Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê
Dã tâm của Đại hộ pháp (tiếp)
Sương Nhiễm Tuyết Y
2024-07-23 11:52:46
Sau khi cửa của gian thạch thất đóng lại, khe cửa cực kỳ nhỏ, nếu không
nhìn kỹ thì sẽ nhìn không ra, còn tưởng rằng nó là một bức tường, có lẽ
chính vì nguyên nhân này, người của Thiên Nhất Tuyệt phải lục soát lần
thứ hai mới có thể phát hiện ra có chỗ khác thường.
Thiên Nhất Tuyệt ở ngoài cửa tìm được cơ quan, sau khi cửa mở ra, phát hiện Diệp Đàm đang nhập định, mà sau khi Diệp Đàm trợn mắt nhìn người tiến vào một cái, bỗng nhiên phun ra một búng máu, sau đó té xỉu trên mặt đất.
Lúc bọn họ tiến vào, nàng đang vận công điều tức tới thời khắc mấu chốt, không thể lơ là, mà khi bọn họ tiến vào đã quấy rầy nàng.
Nàng chỉ vô ý một chút, thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, may mắn chỉ là phun ra một búng máu. Lúc này nàng chưa kịp điều chỉnh tốt hơi thở, lại thấy được Thiên Nhất Tuyệt và Tư Không Tiêm Vụ đi vào. Rốt cuộc Tư Không Tiêm Vụ là địch hay là bạn thì nàng chưa rõ, tuy nói nàng ăn Thánh Quả, Tư Không Tiêm Vụ không có giết nàng ngược lại cho nàng hai quyển bí kíp võ công, nhưng ai biết được phía sau nàng ta đánh chủ ý gì chứ?
Nội thương của nàng còn chưa điều trị tốt, tự biết trước mắt không phải thời cơ tốt để chạy trốn dứt khoát giả bộ ngất đi, sau đó lại tìm cơ hội chạy trốn.
Thiên Nhất Tuyệt nhìn chằm chằm Thanh Linh, tinh quang trong đôi mắt tối đen thoáng hiện. Hắn tới gần Thanh Linh, tránh cho Diệp Đàm tỉnh lại, hắn dùng thủ pháp điểm huyệt đặc biệt phong bế một ít huyệt trên người của Diệp Đàm. Hắn tin rằng, không tới ba tháng, Diệp Đàm tuyệt đối không thể tỉnh lại.
Nhưng hắn vạn lần không nghĩ tới chính là hắn vốn muốn phong bế huyệt đạo của Thanh Linh, lại ngoài ý muốn giúp Thanh Linh phá tan nội công tầng cuối của Phất Thủ Thiên Diệp.
Thanh Linh âm thầm cao hứng mình có thể luyện đến tầng cuối của Phất Thủ Thiên Diệp nhưng ít nhiều huyệt đạo trên người của nàng bị phong bế. Chỉ là tiếp theo, nàng muốn phá tan những huyệt đạo bị phong bế này thì phải phí một chút công phu.
“Đưa hắn ta tới phòng thuốc.” Hắn hạ lệnh phân phó: “Còn có, phái thêm người canh giữ ở ngoài phòng thuốc.”
“Ngươi muốn luyện chế nàng thành hoạt tử nhân?” Tư Không Tiêm Vụ nói, phòng thuốc ở cấm địa ngoại trừ là nơi luyện thuốc ra, vẫn là nơi luyện chế hoạt tử nhân.
Hoạt tử nhân? Thanh Linh kinh hãi, Thiên Nhất Tuyệt luyện chế nàng thành con rối sao? Nhớ tới lúc trước gặp qua hai cái quái vật đánh thế nào cũng đánh không chết kia, nếu như nàng cũng biến thành như vậy, Tần Liễm phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ muốn hắn canh giữ nàng - một cọc gỗ cả đời sao?
“Hoạt tử nhân không khỏi khó nghe chút, nói chính xác phải là ngưởi bảo vệ Thành Chủ Lệnh.” Thiên Nhất Tuyệt nói, sau khi Diệp Đàm ăn Thánh Quả thì nội công sẽ tăng cao, sau khi luyện chế hắn thành con rối, tuyệt đối chính là đánh đâu thắng đó, một thanh bảo đao không gì cản nổi.
Nghĩ tới điều này, Thiên Nhất Tuyệt đã bắt đầu hưng phấn.
“Còn không phải đều giống nhau à, đều là hoạt tử nhân.” Tư Không Tiêm Vụ cười lạnh nói.
Triệu Trầm ở bên cạnh luôn trầm mặc, bất mãn với giọng điệu nói chuyện của nàng, vì thế mở miệng nói: “Đại tiểu thư, Diệp Đàm ăn vụng Thánh Quả của Tiêu Dao Thành chúng ta, Đại hộ pháp không có lập tức lấy mạng hắn, mà là muốn hắn dốc sức lực vì Tiêu Dao Thành chúng ta, như vậy đã xem như là tiện nghi cho hắn rồi.”
Thanh Linh nghe vậy, thầm nói, nếu phải trở thành một hoạt tử nhân vô tri vô giác, nàng thà rằng chết sướng hơn.
“Dẫn hắn đi.” Thiên Nhất Tuyệt không kiên nhẫn nói, xoay người ra khỏi thạch thất.
“Vâng.” Tư Không Tiêm Vụ tiến lên nhấc Thanh Linh lên, trực tiếp khiêng trên vai.
Bỗng nhiên, thân mình của Tư Không Tiêm Vụ cứng đờ, cùng là thân nữ nhân nàng đã nhận ra sự khác thường của Thanh Linh, nàng rất nhanh hiểu được người mình đang khiêng trên vai vậy mà là một nữ tử!
Tư Không Tiêm Vụ một đường khiêng Thanh Linh tới phòng thuốc, Triệu Trầm mang theo người đi theo phía sau.
Một gã sai vặt mặc lục y đi từ trong phòng thuốc ra, hắn vừa nhìn thấy nàng liền lập tức chạy sang đây: “Đại tiểu thư, người này là người thủ hộ Thành chủ lệnh mà Đại hộ pháp muốn luyện chế phải không?”
“Không tồi, đi trước dẫn đường đi.” Tư Không Tiêm Vụ nói.
Đi vào phòng thuốc, bên trong có mười mấy dược sư đi tới đi lui, dáng vẻ giống như rất bận rộn.
Gã sai vặt dẫn Tư Không Tiêm Vụ đi vào một gian phòng, bên trong tràn ngập mùi thuốc nồng đậm. Thanh Linh vừa ngửi mùi thuốc, vừa âm thầm phỏng đoán xem đó là thuốc gì.
Luyện chế con rối ở Tiêu Dao Thành thì trước khi luyện chế phải cho người ngâm bí dược để hấp thụ dược khí, ngâm đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày, để dược khí chậm rãi thấm vào dung hợp với cơ thể, lúc này mới bắt đầu luyện chế.
Mà trong lúc này, người bên ngoài phải không ngừng đưa dược khí tỏa ra khi nấu thuốc đưa vào trong phòng.
“Gần đây phòng thuốc rất bận sao?” Tư Không Tiêm Vụ hỏi gã sai vặt.
“Đúng vậy, Đại tiểu thư, mấy ngày nay tất cả chúng ta đều bận luyện chế thánh dược cho dân chúng trong thành, chờ lát nữa, thì sẽ luyện chế xong thánh dược rồi chia cho dân chúng trong thành.” Gã sai vặt nói.
“Thánh dược không phải ba năm mới phát một lần cho dân chúng trong thành sao? Nếu như bản tiểu thư nhớ không lầm thì năm trước mới phát thánh dược mà.” Tư Không Tiêm Vụ nhíu mày nói.
Thánh dược chính là thuốc giải khói độc của sương mù.
Bá tánh của Tiêu Dao Thành có thể hàng năm sinh hoạt ở nơi tràn ngập khói độc này như vậy, không phải bởi vì bọn họ trời sinh không sợ độc của sương mù, mà là mỗi ba năm bọn họ sẽ ăn thánh dược một lần, cho nên bọn họ mới không sợ khói độc của sương mù.
“Đại hộ pháp phân phó luyện thánh dược quá đột ngột, tiểu nhân cũng đang buồn bực đây.” Gã sai vặt nói: “Đại tiểu thư, nếu như không có gì phân phó thì tiểu nhân xin cáo lui trước.”Tư Không Tiêm Vụ gật đầu, ý bảo hắn có thể lui ra. Nàng đi ra khỏi phòng thuốc, nhìn thấy thủ vệ bốn phía của phòng thuốc dày đặc, không khỏi nhíu mày.
Sau khi cảm giác trong phòng không còn hơi thở của người nào khác, Thanh Linh lập tức vận công ý đồ phá tan huyệt đạo.
Tin tức Đại tiểu thư của Tiêu Dao Thành lại là nửa hoạt tử nhân không biết được truyền ra ngoài như thế nào, tin tức này rất nhanh đã truyền vào trong tai của những người các quốc gia đã đến cầu thân.
Ở Tiêu Dao Thành, thế nào gọi là nửa hoạt tử nhân, sau khi bọn họ hơi nghe ngóng một chút thì sáng tỏ.
Nửa hoạt tử nhân không thể gả hay cưới, vậy trận chiêu thân lần này của Tiêu Dao Thành là thế nào?
Không biết là ai dẫn đầu, một đám người cầu thân đến từ các quốc gia kéo tới trước cửa phủ Thành chủ, ồn ào muốn có một câu trả lời hợp lý.
Ngô Vũ thấy thế, phái người đi ra ngoài nói chính mình không có ở trong phủ Thành chủ, nhưng người bên ngoài không đồng ý, một hai muốn tự mình đi vào kiểm tra thì mới bỏ qua. Bọn họ muốn xông tới, thị vệ của phủ Thành chủ gắt gao ngăn cản.
Ngô Vũ nhìn thấy người ngoài cửa thế tới rào rạt, sai người chạy nhanh đóng cửa lớn lại trước khi bọn họ xông tới, sau đó phái người nhanh chóng đi bẩm báo cho Thiên Nhất Tuyệt.
“Mở cửa, Tư Không Hoành, mau lăn ra đây cho mọi người một câu trả lời.” Một nam tử trẻ tuổi tính tình nóng nảy nói.
“Còn không mở cửa, chúng ta sẽ đạp cửa đi vào đó.”
“Còn nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì, Tư Không Hoành đã nói rõ là không chịu gặp người mà.”
“……”
Bên ngoài phủ Thành chủ, rất nhanh đã trở nên hỗn loạn, trong bọn họ có người mắng to Tư Không Hoành, có người lấy đồ tông cửa, có người trực tiếp thi triển khinh công phi thân đi vào bên trong phủ, đanh nhau với thị vệ bên trong phủ.
Trong quán trà gần phủ Thành chủ, hai ngườiTần Liễm và Tề Tế Huyên đang ngồi sát cửa sổ, dù bận rộn nhưng vẫn ung dung mà nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên ngoài phủ Thành chủ.
Sau khi Tề Tế Huyên uống một ngụm trà, nói: “Tần công tử, người của ngài làm việc thật là nhanh, không đến một nén hương, những người đến cầu thân từ các quốc gia đều biết được chuyện Đại tiểu thư là nửa hoạt tử nhân.”
“Đại hoàng tử ngài làm việc cũng không chậm, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, đã truyền tin tức Tư Không Tiêm Vụ là nửa hoạt tử nhân tới hoàng thất của các quốc gia.” Tần Liễm nói.
“Chuyện Tư Không Tiêm Vụ là nửa hoạt tử nhân, trong tay của ngài và ta cũng không chứng cứ, nếu như Tư Không Hoành phủ nhận thì phải làm sao bây giờ?” Tề Tế Huyên lo lắng nói.
“Hắn phủ nhận thì đã muộn rồi.” Tần Liễm nói, từ lúc Ngô Vũ đóng chặt cửa lớn của phủ kia, người cầu thân đến từ các quốc gia đã càng thêm tin tưởng lời đồn đãi là sự thật, Ngô Vũ cũng đã mất đi cơ hội tốt nhất để giải thích rồi. Hơn nữa, Tần Liễm cũng sẽ không để cho Ngô Vũ có cơ hội mở miệng giải thích.
Nếu như lúc đầu Ngô Vũ đứng ra giải thích thì trong kìng Tần Liễm cũng có biện pháp khiến cho Ngô Vũ nói không nên lời, mặc dù nói ra, Tần Liễm cũng có biện pháp khiến cho người khác tin tưởng lời hắn ta nói là giả.
Lúc này Minh Lục đi vào, nói: “Công tử, theo như sự phân phó của ngài, nên bố trí đều đã bố trí tốt.”
Tần Liễm gật đầu, người của hắn đã có phần lớn tiến vào trong Tiêu Dao Thành, một khi xảy ra sự cố nào, cũng không đến mức rơi vào thế bị động.
“Phái thêm nhiều người đến cấm địa tìm Diệp Đàm.” Tần Liễm phân phó nói.
Trong Thiên Thánh Cung, Thiên Nhất Tuyệt vừa mới nghe được chuyện ở phủ Thành chủ, lập tức tức giận đến xanh cả mặt.
Người đến bẩm báo chuyện ở phủ Thành chủ đang quỳ trên mặt đất nơm nớp lo sợ cúi thấp đầu xuống, không dám ngẩng đầu nhìn Thiên Nhất Tuyệt.
“Rốt cuộc là ai truyền ra chuện Đại tiểu thư là nửa hoạt tử nhân?” Thiên Nhất Tuyệt giận dữ hỏi Triệu Trầm đứng ở phía dưới.
“Thuộc hạ lập tức phái người đi điều tra” Triệu Trầm thấp giọng nói.
Thiên Nhất Tuyệt vỗ trán, cả giận nói: “Ngô Vũ tên hỗn trướng kia, trốn đi thì có ích lợi gì, ngược lại cáng khiến cho người ta càng thêm hoài nghi! Trở về nói cho thành chủ của các ngươi, để hắn giải thích rõ ràng với những người cầu thân đến từ các quốc gia là Đại tiểu thư không phải là nửa hoạt tử nhân.”
“Vâng.” Người quỳ trên mặt đất nói.
“Đại hộ pháp, không xong rồi, những người cầu thân đến từ các quốc gia đã xông vào đánh nhau với thị vệ trong phủ Thành chủ rồi.” Lại thêm một người tiến vào bẩm báo tin tức về phủ Thành chủ.
Thiên Nhất Tuyệt nghe vậy, rốt cuộc không thể ngồi yên được nữa: “Triệu Trầm, sai người canh chừng Tư Không Tiêm Vụ.” Hắn phân phó xong, lập tức vội vàng đi khỏi Thiên Thánh Cung, đi ra khỏi cấm địa hướng về phái phủ Thành chủ.
Trong phòng thuốc, Thanh Linh thành công vận công phá tan huyệt đạo bị phong bế trên người, vừa được đến tự do, nàng cách không đánh một chưởng đánh vỡ nóc nhà rồi phi thân ra ngoài.
Khi nàng rơi xuống trên mặt đất, lập tức có vô số người mặc lục y xông tới.
Thiên Nhất Tuyệt ở ngoài cửa tìm được cơ quan, sau khi cửa mở ra, phát hiện Diệp Đàm đang nhập định, mà sau khi Diệp Đàm trợn mắt nhìn người tiến vào một cái, bỗng nhiên phun ra một búng máu, sau đó té xỉu trên mặt đất.
Lúc bọn họ tiến vào, nàng đang vận công điều tức tới thời khắc mấu chốt, không thể lơ là, mà khi bọn họ tiến vào đã quấy rầy nàng.
Nàng chỉ vô ý một chút, thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, may mắn chỉ là phun ra một búng máu. Lúc này nàng chưa kịp điều chỉnh tốt hơi thở, lại thấy được Thiên Nhất Tuyệt và Tư Không Tiêm Vụ đi vào. Rốt cuộc Tư Không Tiêm Vụ là địch hay là bạn thì nàng chưa rõ, tuy nói nàng ăn Thánh Quả, Tư Không Tiêm Vụ không có giết nàng ngược lại cho nàng hai quyển bí kíp võ công, nhưng ai biết được phía sau nàng ta đánh chủ ý gì chứ?
Nội thương của nàng còn chưa điều trị tốt, tự biết trước mắt không phải thời cơ tốt để chạy trốn dứt khoát giả bộ ngất đi, sau đó lại tìm cơ hội chạy trốn.
Thiên Nhất Tuyệt nhìn chằm chằm Thanh Linh, tinh quang trong đôi mắt tối đen thoáng hiện. Hắn tới gần Thanh Linh, tránh cho Diệp Đàm tỉnh lại, hắn dùng thủ pháp điểm huyệt đặc biệt phong bế một ít huyệt trên người của Diệp Đàm. Hắn tin rằng, không tới ba tháng, Diệp Đàm tuyệt đối không thể tỉnh lại.
Nhưng hắn vạn lần không nghĩ tới chính là hắn vốn muốn phong bế huyệt đạo của Thanh Linh, lại ngoài ý muốn giúp Thanh Linh phá tan nội công tầng cuối của Phất Thủ Thiên Diệp.
Thanh Linh âm thầm cao hứng mình có thể luyện đến tầng cuối của Phất Thủ Thiên Diệp nhưng ít nhiều huyệt đạo trên người của nàng bị phong bế. Chỉ là tiếp theo, nàng muốn phá tan những huyệt đạo bị phong bế này thì phải phí một chút công phu.
“Đưa hắn ta tới phòng thuốc.” Hắn hạ lệnh phân phó: “Còn có, phái thêm người canh giữ ở ngoài phòng thuốc.”
“Ngươi muốn luyện chế nàng thành hoạt tử nhân?” Tư Không Tiêm Vụ nói, phòng thuốc ở cấm địa ngoại trừ là nơi luyện thuốc ra, vẫn là nơi luyện chế hoạt tử nhân.
Hoạt tử nhân? Thanh Linh kinh hãi, Thiên Nhất Tuyệt luyện chế nàng thành con rối sao? Nhớ tới lúc trước gặp qua hai cái quái vật đánh thế nào cũng đánh không chết kia, nếu như nàng cũng biến thành như vậy, Tần Liễm phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ muốn hắn canh giữ nàng - một cọc gỗ cả đời sao?
“Hoạt tử nhân không khỏi khó nghe chút, nói chính xác phải là ngưởi bảo vệ Thành Chủ Lệnh.” Thiên Nhất Tuyệt nói, sau khi Diệp Đàm ăn Thánh Quả thì nội công sẽ tăng cao, sau khi luyện chế hắn thành con rối, tuyệt đối chính là đánh đâu thắng đó, một thanh bảo đao không gì cản nổi.
Nghĩ tới điều này, Thiên Nhất Tuyệt đã bắt đầu hưng phấn.
“Còn không phải đều giống nhau à, đều là hoạt tử nhân.” Tư Không Tiêm Vụ cười lạnh nói.
Triệu Trầm ở bên cạnh luôn trầm mặc, bất mãn với giọng điệu nói chuyện của nàng, vì thế mở miệng nói: “Đại tiểu thư, Diệp Đàm ăn vụng Thánh Quả của Tiêu Dao Thành chúng ta, Đại hộ pháp không có lập tức lấy mạng hắn, mà là muốn hắn dốc sức lực vì Tiêu Dao Thành chúng ta, như vậy đã xem như là tiện nghi cho hắn rồi.”
Thanh Linh nghe vậy, thầm nói, nếu phải trở thành một hoạt tử nhân vô tri vô giác, nàng thà rằng chết sướng hơn.
“Dẫn hắn đi.” Thiên Nhất Tuyệt không kiên nhẫn nói, xoay người ra khỏi thạch thất.
“Vâng.” Tư Không Tiêm Vụ tiến lên nhấc Thanh Linh lên, trực tiếp khiêng trên vai.
Bỗng nhiên, thân mình của Tư Không Tiêm Vụ cứng đờ, cùng là thân nữ nhân nàng đã nhận ra sự khác thường của Thanh Linh, nàng rất nhanh hiểu được người mình đang khiêng trên vai vậy mà là một nữ tử!
Tư Không Tiêm Vụ một đường khiêng Thanh Linh tới phòng thuốc, Triệu Trầm mang theo người đi theo phía sau.
Một gã sai vặt mặc lục y đi từ trong phòng thuốc ra, hắn vừa nhìn thấy nàng liền lập tức chạy sang đây: “Đại tiểu thư, người này là người thủ hộ Thành chủ lệnh mà Đại hộ pháp muốn luyện chế phải không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không tồi, đi trước dẫn đường đi.” Tư Không Tiêm Vụ nói.
Đi vào phòng thuốc, bên trong có mười mấy dược sư đi tới đi lui, dáng vẻ giống như rất bận rộn.
Gã sai vặt dẫn Tư Không Tiêm Vụ đi vào một gian phòng, bên trong tràn ngập mùi thuốc nồng đậm. Thanh Linh vừa ngửi mùi thuốc, vừa âm thầm phỏng đoán xem đó là thuốc gì.
Luyện chế con rối ở Tiêu Dao Thành thì trước khi luyện chế phải cho người ngâm bí dược để hấp thụ dược khí, ngâm đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày, để dược khí chậm rãi thấm vào dung hợp với cơ thể, lúc này mới bắt đầu luyện chế.
Mà trong lúc này, người bên ngoài phải không ngừng đưa dược khí tỏa ra khi nấu thuốc đưa vào trong phòng.
“Gần đây phòng thuốc rất bận sao?” Tư Không Tiêm Vụ hỏi gã sai vặt.
“Đúng vậy, Đại tiểu thư, mấy ngày nay tất cả chúng ta đều bận luyện chế thánh dược cho dân chúng trong thành, chờ lát nữa, thì sẽ luyện chế xong thánh dược rồi chia cho dân chúng trong thành.” Gã sai vặt nói.
“Thánh dược không phải ba năm mới phát một lần cho dân chúng trong thành sao? Nếu như bản tiểu thư nhớ không lầm thì năm trước mới phát thánh dược mà.” Tư Không Tiêm Vụ nhíu mày nói.
Thánh dược chính là thuốc giải khói độc của sương mù.
Bá tánh của Tiêu Dao Thành có thể hàng năm sinh hoạt ở nơi tràn ngập khói độc này như vậy, không phải bởi vì bọn họ trời sinh không sợ độc của sương mù, mà là mỗi ba năm bọn họ sẽ ăn thánh dược một lần, cho nên bọn họ mới không sợ khói độc của sương mù.
“Đại hộ pháp phân phó luyện thánh dược quá đột ngột, tiểu nhân cũng đang buồn bực đây.” Gã sai vặt nói: “Đại tiểu thư, nếu như không có gì phân phó thì tiểu nhân xin cáo lui trước.”Tư Không Tiêm Vụ gật đầu, ý bảo hắn có thể lui ra. Nàng đi ra khỏi phòng thuốc, nhìn thấy thủ vệ bốn phía của phòng thuốc dày đặc, không khỏi nhíu mày.
Sau khi cảm giác trong phòng không còn hơi thở của người nào khác, Thanh Linh lập tức vận công ý đồ phá tan huyệt đạo.
Tin tức Đại tiểu thư của Tiêu Dao Thành lại là nửa hoạt tử nhân không biết được truyền ra ngoài như thế nào, tin tức này rất nhanh đã truyền vào trong tai của những người các quốc gia đã đến cầu thân.
Ở Tiêu Dao Thành, thế nào gọi là nửa hoạt tử nhân, sau khi bọn họ hơi nghe ngóng một chút thì sáng tỏ.
Nửa hoạt tử nhân không thể gả hay cưới, vậy trận chiêu thân lần này của Tiêu Dao Thành là thế nào?
Không biết là ai dẫn đầu, một đám người cầu thân đến từ các quốc gia kéo tới trước cửa phủ Thành chủ, ồn ào muốn có một câu trả lời hợp lý.
Ngô Vũ thấy thế, phái người đi ra ngoài nói chính mình không có ở trong phủ Thành chủ, nhưng người bên ngoài không đồng ý, một hai muốn tự mình đi vào kiểm tra thì mới bỏ qua. Bọn họ muốn xông tới, thị vệ của phủ Thành chủ gắt gao ngăn cản.
Ngô Vũ nhìn thấy người ngoài cửa thế tới rào rạt, sai người chạy nhanh đóng cửa lớn lại trước khi bọn họ xông tới, sau đó phái người nhanh chóng đi bẩm báo cho Thiên Nhất Tuyệt.
“Mở cửa, Tư Không Hoành, mau lăn ra đây cho mọi người một câu trả lời.” Một nam tử trẻ tuổi tính tình nóng nảy nói.
“Còn không mở cửa, chúng ta sẽ đạp cửa đi vào đó.”
“Còn nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì, Tư Không Hoành đã nói rõ là không chịu gặp người mà.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“……”
Bên ngoài phủ Thành chủ, rất nhanh đã trở nên hỗn loạn, trong bọn họ có người mắng to Tư Không Hoành, có người lấy đồ tông cửa, có người trực tiếp thi triển khinh công phi thân đi vào bên trong phủ, đanh nhau với thị vệ bên trong phủ.
Trong quán trà gần phủ Thành chủ, hai ngườiTần Liễm và Tề Tế Huyên đang ngồi sát cửa sổ, dù bận rộn nhưng vẫn ung dung mà nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên ngoài phủ Thành chủ.
Sau khi Tề Tế Huyên uống một ngụm trà, nói: “Tần công tử, người của ngài làm việc thật là nhanh, không đến một nén hương, những người đến cầu thân từ các quốc gia đều biết được chuyện Đại tiểu thư là nửa hoạt tử nhân.”
“Đại hoàng tử ngài làm việc cũng không chậm, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, đã truyền tin tức Tư Không Tiêm Vụ là nửa hoạt tử nhân tới hoàng thất của các quốc gia.” Tần Liễm nói.
“Chuyện Tư Không Tiêm Vụ là nửa hoạt tử nhân, trong tay của ngài và ta cũng không chứng cứ, nếu như Tư Không Hoành phủ nhận thì phải làm sao bây giờ?” Tề Tế Huyên lo lắng nói.
“Hắn phủ nhận thì đã muộn rồi.” Tần Liễm nói, từ lúc Ngô Vũ đóng chặt cửa lớn của phủ kia, người cầu thân đến từ các quốc gia đã càng thêm tin tưởng lời đồn đãi là sự thật, Ngô Vũ cũng đã mất đi cơ hội tốt nhất để giải thích rồi. Hơn nữa, Tần Liễm cũng sẽ không để cho Ngô Vũ có cơ hội mở miệng giải thích.
Nếu như lúc đầu Ngô Vũ đứng ra giải thích thì trong kìng Tần Liễm cũng có biện pháp khiến cho Ngô Vũ nói không nên lời, mặc dù nói ra, Tần Liễm cũng có biện pháp khiến cho người khác tin tưởng lời hắn ta nói là giả.
Lúc này Minh Lục đi vào, nói: “Công tử, theo như sự phân phó của ngài, nên bố trí đều đã bố trí tốt.”
Tần Liễm gật đầu, người của hắn đã có phần lớn tiến vào trong Tiêu Dao Thành, một khi xảy ra sự cố nào, cũng không đến mức rơi vào thế bị động.
“Phái thêm nhiều người đến cấm địa tìm Diệp Đàm.” Tần Liễm phân phó nói.
Trong Thiên Thánh Cung, Thiên Nhất Tuyệt vừa mới nghe được chuyện ở phủ Thành chủ, lập tức tức giận đến xanh cả mặt.
Người đến bẩm báo chuyện ở phủ Thành chủ đang quỳ trên mặt đất nơm nớp lo sợ cúi thấp đầu xuống, không dám ngẩng đầu nhìn Thiên Nhất Tuyệt.
“Rốt cuộc là ai truyền ra chuện Đại tiểu thư là nửa hoạt tử nhân?” Thiên Nhất Tuyệt giận dữ hỏi Triệu Trầm đứng ở phía dưới.
“Thuộc hạ lập tức phái người đi điều tra” Triệu Trầm thấp giọng nói.
Thiên Nhất Tuyệt vỗ trán, cả giận nói: “Ngô Vũ tên hỗn trướng kia, trốn đi thì có ích lợi gì, ngược lại cáng khiến cho người ta càng thêm hoài nghi! Trở về nói cho thành chủ của các ngươi, để hắn giải thích rõ ràng với những người cầu thân đến từ các quốc gia là Đại tiểu thư không phải là nửa hoạt tử nhân.”
“Vâng.” Người quỳ trên mặt đất nói.
“Đại hộ pháp, không xong rồi, những người cầu thân đến từ các quốc gia đã xông vào đánh nhau với thị vệ trong phủ Thành chủ rồi.” Lại thêm một người tiến vào bẩm báo tin tức về phủ Thành chủ.
Thiên Nhất Tuyệt nghe vậy, rốt cuộc không thể ngồi yên được nữa: “Triệu Trầm, sai người canh chừng Tư Không Tiêm Vụ.” Hắn phân phó xong, lập tức vội vàng đi khỏi Thiên Thánh Cung, đi ra khỏi cấm địa hướng về phái phủ Thành chủ.
Trong phòng thuốc, Thanh Linh thành công vận công phá tan huyệt đạo bị phong bế trên người, vừa được đến tự do, nàng cách không đánh một chưởng đánh vỡ nóc nhà rồi phi thân ra ngoài.
Khi nàng rơi xuống trên mặt đất, lập tức có vô số người mặc lục y xông tới.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro