Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan [Cổ Xuyên Kim]
Bánh Đậu Xanh...
Mặc Nhĩ Ngọc
2024-11-14 12:48:16
Dì Lâm không nhịn được gắp một miếng bánh đậu xanh cho vào miệng, vừa cắn vào đã cảm thấy kinh ngạc bởi vị mềm mại của bánh đậu xanh.
Nhân đậu xanh của bánh được làm bằng cách tán ra nhiều lần rồi khuấy trong thời gian dài, không có cặn, đặc và mềm mại vô cùng.
Từ mặt cắt của chiếc bánh đậu xanh, dì Lâm nhận ra rằng những cánh hoa trên bề mặt của chiếc bánh đậu xanh là hoa hồng. Lúc còn nhỏ dì Lâm cũng từng vì tò mò mà ăn những cánh hoa bên lề đường, nhưng cuối cùng thất bại ê chề. Hương vị của cánh hoa không đẹp như vẻ bề ngoài của nó mà khá đắng và lạ.
Dì Lâm cũng nghĩ rằng thêm cánh hoa hồng vào bánh đậu xanh thì sẽ có vị lạ.
Những cánh hoa của món bánh đậu xanh này không hề có vị đắng, sau khi nhai kĩ chỉ thấy vị ngọt của hoa đọng lại nơi đầu lưỡi, hương thơm tràn ngập cả khoang miệng.
Cắn thêm một miếng nữa, cảm thấy cả người trở nên mềm mại.
Sở dĩ như vậy bởi vì cánh hoa hồng trong bánh đậu xanh không phải là cánh hoa khô mà là hoa đã qua xử lý nên vẫn giữ được trọn vẹn độ tươi và tỏa ra hương thơm và vị ngọt ở mức độ lớn nhất.
Vị ngọt mát của đậu xanh và hương thơm ngọt ngào của cánh hoa quả thật là một sự kết hợp hoàn hảo.
Bánh đậu xanh là một món tráng miệng dân dã rất phổ biến ở đại giang nam bắc. Dì Lâm cũng là từ nhỏ đến lớn ăn bánh đậu xanh mà trưởng thành.
Nhưng đây là món bánh đậu xanh ngon nhất mà dì Lâm từng ăn. Bà không khỏi thở dài, bánh đậu xanh bình thường mà còn có thể ngon như vậy!
Dì Lâm không kìm lòng được, còn ăn vài miếng rồi mới miễn cưỡng dừng lại.
Dì Lâm dùng sự tự chủ trước giờ chưa từng có để cất phần bánh đậu xanh còn lại vào tủ lạnh.
Để ép mình quên bánh đậu xanh trong tủ lạnh, bà lấy điện thoại di động ra bắt đầu xem chương trình tạp kỹ, nếu không e rằng bánh đậu xanh sẽ không có cách nào tồn tại được trong nhà bà đến ngày mai.
Ngày hôm sau, dì Lâm nghe lời Bạch Nhất Nặc, lấy bánh đậu xanh chia cho dì Vương mang đến phòng cờ bạc.
Dì Vương nhìn hai loại bánh đậu xanh trên tay, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nói: "Đây là thứ mà Nhất Nặc đã làm cho tôi sao! Ôi chao, cái con bé này............"
Dì Trương nghe thấy động tĩnh ở bên cạnh, nhìn chiếc bánh đậu xanh trong hộp: "Cái này của Bạch Nhất Nặc làm à, nhìn cũng đẹp. Nhưng bánh đậu xanh có gì ngon? Quá bình thường. Tôi mua ở đâu chẳng có, tôi ăn đến phát ngán rồi. Ngày hôm trước con gái tôi đã mua cho tôi chiếc bánh bông lan hoa huệ tây của Đỉnh Lâu, ôi trời nó ngon vô cùng, chắc mọi người chưa bao giờ được ăn qua phải không."
Dì Lâm trợn trắng mắt: "Nếu chúng ta chưa từng ăn bánh bông lan hoa huệ tây thì làm sao? Nó do chính tay Nhất Nặc làm, chủ yếu là tâm ý của nó, có thể giống như bánh mua ở bên ngoài sao?"
"Ha ha, tôi có tiền mà, có thứ gì mà tiền không mua được chứ."
Dì Lâm lười quan tâm đến dì Trương, không thèm nói chuyện nữa. Dì Vương bị hấp dẫn bởi chiếc bánh đậu xanh mà Bạch Nhất Nặc gửi, hoàn toàn không nghe thấy dì Trương đang nói cái gì.
Dì Trương giống như một khẩu súng máy không có mục tiêu tấn công, chỉ có thể bất mãn khịt mũi một cái rồi không nói chuyện nữa.
Có ai lại không thích những chiếc bánh ngọt tinh xảo chứ?
Dì Vương dù đã lớn tuổi nhưng cũng không tránh khỏi tục lệ, không thể không cầm một miếng bánh lên, quan sát thật kỹ, luyến tiếc đem bỏ vào trong miệng, ngay lập tức hình dạng của khối bánh bị phá vỡ.
Khuôn đúc dùng cho việc làm bánh đậu xanh là lúc Bạch Nhất Nặc muốn làm món chính, sớm đã tìm chú Lâm nhờ ông làm, bây giờ tiện lấy ra dùng luôn. Khuôn đúc do cô thiết kế khác với những mẫu trên thị trường, các chi tiết của mẫu tinh xảo và tinh tế hơn, tổng thể có khí thế và đẹp mắt hơn.
Khuôn làm bánh đậu xanh được chọn cũng rất hợp với chủ đề, khuôn bánh đậu xanh hoa hồng là hình hoa hồng, khuôn bánh đậu xanh hoa quế là hình hoa quế.
Cái bánh đậu xanh cầm trên tay nhìn giống y như hoa thật.
Ai nỡ ăn cái này chứ.
Cuối cùng, dì Lâm thúc giục bà ấy nếm thử, dì Vương cắn một cái thật mạnh.
Bánh đậu xanh hoa hồng, ngay khi vừa vào miệng, hương thơm của hoa hồng sẽ đọng lại trong miệng.
“Ngon quá đi!” Dì Vương che miệng ngạc nhiên, bà ất chưa từng ăn bánh đậu xanh nào ngon như vậy.
Bánh đậu xanh vừa tươi mát vừa mềm mại, vừa thơm vừa ngọt mùi cánh hoa hồng, vừa nhấp một ngụm tưởng chừng như có rất nhiều hoa hồng đang bày trước mặt.
Sự thèm ăn của dì Vương bị kích thích, bà ấy nhanh chóng ăn xong một chiếc bánh đậu xanh hoa hồng và chọn một chiếc bánh đậu xanh hoa quế khác.
Dì Vương cho rằng bánh đậu xanh hoa hồng đã là ngon nhất rồi, nhưng bánh đậu xanh hoa quế thơm ngọt cũng tuyệt vời không kém.
Nhân đậu xanh của bánh được làm bằng cách tán ra nhiều lần rồi khuấy trong thời gian dài, không có cặn, đặc và mềm mại vô cùng.
Từ mặt cắt của chiếc bánh đậu xanh, dì Lâm nhận ra rằng những cánh hoa trên bề mặt của chiếc bánh đậu xanh là hoa hồng. Lúc còn nhỏ dì Lâm cũng từng vì tò mò mà ăn những cánh hoa bên lề đường, nhưng cuối cùng thất bại ê chề. Hương vị của cánh hoa không đẹp như vẻ bề ngoài của nó mà khá đắng và lạ.
Dì Lâm cũng nghĩ rằng thêm cánh hoa hồng vào bánh đậu xanh thì sẽ có vị lạ.
Những cánh hoa của món bánh đậu xanh này không hề có vị đắng, sau khi nhai kĩ chỉ thấy vị ngọt của hoa đọng lại nơi đầu lưỡi, hương thơm tràn ngập cả khoang miệng.
Cắn thêm một miếng nữa, cảm thấy cả người trở nên mềm mại.
Sở dĩ như vậy bởi vì cánh hoa hồng trong bánh đậu xanh không phải là cánh hoa khô mà là hoa đã qua xử lý nên vẫn giữ được trọn vẹn độ tươi và tỏa ra hương thơm và vị ngọt ở mức độ lớn nhất.
Vị ngọt mát của đậu xanh và hương thơm ngọt ngào của cánh hoa quả thật là một sự kết hợp hoàn hảo.
Bánh đậu xanh là một món tráng miệng dân dã rất phổ biến ở đại giang nam bắc. Dì Lâm cũng là từ nhỏ đến lớn ăn bánh đậu xanh mà trưởng thành.
Nhưng đây là món bánh đậu xanh ngon nhất mà dì Lâm từng ăn. Bà không khỏi thở dài, bánh đậu xanh bình thường mà còn có thể ngon như vậy!
Dì Lâm không kìm lòng được, còn ăn vài miếng rồi mới miễn cưỡng dừng lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dì Lâm dùng sự tự chủ trước giờ chưa từng có để cất phần bánh đậu xanh còn lại vào tủ lạnh.
Để ép mình quên bánh đậu xanh trong tủ lạnh, bà lấy điện thoại di động ra bắt đầu xem chương trình tạp kỹ, nếu không e rằng bánh đậu xanh sẽ không có cách nào tồn tại được trong nhà bà đến ngày mai.
Ngày hôm sau, dì Lâm nghe lời Bạch Nhất Nặc, lấy bánh đậu xanh chia cho dì Vương mang đến phòng cờ bạc.
Dì Vương nhìn hai loại bánh đậu xanh trên tay, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nói: "Đây là thứ mà Nhất Nặc đã làm cho tôi sao! Ôi chao, cái con bé này............"
Dì Trương nghe thấy động tĩnh ở bên cạnh, nhìn chiếc bánh đậu xanh trong hộp: "Cái này của Bạch Nhất Nặc làm à, nhìn cũng đẹp. Nhưng bánh đậu xanh có gì ngon? Quá bình thường. Tôi mua ở đâu chẳng có, tôi ăn đến phát ngán rồi. Ngày hôm trước con gái tôi đã mua cho tôi chiếc bánh bông lan hoa huệ tây của Đỉnh Lâu, ôi trời nó ngon vô cùng, chắc mọi người chưa bao giờ được ăn qua phải không."
Dì Lâm trợn trắng mắt: "Nếu chúng ta chưa từng ăn bánh bông lan hoa huệ tây thì làm sao? Nó do chính tay Nhất Nặc làm, chủ yếu là tâm ý của nó, có thể giống như bánh mua ở bên ngoài sao?"
"Ha ha, tôi có tiền mà, có thứ gì mà tiền không mua được chứ."
Dì Lâm lười quan tâm đến dì Trương, không thèm nói chuyện nữa. Dì Vương bị hấp dẫn bởi chiếc bánh đậu xanh mà Bạch Nhất Nặc gửi, hoàn toàn không nghe thấy dì Trương đang nói cái gì.
Dì Trương giống như một khẩu súng máy không có mục tiêu tấn công, chỉ có thể bất mãn khịt mũi một cái rồi không nói chuyện nữa.
Có ai lại không thích những chiếc bánh ngọt tinh xảo chứ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dì Vương dù đã lớn tuổi nhưng cũng không tránh khỏi tục lệ, không thể không cầm một miếng bánh lên, quan sát thật kỹ, luyến tiếc đem bỏ vào trong miệng, ngay lập tức hình dạng của khối bánh bị phá vỡ.
Khuôn đúc dùng cho việc làm bánh đậu xanh là lúc Bạch Nhất Nặc muốn làm món chính, sớm đã tìm chú Lâm nhờ ông làm, bây giờ tiện lấy ra dùng luôn. Khuôn đúc do cô thiết kế khác với những mẫu trên thị trường, các chi tiết của mẫu tinh xảo và tinh tế hơn, tổng thể có khí thế và đẹp mắt hơn.
Khuôn làm bánh đậu xanh được chọn cũng rất hợp với chủ đề, khuôn bánh đậu xanh hoa hồng là hình hoa hồng, khuôn bánh đậu xanh hoa quế là hình hoa quế.
Cái bánh đậu xanh cầm trên tay nhìn giống y như hoa thật.
Ai nỡ ăn cái này chứ.
Cuối cùng, dì Lâm thúc giục bà ấy nếm thử, dì Vương cắn một cái thật mạnh.
Bánh đậu xanh hoa hồng, ngay khi vừa vào miệng, hương thơm của hoa hồng sẽ đọng lại trong miệng.
“Ngon quá đi!” Dì Vương che miệng ngạc nhiên, bà ất chưa từng ăn bánh đậu xanh nào ngon như vậy.
Bánh đậu xanh vừa tươi mát vừa mềm mại, vừa thơm vừa ngọt mùi cánh hoa hồng, vừa nhấp một ngụm tưởng chừng như có rất nhiều hoa hồng đang bày trước mặt.
Sự thèm ăn của dì Vương bị kích thích, bà ấy nhanh chóng ăn xong một chiếc bánh đậu xanh hoa hồng và chọn một chiếc bánh đậu xanh hoa quế khác.
Dì Vương cho rằng bánh đậu xanh hoa hồng đã là ngon nhất rồi, nhưng bánh đậu xanh hoa quế thơm ngọt cũng tuyệt vời không kém.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro