng tới không phải vừa vặn à, còn được Thượng Tổng giới thiệu tới, anh cũng không yên lòng sao? Hạng mục này của chúng ta cách thời gian hoàn thành đã không còn bao nhiêu, lại đợi tiếp thì sẽ chậm trễ tiến trình làm việc, vậy sẽ không tốt.
Lý Minh Đồng nói, để Trần Đại Nha nhất thời không thể phản bác.
- Bạch Tiểu Thăng, cậu muốn đi chỗ nào? Đi chỗ tôi, hay là đi Phòng Phát Triển?
Trần Đại Nha chuyển hướng sang Bạch Tiểu Thăng.
Tại Phòng Phát Triển xếp vào một người nhà, kỳ thật cũng không tệ, nhưng nếu là do Lý Minh Đồng quyết định thì rất có thể là một cái bẫy! Cái bẫy này, nhảy hay không nhảy!
Trần Đại Nha nhìn Bạch Tiểu Thăng.
Người Thượng Tổng nhìn trúng, nhất định có ý nghĩ của mình, Trần Đại Nha muốn xem thái độ của Bạch Tiểu Thăng.
- Có thể, tôi liền đi Phòng Phát Triển vậy.
Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.
Trả lời rất sảng khoái, để hai người Trần Lý đều rất kinh ngạc.
- Như vậy mới là vị trí có 'Tính khiêu chiến' !
Trần Đại Nha nhịn không được nhắc nhở.
- Tôi thích làm việc có tính khiêu chiến!
Bạch Tiểu Thăng nói.
Bạch Tiểu Thăng đương nhiên biết rõ, Trần Đại Nha an bài cho vị trí nhất định sẽ thoải mái, còn ở Lý Minh Đồng bên kia chỉ sợ sẽ vụng chộm làm khó dễ!
Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng chính là muốn bị làm khó dễ!
Bị làm khó dễ để ma luyện tâm tính, để cho người ta thành thục.
Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng muốn bị làm khó dễ, còn có mục đích khác —— Càng làm việc khó, Hồng Liên sẽ cho thêm điểm càng cao!
Điểm này, Bạch Tiểu Thăng cùng Hồng Liên xác nhận qua.
Mục đích chuyến này của hắn, liền là thêm điểm, tăng cấp! Theo cấp nhân viên, cấp Quản lý. . . Cho đến Tổng giám đốc!
Nghĩ lại, những chuyện này đều khiến cho Bạch Tiểu Thăng nhiệt huyết sôi trào!
Hắn còn sợ bị làm khó dễ sao? Hắn lại sợ không có người tại bên trên công việc làm khó dễ hắn!
- Người trẻ tuổi, có được lòng nhiệt tình là tốt, vậy liền làm lập kế hoạch đi!
Lý Minh Đồng nhìn Trần Đại Nha không nói, cười ha hả một tiếng, kéo cửa phòng hội nghị đi ra.
- Đi, gọi Ngô Thu Yến tới cho tôi.
Người bên ngoài lên tiếng, vội vàng đi gọi người.
Không bao lâu, cửa phòng làm việc bị đẩy ra.
Một người người phụ nữ phong thái trác tuyệt, trên thân mặc trang phục nghề nghiệp, búi tóc kéo cao, ước chừng hơn ba mươi tuổi vội vàng đi vào phòng họp lớn.
Cô ta đúng là Ngô Thu Yến, quản lý Phòng Phát Triển.
- Lý tổng, Trần tổng.
Ngô Thu Yến cười nói đối với Lý Minh Đồng, cũng gật gật đầu đối với Trần Đại Nha.
Bạch Tiểu Thăng nhìn rõ.
Người phụ nữ này, thời điểm cười đối với Lý Minh Đồng, trong ánh mắt rõ ràng mang theo một tia mị thái ôn nhu.
Lý Minh Đồng đối với nàng, mặt ngoài là khắc chế, bình thản. Bởi vì quá mức che dấu, ngược lại làm cho người ta cảm thấy không bình thường.
Quan hệ của hai người này, không riêng tại bên trong công việc! Bạch Tiểu Thăng thầm nói.
- Vị này là Bạch Tiểu Thăng, người Thượng Tổng mang tới, đi tới bộ phận các cô làm lập kế hoạch, cô phải sắp xếp cho thật tốt!
Lý Minh Đồng nói với Ngô Thu Yến.
Người Thượng Văn Thư mang tới, an bài thật tốt. . .
Ngô Thu Yến hiểu ý cười một tiếng,
Đánh giá đến Bạch Tiểu Thăng.
- Trưởng phòng Ngô.
- Chào cậu.
Hai người đơn giản bắt chuyện qua.
- Tốt, người cô mang đi đi, nhanh chóng bắt tay vào làm việc.
Lý Minh Đồng nói.
Đây coi là chuyện ván đã đóng thuyền.
- Bạch Tiểu Thăng, đi Phòng phát triển có vấn đề gì cứ hướng lãnh đạo xin chỉ thị, có chuyện tìm tôi cũng được.
Trần Đại Nha căn dặn một câu, lại cố ý nhìn Ngô Thu Yến một chút.
Lời nói này, càng nhiều là nói cho Ngô Thu Yến nghe.
Tôi đang nhìn chằm chằm đó, đối với người này, các người tốt nhất không nên quá đáng! Đây là ý tứ Trần Đại Nha biểu lộ.
Ngô Thu Yến lơ đễnh cười cười, xoay người nói với Bạch Tiểu Thăng,
- Đi, tôi dẫn cậu đi làm quen với phòng một chút.
Nói xong, nàng gật gật đầu đối với hai người Trần, Lý, đi ra phòng họp lớn, Bạch Tiểu Thăng theo ở phía sau.
Nhìn xem hai người rời đi, Trần Đại Nha có chút lo lắng, Lý Minh Đồng làm như không có chuyện gì, thảnh thơi rời đi.
Bạch Tiểu Thăng, Ngô Thu Yến theo hành lang tiến về phía trước, sau bảy lần ngoặt tám lần rẽ, một lúc lâu mới tới trước cửa một gian phòng làm việc.
Bảng số phòng bên trên viết ba chữ, "Phòng Phát Triển".
- Đúng là chỗ này.
Ngô Thu Yến bĩu môi, đẩy cửa đi vào.
Bạch Tiểu Thăng vào phòng mới phát hiện, ngoại trừ Ngô Thu Yến một người, cái phòng này còn có ba người.
- Người mới tới, mọi người trước dừng công việc trong tay lại.
Ngô Thu Yến vỗ vỗ tay, ba người kia nhìn về phía bọn hắn.
Đó là hai nam một nữ.
- Đây là Bạch Tiểu Thăng mới tới phòng chúng ta, là người Trần tổng giới thiệu tới.
Ngô Thu Yến thuận tay chỉ ba người kia,
- Lão Vương, Tiểu Tống, Diệp Tử. Một người đặt kế hoạch, một người văn thư, một người thiết kế, các người làm quen một chút.
Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, dò xét ba người kia.
Lão Vương là một người trung tuổi, khuôn mặt ổn trọng, lộ ra mấy phần láu cá. Tiểu Tống, so với Bạch Tiểu Thăng lớn hơn một chút, hào hoa phong nhã mang theo kính mắt, bộ mặt hiền lành lại thêm một cỗ khí tức nhát gan. Diệp Tử, nhìn so Bạch Tiểu Thăng muốn nhỏ hơn một chút, cô nàng lớn lên tuy bình thường, nhưng lại lộ ra một cỗ linh khí, khi cười lên còn mang theo một đôi lúm đồng tiền nhỏ rất đáng yêu.
Mấy người lẫn nhau bắt chuyện qua.
Lão Vương ,Tiểu Tống bên trong nụ cười mang theo khoảng cách, chỉ có Diệp Tử ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng , sáng rõ, lộ ra mấy phần xấu hổ.
Mặc dù không phải là vừa thấy đã yêu, nhưng cô gái nhỏ rõ ràng có chút hoa si.
Bạch Tiểu Thăng kỳ thật lớn lên rất có tinh thần, đặc biệt là có được"Tương lai tổng giám đốc" tầng thân phận kia về sau, cả người đều để lộ ra một cỗ tự tin không có gì sánh kịp, đây là một loại khí chất rất có mị lực.
- Bạch Tiểu Thăng, cậu ngồi vị trí kia.
Ngô Thu Yến chỉ một ngón tay, sau đó từ mình bàn công tác bên trên cầm lấy một xấp tư liệu thật dày đưa cho hắn.
- Sau ba tháng, hạng mục liền chính thức hoàn thành, những cái này là thứ chúng ta cần thiết phải sưu tập, chỉnh lý, sắp xếp tài liệu, rất nhiều cần phải từ trên mạng để tìm kiếm tin tức chính xác, cậu tới làm đi!
- Tôi cho cậu thời gian một tuần.
Ngô Thu Yến nhìn xem Bạch Tiểu Thăng, không cần suy nghĩ nói,
- Không có vấn đề chứ, tôi cũng không hy vọng đến lúc đó cậu kéo chân chúng tôi lại!
Bạch Tiểu Thăng vuốt ve xấp tài liệu kia, không sai biệt lắm chừng ba mươi trang, bên trong chứa rất nhiều.
- Nhớ kỹ, tôi muốn tài liệu chính xác và cặn kẽ nhất !
Ngô Thu Yến nhấn mạnh.
Lão Vương, Tiểu Tống nhìn nhau, có chút kinh dị.
Những thứ kia, theo kế hoạch là bọn hắn cả phòng cùng làm, cộng thêm bên ngoài công ty cùng một chỗ làm, đem những chuyện này cho một người làm, mà chỉ cho có một tuần?
Cái này sao có thể!
- Trưởng phòng Ngô, Bạch Tiểu Thăng vừa mới tới, nhiều việc như vậy, có thể hay không. . .
Diệp Tử nhịn không được nói ra.
- Cô không nên quan tâm, đừng quản.
Ngô Thu Yến lạnh lùng lườm Diệp Tử một chút.
Cô ta đương nhiên biết rõ, điều đó không có khả năng, cô ta chính là muốn làm khó dễ Bạch Tiểu Thăng.
- Một tuần sao?
Bạch Tiểu Thăng nhẹ nhàng vỗ vỗ tư liệu, bỗng nhiên cười nói,
- Tìm tư liệu, công việc này tôi am hiểu!
---------
Dịch: MBMH Translate
Trần Đại Nha cười nói với Bạch Tiểu Thăng.
Đây là người mà Thượng Tổng tự mình đưa tới! Chỉ bằng vào điểm này, Trần Đại Nha đã không dám thất lễ.
Hắn hi vọng, đầu tiên sẽ đưa Bạch Tiểu Thăng vào chức vị trọng yếu, về sau lại tìm cơ hội đề bạt.
Lý Minh Đồng ở bên cạnh, giữ im lặng.
- Trước kia tôi làm lập kế hoạch.
Bạch Tiểu Thăng thành thật trả lời.
- Lập kế hoạch. . .
Trần Đại Nha gật đầu,
- Tôi thiếu một trợ lý, bằng không. . .
- Phòng Phát Triển không phải đang cần một người lập kế hoạch à? Bạch Tiểu Thăng, cậu đến Phòng Phát Triển đi.
Lý Minh Đồng bỗng nhiên mở miệng, chặn ngang lời nói của Trần Đại Nha.
Tại trên mặt an bài người này, Lý Minh Đồng cũng rất cẩn thận. Cục diện trước mắt của tổ hạng mục có lợi với hắn, hắn không muốn làm rắc rối thêm. Để Bạch Tiểu Thăng ở dưới mí mắt của mình, hắn mới yên tâm.
Trần Đại Nha nhíu mày, hắn biết rõ ý nghĩ của Lý Minh Đồng,
- Phòng Phát Triển bên kia thiếu người có thể tuyển thêm, đâu cứ phải. . .
- Trần tổng!
Lý Minh Đồng cười ha hả một tiếng,
- Phòng Phát Triển bên kia tuyển nhận người không phải lần một lần hai, anh một mực nói không có người thích hợp, từ bên ngoài đến lại không yên lòng. Bạch Tiểu Thăng tới không phải vừa vặn à, còn được Thượng Tổng giới thiệu tới, anh cũng không yên lòng sao? Hạng mục này của chúng ta cách thời gian hoàn thành đã không còn bao nhiêu, lại đợi tiếp thì sẽ chậm trễ tiến trình làm việc, vậy sẽ không tốt.
Lý Minh Đồng nói, để Trần Đại Nha nhất thời không thể phản bác.
- Bạch Tiểu Thăng, cậu muốn đi chỗ nào? Đi chỗ tôi, hay là đi Phòng Phát Triển?
Trần Đại Nha chuyển hướng sang Bạch Tiểu Thăng.
Tại Phòng Phát Triển xếp vào một người nhà, kỳ thật cũng không tệ, nhưng nếu là do Lý Minh Đồng quyết định thì rất có thể là một cái bẫy! Cái bẫy này, nhảy hay không nhảy!
Trần Đại Nha nhìn Bạch Tiểu Thăng.
Người Thượng Tổng nhìn trúng, nhất định có ý nghĩ của mình, Trần Đại Nha muốn xem thái độ của Bạch Tiểu Thăng.
- Có thể, tôi liền đi Phòng Phát Triển vậy.
Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.
Trả lời rất sảng khoái, để hai người Trần Lý đều rất kinh ngạc.
- Như vậy mới là vị trí có 'Tính khiêu chiến' !
Trần Đại Nha nhịn không được nhắc nhở.
- Tôi thích làm việc có tính khiêu chiến!
Bạch Tiểu Thăng nói.
Bạch Tiểu Thăng đương nhiên biết rõ, Trần Đại Nha an bài cho vị trí nhất định sẽ thoải mái, còn ở Lý Minh Đồng bên kia chỉ sợ sẽ vụng chộm làm khó dễ!
Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng chính là muốn bị làm khó dễ!
Bị làm khó dễ để ma luyện tâm tính, để cho người ta thành thục.
Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng muốn bị làm khó dễ, còn có mục đích khác —— Càng làm việc khó, Hồng Liên sẽ cho thêm điểm càng cao!
Điểm này, Bạch Tiểu Thăng cùng Hồng Liên xác nhận qua.
Mục đích chuyến này của hắn, liền là thêm điểm, tăng cấp! Theo cấp nhân viên, cấp Quản lý. . . Cho đến Tổng giám đốc!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghĩ lại, những chuyện này đều khiến cho Bạch Tiểu Thăng nhiệt huyết sôi trào!
Hắn còn sợ bị làm khó dễ sao? Hắn lại sợ không có người tại bên trên công việc làm khó dễ hắn!
- Người trẻ tuổi, có được lòng nhiệt tình là tốt, vậy liền làm lập kế hoạch đi!
Lý Minh Đồng nhìn Trần Đại Nha không nói, cười ha hả một tiếng, kéo cửa phòng hội nghị đi ra.
- Đi, gọi Ngô Thu Yến tới cho tôi.
Người bên ngoài lên tiếng, vội vàng đi gọi người.
Không bao lâu, cửa phòng làm việc bị đẩy ra.
Một người người phụ nữ phong thái trác tuyệt, trên thân mặc trang phục nghề nghiệp, búi tóc kéo cao, ước chừng hơn ba mươi tuổi vội vàng đi vào phòng họp lớn.
Cô ta đúng là Ngô Thu Yến, quản lý Phòng Phát Triển.
- Lý tổng, Trần tổng.
Ngô Thu Yến cười nói đối với Lý Minh Đồng, cũng gật gật đầu đối với Trần Đại Nha.
Bạch Tiểu Thăng nhìn rõ.
Người phụ nữ này, thời điểm cười đối với Lý Minh Đồng, trong ánh mắt rõ ràng mang theo một tia mị thái ôn nhu.
Lý Minh Đồng đối với nàng, mặt ngoài là khắc chế, bình thản. Bởi vì quá mức che dấu, ngược lại làm cho người ta cảm thấy không bình thường.
Quan hệ của hai người này, không riêng tại bên trong công việc! Bạch Tiểu Thăng thầm nói.
- Vị này là Bạch Tiểu Thăng, người Thượng Tổng mang tới, đi tới bộ phận các cô làm lập kế hoạch, cô phải sắp xếp cho thật tốt!
Lý Minh Đồng nói với Ngô Thu Yến.
Người Thượng Văn Thư mang tới, an bài thật tốt. . .
Ngô Thu Yến hiểu ý cười một tiếng,
Đánh giá đến Bạch Tiểu Thăng.
- Trưởng phòng Ngô.
- Chào cậu.
Hai người đơn giản bắt chuyện qua.
- Tốt, người cô mang đi đi, nhanh chóng bắt tay vào làm việc.
Lý Minh Đồng nói.
Đây coi là chuyện ván đã đóng thuyền.
- Bạch Tiểu Thăng, đi Phòng phát triển có vấn đề gì cứ hướng lãnh đạo xin chỉ thị, có chuyện tìm tôi cũng được.
Trần Đại Nha căn dặn một câu, lại cố ý nhìn Ngô Thu Yến một chút.
Lời nói này, càng nhiều là nói cho Ngô Thu Yến nghe.
Tôi đang nhìn chằm chằm đó, đối với người này, các người tốt nhất không nên quá đáng! Đây là ý tứ Trần Đại Nha biểu lộ.
Ngô Thu Yến lơ đễnh cười cười, xoay người nói với Bạch Tiểu Thăng,
- Đi, tôi dẫn cậu đi làm quen với phòng một chút.
Nói xong, nàng gật gật đầu đối với hai người Trần, Lý, đi ra phòng họp lớn, Bạch Tiểu Thăng theo ở phía sau.
Nhìn xem hai người rời đi, Trần Đại Nha có chút lo lắng, Lý Minh Đồng làm như không có chuyện gì, thảnh thơi rời đi.
Bạch Tiểu Thăng, Ngô Thu Yến theo hành lang tiến về phía trước, sau bảy lần ngoặt tám lần rẽ, một lúc lâu mới tới trước cửa một gian phòng làm việc.
Bảng số phòng bên trên viết ba chữ, "Phòng Phát Triển".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đúng là chỗ này.
Ngô Thu Yến bĩu môi, đẩy cửa đi vào.
Bạch Tiểu Thăng vào phòng mới phát hiện, ngoại trừ Ngô Thu Yến một người, cái phòng này còn có ba người.
- Người mới tới, mọi người trước dừng công việc trong tay lại.
Ngô Thu Yến vỗ vỗ tay, ba người kia nhìn về phía bọn hắn.
Đó là hai nam một nữ.
- Đây là Bạch Tiểu Thăng mới tới phòng chúng ta, là người Trần tổng giới thiệu tới.
Ngô Thu Yến thuận tay chỉ ba người kia,
- Lão Vương, Tiểu Tống, Diệp Tử. Một người đặt kế hoạch, một người văn thư, một người thiết kế, các người làm quen một chút.
Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, dò xét ba người kia.
Lão Vương là một người trung tuổi, khuôn mặt ổn trọng, lộ ra mấy phần láu cá. Tiểu Tống, so với Bạch Tiểu Thăng lớn hơn một chút, hào hoa phong nhã mang theo kính mắt, bộ mặt hiền lành lại thêm một cỗ khí tức nhát gan. Diệp Tử, nhìn so Bạch Tiểu Thăng muốn nhỏ hơn một chút, cô nàng lớn lên tuy bình thường, nhưng lại lộ ra một cỗ linh khí, khi cười lên còn mang theo một đôi lúm đồng tiền nhỏ rất đáng yêu.
Mấy người lẫn nhau bắt chuyện qua.
Lão Vương ,Tiểu Tống bên trong nụ cười mang theo khoảng cách, chỉ có Diệp Tử ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng , sáng rõ, lộ ra mấy phần xấu hổ.
Mặc dù không phải là vừa thấy đã yêu, nhưng cô gái nhỏ rõ ràng có chút hoa si.
Bạch Tiểu Thăng kỳ thật lớn lên rất có tinh thần, đặc biệt là có được"Tương lai tổng giám đốc" tầng thân phận kia về sau, cả người đều để lộ ra một cỗ tự tin không có gì sánh kịp, đây là một loại khí chất rất có mị lực.
- Bạch Tiểu Thăng, cậu ngồi vị trí kia.
Ngô Thu Yến chỉ một ngón tay, sau đó từ mình bàn công tác bên trên cầm lấy một xấp tư liệu thật dày đưa cho hắn.
- Sau ba tháng, hạng mục liền chính thức hoàn thành, những cái này là thứ chúng ta cần thiết phải sưu tập, chỉnh lý, sắp xếp tài liệu, rất nhiều cần phải từ trên mạng để tìm kiếm tin tức chính xác, cậu tới làm đi!
- Tôi cho cậu thời gian một tuần.
Ngô Thu Yến nhìn xem Bạch Tiểu Thăng, không cần suy nghĩ nói,
- Không có vấn đề chứ, tôi cũng không hy vọng đến lúc đó cậu kéo chân chúng tôi lại!
Bạch Tiểu Thăng vuốt ve xấp tài liệu kia, không sai biệt lắm chừng ba mươi trang, bên trong chứa rất nhiều.
- Nhớ kỹ, tôi muốn tài liệu chính xác và cặn kẽ nhất !
Ngô Thu Yến nhấn mạnh.
Lão Vương, Tiểu Tống nhìn nhau, có chút kinh dị.
Những thứ kia, theo kế hoạch là bọn hắn cả phòng cùng làm, cộng thêm bên ngoài công ty cùng một chỗ làm, đem những chuyện này cho một người làm, mà chỉ cho có một tuần?
Cái này sao có thể!
- Trưởng phòng Ngô, Bạch Tiểu Thăng vừa mới tới, nhiều việc như vậy, có thể hay không. . .
Diệp Tử nhịn không được nói ra.
- Cô không nên quan tâm, đừng quản.
Ngô Thu Yến lạnh lùng lườm Diệp Tử một chút.
Cô ta đương nhiên biết rõ, điều đó không có khả năng, cô ta chính là muốn làm khó dễ Bạch Tiểu Thăng.
- Một tuần sao?
Bạch Tiểu Thăng nhẹ nhàng vỗ vỗ tư liệu, bỗng nhiên cười nói,
- Tìm tư liệu, công việc này tôi am hiểu!
---------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro