Hội đấu giá dướ...
Trường Đình Không Tỉnh
2024-08-21 09:31:43
Ước chừng sau hai khắc thì chỗ ngồi dần dần được lấp đầy, bóng người dần xuất hiện nhiều hơn, nhìn quét qua một lượt có thể thấy được dáng vẻ của khoảng hai, ba trăm tên tu sĩ.
Trong đại sảnh vang lên ba tiếng chuông lớn, hội đấu giá dưới mặt đất chính thức bắt đầu.
"Oành."
Mấy cánh cửa lớn đột ngột đóng lại phát ra tiếng vang lớn.
Lưu Ngọc thấy những cánh cửa xung quanh đều đóng kín, nội tâm hắn cũng có chút bất an.
Sau khi cửa lớn đã đóng, một người trung niên phúc hậu béo trắng dáng dấp có chút giống với viên ngoại thế tục bước ra từ sau đài.
Hắn mặc một bộ trường bào có tay áo đan xen tơ vàng, đứng ở cái bàn trung tâm nên rất dễ thấy được.
"Đa tạ các vị đạo hữu đã đến đây ủng hộ, tại hạ là Cơ Quảng Lâm, là người chủ trì của buổi bán đấu giá hôm nay."
Người trung niên mập trắng hai tay ôm quyền hướng về phía mọi người, cao giọng nói.
"Đầu tiên tuyên bố một chút, hội đấu giá cấm tất cả sự chèn ép và xâu chuỗi ảnh hưởng đến việc báo giá bình thường, người vi phạm sẽ phải nhận sự trừng trị của hội đấu giá chúng tôi, thậm chí người làm cho mọi chuyện trở nên nghiêm trọng sẽ bị bắt phế bỏ tu vi!"
"Báo giá lấy hạ phẩm Linh Thạch làm chuẩn, nếu Linh Thạch không đủ thì cũng có thể dùng vật phẩm khác để báo giá. "
Giọng của Cơ Quảng Lâm rất ôn hòa, thế nhưng lời nói cuối cùng vậy mà lại mang theo một tia bá đạo, dứt lời có hai vị trúc Cơ Hậu Kỳ lộ ra ở lầu hai bị đám người cảm ứng được, lóe lên một cái rồi biến mất.
Lưu Ngọc chăm chú nghe quy tắc của hội đấu giá, ngồi trên ghế không nói một lời.
Có tu sĩ trong đại sảnh nghe thấy lời nói này thì nhíu mày. Có người tỏ ra khinh thường nhưng cuối cùng cũng không lên tiếng.
"Được rồi, không nói nhảm nữa, buổi bán đấu giá chính thức bắt đầu!"
Cơ Quảng Lâm nói xong thì lấy ra một chiếc chùy và chuông nhỏ từ trong túi, dùng chùy nhỏ gõ nhẹ một cái lên chiếc chuông nhỏ.
Sau khi vang lên một tiếng thì có thị nữ ăn mặc diễm lệ, dáng vẻ không tệ lắc lư thân thể đi ra từ phía sau đài.
Nàng bưng một cái khay ngọc, bên trên khay ngọc đặt chín cái bình ngọc.
"Vật phẩm bán đấu giá đầu tiên của Bản Tràng hôm nay là Bích Linh đan."
"Bích Linh đan tinh tiến pháp lực của Luyện Khí hậu kỳ, là một trong những đan dược tốt nhất để tăng cao tu vi, viên đan này có lực ôn hòa, dễ dàng hấp thu, có thể làm cho tu sĩ nhanh chóng tu luyện được Luyện Khí kỳ, còn có đầy đủ thời gian hơn để chuẩn bị cho Trúc Cơ."
"Mỗi bình có năm hạt Bích Linh đan, tổng cộng chín bình chia làm ba tổ đấu giá, mỗi tổ ba bình."
"Giá khởi điểm là một trăm khối Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm khối Linh Thạch."
Cơ Quảng Lâm chỉ vào khay ngọc ở trong tay thị nữ, lớn tiếng giảng giải.
"Một trăm mười Linh Thạch."
Lập tức có một người mặc trường bào màu trắng đứng trước đại sảnh, tu sĩ này có dáng vẻ của một công tử lên tiếng báo giá.
"Một trăm mười lăm Linh Thạch."
Bích Linh đan xem như là một trong những đan dược thích hợp nhất cho Luyện Khí hậu kỳ tu luyện, giá trên thị trường bình thường là tám khối Linh Thạch một viên, nhưng buổi bán đấu giá lại định giá thấp xuống một chút là muốn khiến cho những tu sĩ tranh giá cao hơn.
Lưu Ngọc nghe thấy âm thanh báo giá liên tiếp, trong lòng thầm nghĩ.
"Một trăm năm mươi Linh Thạch!"
Giá cả cứ thế bị đẩy lên đến con số này, đám người ở giữa sân an tĩnh lại, không còn ai lên tiếng báo giá nữa.
Mặc dù bình thường ba bình Bích Linh đan chỉ có khoảng một trăm hai mươi Linh Thạch, nhưng mà loại đan dược này dược lực ôn hòa dễ dàng hấp thu luyện hóa, thường có tiền cũng không thể mua được, nếu luyện chế ra thì cũng bị người ta đặt từ trước nên trên thị trường lưu thông cực ít.
Vẻ mặt của Cơ Quảng Lâm trắng mập ôn hòa, hắn điềm đạm chỉ vào tu sĩ mua đan dược nói: "Ba bình Bích Linh đan sẽ thuộc về vị này, đạo hữu có thể đến Thiên Điện tiến hành giao nhận bất cứ lúc nào."
Hội đấu giá cứ thế tiến hành, ba tổ Bích Linh đan phân ra với các mức giá khác nhau là một trăm năm mươi, một trăm năm mươi lăm, một trăm sáu mươi đều được bán đi.
"Cho mời đấu giá kiện vật phẩm thứ hai."
Cơ Quảng Lâm phất tay, thị nữ bưng Bích Linh đan lui ra ngoài, lại có một thị nữ mỹ mạo nữa bưng khay ngọc đi tới.
"Thượng phẩm pháp khí Liệt Hỏa nhất kích, do tu sĩ Trúc Cơ sử dụng chân hỏa nung khô bảy ngày bảy đêm luyện chế mà thành, đã được hội đấu giá xác nhận. Uy năng lớn hơn một chút so với pháp khí thượng phẩm, tương xứng với pháp khí cực phẩm."
"Những đạo hữu tu luyện công pháp hỏa thuộc tính tuyệt đối không nên bỏ qua."
"Giá khởi điểm bốn trăm khối Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không thể thấp hơn mười khối Linh Thạch."
...
Lần này Lưu Ngọc đến đây chỉ là vì Hoàng Long đan, cực lực tuân theo nguyên tắc biết điều, vô tình nhìn thấy bảo vật làm cho hắn động tâm thì cũng tuyệt đối không ra giá.
Nhưng mà hội đấu giá có tầng tầng lớp lớp bảo vật cũng làm cho hắn mở mang tầm mắt, âm thanh báo giá liên tiếp vang lên, tu sĩ có chút tài lực quả thật làm cho hắn không ngừng thán phục.
Trong đại sảnh vang lên ba tiếng chuông lớn, hội đấu giá dưới mặt đất chính thức bắt đầu.
"Oành."
Mấy cánh cửa lớn đột ngột đóng lại phát ra tiếng vang lớn.
Lưu Ngọc thấy những cánh cửa xung quanh đều đóng kín, nội tâm hắn cũng có chút bất an.
Sau khi cửa lớn đã đóng, một người trung niên phúc hậu béo trắng dáng dấp có chút giống với viên ngoại thế tục bước ra từ sau đài.
Hắn mặc một bộ trường bào có tay áo đan xen tơ vàng, đứng ở cái bàn trung tâm nên rất dễ thấy được.
"Đa tạ các vị đạo hữu đã đến đây ủng hộ, tại hạ là Cơ Quảng Lâm, là người chủ trì của buổi bán đấu giá hôm nay."
Người trung niên mập trắng hai tay ôm quyền hướng về phía mọi người, cao giọng nói.
"Đầu tiên tuyên bố một chút, hội đấu giá cấm tất cả sự chèn ép và xâu chuỗi ảnh hưởng đến việc báo giá bình thường, người vi phạm sẽ phải nhận sự trừng trị của hội đấu giá chúng tôi, thậm chí người làm cho mọi chuyện trở nên nghiêm trọng sẽ bị bắt phế bỏ tu vi!"
"Báo giá lấy hạ phẩm Linh Thạch làm chuẩn, nếu Linh Thạch không đủ thì cũng có thể dùng vật phẩm khác để báo giá. "
Giọng của Cơ Quảng Lâm rất ôn hòa, thế nhưng lời nói cuối cùng vậy mà lại mang theo một tia bá đạo, dứt lời có hai vị trúc Cơ Hậu Kỳ lộ ra ở lầu hai bị đám người cảm ứng được, lóe lên một cái rồi biến mất.
Lưu Ngọc chăm chú nghe quy tắc của hội đấu giá, ngồi trên ghế không nói một lời.
Có tu sĩ trong đại sảnh nghe thấy lời nói này thì nhíu mày. Có người tỏ ra khinh thường nhưng cuối cùng cũng không lên tiếng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được rồi, không nói nhảm nữa, buổi bán đấu giá chính thức bắt đầu!"
Cơ Quảng Lâm nói xong thì lấy ra một chiếc chùy và chuông nhỏ từ trong túi, dùng chùy nhỏ gõ nhẹ một cái lên chiếc chuông nhỏ.
Sau khi vang lên một tiếng thì có thị nữ ăn mặc diễm lệ, dáng vẻ không tệ lắc lư thân thể đi ra từ phía sau đài.
Nàng bưng một cái khay ngọc, bên trên khay ngọc đặt chín cái bình ngọc.
"Vật phẩm bán đấu giá đầu tiên của Bản Tràng hôm nay là Bích Linh đan."
"Bích Linh đan tinh tiến pháp lực của Luyện Khí hậu kỳ, là một trong những đan dược tốt nhất để tăng cao tu vi, viên đan này có lực ôn hòa, dễ dàng hấp thu, có thể làm cho tu sĩ nhanh chóng tu luyện được Luyện Khí kỳ, còn có đầy đủ thời gian hơn để chuẩn bị cho Trúc Cơ."
"Mỗi bình có năm hạt Bích Linh đan, tổng cộng chín bình chia làm ba tổ đấu giá, mỗi tổ ba bình."
"Giá khởi điểm là một trăm khối Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm khối Linh Thạch."
Cơ Quảng Lâm chỉ vào khay ngọc ở trong tay thị nữ, lớn tiếng giảng giải.
"Một trăm mười Linh Thạch."
Lập tức có một người mặc trường bào màu trắng đứng trước đại sảnh, tu sĩ này có dáng vẻ của một công tử lên tiếng báo giá.
"Một trăm mười lăm Linh Thạch."
Bích Linh đan xem như là một trong những đan dược thích hợp nhất cho Luyện Khí hậu kỳ tu luyện, giá trên thị trường bình thường là tám khối Linh Thạch một viên, nhưng buổi bán đấu giá lại định giá thấp xuống một chút là muốn khiến cho những tu sĩ tranh giá cao hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lưu Ngọc nghe thấy âm thanh báo giá liên tiếp, trong lòng thầm nghĩ.
"Một trăm năm mươi Linh Thạch!"
Giá cả cứ thế bị đẩy lên đến con số này, đám người ở giữa sân an tĩnh lại, không còn ai lên tiếng báo giá nữa.
Mặc dù bình thường ba bình Bích Linh đan chỉ có khoảng một trăm hai mươi Linh Thạch, nhưng mà loại đan dược này dược lực ôn hòa dễ dàng hấp thu luyện hóa, thường có tiền cũng không thể mua được, nếu luyện chế ra thì cũng bị người ta đặt từ trước nên trên thị trường lưu thông cực ít.
Vẻ mặt của Cơ Quảng Lâm trắng mập ôn hòa, hắn điềm đạm chỉ vào tu sĩ mua đan dược nói: "Ba bình Bích Linh đan sẽ thuộc về vị này, đạo hữu có thể đến Thiên Điện tiến hành giao nhận bất cứ lúc nào."
Hội đấu giá cứ thế tiến hành, ba tổ Bích Linh đan phân ra với các mức giá khác nhau là một trăm năm mươi, một trăm năm mươi lăm, một trăm sáu mươi đều được bán đi.
"Cho mời đấu giá kiện vật phẩm thứ hai."
Cơ Quảng Lâm phất tay, thị nữ bưng Bích Linh đan lui ra ngoài, lại có một thị nữ mỹ mạo nữa bưng khay ngọc đi tới.
"Thượng phẩm pháp khí Liệt Hỏa nhất kích, do tu sĩ Trúc Cơ sử dụng chân hỏa nung khô bảy ngày bảy đêm luyện chế mà thành, đã được hội đấu giá xác nhận. Uy năng lớn hơn một chút so với pháp khí thượng phẩm, tương xứng với pháp khí cực phẩm."
"Những đạo hữu tu luyện công pháp hỏa thuộc tính tuyệt đối không nên bỏ qua."
"Giá khởi điểm bốn trăm khối Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không thể thấp hơn mười khối Linh Thạch."
...
Lần này Lưu Ngọc đến đây chỉ là vì Hoàng Long đan, cực lực tuân theo nguyên tắc biết điều, vô tình nhìn thấy bảo vật làm cho hắn động tâm thì cũng tuyệt đối không ra giá.
Nhưng mà hội đấu giá có tầng tầng lớp lớp bảo vật cũng làm cho hắn mở mang tầm mắt, âm thanh báo giá liên tiếp vang lên, tu sĩ có chút tài lực quả thật làm cho hắn không ngừng thán phục.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro