Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà

Chương 14

Lão Nạp Cật Tố

2024-10-04 15:04:44

Quả nhiên, sau khi anh ấy để lộ cơ ngực, tầm mắt của Hannah lập tức đảo quanh người anh ấy, điều này khiến trung tá Dương âm thầm đắc ý.

Lúc Hannah định rời đi, trung tá Dương còn cố ý nói: “Lần sau lúc em lên mặt đất thu thập mẫu vật, tôi sẽ là người bảo vệ cho em, tôi quen thuộc với cảnh tượng trên mặt đất hơn mấy người khác.” Nhắc tới chuyện công việc, anh ấy lại trở nên nghiêm túc.

Đương nhiên Hannah sẽ không nể mặt mũi anh ấy với mấy việc nhỏ nhặt này, cô ấy gật đầu đồng ý.

Trung tá Dương thấy cô ấy đồng ý, tự động ngầm xem đó là một buổi hẹn hò, thầm nghĩ trước đây anh ấy hẹn cô ấy đi xem phim điện ảnh thực tế ảo gì đó đều bị từ chối, lần này xem như hẹn được rồi.

Xong việc, Hannah rời đi, trung tá Dương còn nói với Mễ Hòa: “Cha đang theo đuổi mẹ, con phải giúp cha đấy, biết chưa? Lúc rảnh rỗi, để người máy đưa con tới phòng thí nghiệm nhiều hơn đi, rồi nhớ nói tốt cho cha trước mặt mẹ nhé.”

Mễ Hòa cất tiếng lanh lảnh đồng ý, dáng vẻ ngoan ngoãn khiến trung tá Dương cảm thấy khá ngạc nhiên.

Vì được giao nhiệm vụ qua trọng này nên những lúc rảnh rỗi, Mễ Hòa liên tục chạy tới phòng thí nghiệm, Hannah vẫn chưa nhận ra Mễ Hòa tới thăm cô ấy mà cho rằng Mễ Hòa tới tìm Doro.

Cũng may Mễ Hòa chưa bao giờ gây chuyện ở phòng thí nghiệm, hơn nữa rất ngoan ngoãn, cô thường chỉ ở trong phòng thí nghiệm của Hannah và Doro, mỗi khi gặp Flaxen cay nghiệt cũng chỉ chào hỏi rồi không nói thêm gì nữa, những người định hướng khác trong phòng thí nghiệm cũng đối xử với cô tốt hơn so với những đứa trẻ khác.

Sau khi hoa sen trắng được trồng trong chậu hoa tuần hoàn, trạng thái của nó cực kỳ tốt, chậu hoa tuần hoàn lớn hơn nhiều so với hộp đựng, lá sen ở trong đó cũng có thể tùy ý bung ra khắp bốn phía, đóa hoa vẫn luôn duy trì trạng thái nở, mùi hoa bay ra khỏi lưới lọc của chậu khiến căn phòng của Mễ Hòa cực kỳ thơm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngày nào cô cũng ngửi mùi hoa, tâm trạng vô thức trở nên vui vẻ, cũng vì vậy nên cô càng nâng niu bông hoa sen trắng này hơn, ngày nào cũng cẩn thận quan sát sự biến hóa của nó, sợ nó sẽ tàn.

Thật ra Mễ Hòa cũng đang suy nghĩ, cô cảm thấy bông hoa này lớn lên ở đỉnh Everest, cho dù bây giờ đỉnh Everest đã biến thành một ngọn núi nhỏ, nhưng đó vẫn là một đỉnh Everest huyền bí, hoa sen trắng vừa đẹp vừa thơm thế này, có lẽ đó là vì chất đất ở đỉnh Everest khác biệt, nên giống loài tạo ra cũng cực kỳ xuất sắc!

Một khoảng thời gian sau, hoa sen trắng vẫn nở rất tươi, có mấy lần Mễ Hòa còn ném mấy con giun đất còn sót lại vào đáy chậu hoa, mấy ngày sau, khi mở ngăn kéo đựng rác ở đầu bên kia ra, cô phát hiện mấy thứ bên trong đều đã bị chậu hoa chuyển hóa thành phân bón, hoa nở càng tươi hơn, cách vỏ lồng trong suốt cũng có thể nhìn thấy mật ngọt đọng trên bông hoa, mùi hương càng thêm ngọt ngào.

Mấy ngày sau, Mễ Hòa đang chơi đùa trong phòng thí nghiệm thì nhìn thấy Hannah đang ấp một hộp trứng gà trong lồng ấp, cô vô cùng ngạc nhiên, vội xác nhận lại với Hannah, Hannah nói: “Con còn biết đây là trứng gà cơ à? Số trứng này khó tìm lắm đấy, đây là trứng gà của cổ địa cầu đã được ủ đông bằng công nghệ đông lạnh, nếu không phải một tên nhà giàu nào đó tỉnh lại từ công nghệ đông lạnh muốn ăn thịt gà nguyên vị trên cổ địa cầu thì mẹ cũng không có cơ hội được đụng tới loại trứng gà gần như đã tuyệt chủng này đâu.”

Mễ Hòa vừa nghe lời giải thích này, trong lòng nổi lên vô số dấu chấm than đỏ rực, trứng gà thế mà cũng sắp tuyệt chủng rồi!

Nhưng cô cũng ráng tìm một cái cớ để hỏi Hannah về nghi vấn của mình: “Người máy đã cho con xem rồi, con thấy có loại cục tác cục tác thế này nè.” Cô đặt bàn tay nhỏ trước miệng, bắt chước dáng vẻ của một chú gà con.

Mặc dù thể hiện không chính xác, nhưng Hannah vẫn lập tức hiểu ý của cô: “À, còn nhìn thấy cả gà mái nữa hả.” Cô ấy nói tiếp: “Mẹ cũng muốn dùng số trứng này để ấp ra gà con, hi vọng sau khi ấp có thể xuất hiện ít nhất là một cá thể có bộ gen gần với bộ gen gốc.”

Mễ Hòa nhanh chóng hiểu được ý Hannah muốn nói, bởi vì sau khi trứng gà nở ra, có con gà có ba chân, có con lại có bốn cái cánh, thậm chí còn có một con có hai cái đầu…

Mễ Hòa cảm thấy thật sự giống như con gà đột biến khủng khiếp của KFC…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà

Số ký tự: 0