Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 6
Lạc Bối Bối
2025-03-11 04:20:26
Mà ta với Tiểu Thạch Lựu trong Dao Trì kia chính là từ đó mà quen biết nhau.Có một lần ta cùng Thương Bắc lẻn ra ngoài chơi, tình cờ đi ngang qua Dao Trì đã thu hút sự chú ý của tiểu kim ngư trong đó.Tiều kim ngư này làm gì đã từng thấy thiến niên lang tuấn tú như vậy?Lập tức đỏ mặt, quá xúc động, nhảy từ Dao Trì ra ngoài vùng vẫy trên mặt đất.Ta nhìn tiểu kim ngư trên mặt đất mà mắt trợn tròn.Chỉ từng nghe nói Khương Thái Công câu cá, cá muốn cắn câu sẽ tự lên, không ngờ dẫn Thương Bắc đi dạo quanh Dao Trì này một vòng mà không cần câu đã có cá tự động dính câu.Ta xách tiểu kim ngư từ mặt đất lên.Không biết là nó sợ ta ăn thịt nó, hay vì ở quá gần Thương Bắc mà xúc động, tóm lại nó cứ run rẩy như cái sàng trong tay ta.Sau khi tu thành hình người, ta đi theo sư tôn, trong phủ sư tôn có Nhị sư huynh chuyên phụ trách đồ ăn, nên ta không còn ăn những sinh vật nhỏ trong Ngự hoa viên và Dao Trì nữa.Ta đang định thả nó về, Thương Bắc lên tiếng: "Tiểu kim ngư xinh đẹp quá."📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!Xong, lần này con cá ngay cả run cũng không run nữa.Ta sợ nó rời khỏi nước sẽ ngừng thở, vội vàng ném nó trở lại Dao Trì.Lần thứ hai đi ngang qua, nó gọi ta lại.Lúc này nó đã tu thành hình người.Nàng ấy nhảy ra khỏi ao nước, đứng trên mặt đất, biến thành một thiếu nữ thanh tú.Cảm giác thất bại lập tức dâng lên trong ta.Sư tôn từng nói ta vô dụng, ta tự nhận chỉ là đầu óc không thông minh lắm.Nhìn tiểu kim ngư này chỉ vài trăm năm ngắn ngủi đã có thể tu thành hình người, trong lòng ta không thể không miễn cưỡng thừa nhận —Ta thực sự không có thiên phú."Xin tiên hữu dừng bước."Nàng ấy hành lễ với ta, lên tiếng: "Dám hỏi tiên hữu có phải là Hoài Uyển tiên tử, ngũ đồ đệ dưới trướng Tu Nhiễm Thượng thần?"Tu Nhiễm Thượng thần chính là tên của sư tôn.Sư tôn và các sư huynh thường gọi ta là Tiểu Ngũ, Lão Quân thích gọi ta là tiểu bạch xà, Thương Bắc thường gọi ta là sư tỷ, đã lâu không ai gọi ta là Hoài Uyển, ta ngẩn người."Đúng vậy.""Tiên hữu có phải là sư tỷ của Thương Bắc thượng tiên?""Đúng vậy.""Thương Bắc thượng tiên đã từng hôn phối chưa?""Chưa từng."Chỉ thấy khuôn mặt thanh tú của nàng ấy đỏ lên.Ta trợn mắt há mồm.Ta vẫn biết có nhiều tiểu tiên xung quanh thầm mến Thương Bắc, nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy có người chủ động chặn ta lại hỏi Thương Bắc đã có hôn phối chưa."Ngươi. . . ngươi không phải là. . ."Ta đang cân nhắc làm sao để mở lời, thì thấy nàng ấy nhét một túi thơm vào tay ta."Phiền tiên tử chuyển túi thơm này giúp ta đến Thương Bắc thượng tiên."Ta chưa kịp từ chối, nàng ấy nói xong đã nhanh như chớp nhảy trở lại dưới nước biến mất.Ta quan sát túi thơm trong tay, màu hồng rực rỡ, trên đó thêu một đôi uyên ương giao cổ nhau, đang nô đùa giữa sóng khói mênh mang.Ta không khỏi cảm thán, quả nhiên là từ Dao Trì mà ra.Chắc hẳn vì nàng ấy hàng ngày trong hồ nước đã nhìn thấy nên mới thêu đôi uyên ương giao cổ này chân thực đến vậy.Ta cầm túi thơm của tiểu kim ngư chưa đi được mấy bước, đã bị một tiểu tiên nga chặn lại.Ta nhìn kiểu tóc của nàng ta, đoán chừng là thị nữ của nhà ai đó.Ta còn chưa kịp lên tiếng, chỉ thấy nàng ta chỉ vào túi thơm trong tay ta, lớn tiếng hét: "Công chúa, chính nàng ta đã trộm túi thơm!"Sau đó, từ phía sau nàng ta xuất hiện một nữ tử ăn mặc quý phái, chắc là "Công chúa" mà nàng ta vừa nhắc đến.Chỉ thấy khuôn mặt tinh xảo của nàng ta sau khi nhìn thấy túi thơm trong tay ta liền lập tức nổi giận: "Tiểu tiên từ đâu ra vậy, gan to thật, đồ của bổn Công chúa cũng dám trộm, Nguyên Nguyên, đem nàng ta đi cho ta.""Vị tiên hữu này, có phải có sự hiểu lầm nào không. . ."Chưa kịp để ta giải thích, ta bỗng phát hiện mình không thể nói được nữa.Thì ra là Công chúa kia đã dùng cấm ngôn thuật với ta.Rồi ta chưa kịp phản kháng, nàng ta lại dùng pháp thuật khác trói chặt ta lại.
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!Xong, lần này con cá ngay cả run cũng không run nữa.Ta sợ nó rời khỏi nước sẽ ngừng thở, vội vàng ném nó trở lại Dao Trì.Lần thứ hai đi ngang qua, nó gọi ta lại.Lúc này nó đã tu thành hình người.Nàng ấy nhảy ra khỏi ao nước, đứng trên mặt đất, biến thành một thiếu nữ thanh tú.Cảm giác thất bại lập tức dâng lên trong ta.Sư tôn từng nói ta vô dụng, ta tự nhận chỉ là đầu óc không thông minh lắm.Nhìn tiểu kim ngư này chỉ vài trăm năm ngắn ngủi đã có thể tu thành hình người, trong lòng ta không thể không miễn cưỡng thừa nhận —Ta thực sự không có thiên phú."Xin tiên hữu dừng bước."Nàng ấy hành lễ với ta, lên tiếng: "Dám hỏi tiên hữu có phải là Hoài Uyển tiên tử, ngũ đồ đệ dưới trướng Tu Nhiễm Thượng thần?"Tu Nhiễm Thượng thần chính là tên của sư tôn.Sư tôn và các sư huynh thường gọi ta là Tiểu Ngũ, Lão Quân thích gọi ta là tiểu bạch xà, Thương Bắc thường gọi ta là sư tỷ, đã lâu không ai gọi ta là Hoài Uyển, ta ngẩn người."Đúng vậy.""Tiên hữu có phải là sư tỷ của Thương Bắc thượng tiên?""Đúng vậy.""Thương Bắc thượng tiên đã từng hôn phối chưa?""Chưa từng."Chỉ thấy khuôn mặt thanh tú của nàng ấy đỏ lên.Ta trợn mắt há mồm.Ta vẫn biết có nhiều tiểu tiên xung quanh thầm mến Thương Bắc, nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy có người chủ động chặn ta lại hỏi Thương Bắc đã có hôn phối chưa."Ngươi. . . ngươi không phải là. . ."Ta đang cân nhắc làm sao để mở lời, thì thấy nàng ấy nhét một túi thơm vào tay ta."Phiền tiên tử chuyển túi thơm này giúp ta đến Thương Bắc thượng tiên."Ta chưa kịp từ chối, nàng ấy nói xong đã nhanh như chớp nhảy trở lại dưới nước biến mất.Ta quan sát túi thơm trong tay, màu hồng rực rỡ, trên đó thêu một đôi uyên ương giao cổ nhau, đang nô đùa giữa sóng khói mênh mang.Ta không khỏi cảm thán, quả nhiên là từ Dao Trì mà ra.Chắc hẳn vì nàng ấy hàng ngày trong hồ nước đã nhìn thấy nên mới thêu đôi uyên ương giao cổ này chân thực đến vậy.Ta cầm túi thơm của tiểu kim ngư chưa đi được mấy bước, đã bị một tiểu tiên nga chặn lại.Ta nhìn kiểu tóc của nàng ta, đoán chừng là thị nữ của nhà ai đó.Ta còn chưa kịp lên tiếng, chỉ thấy nàng ta chỉ vào túi thơm trong tay ta, lớn tiếng hét: "Công chúa, chính nàng ta đã trộm túi thơm!"Sau đó, từ phía sau nàng ta xuất hiện một nữ tử ăn mặc quý phái, chắc là "Công chúa" mà nàng ta vừa nhắc đến.Chỉ thấy khuôn mặt tinh xảo của nàng ta sau khi nhìn thấy túi thơm trong tay ta liền lập tức nổi giận: "Tiểu tiên từ đâu ra vậy, gan to thật, đồ của bổn Công chúa cũng dám trộm, Nguyên Nguyên, đem nàng ta đi cho ta.""Vị tiên hữu này, có phải có sự hiểu lầm nào không. . ."Chưa kịp để ta giải thích, ta bỗng phát hiện mình không thể nói được nữa.Thì ra là Công chúa kia đã dùng cấm ngôn thuật với ta.Rồi ta chưa kịp phản kháng, nàng ta lại dùng pháp thuật khác trói chặt ta lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro