Hậu Sự.(2)
Trường Đình Không Tỉnh
2024-08-21 09:31:43
Thứ gọi là Linh khí chính là pháp khí dùng để phong ấn tinh phách của Linh thú trở thành một pháp khí đặc biệt.
Uy năng và chất liệu của bản thân Linh khí có liên quan đến việc phong ấn tinh phách, nhưng tất nhiên Linh khí cũng không mạnh hơn cực phẩm pháp khí, cực phẩm pháp khí tinh xảo cũng có thể thắng được trung phẩm Linh khí, thượng phẩm Linh khí cũng cần phải thi triển Linh khí hóa hình mới có thể đánh bại cực phẩm pháp khí.
Nhưng chế tạo Linh khí lại khó khăn hơn rất nhiều so với chế tạo pháp khí, tinh phách của yêu thú và pháp khí nhất định phải có thuộc tính phù hợp mới được, nếu như phong ấn tinh phách yêu thú thất bại, không những tinh phách sẽ tan thành mây khói mà pháp khí cũng ngay lập tức bị tổn hại.
Hơn nữa hạ phẩm Linh khí cực phẩm pháp khí bình thường uy năng cũng không chênh lệch bao nhiêu, chỉ khi đến bậc pháp khí thượng phẩm thì uy năng mới thực sự vượt qua pháp khí cực phẩm, nhưng chi phí và giá cả của Linh khí so với pháp khí thì lại cao hơn nhiều, một tu sĩ Trúc Cơ sơ trung kỳ bình thường đều đang dùng pháp khí cực phẩm, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ thì không phải ai cũng có được Linh khí thượng phẩm.
"Thật sự không giấu giếm, lão già này đến nay như ngọn đèn dầu cạn, tuổi thọ cũng chỉ còn lại hai hoặc ba năm nữa."
"Pháp khí này có giữ lại cũng vô dụng, nếu được truyền cho trọng tôn kia của ta thì sẽ là một tai hoạ chứ không phải là điều tốt."
"Lưu sư đệ hãy nhận lấy và dùng đi, sau khi lão già này toạ hoá, trọng tôn của ta nhờ cả vào ngươi."
Cảnh Nguyên Chương thở dài nói, dường như lão có chút thản nhiên khi nhắc tới tuổi thọ của mình, nói xong bưng chén trà lên nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Tuy nét mặt của Lưu Ngọc không chút thay đổi nhưng nội tâm bên trong hắn có chút xúc động.
Theo Linh Giác cường đại so với tu sĩ Trúc Cơ bình thường của hắn có thể thấy được tử khí trên người Cảnh Nguyên Chương cực kỳ đặc, vừa nhìn đã biết thời gian của lão không còn nhiều, lão có thể thản nhiên đối mặt với cái chết như vậy đã hơn rất nhiều tu sĩ rồi.
Chỉ vì đảm bảo thành công của hậu duệ sau này của mình mà một pháp khí phi độn hi hữu và một Linh khí uy thế bất phàm nói đưa là đưa, đây thật sự là một suy nghĩ khó khăn, đáng thương cho tấm lòng của phụ mẫu trong thiên hạ.
Việc này căn bản lại có lợi đối với hắn, thực lực của hắn cũng được coi là đứng đầu trong giai đoạn Luyện Khí kỳ, nhưng khi đạt được cảnh giới Trúc Cơ thì một số phương pháp của hắn trở lên lỗi thời, ví dụ như đã từng mạo hiểm dùng Linh dược để đổi lấy "Huyền Điểu Liệt Diễm phù".
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ cơ bản đều có cực phẩm pháp khí, ưu thế của hắn ở giai đoạn Luyện Khí kỳ đã không còn sót lại gì cả, phi kiếm Linh khí này tới thật đúng lúc, có thể gia tăng thực lực của hắn lên rất nhiều, còn có chiếc hắc phi chu, tốc độ cũng có thể cải thiện đáng kể tăng khả năng bảo vệ bản thân.
Có rất nhiều suy nghĩ thoáng qua trong đầu Lưu Ngọc, hắn cười lần nữa rồi nói:
"Nếu đã như vậy rồi thì thật bất kính khi từ chối."
"Cảnh sư huynh yên tâm, Lưu mỗ tuyệt đối sẽ không quên Lời Thề Tâm Ma đã nói ra, nhất định ta sẽ chăm sóc lệnh tôn thật tốt."
"Nếu hắn ta có thể tu luyện tới Luyện Khí viên mãn, sư đệ nhất định sẽ cố gắng tìm mọi cách lấy cho hắn ta một viên Trúc Cơ đan, coi như không phụ lòng giúp đỡ của sư huynh cùng với hai pháp khí trước đây."
Dứt lời hắn đưa tay nhận lấy sau đó đem phi kiếm Hoả Hồng và chiếc phi chu màu đen cất vào túi trữ vật.
"Nghe được Lưu sự đệ nói như vậy thì lão già này cũng yên tâm rồi, còn lại chỉ có thể xem vào vận may của tên tiểu tử kia thôi."
Cảnh Nguyên Chương thở dài và nói với một nụ cười miễn cưỡng, sau đó lão giới thiệu về hai pháp khí và Linh khí này.
Chiếc phi chu màu đen này là thuyền Độn Phong, được luyện chế từ long cốt của yêu thú thuộc tính phong nhị giai, tốc độ vô cùng kỳ quái, toàn lực sử dụng sức mạnh sẽ nhanh hơn một chút so với tu sĩ cùng cấp bậc, hơn nữa pháp lực tiêu hao không nhiều, trên thuyền còn có một cái rãnh, có thể cho Linh Thạch thuộc tính phong vào để kích hoạt, đến lúc đó còn có thể nhanh hơn gấp ba lần.
Phi kiếm Hỏa Hồng là một món Linh khí thượng phẩm, tên là Ly Huyền kiếm, trong đó phong ấn tinh phách của một con Hỏa Liệt Điểu nhị giai thượng phẩm, Cảnh Nguyên Chương mãi Trúc Cơ trung kỳ mới có được kiếm này, dùng kiếm này đánh giết các kẻ địch có thực lực cường đại. Nói đến đây, mặt lão lộ vẻ thổn thức, nhớ lại những năm tháng nhiệt huyết thuở ấy.
Giới thiệu pháp khí xong, Cảnh Nguyên Chương chủ động nghiên cứu thảo luận một chút kinh nghiệm tu hành của Trúc Cơ kỳ. Mang tiếng là nghiên cứu thảo luận, thực ra chỉ có lão nói, Lưu Ngọc mới vừa tấn thăng lên cảnh giới Trúc Cơ, nào có tâm đắc gì.
Hai người đàm luận liên tục ba canh giờ cho tới khi sắc trời hoàn toàn tối hẳn mới thôi.
Lưu Ngọc cầm ấm trà lên định rót cho mình một chén trà nhưng vòi ấm trà không hề chảy ra một giọt nước nào nữa, ấy vậy hắn mới giật mình nhận ra đã mấy canh giờ trôi qua.
Giao lưu với Cảnh Nguyên Chương một phen giúp hắn hiểu sơ lược về việc tu hành ở Trúc Cơ kỳ, cởi bỏ rất nhiều thắc mắc, nhận được một chút gợi ý.
Uy năng và chất liệu của bản thân Linh khí có liên quan đến việc phong ấn tinh phách, nhưng tất nhiên Linh khí cũng không mạnh hơn cực phẩm pháp khí, cực phẩm pháp khí tinh xảo cũng có thể thắng được trung phẩm Linh khí, thượng phẩm Linh khí cũng cần phải thi triển Linh khí hóa hình mới có thể đánh bại cực phẩm pháp khí.
Nhưng chế tạo Linh khí lại khó khăn hơn rất nhiều so với chế tạo pháp khí, tinh phách của yêu thú và pháp khí nhất định phải có thuộc tính phù hợp mới được, nếu như phong ấn tinh phách yêu thú thất bại, không những tinh phách sẽ tan thành mây khói mà pháp khí cũng ngay lập tức bị tổn hại.
Hơn nữa hạ phẩm Linh khí cực phẩm pháp khí bình thường uy năng cũng không chênh lệch bao nhiêu, chỉ khi đến bậc pháp khí thượng phẩm thì uy năng mới thực sự vượt qua pháp khí cực phẩm, nhưng chi phí và giá cả của Linh khí so với pháp khí thì lại cao hơn nhiều, một tu sĩ Trúc Cơ sơ trung kỳ bình thường đều đang dùng pháp khí cực phẩm, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ thì không phải ai cũng có được Linh khí thượng phẩm.
"Thật sự không giấu giếm, lão già này đến nay như ngọn đèn dầu cạn, tuổi thọ cũng chỉ còn lại hai hoặc ba năm nữa."
"Pháp khí này có giữ lại cũng vô dụng, nếu được truyền cho trọng tôn kia của ta thì sẽ là một tai hoạ chứ không phải là điều tốt."
"Lưu sư đệ hãy nhận lấy và dùng đi, sau khi lão già này toạ hoá, trọng tôn của ta nhờ cả vào ngươi."
Cảnh Nguyên Chương thở dài nói, dường như lão có chút thản nhiên khi nhắc tới tuổi thọ của mình, nói xong bưng chén trà lên nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Tuy nét mặt của Lưu Ngọc không chút thay đổi nhưng nội tâm bên trong hắn có chút xúc động.
Theo Linh Giác cường đại so với tu sĩ Trúc Cơ bình thường của hắn có thể thấy được tử khí trên người Cảnh Nguyên Chương cực kỳ đặc, vừa nhìn đã biết thời gian của lão không còn nhiều, lão có thể thản nhiên đối mặt với cái chết như vậy đã hơn rất nhiều tu sĩ rồi.
Chỉ vì đảm bảo thành công của hậu duệ sau này của mình mà một pháp khí phi độn hi hữu và một Linh khí uy thế bất phàm nói đưa là đưa, đây thật sự là một suy nghĩ khó khăn, đáng thương cho tấm lòng của phụ mẫu trong thiên hạ.
Việc này căn bản lại có lợi đối với hắn, thực lực của hắn cũng được coi là đứng đầu trong giai đoạn Luyện Khí kỳ, nhưng khi đạt được cảnh giới Trúc Cơ thì một số phương pháp của hắn trở lên lỗi thời, ví dụ như đã từng mạo hiểm dùng Linh dược để đổi lấy "Huyền Điểu Liệt Diễm phù".
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ cơ bản đều có cực phẩm pháp khí, ưu thế của hắn ở giai đoạn Luyện Khí kỳ đã không còn sót lại gì cả, phi kiếm Linh khí này tới thật đúng lúc, có thể gia tăng thực lực của hắn lên rất nhiều, còn có chiếc hắc phi chu, tốc độ cũng có thể cải thiện đáng kể tăng khả năng bảo vệ bản thân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có rất nhiều suy nghĩ thoáng qua trong đầu Lưu Ngọc, hắn cười lần nữa rồi nói:
"Nếu đã như vậy rồi thì thật bất kính khi từ chối."
"Cảnh sư huynh yên tâm, Lưu mỗ tuyệt đối sẽ không quên Lời Thề Tâm Ma đã nói ra, nhất định ta sẽ chăm sóc lệnh tôn thật tốt."
"Nếu hắn ta có thể tu luyện tới Luyện Khí viên mãn, sư đệ nhất định sẽ cố gắng tìm mọi cách lấy cho hắn ta một viên Trúc Cơ đan, coi như không phụ lòng giúp đỡ của sư huynh cùng với hai pháp khí trước đây."
Dứt lời hắn đưa tay nhận lấy sau đó đem phi kiếm Hoả Hồng và chiếc phi chu màu đen cất vào túi trữ vật.
"Nghe được Lưu sự đệ nói như vậy thì lão già này cũng yên tâm rồi, còn lại chỉ có thể xem vào vận may của tên tiểu tử kia thôi."
Cảnh Nguyên Chương thở dài và nói với một nụ cười miễn cưỡng, sau đó lão giới thiệu về hai pháp khí và Linh khí này.
Chiếc phi chu màu đen này là thuyền Độn Phong, được luyện chế từ long cốt của yêu thú thuộc tính phong nhị giai, tốc độ vô cùng kỳ quái, toàn lực sử dụng sức mạnh sẽ nhanh hơn một chút so với tu sĩ cùng cấp bậc, hơn nữa pháp lực tiêu hao không nhiều, trên thuyền còn có một cái rãnh, có thể cho Linh Thạch thuộc tính phong vào để kích hoạt, đến lúc đó còn có thể nhanh hơn gấp ba lần.
Phi kiếm Hỏa Hồng là một món Linh khí thượng phẩm, tên là Ly Huyền kiếm, trong đó phong ấn tinh phách của một con Hỏa Liệt Điểu nhị giai thượng phẩm, Cảnh Nguyên Chương mãi Trúc Cơ trung kỳ mới có được kiếm này, dùng kiếm này đánh giết các kẻ địch có thực lực cường đại. Nói đến đây, mặt lão lộ vẻ thổn thức, nhớ lại những năm tháng nhiệt huyết thuở ấy.
Giới thiệu pháp khí xong, Cảnh Nguyên Chương chủ động nghiên cứu thảo luận một chút kinh nghiệm tu hành của Trúc Cơ kỳ. Mang tiếng là nghiên cứu thảo luận, thực ra chỉ có lão nói, Lưu Ngọc mới vừa tấn thăng lên cảnh giới Trúc Cơ, nào có tâm đắc gì.
Hai người đàm luận liên tục ba canh giờ cho tới khi sắc trời hoàn toàn tối hẳn mới thôi.
Lưu Ngọc cầm ấm trà lên định rót cho mình một chén trà nhưng vòi ấm trà không hề chảy ra một giọt nước nào nữa, ấy vậy hắn mới giật mình nhận ra đã mấy canh giờ trôi qua.
Giao lưu với Cảnh Nguyên Chương một phen giúp hắn hiểu sơ lược về việc tu hành ở Trúc Cơ kỳ, cởi bỏ rất nhiều thắc mắc, nhận được một chút gợi ý.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro