Chương 30 - Bắt Giặc Phải Bắt Vua Trước
Mưa Gió Sắp Tới
Hiệp Tưởng
2024-08-07 18:47:14
- Vâng, vâng, tôi hiểu được.
Bên trong phòng họp lớn, Trần Đại Nha đang nhận một cuộc điện thoại, biểu lộ nhiều thêm một vòng ngưng trọng.
Các Trưởng phòng của các bộ phận, đều đang nhìn ông ta.
- Nhanh, bộ phận kỹ thuật đem video hội nghị chuẩn bị cho tốt, Thượng Tổng và Vương tổng hiện tại muốn tham gia hội nghị của chúng ta.
Trần Đại Nha cúp điện thoại rồi thúc giục trưởng phòng kỹ thuật.
Trưởng phòng kỹ thuật tranh thủ thời gian đứng dậy, tìm người điều chỉnh thử thiết bị.
Những trưởng phòng của bộ phận khác hai mặt nhìn nhau, thần sắc khác nhau.
Mấy ngày nay tin tức của hạng mục này rốt cục đã kinh động đến cả các sếp lớn, hai vị tổng giám đốc Thượng Văn Thư và Vương Duệ của Bách Niên Cộng Trúc còn muốn đích thân tham gia hội nghị!
Sau khi Ngô Thu Yến vào bên trong phòng họp lớn, bỗng nhiên cảm giác bầu không khí không thích hợp!
Nàng liếc nhìn trên màn hình chiếu, nhiều hơn hai người.
Một người thì hào hoa phong nhã, ổn trọng thâm trầm,Thượng Văn Thư.
Một người khác thì là đang nửa nằm trên ghế dựa, trên mặt ba phần lười biếng bảy phần uy nghiêm, người đàn ông trung niên chính là phó tổng Bách Niên Cộng Trúc—— Vương Duệ!
Hai vị tổng giám đốc tới tham gia hội nghị!
Trong lòng Ngô Thu Yến chấn động.
Ở cuộc nói chuyện trước, Lý Minh Đồng cũng không có đề cập với nàng chuyện này!
- Mọi người họp đến chỗ nào rồi.
Vương Duệ hững hờ hỏi thăm.
Giọng nói của hắn hơi khàn khàn, tốc độ nói không nhanh không chậm, nhưng uy nghiêm còn hơn so với Thượng Văn Thư!
Nếu theo bình thường, nhân vật số một số hai của công ty đồng thời tham dự họp, phó tổng mở miệng trước thì rõ ràng là vượt ranh giới..
Nhưng mà, Vương Duệ không quan tâm.
Thượng Văn Thư, tựa hồ cũng không quan tâm.
- Thượng Tổng, Vương tổng, giờ lập tức đến bộ phận cuối cùng, Phòng Phát Triển báo cáo.
Trần Đại Nha tranh thủ thời gian đáp lại,
- Phát triển là giai đoạn làm việc cuối cùng của chúng ta, cho nên để ở vị trí cuối cùng!
- Đã là bộ phận quan trọng nhất, công việc phát triển kia, bọn họ nhất định đã chuẩn bị rất đầy đủ rồi.
Vương Duệ chậm rãi nói, dùng ngón tay gõ vào bàn làm việc trước người ông ta.
Trần Đại Nha không dám nói tiếp, vô ý thức nhìn Lý Minh Đồng phía đối diện một chút.
Phòng Phát Triển là do Lý Minh Đồng đứng đầu, tình huống cụ thể như thế nào, Trần Đại Nha thật không dám cam đoan.
- Vương tổng, từng bộ phận công việc của hạng mục chúng ta Trần quản lý đều muốn đích thân đến hỏi, tôi tin tưởng công việc phát triển dưới dưới sự hướng dẫn của anh ấy nhất định không có bất cứ vấn đề gì!
Lý Minh Đồng bỗng nhiên nói, đẩy mình ra ngoài, lại nâng Trần Đại Nha lên thật cao.
Trần Đại Nha nhíu mày.
Lý Minh Đồng hôm nay có chút không thích hợp!
Phó tổng Vương Duệ đột nhiên tham dự, đây không là cái bẫy chứ!
Bọn họ chẳng lẽ muốn hi sinh Phòng Phát Triển để đối phó mình?
Trần Đại Nha âm thầm nhìn về phía Thượng Văn Thư, đáng tiếc, trước ánh mắt của mọi người, Thượng Văn Thư coi như muốn cho Trần Đại Nha ám chỉ cũng không có khả năng!
Sự lo lắng trong lòng Trần Đại Nha càng ngày càng mãnh liệt.
- Vương tổng, công việc phát triển kỳ thật một mực là do Lý phó quản lý phụ trách.
Trần Đại Nha quyết định chắc chắn, mình phải kéo theo Lý Minh Đồng.
- Tôi chỉ là Phó quản lý, việc chính là của Trần quản lý, anh chớ có khiêm nhường!
Lý Minh Đồng cười ha hả, lại đem vấn đề đá trở lại.
Trần Đại Nha há to miệng, còn muốn nói.
- Được rồi, Trần Đại Nha anh là tổng phụ trách công việc, dù sao nếu xảy ra vấn đề thì tôi là người thứ nhất đến tìm anh! Quảng trường Outlets , đó là công việc quan trọng của Bách Niên Cộng Trúc chúng ta nên không thể sai sót!
Ánh mắt Vương Duệ đầy lạnh lùng.
- Năng lực có hay không thì để nói sau, nếu không dám đảm đương việc này, vậy còn cần người lãnh đạo như anh để làm gì!
Vương Duệ tựa hồ nhìn qua Thượng Văn Thư một chút.
Trần Đại Nha nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.
Chuyện ngày hôm nay, đúng là một chuyện xấu !
Bọn họ sợ rằng sẽ mượn đề tài để nói chuyện của mình!
- Vương tổng, tìm ra vấn đề không là công việc tốt sao!
Thượng Văn Thư cuối cùng mở miệng,
- Giống Trần Đại Nha, anh ấy mấy ngày nay vẫn đang tìm kiếm vấn đề, giải quyết vấn đề, lãnh đạo như vậy chính là người chúng ta cần.
Thượng Văn Thư đang ra sức bảo vệ Trần Đại Nha.
- Nhưng xảy ra vấn đề, lãnh đạo đứng đầu khó thoát trách nhiệm!
Vương Duệ không nhường chút nào.
- Được, Chúng ta nghe báo cáo trước rồi nói sau.
Thượng Văn Thư không có tiếp tục tranh chấp với Vương Duệ.
Sâu trong mắt ông ta có vẻ bình tĩnh, nhưng ẩn chứa một tia kỳ lạ.
TBáo cáo sau đó là của Phòng Phát Triển.
Bạch Tiểu Thăng đang ở đó!
Nếu như Vương Duệ muốn mượn đề tài để nói chuyện của mình. . .
Trong lòng Thượng Văn Thư hơi có chút mong đợi!
Lão Vương, Tiểu Tống, Diệp Tử và Bạch Tiểu Thăng lần lượt đi vào bên trong phòng họp lớn.
Mấy người vừa mới tiến đến liền phát giác bầu không khí không đúng. Trần Đại Nha, Lý Minh Đồng, Ngô Thu Yến và các trưởng bộ phận đều đang nhìn chằm chằm vào bọn họ. Không riêng như thế, tại trên cái màn hình chiếu lớn còn có hai khuôn mặt.
Tổng giám đốc Thượng Văn Thư, Phó tổng Vương Duệ!
Sắc mặt ba người Lão Vương lập tức biến đổi.
Bạch Tiểu Thăng mặc dù chưa thấy qua Vương Duệ, lại lập tức đoán được thân phận của ông ta.
- Hai vị lãnh đạo trong lúc cấp bách còn đến họp với chúng ta, thời gian cũng gấp gáp, bắt đầu đi.
Trần Đại Nha quyết định.
Là phúc là họa, dày vò như thế, không bằng vui vẻ một chút!
- Ngô Thu Yến, bộ phận cô báo cáo đi!
Ánh mắt mọi người đều tập trung tại trên người Ngô Thu Yến.
Lúc này Ngô Thu Yến không còn vênh váo hung hăng như trước, tại cái nhìn soi mói của các lãnh đạo lớn nhỏ, nàng cũng rất thận trọng.
- Bạch Tiểu Thăng, cậu đến nói đi!
Ngô Thu Yến chỉ đích danh.
Ánh mắt mọi người lại chuyển về phía Bạch Tiểu Thăng.
- Người mới? !
Vương Duệ cười ha ha một tiếng.
Hắn biết rõ Bạch Tiểu Thăng là người Thượng Văn Thư mang đến, đối với thân phận của Bạch Tiểu Thăng, hắn cũng có chút hứng thú.
Lý Minh Đồng có chút xao động, lại có chút chờ mong.
Hôm nay chỉ cần một cái cớ, Trần Đại Nha cũng đừng nghĩ tiếp tục làm Quản lý hạng mục! Cái cớ này, dù cho người mới kia là do phía trên tìm đến thì cũng như nhau thôi!
Ánh mắt của Thượng Văn Thư đầy thâm thúy.
Sắc mặt Trần Đại Nha khẩn trương.
Lý Minh Đồng, Ngô Thu Yến, thậm chí lão Vương, Tiểu Tống, Diệp Tử, mọi người đều có vẻ ngưng trọng.
Đây đã không đơn giản là việc báo cáo, đám người có thể cảm giác được áp lực này giống như trước khi mưa bão ập đến vậy!
Có lẽ, quảng trường Outlets hôm nay sắp đổi trời!
Bạch Tiểu Thăng thân ở trung tâm của “cơn bão”, so với những người khác thì hắn lại tương đối trấn định bình tĩnh.
Việc không liên quan đến mình, hắn không có áp lực, đồng dạng, cũng không có gì lo lắng hay sợ hãi cả.
- Bắt đầu đi!
Trần Đại Nha nói.
- Bắt đầu đi!
Lý Minh Đồng cũng không nhịn được lên tiếng thúc giục.
Lo lắng, lo nghĩ, tâm thần bất định, chờ đợi, đủ loại ánh mắt hội tụ vào một chỗ, hội tụ đến bên người Bạch Tiểu Thăng.
"Keng keng!" Bỗng nhiên một âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu Bạch Tiểu Thăng.
- Tham gia báo cáo tiến trình công việc hạng mục quan trọng của công ty con phụ thuộc tập đoàn, ảnh hưởng sự bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân viên, phán đoán sơ bộ có thể thu hoạch được khoảng năm đến mười lăm điểm, dựa vào biểu hiện để cho điểm số!
Giọng nói bình tĩnh của Hồng Liên bỗng nhiên vang lên.
Hai mắt Bạch Tiểu Thăng đang rất bình tĩnh, cuối cùng dần dần sáng tỏ, không yên lặng nữa mà giống như ngọn đuốc được thắp sáng.
Ban đầu việc này không liên quan đến mình, nhưng bây giờ thì khác!
Liên quan đến điểm số, đó chính là tiền đồ, là tương lai của hắn, là mục tiêu mà hắn không ngừng cố gắng!
Năm đến mười lăm điểm!
Bạch Tiểu Thăng bây giờ đã làm xong việc tìm tài liệu và chỉnh lý, hắn đã có được thêm ba mươi bảy điểm.
Một khi cầm tới mười lăm điểm, thế thì tiến trình lên cấp quản lý đã được hơn một nửa!
Bạch Tiểu Thăng lập tức tràn đầy sự nhiệt tình.
- Vậy thì bắt đầu!
Một câu này, Bạch Tiểu Thăng tự nói với mình ở trong lòng!
Bên trong phòng họp lớn, Trần Đại Nha đang nhận một cuộc điện thoại, biểu lộ nhiều thêm một vòng ngưng trọng.
Các Trưởng phòng của các bộ phận, đều đang nhìn ông ta.
- Nhanh, bộ phận kỹ thuật đem video hội nghị chuẩn bị cho tốt, Thượng Tổng và Vương tổng hiện tại muốn tham gia hội nghị của chúng ta.
Trần Đại Nha cúp điện thoại rồi thúc giục trưởng phòng kỹ thuật.
Trưởng phòng kỹ thuật tranh thủ thời gian đứng dậy, tìm người điều chỉnh thử thiết bị.
Những trưởng phòng của bộ phận khác hai mặt nhìn nhau, thần sắc khác nhau.
Mấy ngày nay tin tức của hạng mục này rốt cục đã kinh động đến cả các sếp lớn, hai vị tổng giám đốc Thượng Văn Thư và Vương Duệ của Bách Niên Cộng Trúc còn muốn đích thân tham gia hội nghị!
Sau khi Ngô Thu Yến vào bên trong phòng họp lớn, bỗng nhiên cảm giác bầu không khí không thích hợp!
Nàng liếc nhìn trên màn hình chiếu, nhiều hơn hai người.
Một người thì hào hoa phong nhã, ổn trọng thâm trầm,Thượng Văn Thư.
Một người khác thì là đang nửa nằm trên ghế dựa, trên mặt ba phần lười biếng bảy phần uy nghiêm, người đàn ông trung niên chính là phó tổng Bách Niên Cộng Trúc—— Vương Duệ!
Hai vị tổng giám đốc tới tham gia hội nghị!
Trong lòng Ngô Thu Yến chấn động.
Ở cuộc nói chuyện trước, Lý Minh Đồng cũng không có đề cập với nàng chuyện này!
- Mọi người họp đến chỗ nào rồi.
Vương Duệ hững hờ hỏi thăm.
Giọng nói của hắn hơi khàn khàn, tốc độ nói không nhanh không chậm, nhưng uy nghiêm còn hơn so với Thượng Văn Thư!
Nếu theo bình thường, nhân vật số một số hai của công ty đồng thời tham dự họp, phó tổng mở miệng trước thì rõ ràng là vượt ranh giới..
Nhưng mà, Vương Duệ không quan tâm.
Thượng Văn Thư, tựa hồ cũng không quan tâm.
- Thượng Tổng, Vương tổng, giờ lập tức đến bộ phận cuối cùng, Phòng Phát Triển báo cáo.
Trần Đại Nha tranh thủ thời gian đáp lại,
- Phát triển là giai đoạn làm việc cuối cùng của chúng ta, cho nên để ở vị trí cuối cùng!
- Đã là bộ phận quan trọng nhất, công việc phát triển kia, bọn họ nhất định đã chuẩn bị rất đầy đủ rồi.
Vương Duệ chậm rãi nói, dùng ngón tay gõ vào bàn làm việc trước người ông ta.
Trần Đại Nha không dám nói tiếp, vô ý thức nhìn Lý Minh Đồng phía đối diện một chút.
Phòng Phát Triển là do Lý Minh Đồng đứng đầu, tình huống cụ thể như thế nào, Trần Đại Nha thật không dám cam đoan.
- Vương tổng, từng bộ phận công việc của hạng mục chúng ta Trần quản lý đều muốn đích thân đến hỏi, tôi tin tưởng công việc phát triển dưới dưới sự hướng dẫn của anh ấy nhất định không có bất cứ vấn đề gì!
Lý Minh Đồng bỗng nhiên nói, đẩy mình ra ngoài, lại nâng Trần Đại Nha lên thật cao.
Trần Đại Nha nhíu mày.
Lý Minh Đồng hôm nay có chút không thích hợp!
Phó tổng Vương Duệ đột nhiên tham dự, đây không là cái bẫy chứ!
Bọn họ chẳng lẽ muốn hi sinh Phòng Phát Triển để đối phó mình?
Trần Đại Nha âm thầm nhìn về phía Thượng Văn Thư, đáng tiếc, trước ánh mắt của mọi người, Thượng Văn Thư coi như muốn cho Trần Đại Nha ám chỉ cũng không có khả năng!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sự lo lắng trong lòng Trần Đại Nha càng ngày càng mãnh liệt.
- Vương tổng, công việc phát triển kỳ thật một mực là do Lý phó quản lý phụ trách.
Trần Đại Nha quyết định chắc chắn, mình phải kéo theo Lý Minh Đồng.
- Tôi chỉ là Phó quản lý, việc chính là của Trần quản lý, anh chớ có khiêm nhường!
Lý Minh Đồng cười ha hả, lại đem vấn đề đá trở lại.
Trần Đại Nha há to miệng, còn muốn nói.
- Được rồi, Trần Đại Nha anh là tổng phụ trách công việc, dù sao nếu xảy ra vấn đề thì tôi là người thứ nhất đến tìm anh! Quảng trường Outlets , đó là công việc quan trọng của Bách Niên Cộng Trúc chúng ta nên không thể sai sót!
Ánh mắt Vương Duệ đầy lạnh lùng.
- Năng lực có hay không thì để nói sau, nếu không dám đảm đương việc này, vậy còn cần người lãnh đạo như anh để làm gì!
Vương Duệ tựa hồ nhìn qua Thượng Văn Thư một chút.
Trần Đại Nha nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.
Chuyện ngày hôm nay, đúng là một chuyện xấu !
Bọn họ sợ rằng sẽ mượn đề tài để nói chuyện của mình!
- Vương tổng, tìm ra vấn đề không là công việc tốt sao!
Thượng Văn Thư cuối cùng mở miệng,
- Giống Trần Đại Nha, anh ấy mấy ngày nay vẫn đang tìm kiếm vấn đề, giải quyết vấn đề, lãnh đạo như vậy chính là người chúng ta cần.
Thượng Văn Thư đang ra sức bảo vệ Trần Đại Nha.
- Nhưng xảy ra vấn đề, lãnh đạo đứng đầu khó thoát trách nhiệm!
Vương Duệ không nhường chút nào.
- Được, Chúng ta nghe báo cáo trước rồi nói sau.
Thượng Văn Thư không có tiếp tục tranh chấp với Vương Duệ.
Sâu trong mắt ông ta có vẻ bình tĩnh, nhưng ẩn chứa một tia kỳ lạ.
TBáo cáo sau đó là của Phòng Phát Triển.
Bạch Tiểu Thăng đang ở đó!
Nếu như Vương Duệ muốn mượn đề tài để nói chuyện của mình. . .
Trong lòng Thượng Văn Thư hơi có chút mong đợi!
Lão Vương, Tiểu Tống, Diệp Tử và Bạch Tiểu Thăng lần lượt đi vào bên trong phòng họp lớn.
Mấy người vừa mới tiến đến liền phát giác bầu không khí không đúng. Trần Đại Nha, Lý Minh Đồng, Ngô Thu Yến và các trưởng bộ phận đều đang nhìn chằm chằm vào bọn họ. Không riêng như thế, tại trên cái màn hình chiếu lớn còn có hai khuôn mặt.
Tổng giám đốc Thượng Văn Thư, Phó tổng Vương Duệ!
Sắc mặt ba người Lão Vương lập tức biến đổi.
Bạch Tiểu Thăng mặc dù chưa thấy qua Vương Duệ, lại lập tức đoán được thân phận của ông ta.
- Hai vị lãnh đạo trong lúc cấp bách còn đến họp với chúng ta, thời gian cũng gấp gáp, bắt đầu đi.
Trần Đại Nha quyết định.
Là phúc là họa, dày vò như thế, không bằng vui vẻ một chút!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngô Thu Yến, bộ phận cô báo cáo đi!
Ánh mắt mọi người đều tập trung tại trên người Ngô Thu Yến.
Lúc này Ngô Thu Yến không còn vênh váo hung hăng như trước, tại cái nhìn soi mói của các lãnh đạo lớn nhỏ, nàng cũng rất thận trọng.
- Bạch Tiểu Thăng, cậu đến nói đi!
Ngô Thu Yến chỉ đích danh.
Ánh mắt mọi người lại chuyển về phía Bạch Tiểu Thăng.
- Người mới? !
Vương Duệ cười ha ha một tiếng.
Hắn biết rõ Bạch Tiểu Thăng là người Thượng Văn Thư mang đến, đối với thân phận của Bạch Tiểu Thăng, hắn cũng có chút hứng thú.
Lý Minh Đồng có chút xao động, lại có chút chờ mong.
Hôm nay chỉ cần một cái cớ, Trần Đại Nha cũng đừng nghĩ tiếp tục làm Quản lý hạng mục! Cái cớ này, dù cho người mới kia là do phía trên tìm đến thì cũng như nhau thôi!
Ánh mắt của Thượng Văn Thư đầy thâm thúy.
Sắc mặt Trần Đại Nha khẩn trương.
Lý Minh Đồng, Ngô Thu Yến, thậm chí lão Vương, Tiểu Tống, Diệp Tử, mọi người đều có vẻ ngưng trọng.
Đây đã không đơn giản là việc báo cáo, đám người có thể cảm giác được áp lực này giống như trước khi mưa bão ập đến vậy!
Có lẽ, quảng trường Outlets hôm nay sắp đổi trời!
Bạch Tiểu Thăng thân ở trung tâm của “cơn bão”, so với những người khác thì hắn lại tương đối trấn định bình tĩnh.
Việc không liên quan đến mình, hắn không có áp lực, đồng dạng, cũng không có gì lo lắng hay sợ hãi cả.
- Bắt đầu đi!
Trần Đại Nha nói.
- Bắt đầu đi!
Lý Minh Đồng cũng không nhịn được lên tiếng thúc giục.
Lo lắng, lo nghĩ, tâm thần bất định, chờ đợi, đủ loại ánh mắt hội tụ vào một chỗ, hội tụ đến bên người Bạch Tiểu Thăng.
"Keng keng!" Bỗng nhiên một âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu Bạch Tiểu Thăng.
- Tham gia báo cáo tiến trình công việc hạng mục quan trọng của công ty con phụ thuộc tập đoàn, ảnh hưởng sự bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân viên, phán đoán sơ bộ có thể thu hoạch được khoảng năm đến mười lăm điểm, dựa vào biểu hiện để cho điểm số!
Giọng nói bình tĩnh của Hồng Liên bỗng nhiên vang lên.
Hai mắt Bạch Tiểu Thăng đang rất bình tĩnh, cuối cùng dần dần sáng tỏ, không yên lặng nữa mà giống như ngọn đuốc được thắp sáng.
Ban đầu việc này không liên quan đến mình, nhưng bây giờ thì khác!
Liên quan đến điểm số, đó chính là tiền đồ, là tương lai của hắn, là mục tiêu mà hắn không ngừng cố gắng!
Năm đến mười lăm điểm!
Bạch Tiểu Thăng bây giờ đã làm xong việc tìm tài liệu và chỉnh lý, hắn đã có được thêm ba mươi bảy điểm.
Một khi cầm tới mười lăm điểm, thế thì tiến trình lên cấp quản lý đã được hơn một nửa!
Bạch Tiểu Thăng lập tức tràn đầy sự nhiệt tình.
- Vậy thì bắt đầu!
Một câu này, Bạch Tiểu Thăng tự nói với mình ở trong lòng!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro