Chương 26
Lão Nạp Cật Tố
2024-10-04 15:04:44
Sau vài ngày, Mễ Hòa lại đi gặp con gà hai đầu và phát hiện quả trứng do Cô Cô đẻ ra khá to, nhưng gà con do nó đẻ ra lại không to bằng nó, nhất là lũ gà con ra đời sau, con này nhỏ hơn con kia, cho đến những con gà đời cháu của Cô Cô thì cô cảm thấy kích thước của chúng sắp gần bằng gà thịt của cổ địa cầu rồi.
Nhưng nghe nói vấn đề mới là những gà con đời cháu chắt của Cô Cô có lẽ sẽ càng nhỏ hơn, việc điều chỉnh gen của Hannah có thể lại khiến những con gà trở nên rất nhỏ.
Mễ Hòa thầm vui mừng, cô tự hỏi liệu đây có phải là phiên bản cải lão hoàn đồng của gà trống không? Nếu đời cháu chắt đẻ thêm nữa thì có phải nó chỉ to bằng gà con không? Cuối cùng thì không thể sinh đẻ được nữa sao?
Khi Mễ Hòa vào phòng thí nghiệm, cô nhìn thấy ngài Thượng tá mặc áo khoác trắng ngồi bên cạnh Hannah, anh ta đang tiến hành phân tích thí nghiệm như một nhân viên nghiên cứu khoa học, hơn nữa trông anh ta cũng rất chuyên nghiệp, cách làm thoạt nhìn đã biết không phải là nghiệp dư.
Mễ Hòa kêu lên: “Chú Thượng tá.”
Ngài Thượng tá quay đầu lại dịu dàng nhìn Mễ Hòa: “Cháu đến xem gà con của cháu à.”
Mễ Hòa gật đầu, cô hỏi bâng quơ: “Tại sao chú Thượng tá lại mặc áo khoác trắng vậy?”
Lúc này Hannah nói: “Anh Muller không chỉ là sĩ quan Thượnng tá, mà anh ấy còn là tiến sĩ về ngành sinh học phân tử, mẹ đã mời anh ấy xem giúp một thí nghiệm của mẹ.”
Mễ Hòa đã quen với năng lực học bá bất thường với loài người của người định hướng rồi, nhưng cô cũng lộ vẻ ngưỡng mộ: “Chú Thượng tá thật lợi hại!”
Anh Muller nói với cô: “Chẳng bao lâu nữa là Mễ Hòa có thể được ăn kết quả thí nghiệm của mọi người rồi.”
Mễ Hòa nhìn Hannah, Hannah nở ra một nụ cười hiếm hoi, dường như cô ấy cũng rất vui mừng khi chiến thắng đã ở ngay trước mắt: “Con sẽ sớm biết điều đó thôi.”
Không bao lâu sau, Mễ Hòa đã biết kết quả thí nghiệm này là gì rồi.
Hannah đã cải tiến thành công gen của loại gạo có ngoại hình dài như hạt kê và có vị như xỉ củi, tuy vẫn chưa khôi phục đến mức vừa nhỏ vừa ngon như lúa nước của cổ địa cầu, nhưng sau khi phục hồi gen, hạt gạo đã trở nên to như gạo lài Thái Lan ở cổ địa cầu, nó có vị ngọt thanh, tuy còn hơi dính răng nhưng đây thật sự là hương vị của gạo!
Mễ Hòa liếm chén, cho dù chỉ là nấu một nồi cháo đơn giản nhưng điều này cũng khiến cô cảm động đến muốn khóc.
Đã sáu năm rồi, cô cũng đã sáu tuổi rồi mà bây giờ mới được ăn một chút thức ăn bình thường.
Vài ngày sau, bài luận văn về việc cải tiến gen gạo vũ trụ của Hannah được đăng trên diễn đàn sự sống của Tinh Võng, tạo ra tiếng vang khổng lồ, thế là danh tiếng của Hannah Linley lập tức trở nên vang dội.
Hành tinh Viên Long Bình sản xuất lúa nước ở nơi xa xôi đã cố tình cho vài nhà khoa học nông nghiệp đến đây để thảo luận về khả năng gieo trồng loại lúa nước cải tiến này trên quy mô lớn. Khi nhìn thấy lúa nước mà Hannah đang gieo trồng thì tất cả bọn họ đều rất vui mừng, họ sờ vào bông lúa và đặt hạt giống từ Hannah.
Không lâu sau khi những nhà khoa học này rời đi, lúa nước của Hannah cũng đã chín được một mẻ, cô ấy đang thu hoạch lúa nước trong phòng thí nghiệm, Mễ Hòa thậm chí còn thấy cô ấy cúi người cẩn thận nhặt những bông lúa, khi Hannah vô tình chạm vào những hạt lúa mì trên mặt đất thì Mễ Hòa cũng sẽ ngồi xổm xuống nhặt giúp cô ấy, thực ra tổng cộng cô nhặt được cũng không có bao nhiêu hạt.
Mễ Hòa nhìn hơn chục hạt giống trên tay và nói với Hannah: “Mẹ ơi, mẹ có thể cho con những hạt giống này không? Con cũng muốn trồng ra loại gạo ngon.”
Hannah suy nghĩ một hồi, mặc dù hạt giống rất quý giá, nhưng nếu có thể khơi dậy hứng thú của đứa trẻ về phương diện này thì vài hạt giống này cũng không là gì, ngược lại, đây còn là một chuyện tốt nên cô ấy đã đồng ý.
“Nhưng con phải đối xử với chúng thật tốt, con cũng biết những hạt giống này quý giá cỡ nào, nên mẹ hi vọng con hàng ngày phải ghi lại sự phát triển của hạt giống và thường xuyên báo cáo cho mẹ, được không?”
Mễ Hòa gật đầu, khi về đến nhà thì cô bảo người máy bưng chậu hoa vi tuần hoàn đã từng trồng hoa sen trắng ra, số liệu đất mà chậu hoa hiển thị vẫn rất tốt, đặc biệt là đủ độ phì nhiêu, đất cũng được điều chỉnh từ đất sét thành đất mềm xốp.
Mễ Hòa cẩn thận nhét vài hạt giống vào đất ở khoảng cách đều nhau, sau đó mở lại công tắc của chậu hoa tuần hoàn, thế là cô lại bắt đầu gieo trồng những mong đợi mới.
Nhưng nghe nói vấn đề mới là những gà con đời cháu chắt của Cô Cô có lẽ sẽ càng nhỏ hơn, việc điều chỉnh gen của Hannah có thể lại khiến những con gà trở nên rất nhỏ.
Mễ Hòa thầm vui mừng, cô tự hỏi liệu đây có phải là phiên bản cải lão hoàn đồng của gà trống không? Nếu đời cháu chắt đẻ thêm nữa thì có phải nó chỉ to bằng gà con không? Cuối cùng thì không thể sinh đẻ được nữa sao?
Khi Mễ Hòa vào phòng thí nghiệm, cô nhìn thấy ngài Thượng tá mặc áo khoác trắng ngồi bên cạnh Hannah, anh ta đang tiến hành phân tích thí nghiệm như một nhân viên nghiên cứu khoa học, hơn nữa trông anh ta cũng rất chuyên nghiệp, cách làm thoạt nhìn đã biết không phải là nghiệp dư.
Mễ Hòa kêu lên: “Chú Thượng tá.”
Ngài Thượng tá quay đầu lại dịu dàng nhìn Mễ Hòa: “Cháu đến xem gà con của cháu à.”
Mễ Hòa gật đầu, cô hỏi bâng quơ: “Tại sao chú Thượng tá lại mặc áo khoác trắng vậy?”
Lúc này Hannah nói: “Anh Muller không chỉ là sĩ quan Thượnng tá, mà anh ấy còn là tiến sĩ về ngành sinh học phân tử, mẹ đã mời anh ấy xem giúp một thí nghiệm của mẹ.”
Mễ Hòa đã quen với năng lực học bá bất thường với loài người của người định hướng rồi, nhưng cô cũng lộ vẻ ngưỡng mộ: “Chú Thượng tá thật lợi hại!”
Anh Muller nói với cô: “Chẳng bao lâu nữa là Mễ Hòa có thể được ăn kết quả thí nghiệm của mọi người rồi.”
Mễ Hòa nhìn Hannah, Hannah nở ra một nụ cười hiếm hoi, dường như cô ấy cũng rất vui mừng khi chiến thắng đã ở ngay trước mắt: “Con sẽ sớm biết điều đó thôi.”
Không bao lâu sau, Mễ Hòa đã biết kết quả thí nghiệm này là gì rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hannah đã cải tiến thành công gen của loại gạo có ngoại hình dài như hạt kê và có vị như xỉ củi, tuy vẫn chưa khôi phục đến mức vừa nhỏ vừa ngon như lúa nước của cổ địa cầu, nhưng sau khi phục hồi gen, hạt gạo đã trở nên to như gạo lài Thái Lan ở cổ địa cầu, nó có vị ngọt thanh, tuy còn hơi dính răng nhưng đây thật sự là hương vị của gạo!
Mễ Hòa liếm chén, cho dù chỉ là nấu một nồi cháo đơn giản nhưng điều này cũng khiến cô cảm động đến muốn khóc.
Đã sáu năm rồi, cô cũng đã sáu tuổi rồi mà bây giờ mới được ăn một chút thức ăn bình thường.
Vài ngày sau, bài luận văn về việc cải tiến gen gạo vũ trụ của Hannah được đăng trên diễn đàn sự sống của Tinh Võng, tạo ra tiếng vang khổng lồ, thế là danh tiếng của Hannah Linley lập tức trở nên vang dội.
Hành tinh Viên Long Bình sản xuất lúa nước ở nơi xa xôi đã cố tình cho vài nhà khoa học nông nghiệp đến đây để thảo luận về khả năng gieo trồng loại lúa nước cải tiến này trên quy mô lớn. Khi nhìn thấy lúa nước mà Hannah đang gieo trồng thì tất cả bọn họ đều rất vui mừng, họ sờ vào bông lúa và đặt hạt giống từ Hannah.
Không lâu sau khi những nhà khoa học này rời đi, lúa nước của Hannah cũng đã chín được một mẻ, cô ấy đang thu hoạch lúa nước trong phòng thí nghiệm, Mễ Hòa thậm chí còn thấy cô ấy cúi người cẩn thận nhặt những bông lúa, khi Hannah vô tình chạm vào những hạt lúa mì trên mặt đất thì Mễ Hòa cũng sẽ ngồi xổm xuống nhặt giúp cô ấy, thực ra tổng cộng cô nhặt được cũng không có bao nhiêu hạt.
Mễ Hòa nhìn hơn chục hạt giống trên tay và nói với Hannah: “Mẹ ơi, mẹ có thể cho con những hạt giống này không? Con cũng muốn trồng ra loại gạo ngon.”
Hannah suy nghĩ một hồi, mặc dù hạt giống rất quý giá, nhưng nếu có thể khơi dậy hứng thú của đứa trẻ về phương diện này thì vài hạt giống này cũng không là gì, ngược lại, đây còn là một chuyện tốt nên cô ấy đã đồng ý.
“Nhưng con phải đối xử với chúng thật tốt, con cũng biết những hạt giống này quý giá cỡ nào, nên mẹ hi vọng con hàng ngày phải ghi lại sự phát triển của hạt giống và thường xuyên báo cáo cho mẹ, được không?”
Mễ Hòa gật đầu, khi về đến nhà thì cô bảo người máy bưng chậu hoa vi tuần hoàn đã từng trồng hoa sen trắng ra, số liệu đất mà chậu hoa hiển thị vẫn rất tốt, đặc biệt là đủ độ phì nhiêu, đất cũng được điều chỉnh từ đất sét thành đất mềm xốp.
Mễ Hòa cẩn thận nhét vài hạt giống vào đất ở khoảng cách đều nhau, sau đó mở lại công tắc của chậu hoa tuần hoàn, thế là cô lại bắt đầu gieo trồng những mong đợi mới.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro