Thủy Ngân Tán

Chương 12

Khuyết Danh

2025-02-22 16:17:36

"Ngươi nói đúng, tiền đồ của phu quân, quyền quản gia của ta, nhất định phải nắm chắc trong tay." "Về phần con cái......" Mắt nàng ta đảo quanh: "Sau này lúc làm mai cho tiểu thúc, chọn một nhà môn đệ thấp kém một chút, đợi nàng ta sinh hạ con trai...... xử lý cũng tiện." Nói xong, nàng ta lại che mặt khóc: "Chính là đáng tiếc cho năm đứa con trai trong mệnh của ta..." Cả ngày hôm nay, nàng ta vừa tính toán, vừa đau lòng đến muốn c.h.ế.t cho năm đứa con trai của mình. Bầu không khí u ám trong phủ không kéo dài quá lâu. Tạ Như Tùng thân thể có khuyết tật, nhưng con đường làm quan lại có khởi sắc. Mùa hè năm nay có nhiều mưa lớn, khi thu hoạch đến, Giang Nam xảy ra lũ lụt. Hoàng đế ủy nhiệm Lâm Giang Hầu thống lĩnh việc cứu tế. Mà vị Hầu gia này vào thời khắc then chốt đã tiến cử Tạ Như Tùng làm phụ tá. Một công việc béo bở như vậy, quan viên trong triều người người đều đổ xô đến. Rơi vào đầu một người trẻ tuổi vừa mới nhập quan như Tạ Như Tùng, thật sự là ngoài ý muốn. Theo người trong cuộc tiết lộ, là do tỳ nữ của Tạ gia có ơn cứu mạng với Lâm Giang Hầu phu nhân, Hầu gia lấy ơn báo ơn. Hàn Triệu Vân như nguyện đem người mà ta liều mạng cứu được, biến thành trợ lực cho con đường làm quan của phu quân nàng ta. Tạ phu nhân cười đến không khép miệng được, trong gia yến đã công khai khen ngợi nàng ta. "Lúc đầu ngươi giữ lại nha đầu kia, ta còn chưa từng để trong lòng, không ngờ lại thực sự có tầng tác dụng này." "Lấy thê cầu hiền, Tùng nhi có ngươi, là phúc khí của nó." Các nữ quyến có mặt cũng đều phụ họa khen nàng ta thông minh có viễn kiến, là hiền nội trợ của phu quân, là tấm gương cho các quý nữ trong kinh thành. Bọn họ vui vẻ hòa thuận, bàn luận làm thế nào để đốt cháy bản thân mình, vì phu quân mà thắp sáng con đường phía trước, hoặc là chia sẻ m.á.u thịt của những nữ tử khác, để làm bữa ăn thêm cho phu quân của họ. Sau buổi tiệc rượu, Tạ phu nhân cũng không quên dặn dò một cách thiện ý: "Nói đi thì nói lại, nha đầu kia cũng coi như có công, lát nữa ngươi thưởng cho nó mấy lượng bạc, đừng để người ta cảm thấy Tạ gia ta bạc đãi hạ nhân." Nàng ta dịu dàng đáp vâng. Ngày hôm sau liền triệu ta đến: "Phu quân lần này thăng quan, cũng là nhờ có ngươi, ta xưa nay thưởng phạt phân minh, cho nên—" Nàng ta dừng một chút, ý cười chân thành: "Đã chỉ cho ngươi một mối hôn sự tốt." Lần này mối hôn sự được chỉ cho ta, là quản sự ở trang trại, Bào Tứ, tháng trước vừa mất thê. "Ngươi chưa từng khai diện, không tính là người của phu quân, nhưng dù sao cũng đã từng rơi vào ổ cướp, thanh danh không tốt. Tên Bào Tứ kia tuy rằng lớn tuổi hơn một chút, chân cẳng có chút bất tiện, nhưng hắn là người thật thà, không chê ngươi, đã rất khó được rồi." Ta ngẩng đầu nhìn nàng ta, môi mấp máy, từng câu từng chữ chân thành, là thật lòng thật dạ suy nghĩ cho ta. Nàng ta thật sự cảm thấy đây là ân huệ ban cho ta. Ta thở dài một hơi, vẫn như ngày đó cúi đầu: "Mọi việc đều do tiểu thư quyết định."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thủy Ngân Tán

Số ký tự: 0