Mạt Mạt, lát nữ...
Lạc Dã Du Phong
2024-08-17 19:15:45
Xong việc cả người đều là mồ hôi, dưới thân bị dính nhớp thật sự làm Thẩm Mạt không thoải mái. Phía trên vẫn bị đè nặng Thẩm Mạt liền đẩy hắn đi xuống.
Sau đó hắn liền ngoan ngoãn đi ôm bồn nước ấm tới, cầm khăn vải sạch đến cho Thẩm Mạt lau người.
Hiện tại khi cao trào đã lui xuống, nghĩ về những chuyện phóng đãng mà hồi nãy mình làm khiến cho Thẩm Mạt túng quẫn không thôi. Bây giờ cô làm gì còn mặt mũi để cho Thường Thanh lau người cho mình.Nhanh chóng mặc một cái áo ngắn tay vào, tìm một miếng khãn kẹp ở giữa hai chân rồi sau đó Thẩm Mạt mới mặc quần, xuống giường tự mình rửa sạch.
Chỉ là lúc này dù Thẩm Mạt có đuổi hắn cỡ nào thì hắn cũng không tránh ra bên ngoài.
Từ sau khi bọn họ làm xong chuyện thân mật đó, trên mặt hắn luôn tươi cười vui sướng. Hơn nữa ánh mắt hắn nhìn về phía Thẩm Mạt ngày càng nóng bỏng khiến cho Thẩm Mạt cảm thấy có lẽ bây giờ cô không nên lau mình, đợi một lát nữa người này nói không chừng sẽ còn nhào lên.
Cách lớp quần áo lau sạch cơ thể, sau đó trốn đến sau giường lớn lau sạch hạ thân. Lau chùi cơ thể sạch sẽ cô mới một lần nữa trở lại giường, một câu cô cũng không nói với hắn.
Hắn cũng không cảm thấy xấu hổ, lau chùi cơ thể một cách qua loa xong hắn cũng thổi tắt nến đỏ rồi leo lên giường.
Cảm giác được có người dán lại sau lưng mình, Thẩm Mạt không dám cử động. Cơ thể cô hiện tại vẫn còn bủn rủn, không biết có thể chịu nỗi người ðàn ông này thêm một lần nữa hay không
May mắn người phía sau chỉ đưa một cánh tay xuyên qua bên hông ôm lấy cô vào lòng, dùng cằm cọ cọ bả vai của cô.
"Ngủ đi, Mạt Mạt."
Thẩm Mạt đi đường xóc nảy cả một ngày vốn đã rất mệt mỏi, lại bị hắn lãn lộn một trận nên đã buồn ngủ từ lâu. Nghe hắn nói xong không bao lâu liền ngủ.
Thường Thanh trên mặt lại mang theo tươi cười, trong bóng đêm nhìn người con gái trong lòng thật lâu. Siết chặt cánh tay đem cô ôm sát vào lòng, ở phía dưới cự vật lặng lẽ ngẩng cao đầu bị hắn âm thầm nhét vào giữa hai chân Thẩm Mạt.
Khi Thẩm Mạt tỉnh lại, chỉ cảm thấy bên ngoài trời rất sáng, có lẽ là khoảng 8-9 giờ sáng. Nhưng bàn tay đang ôm lấy ngực của cô, còn có vật khổng lồ đang chống giữa hai chân cô làm cho Thẩm Mạt ý thức được, hôm nay có lẽ không thể rời khỏi cái giường này.
Quả nhiên, Thường Thanh thấy cô tỉnh, khuôn mặt tuấn tú của hắn sắp lại gần:" Mạt Mạt, chúng ta tiếp tục".
Không kịch liệt giống như tối hôm qua, hắn từ phía sao ôm lấy cô. Quần áo dần được trút bỏ, hắn hôn cổ và đầu vai cô, hai tay xuyên qua dưới nách bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve hai luồng tròn trịa phía trước, cự long phía theo mông của cô nhẹ nhàng qua lại cọ xát.
Thẩm Mạt vừa mới nếm thử việc nam nữ thân mật, bản thân lại mẫn cảm, bị hắn trêu chọc một lúc thân dưới lại là một mảnh ướt át. Qua lại một lúc, đầu của cự long liền nóng lòng muốn chui vào.
Mặc dù đêm qua đã khơi thông, nhưng Thường Thanh hắn cảm thấy Thẩm Mạt vẫn khít chặt như trước. Hắn phải cật lực khắc chế bản thân mình không được phóng túng quá độ, sợ cô bị đau hắn chỉ có thể nhẹ nhàng ra ra vào vào. Ðến khi chỗ hai người kết hợp có tiếng nước hắn mới bất đầu ðẩy nhanh tốc độ.
Cơ thể của cô thực sự quá mê người khiến cho hắn cả đêm không thể ngủ được, chỉ có thể chờ cô tỉnh lại.
Cắm vào từ phía sau dần dần không còn có thể thỏa mãn bản thân hắn được. Hắn đứng dậy đem Thẩm Mạt lật lại, giống như tối hôm qua ôm lấy mông của cô điên cuồng ra vào.
Ðêm qua ánh nến tối tăm nên cái gì cũng không nhìn rõ, bây giờ tuy rằng không phải rất sáng nhưng lại thấy rất rõ.
Bởi vì mông bị nâng lên, Thẩm Mạt có thể nhìn thấy cự vật đang làm trướng phía dưới của mình, ở chân tâm của mình mà ra ra vào vào. Tại nơi hai người kết hợp lông đều bị dính vết nước, lóe lên ánh sáng dâm mĩ.
Thật sự là Thẩm Mạt nhắm hai mắt lại.
Thấy Thẩm Mạt vẫn thẹn thùng như cũ, Thường Thanh khẽ cười một tiếng đem mông của cô lại nâng lên một chút. Cố định tốt, đôi tay hắn liền vuốt ve đôi tuyết trắng đầy đặn, đặc biệt là xung quanh hai nụ hồng đêm qua bị hắn để lại không ít dấu vết, điều này càng lắm hắn thêm đỏ mắt.
Ðây là người phụ nữ của hắn, cả đời này đều là như vậy.
Sau đó hắn liền ngoan ngoãn đi ôm bồn nước ấm tới, cầm khăn vải sạch đến cho Thẩm Mạt lau người.
Hiện tại khi cao trào đã lui xuống, nghĩ về những chuyện phóng đãng mà hồi nãy mình làm khiến cho Thẩm Mạt túng quẫn không thôi. Bây giờ cô làm gì còn mặt mũi để cho Thường Thanh lau người cho mình.Nhanh chóng mặc một cái áo ngắn tay vào, tìm một miếng khãn kẹp ở giữa hai chân rồi sau đó Thẩm Mạt mới mặc quần, xuống giường tự mình rửa sạch.
Chỉ là lúc này dù Thẩm Mạt có đuổi hắn cỡ nào thì hắn cũng không tránh ra bên ngoài.
Từ sau khi bọn họ làm xong chuyện thân mật đó, trên mặt hắn luôn tươi cười vui sướng. Hơn nữa ánh mắt hắn nhìn về phía Thẩm Mạt ngày càng nóng bỏng khiến cho Thẩm Mạt cảm thấy có lẽ bây giờ cô không nên lau mình, đợi một lát nữa người này nói không chừng sẽ còn nhào lên.
Cách lớp quần áo lau sạch cơ thể, sau đó trốn đến sau giường lớn lau sạch hạ thân. Lau chùi cơ thể sạch sẽ cô mới một lần nữa trở lại giường, một câu cô cũng không nói với hắn.
Hắn cũng không cảm thấy xấu hổ, lau chùi cơ thể một cách qua loa xong hắn cũng thổi tắt nến đỏ rồi leo lên giường.
Cảm giác được có người dán lại sau lưng mình, Thẩm Mạt không dám cử động. Cơ thể cô hiện tại vẫn còn bủn rủn, không biết có thể chịu nỗi người ðàn ông này thêm một lần nữa hay không
May mắn người phía sau chỉ đưa một cánh tay xuyên qua bên hông ôm lấy cô vào lòng, dùng cằm cọ cọ bả vai của cô.
"Ngủ đi, Mạt Mạt."
Thẩm Mạt đi đường xóc nảy cả một ngày vốn đã rất mệt mỏi, lại bị hắn lãn lộn một trận nên đã buồn ngủ từ lâu. Nghe hắn nói xong không bao lâu liền ngủ.
Thường Thanh trên mặt lại mang theo tươi cười, trong bóng đêm nhìn người con gái trong lòng thật lâu. Siết chặt cánh tay đem cô ôm sát vào lòng, ở phía dưới cự vật lặng lẽ ngẩng cao đầu bị hắn âm thầm nhét vào giữa hai chân Thẩm Mạt.
Khi Thẩm Mạt tỉnh lại, chỉ cảm thấy bên ngoài trời rất sáng, có lẽ là khoảng 8-9 giờ sáng. Nhưng bàn tay đang ôm lấy ngực của cô, còn có vật khổng lồ đang chống giữa hai chân cô làm cho Thẩm Mạt ý thức được, hôm nay có lẽ không thể rời khỏi cái giường này.
Quả nhiên, Thường Thanh thấy cô tỉnh, khuôn mặt tuấn tú của hắn sắp lại gần:" Mạt Mạt, chúng ta tiếp tục".
Không kịch liệt giống như tối hôm qua, hắn từ phía sao ôm lấy cô. Quần áo dần được trút bỏ, hắn hôn cổ và đầu vai cô, hai tay xuyên qua dưới nách bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve hai luồng tròn trịa phía trước, cự long phía theo mông của cô nhẹ nhàng qua lại cọ xát.
Thẩm Mạt vừa mới nếm thử việc nam nữ thân mật, bản thân lại mẫn cảm, bị hắn trêu chọc một lúc thân dưới lại là một mảnh ướt át. Qua lại một lúc, đầu của cự long liền nóng lòng muốn chui vào.
Mặc dù đêm qua đã khơi thông, nhưng Thường Thanh hắn cảm thấy Thẩm Mạt vẫn khít chặt như trước. Hắn phải cật lực khắc chế bản thân mình không được phóng túng quá độ, sợ cô bị đau hắn chỉ có thể nhẹ nhàng ra ra vào vào. Ðến khi chỗ hai người kết hợp có tiếng nước hắn mới bất đầu ðẩy nhanh tốc độ.
Cơ thể của cô thực sự quá mê người khiến cho hắn cả đêm không thể ngủ được, chỉ có thể chờ cô tỉnh lại.
Cắm vào từ phía sau dần dần không còn có thể thỏa mãn bản thân hắn được. Hắn đứng dậy đem Thẩm Mạt lật lại, giống như tối hôm qua ôm lấy mông của cô điên cuồng ra vào.
Ðêm qua ánh nến tối tăm nên cái gì cũng không nhìn rõ, bây giờ tuy rằng không phải rất sáng nhưng lại thấy rất rõ.
Bởi vì mông bị nâng lên, Thẩm Mạt có thể nhìn thấy cự vật đang làm trướng phía dưới của mình, ở chân tâm của mình mà ra ra vào vào. Tại nơi hai người kết hợp lông đều bị dính vết nước, lóe lên ánh sáng dâm mĩ.
Thật sự là Thẩm Mạt nhắm hai mắt lại.
Thấy Thẩm Mạt vẫn thẹn thùng như cũ, Thường Thanh khẽ cười một tiếng đem mông của cô lại nâng lên một chút. Cố định tốt, đôi tay hắn liền vuốt ve đôi tuyết trắng đầy đặn, đặc biệt là xung quanh hai nụ hồng đêm qua bị hắn để lại không ít dấu vết, điều này càng lắm hắn thêm đỏ mắt.
Ðây là người phụ nữ của hắn, cả đời này đều là như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro