Lắng Đọng(2)
Trường Đình Không Tỉnh
2024-08-21 09:31:43
Nhìn mấy thứ đen sì sì bên trong đỉnh Tử Đồng, lần đầu tiên luyện chế Bích Linh đan không còn nghi ngờ gì đã thất bại, chỉnh đốn lại tâm trạng thu dọn tạp chất bên trong đỉnh Tử Đồng, Lưu Ngọc bắt đầu lò luyện chế tiếp theo.
Thoáng một cái đã tám ngày trôi qua, trong tám ngày này mỗi ngày Lưu Ngọc đều luyện chế năm lò Bích Linh đan, bốn mươi phần Linh thảo đều dùng hết, cuối cùng chỉ thành công ba lò, lấy được hai mươi chín viên Bích Linh đan.
Tính ra tỉ lệ thành công không tới một phần, mặc dù đối với cái kết quả này sớm đã có dự liệu, nhưng vẫn khiến Lưu Ngọc cười khổ không thôi, trong lòng không biết làm sao, mặc dù thần thức của hắn mạnh mẽ hơn tu sĩ bình thường thì sẽ có mộ chút ưu thế ở trên phương diện luyện đan, nhưng cũng cực kì có hạn, chủ yếu vẫn là dựa vào Tiên Phủ thúc giục ra Linh thảo có giá thành cực thấp, có khả năng tập luyện nhiều lần.
Thực ra tỉ lệ thành công không tới một thành với việc Lưu Ngọc trực tiếp luyện chế một cấp đan dược cực phẩm có mối quan hệ rất lớn, lúc trước luyện chế nhất giai trung phẩm Thanh Linh đan đã có tỉ lệ thành công ba bốn phần, nhưng mà vượt qua nhất giai thượng phẩm trực tiếp luyện chế đan dược cực phẩm, độ khó bỗng nhiên tăng lên, tỉ lệ thành công đương nhiên thấp hơn rất nhiều.
Linh thảo luyện chế một phần Bích Linh đan giá trị hai mươi Linh Thạch, bốn mươi phần chính là tám trăm Linh Thạch, lấy một viên Bích Linh đan giá thị trường tám Linh Thạch mà tính toán, hai mươi chín viên chính là hai trăm ba mươi hai viên Linh Thạch, ước chừng hao tổn năm trăm sáu mươi tám viên Linh Thạch.
Cái loại hao tổn này sợ rằng một số Tông môn cỡ trung cũng không chịu đựng nổi, một số gia tộc tu tiên nhỏ càng muốn thương gân động cốt, cũng chỉ có Lưu Ngọc có Tiên Phủ giúp đỡ xem như là có thể gắng gượng chống đỡ, không cảm thấy đau lòng chút nào.
Nếu như là từng bước một từ từ tới, trước luyện chế nhất giai thượng phẩm Tử Linh đan, tỉ lệ thành công sẽ không thấp như vậy.
Nhưng thế cục cấp bách, Lưu Ngọc cũng không biết cuộc sống bình yên tu luyện có thể kéo dài bao lâu, nói không chừng hôm nào đó gặp phải địch nhân cường đại, đương nhiên phải tranh đoạt từng giây từng phút tăng cao tu vi!
Bốn mươi phần vật liệu Bích Linh đan tiêu hao hết, việc luyện chế đan dược cũng tạm thời dừng ở đây.
Đã có Bích Linh đan, Lưu Ngọc đương nhiên sẽ không tiếp tục dùng Tử Linh đan kém hơn một bậc để tu luyện, từ đây mỗi ngày dùng Bích Linh đan, cảm nhận khoái cảm tu vi nhanh chóng tăng lên.
Mỗi ngày trừ việc uống Bích Linh đan tĩnh tọa luyện khí ra, Lưu Ngọc cũng không bỏ bê luyện tập pháp thuật pháp khí.
Nhất là Ẩn Linh quyết có được từ "Ma tu yếu lược", mỗi ngày càng phải nghiên cứu tập luyện, môn này có thể ẩn giấu tu vi, bí thuật thu liễm khí tức được Lưu Ngọc hết sức coi trọng, mặc dù hắn không dùng để giết người phóng hỏa, nhưng nếu gặp phải địch nhân, thời khắc mấu chốt thu liễm khí tức ẩn giấu tung tích thường thường có thể đưa đến tác dụng bất ngờ, tin rằng có thể có hiệu quả.
Chỉ tiếc rằng Ẩn Linh quyết tối nghĩa khó hiểu, lấy được bí quyết này vài năm một mực chăm chỉ luyện tập, nhưng khoảng cách đến tầng thứ hai vẫn còn một đoạn rất xa.
Mới lấy được hai món pháp khí là Tử Mẫu Truy Hồn đao và Ô Thiết thuẫn cũng thường xuyên lấy ra tế luyện kỹ càng, trải qua quãng thời gian luyện tập này, hai món pháp khí này hắn đã có thể vận dụng thành thạo, hoàn toàn hóa thành một phần thực lực.
Sáng sớm mỗi ngày, Lưu Ngọc đều sẽ thu một ít sương mới đọng lại, ngâm một bình trà Thanh Hà để uống.
Rõ ràng có thể cảm nhận được thần thức đang chậm rãi tăng lên, mặc dù trong thời gian ngắn thấy hiệu quả rất chậm, nhưng về lâu dài xem ra tương lai hết sức khả quan.
Mỗi sáng một bình trà Thanh Hà đây cũng đã thành một việc mà ngày nào hắn cũng phải làm, dần dần hình thành một thói quen kiên trì.
Tu tiên không năm tháng, cuộc sống tu luyện ở nơi cách biệt với bên ngoài , một tháng nháy mắt liền trôi qua.
Trong một tháng này Lưu Ngọc mỗi ngày dùng Bích Linh đan tu luyện, so sánh cùng với không uống đan dược thuần túy hấp thu thiên địa linh khí thì tốc độ tu luyện không thể giống nhau, tu vi đã ở trên Luyện Khí tầng bảy bước ra một bước nhỏ.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, hắn một tháng sau không thể không dừng lại cái kiểu tu luyện xa xỉ này, có một vấn đề thực tế bày ra trước mặt hắn cần phải giải quyết.
Không có Linh Thạch!
Lúc trước bổng lộc tháng một năm lấy từ Tông môn, một trăm hai mươi viên Linh Thạch tiêu hao một trăm viên, kích phát Hồng Viêm trận chế đan dược lại tiêu hao mất năm viên, còn có năm viên Linh Thạch Linh khí cũng tổn thất mất một chút ít, cuối cùng chỉ thừa lại mười viên, đã không đủ để chống đỡ hắn tu luyện xa xỉ nữa!
Thoáng một cái đã tám ngày trôi qua, trong tám ngày này mỗi ngày Lưu Ngọc đều luyện chế năm lò Bích Linh đan, bốn mươi phần Linh thảo đều dùng hết, cuối cùng chỉ thành công ba lò, lấy được hai mươi chín viên Bích Linh đan.
Tính ra tỉ lệ thành công không tới một phần, mặc dù đối với cái kết quả này sớm đã có dự liệu, nhưng vẫn khiến Lưu Ngọc cười khổ không thôi, trong lòng không biết làm sao, mặc dù thần thức của hắn mạnh mẽ hơn tu sĩ bình thường thì sẽ có mộ chút ưu thế ở trên phương diện luyện đan, nhưng cũng cực kì có hạn, chủ yếu vẫn là dựa vào Tiên Phủ thúc giục ra Linh thảo có giá thành cực thấp, có khả năng tập luyện nhiều lần.
Thực ra tỉ lệ thành công không tới một thành với việc Lưu Ngọc trực tiếp luyện chế một cấp đan dược cực phẩm có mối quan hệ rất lớn, lúc trước luyện chế nhất giai trung phẩm Thanh Linh đan đã có tỉ lệ thành công ba bốn phần, nhưng mà vượt qua nhất giai thượng phẩm trực tiếp luyện chế đan dược cực phẩm, độ khó bỗng nhiên tăng lên, tỉ lệ thành công đương nhiên thấp hơn rất nhiều.
Linh thảo luyện chế một phần Bích Linh đan giá trị hai mươi Linh Thạch, bốn mươi phần chính là tám trăm Linh Thạch, lấy một viên Bích Linh đan giá thị trường tám Linh Thạch mà tính toán, hai mươi chín viên chính là hai trăm ba mươi hai viên Linh Thạch, ước chừng hao tổn năm trăm sáu mươi tám viên Linh Thạch.
Cái loại hao tổn này sợ rằng một số Tông môn cỡ trung cũng không chịu đựng nổi, một số gia tộc tu tiên nhỏ càng muốn thương gân động cốt, cũng chỉ có Lưu Ngọc có Tiên Phủ giúp đỡ xem như là có thể gắng gượng chống đỡ, không cảm thấy đau lòng chút nào.
Nếu như là từng bước một từ từ tới, trước luyện chế nhất giai thượng phẩm Tử Linh đan, tỉ lệ thành công sẽ không thấp như vậy.
Nhưng thế cục cấp bách, Lưu Ngọc cũng không biết cuộc sống bình yên tu luyện có thể kéo dài bao lâu, nói không chừng hôm nào đó gặp phải địch nhân cường đại, đương nhiên phải tranh đoạt từng giây từng phút tăng cao tu vi!
Bốn mươi phần vật liệu Bích Linh đan tiêu hao hết, việc luyện chế đan dược cũng tạm thời dừng ở đây.
Đã có Bích Linh đan, Lưu Ngọc đương nhiên sẽ không tiếp tục dùng Tử Linh đan kém hơn một bậc để tu luyện, từ đây mỗi ngày dùng Bích Linh đan, cảm nhận khoái cảm tu vi nhanh chóng tăng lên.
Mỗi ngày trừ việc uống Bích Linh đan tĩnh tọa luyện khí ra, Lưu Ngọc cũng không bỏ bê luyện tập pháp thuật pháp khí.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhất là Ẩn Linh quyết có được từ "Ma tu yếu lược", mỗi ngày càng phải nghiên cứu tập luyện, môn này có thể ẩn giấu tu vi, bí thuật thu liễm khí tức được Lưu Ngọc hết sức coi trọng, mặc dù hắn không dùng để giết người phóng hỏa, nhưng nếu gặp phải địch nhân, thời khắc mấu chốt thu liễm khí tức ẩn giấu tung tích thường thường có thể đưa đến tác dụng bất ngờ, tin rằng có thể có hiệu quả.
Chỉ tiếc rằng Ẩn Linh quyết tối nghĩa khó hiểu, lấy được bí quyết này vài năm một mực chăm chỉ luyện tập, nhưng khoảng cách đến tầng thứ hai vẫn còn một đoạn rất xa.
Mới lấy được hai món pháp khí là Tử Mẫu Truy Hồn đao và Ô Thiết thuẫn cũng thường xuyên lấy ra tế luyện kỹ càng, trải qua quãng thời gian luyện tập này, hai món pháp khí này hắn đã có thể vận dụng thành thạo, hoàn toàn hóa thành một phần thực lực.
Sáng sớm mỗi ngày, Lưu Ngọc đều sẽ thu một ít sương mới đọng lại, ngâm một bình trà Thanh Hà để uống.
Rõ ràng có thể cảm nhận được thần thức đang chậm rãi tăng lên, mặc dù trong thời gian ngắn thấy hiệu quả rất chậm, nhưng về lâu dài xem ra tương lai hết sức khả quan.
Mỗi sáng một bình trà Thanh Hà đây cũng đã thành một việc mà ngày nào hắn cũng phải làm, dần dần hình thành một thói quen kiên trì.
Tu tiên không năm tháng, cuộc sống tu luyện ở nơi cách biệt với bên ngoài , một tháng nháy mắt liền trôi qua.
Trong một tháng này Lưu Ngọc mỗi ngày dùng Bích Linh đan tu luyện, so sánh cùng với không uống đan dược thuần túy hấp thu thiên địa linh khí thì tốc độ tu luyện không thể giống nhau, tu vi đã ở trên Luyện Khí tầng bảy bước ra một bước nhỏ.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, hắn một tháng sau không thể không dừng lại cái kiểu tu luyện xa xỉ này, có một vấn đề thực tế bày ra trước mặt hắn cần phải giải quyết.
Không có Linh Thạch!
Lúc trước bổng lộc tháng một năm lấy từ Tông môn, một trăm hai mươi viên Linh Thạch tiêu hao một trăm viên, kích phát Hồng Viêm trận chế đan dược lại tiêu hao mất năm viên, còn có năm viên Linh Thạch Linh khí cũng tổn thất mất một chút ít, cuối cùng chỉ thừa lại mười viên, đã không đủ để chống đỡ hắn tu luyện xa xỉ nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro