Hội Đấu Giá (1)
Trường Đình Không Tỉnh
2024-08-21 09:31:43
Tại thời đại Hóa Thần đã là truyền thuyết, Kim Đan chân nhân Nguyên Anh lão tổ bế quan tu luyện không để ý đến việc ngoài phận sự, thì tu sĩ Trúc Cơ chính là người quản lý thực sự của một thế lực, người có tu vi cao thâm thậm chí là nhân vật đại diện cho thế lực một phương, như tộc trưởng của một gia tộc, chưởng môn của một môn phái.
Cho nên lời nói, hành động, cách cư xử đương nhiên cũng rất khác nhau so với Luyện Khí kỳ, mà hội đấu giá cũng sẽ không bởi vì mấy câu mà trách móc tu sĩ Trúc Cơ.
Và đương nhiên, nếu là tu sĩ Luyện Khí kỳ thì lại khác.
Lúc này đèn hội trường lại sáng lên lần nữa, Trì Vân Hưng nghe thấy lời nói quá đáng của một vài tu sĩ ngồi trên ghế, lão cũng chỉ cười ha ha chứ không tức giận, lão mỉm cười nói:
"Nếu có một vài đạo hữu đã nóng lòng, vậy thì lão phu cũng không nói mấy lời thừa thãi nữa, nhưng theo thường lệ, vẫn phải nói quy tắc của hội đấu giá qua một lần để nhắc nhở chư vị."
"Đầu tiên là cấm tất cả việc ép giá và ra giá liên tiếp, ảnh hưởng đến việc báo giá bình thường, hội đấu giá chúng tôi sẽ có quyền truy cứu trách nhiệm đối với người vi phạm."
"Báo giá sẽ lấy Linh Thạch làm chuẩn, nếu không đủ Linh Thạch thì cũng có thể dùng vật phẩm khác để bù giá."
"Hội đấu giá này có cổ phần của Nguyên Dương Tông, lần này đặc biệt mời một vị Kim Đan tiền bối của Nguyên Dương Tông đến trấn giữ nơi này, hy vọng chư vị đạo hữu đừng mắc sai lầm."
"Cuối cùng, vì để bảo đảm an toàn cho các vị đạo hữu, trước khi nhà đấu giá kết thúc thì đều không được rút lui giữa đường."
"Những đạo hữu không muốn tham gia hội đấu giá, bây giờ có thể rời khỏi đây."
Giọng nói của Trì Vân Hưng vang dội, một hơi nói xong hết quy tắc của hội đấu giá. Lão đợi khoảng ba bốn hơi thở thấy không có ai rời khỏi, mới nói tiếp:
"Nếu như đã không có đạo hữu nào rời đi, vậy thì lão phu tuyên bố hội đấu giá được tổ chức mười năm một lần, lần này chính thức bắt đầu!"
"Xin mời bên dưới mang vật phẩm đấu giá đầu tiên lên."
Lão nói xong thì nhẹ nhàng vỗ tay một cái, ngay lập tức có hai thị nữ mặt mũi xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, bưng một cái khay ngọc từ cửa cầu thang phía sau đi ra.
"Trúc Cơ đan, một trong tam bảo Trúc Cơ, đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ thì Trúc Cơ đan là vật không thể thiếu, xác suất có thể tăng cấp lên Trúc Cơ thành công là ba phần."
"Không cần phí lời nữa, tầm quan trọng của viên đan này thì các vị đạo hữu đều đã hiểu rõ, không cần lão phu phải nói kỹ càng."
"Giá khởi điểm là ba ngàn Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không được ít hơn năm mươi Linh Thạch." Trì Vân Hưng chỉ tay vào bình ngọc trên khay, giọng nói vô cùng trung khí vang vọng khắp hội trường.
"Ba ngàn một trăm Linh Thạch."
"Ba ngàn một trăm năm mươi Linh Thạch."
"Ba ngàn bốn trăm Linh Thạch."
Ngay từ đầu nhà đấu giá đã tung ra Trúc Cơ đan loại đại sát khí này, trong nháy mắt đã nắm giữ tiết tấu hiện trường, rất nhiều tu sĩ liên tiếp lên tiếng ra giá, không khí bắt đầu được thay đổi.
Lưu Ngọc khẽ dịch mông ngồi thẳng người, nhìn cái khay chứa viên Trúc Cơ đan kia, trong lòng cảm khái sự mạnh bạo của nhà đấu giá.
Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ chủ trì, ngay từ đầu đã bán đấu giá Trúc Cơ đan, giải thích rõ nó vẫn chưa phải là bảo vật áp chót. Bối cảnh của nhà đấu giá này lớn mạnh hơn nhiều so với những hội đấu giá ngầm mà Lưu Ngọc từng tham gia.
Trách không được một cái là "ngầm", một cái lại có thể tổ chức một cách quang minh chính đại.
Mặc dù đã đồng ý với Cảnh Nguyên Chương, hơn nữa còn lập lời thề tâm ma, nếu như chắt trai của lão có thể tu luyện tới Luyện Khí viên mãn thì hắn sẽ cho hắn ta một cơ hội Trúc Cơ, nhưng trước không nói đến tư chất Ngụy Linh căn của tiểu tử kia tu luyện tới Luyện Khí viên mãn là hy vọng xa vời.
Bây giờ vấn đề của bản thân còn chưa giải quyết được, nào có rảnh rỗi và dùng Linh Thạch đi quan tâm chuyện khác. Lưu Ngọc không có ra giá, lão thần đang ngồi ở trên ghế nhìn những tu sĩ khác đấu giá.
"Ba ngàn chín trăm", "Ba ngàn chín trăm năm mươi", "Bốn ngàn Linh Thạch"
Theo giá cả càng ngày càng cao, tiếng ra giá cũng càng ngày càng ít, cuối cùng bị người dùng bốn ngàn một trăm Linh Thạch lấy được.
Lúc này có một vài "cao nhân" Trúc Cơ trong mắt tiểu bối Luyện Khí kỳ mặt đỏ tai hồng rút lui ra giá, cho dù không đành lòng nhưng không có đủ Linh Thạch thì cũng chỉ có thể bỏ cuộc.
Sau khi Trúc Cơ đan được chốt giá, hai thị nữ bưng khay từ cửa cầu thang lui ra, rất nhanh lại có hai thị nữ xinh đẹp quyến rũ từ cửa cầu thang đi ra, bưng vật phẩm đấu giá khác đi lên, hoàn thành kết nối liền mạch.
Trúc Cơ đan được ra giá cả thỏa đáng, Trì Vân Hưng vẫn tươi cười thản nhiên như trước, trên gương mặt không lộ vẻ vui hay buồn, không hổ là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đã sống hơn hai trăm năm. Lão tiếp tục giới thiệu vật phẩm đấu giá tiếp theo:
"Khốn trận nhị giai trung phẩm", trận này có nguồn gốc từ tay danh gia trận pháp Thiên Phong Tử, am hiểu khốn địch, phòng ngự, tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ rơi vào trong đó bảy ngày bảy đêm cũng đừng mơ đến chuyện đột phá khốn."
"Đạo hữu nào muốn tiến vào Hoành Đoạn sơn mạch săn giết yêu thú cũng đừng bỏ lỡ, bày trận này ra dụ dỗ yêu thú tiến vào trong đó, cho dù là tỷ lệ săn giết thành công hay là hiệu suất đều sẽ tăng lên rất nhiều, nếu thấy tình thế không ổn thì còn có thể dùng trận này để tranh thủ thời gian rút lui quý giá."
"Giá khởi điểm là một ngàn ba trăm Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm mươi Linh Thạch."
Trì Vân Hưng dốc sức phóng đại ưu điểm của vật phẩm đấu giá để nâng giá, đối với khuyết điểm của nó thì không hề đề cập tới.
Tung ra Trúc Cơ đan để làm nóng không khí, vật phẩm đấu giá về sau thì lại tương đối bình thường, phần lớn là cho tu sĩ Trúc Cơ sơ trung kỳ dùng.
Mặc dù Lưu Ngọc cũng có xúc động, nhưng bây giờ Linh Thạch có hạn, thứ hắn cần nhất là trận pháp tập trung phòng ngự, nên cũng không vội vàng ra tay.
Cho nên lời nói, hành động, cách cư xử đương nhiên cũng rất khác nhau so với Luyện Khí kỳ, mà hội đấu giá cũng sẽ không bởi vì mấy câu mà trách móc tu sĩ Trúc Cơ.
Và đương nhiên, nếu là tu sĩ Luyện Khí kỳ thì lại khác.
Lúc này đèn hội trường lại sáng lên lần nữa, Trì Vân Hưng nghe thấy lời nói quá đáng của một vài tu sĩ ngồi trên ghế, lão cũng chỉ cười ha ha chứ không tức giận, lão mỉm cười nói:
"Nếu có một vài đạo hữu đã nóng lòng, vậy thì lão phu cũng không nói mấy lời thừa thãi nữa, nhưng theo thường lệ, vẫn phải nói quy tắc của hội đấu giá qua một lần để nhắc nhở chư vị."
"Đầu tiên là cấm tất cả việc ép giá và ra giá liên tiếp, ảnh hưởng đến việc báo giá bình thường, hội đấu giá chúng tôi sẽ có quyền truy cứu trách nhiệm đối với người vi phạm."
"Báo giá sẽ lấy Linh Thạch làm chuẩn, nếu không đủ Linh Thạch thì cũng có thể dùng vật phẩm khác để bù giá."
"Hội đấu giá này có cổ phần của Nguyên Dương Tông, lần này đặc biệt mời một vị Kim Đan tiền bối của Nguyên Dương Tông đến trấn giữ nơi này, hy vọng chư vị đạo hữu đừng mắc sai lầm."
"Cuối cùng, vì để bảo đảm an toàn cho các vị đạo hữu, trước khi nhà đấu giá kết thúc thì đều không được rút lui giữa đường."
"Những đạo hữu không muốn tham gia hội đấu giá, bây giờ có thể rời khỏi đây."
Giọng nói của Trì Vân Hưng vang dội, một hơi nói xong hết quy tắc của hội đấu giá. Lão đợi khoảng ba bốn hơi thở thấy không có ai rời khỏi, mới nói tiếp:
"Nếu như đã không có đạo hữu nào rời đi, vậy thì lão phu tuyên bố hội đấu giá được tổ chức mười năm một lần, lần này chính thức bắt đầu!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Xin mời bên dưới mang vật phẩm đấu giá đầu tiên lên."
Lão nói xong thì nhẹ nhàng vỗ tay một cái, ngay lập tức có hai thị nữ mặt mũi xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, bưng một cái khay ngọc từ cửa cầu thang phía sau đi ra.
"Trúc Cơ đan, một trong tam bảo Trúc Cơ, đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ thì Trúc Cơ đan là vật không thể thiếu, xác suất có thể tăng cấp lên Trúc Cơ thành công là ba phần."
"Không cần phí lời nữa, tầm quan trọng của viên đan này thì các vị đạo hữu đều đã hiểu rõ, không cần lão phu phải nói kỹ càng."
"Giá khởi điểm là ba ngàn Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không được ít hơn năm mươi Linh Thạch." Trì Vân Hưng chỉ tay vào bình ngọc trên khay, giọng nói vô cùng trung khí vang vọng khắp hội trường.
"Ba ngàn một trăm Linh Thạch."
"Ba ngàn một trăm năm mươi Linh Thạch."
"Ba ngàn bốn trăm Linh Thạch."
Ngay từ đầu nhà đấu giá đã tung ra Trúc Cơ đan loại đại sát khí này, trong nháy mắt đã nắm giữ tiết tấu hiện trường, rất nhiều tu sĩ liên tiếp lên tiếng ra giá, không khí bắt đầu được thay đổi.
Lưu Ngọc khẽ dịch mông ngồi thẳng người, nhìn cái khay chứa viên Trúc Cơ đan kia, trong lòng cảm khái sự mạnh bạo của nhà đấu giá.
Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ chủ trì, ngay từ đầu đã bán đấu giá Trúc Cơ đan, giải thích rõ nó vẫn chưa phải là bảo vật áp chót. Bối cảnh của nhà đấu giá này lớn mạnh hơn nhiều so với những hội đấu giá ngầm mà Lưu Ngọc từng tham gia.
Trách không được một cái là "ngầm", một cái lại có thể tổ chức một cách quang minh chính đại.
Mặc dù đã đồng ý với Cảnh Nguyên Chương, hơn nữa còn lập lời thề tâm ma, nếu như chắt trai của lão có thể tu luyện tới Luyện Khí viên mãn thì hắn sẽ cho hắn ta một cơ hội Trúc Cơ, nhưng trước không nói đến tư chất Ngụy Linh căn của tiểu tử kia tu luyện tới Luyện Khí viên mãn là hy vọng xa vời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bây giờ vấn đề của bản thân còn chưa giải quyết được, nào có rảnh rỗi và dùng Linh Thạch đi quan tâm chuyện khác. Lưu Ngọc không có ra giá, lão thần đang ngồi ở trên ghế nhìn những tu sĩ khác đấu giá.
"Ba ngàn chín trăm", "Ba ngàn chín trăm năm mươi", "Bốn ngàn Linh Thạch"
Theo giá cả càng ngày càng cao, tiếng ra giá cũng càng ngày càng ít, cuối cùng bị người dùng bốn ngàn một trăm Linh Thạch lấy được.
Lúc này có một vài "cao nhân" Trúc Cơ trong mắt tiểu bối Luyện Khí kỳ mặt đỏ tai hồng rút lui ra giá, cho dù không đành lòng nhưng không có đủ Linh Thạch thì cũng chỉ có thể bỏ cuộc.
Sau khi Trúc Cơ đan được chốt giá, hai thị nữ bưng khay từ cửa cầu thang lui ra, rất nhanh lại có hai thị nữ xinh đẹp quyến rũ từ cửa cầu thang đi ra, bưng vật phẩm đấu giá khác đi lên, hoàn thành kết nối liền mạch.
Trúc Cơ đan được ra giá cả thỏa đáng, Trì Vân Hưng vẫn tươi cười thản nhiên như trước, trên gương mặt không lộ vẻ vui hay buồn, không hổ là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đã sống hơn hai trăm năm. Lão tiếp tục giới thiệu vật phẩm đấu giá tiếp theo:
"Khốn trận nhị giai trung phẩm", trận này có nguồn gốc từ tay danh gia trận pháp Thiên Phong Tử, am hiểu khốn địch, phòng ngự, tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ rơi vào trong đó bảy ngày bảy đêm cũng đừng mơ đến chuyện đột phá khốn."
"Đạo hữu nào muốn tiến vào Hoành Đoạn sơn mạch săn giết yêu thú cũng đừng bỏ lỡ, bày trận này ra dụ dỗ yêu thú tiến vào trong đó, cho dù là tỷ lệ săn giết thành công hay là hiệu suất đều sẽ tăng lên rất nhiều, nếu thấy tình thế không ổn thì còn có thể dùng trận này để tranh thủ thời gian rút lui quý giá."
"Giá khởi điểm là một ngàn ba trăm Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm mươi Linh Thạch."
Trì Vân Hưng dốc sức phóng đại ưu điểm của vật phẩm đấu giá để nâng giá, đối với khuyết điểm của nó thì không hề đề cập tới.
Tung ra Trúc Cơ đan để làm nóng không khí, vật phẩm đấu giá về sau thì lại tương đối bình thường, phần lớn là cho tu sĩ Trúc Cơ sơ trung kỳ dùng.
Mặc dù Lưu Ngọc cũng có xúc động, nhưng bây giờ Linh Thạch có hạn, thứ hắn cần nhất là trận pháp tập trung phòng ngự, nên cũng không vội vàng ra tay.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro