Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch)

Kỹ Năng Quan Hư...

Cổn Khai

2024-10-31 23:38:05

“Còn Xích Bảng thì sao ạ?”

“Ngoài Hắc Bảng thì giang hồ còn lập một bảng danh sách nhỏ, những người có thể ghi tên trên đó đều là đại ác có thực lực siêu mạnh. Nếu nói trên Hắc Bảng, nhiều người chỉ là vi phạm pháp luật nhưng vẫn còn có điểm mấu chốt. Vậy thì trên Xích Bảng hầu hết đều là những kẻ mất hết nhân tính, cùng hung cực ác. Nếu như gặp phải, cực kỳ hung hiểm.”

Triệu Đại Thông cẩn thận giải thích cho tân sư đệ.

“Được rồi, không nói nhiều nữa. Trước tiên ta sẽ biểu diễn Quan Hư Công một lần cho đệ xem nhé.”

Nàng hắng giọng một cái, cơ thể lập tức thẳng tắp kiên cường.

“Quan Hư Công này nặng ở chỗ dùng tâm thần quan sát hư không, hô hấp tự nhiên, dùng 1 hít 9 phun làm nhịp. Đồng thời có phải tưởng tượng như toàn thân đã hoà tan, dung nhập vào vạn vật xung quanh…”

Trương Vinh Phương nhanh chóng tập trung tinh thần, cẩn thận nghe lời đối phương truyền thụ.

Thoát khỏi thân phận đệ tử tạp dịch, mỗi ngày hắn đều có thêm rất nhiều thời gian rảnh rỗi.

Chỉ cần đúng giờ lên lớp sáng chiều, đến chỗ sư phụ thỉnh an chào hỏi, thỉnh thoảng lại tiếp nhận mấy bài kiểm tra… còn lại thì chẳng còn việc gì nữa.

Tất nhiên, bây giờ Trương Vinh Phương còn có thêm một nhiệm vụ mới, chính là đi theo Tiêu Thanh Anh, lúc nào cũng phải chăm chú để ý nàng, bảo đảm an toàn cho đối phương.

Bản thân Trương Vinh Phương hiểu rất rõ, sự phụ Tiêu Dung vì muốn chăm sóc nhi nữ nên mới cố tình đề bạt hắn lên.

Cho nên, trước khi bản thân có thể bộc lộ tiềm năng, hắn nhất định phải làm tốt công việc được giao.

Trương Vinh Phương nhanh chóng đánh hết một bài Quan Hư Công, sau đó Triệu Đại Thông bắt đầu sửa sai, chỉ những chỗ quan trọng cần chú ý cho hắn biết.

Mất hơn một tiếng đồng hồ mới coi như là xong.

Mà đến tận phút cuối, Trương Vinh Phương mới nhìn thấy rõ thuộc tính của Triệu Đại Thông.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nói cách khác là sau khi tiếp xúc gần một lúc, bảng thuộc tính của đối phương mới hiện rõ hoàn toàn.

[ Triệu Đại Thông.

Sinh mệnh; 15 – 19

Kỹ năng: Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển / Nhất Nguyên Phù tầng thứ 3. / Hỗn Nguyên Phù tầng thứ 5. / Quan Hư Công. ]

Điểm sinh mệnh thế mà lại gấp đôi hắn…

“Đệ muốn hỏi một điều cuối cùng. Triệu sư tỷ, võ công của tỷ nếu dựa theo phẩm cấp lúc nãy đã nói thì là cấp bậc nào vậy?” cuối cùng Trương Vinh Phương vẫn không nhịn được, mở miệng hỏi.

“Ta à?” Triệu Đại Thông suy nghĩ mấy giây.

“Ta chắc có lẽ là nhị phẩm đi, nhưng mà thực chiến chắc chắn không sánh bằng cao thủ trong Hoàng Đình rồi đấy. Với lại, thực chiến không chỉ nhìn vào phẩm cấp đâu. Nếu đệ bị người bình thường đánh trúng chỗ hiểm thì dù có là cao thủ trên lục phẩm thì vẫn phải chết như thường. Cho nên phẩm cấp chỉ là khái niệm tương đối mà thôi.

Võ công mạnh yếu chỉ là một phần, nhiều khi phán đoán thắng bại còn phải nhìn người nữa. Bởi vì chỉ cần là người, bị đánh trúng chỗ yếu thì đều sẽ chết.”

“Ta hiểu rồi.”

Trong lòng Trương Vinh Phương đã hiểu rõ.

Lúc này, hắn lại cúi đầu nhìn lướt qua thanh thuộc tính của mình.

[Trương Vinh Phương.

Sinh mệnh 8-9

Kỹ năng: Quan Hư Công.

Thuộc tính có thể dùng: 0.]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Quả nhiên đã hiện ra rõ hơn rồi... Trong lòng hắn cũng thở hắt ra một hơi dài nhẹ nhõm.

Chỉ cần có thể hiện ra là còn có hy vọng!

Sau khi tìm hiểu Quan Hư Công xong, khoảng 10 giờ sáng, Trương Vinh Phương nhanh chóng tìm đến phòng đệ tử của Tiêu Thanh Anh, đứng đợi trước cửa.

Khu phòng của đệ tử tu hành ở ngay bên cạnh khu phòng của đệ tử tạp dịch, cả hai đều thuộc một khu vực.

Phòng của Tiêu Thanh Anh là một trong những căn phòng được sửa sang tốt nhất.

Một lúc sau, Tiêu Thanh Anh mặc quần áo chỉnh tề, vẻ mặt u sầu mở cửa bước ra.

Vừa đưa mắt nhìn, nàng đã thấy Trương Vinh Phương đang đợi ở hành lang phía ngoài cửa.

“Ngươi là tiểu đạo sĩ do phụ thân sắp xếp cho ta à?”

“Trương Vinh Phương bái kiến sư tỷ.” Trương Vinh Phương vội vàng hành lễ. Tính ra, bây giờ hắn mới mười sáu tuổi, thật sự nhỏ hơn đối phương, cũng xem như là một tiểu đạo sĩ.

“Ừ, ngươi cách ta xa một chút, đừng gây trở ngại cho ta là được.” Tiêu Thanh Anh nói thẳng.

Hình như nàng hoàn toàn không nhận ra người trước mặt chính là tiểu đạo sĩ xa lạ mà trước đó mình đã từng cứu một lần.

Lúc này, Tiêu Thanh Anh đang mặc một bộ đạo y dài màu trắng, chiều cao khoảng 1m5 mấy. Đường cong trên ngực vô cùng đầy đặn, lại được chăm sóc đúng cách nên nước da trắng nõn tinh tế như sữa bò.

Ngay cả Trương Vinh Phương đã quen với đủ kiểu mỹ nữ ở kiếp trước cũng phải liếc nhìn một chút.

Tuy gương mặt chỉ ở mức thanh tú nhưng dáng người thì chẳng giống thiếu nữ 17 tuổi tí nào.

Nhìn xuống dưới nữa sẽ rất bất lịch sự, ánh mắt Trương Vinh Phương vốn dừng ở người đối diện thì nay lại hơi tránh đi, nhìn về phía bả vai của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch)

Số ký tự: 0