Mua Pháp Khí(2)
Trường Đình Không Tỉnh
2024-08-21 09:31:43
Quầy hàng lại chia làm mấy bộ phận, có khu vật liệu, khu đan dược, khu bùa chú, khu pháp khí các loại, phân loại ra mà bày biện rất nhiều loại mặt hàng, có thể thấy được đây là một cửa hàng có phạm vi kinh doanh vô cùng lớn, mặc dù có các vật phẩm mua bán không có gì đặc sắc nhưng đại đa số tu tiên giả đều có thể mua được thứ cần thiết ở đây.
Không để Lưu Ngọc chờ lâu thì một nữ tu thân mang váy tím dài đã tiến tới, chính là Liễu quản sự đã gặp ở lần trước.
Liễu Tuyết Cầm tất nhiên là nhận ra Lưu Ngọc đã từng tới một tháng trước, thiếu niên tu vi bình thường có chút thần bí nhưng không chút tầm thường, nàng ưỡn ẹo thân thể không nhanh không chậm tiến đến đón.
Sau khi tiến đến gần thì nàng khẽ cười duyên nói: "Hồng đạo hữu có khỏe hay không? Lần thứ hai hạ cố đến tham quan bản điếm có gì cần chỉ cần nói một lời thiếp thân đây sẽ ngay lập tức an bài cho ngươi."
Lưu Ngọc vẫn không hề bị lay động, y nhìn xung quanh phòng khách một vòng, đảo con ngươi một cái rồi lạnh nhạt nói: "Hồng mỗ đích thực có vài thứ cần mua, có đều bàn luận ở đây quả thực có chút không thích hợp."
"Hồng đạo hữu thật là, mời theo thiếp thân tiến đến nhã gian nói chuyện." Liễu Tuyết Cầm nhẹ giọng nói, nói xong uyển chuyển dáng người dẫn theo Lưu Ngọc tiến đến phòng khách một bên.
Điều Lưu Ngọc không chú ý tới chính là có một người vóc dáng cao gầy đứng ở trước quầy trong phòng khách, tay vai dài rộng, trên mặt có từng vết rỗ, là một tu sĩ mặt rỗ, người này bề ngoài như đang chọn pháp khí nhưng kì thực khóe mắt lại đang nhìn chăm chú tất cả những chuyện này.
Vẫn là gian phòng có màu sắc cổ xưa, Liễu quản sự chào hỏi rồi mời Lưu Ngọc ngồi, vung nhẹ ống tay áo rót cho hắn một chén trà rồi sau đó mới ngồi xuống ở đối diện bắt đầu nói chuyện phiếm.
Hai người hàn huyên mấy lời, phần lớn là Liễu quản sự chủ động nói còn Lưu Ngọc chỉ tùy tiện ứng phó vài câu.
Thấy Liễu quản sự chỉ nói chuyện phiếm mà không nói đến chủ đề chính, Lưu Ngọc khẽ nhíu mày, hắn tới mua pháp khí mà không phải tới để nói chuyện phiếm.
Nghĩ tới đây thì Lưu Ngọc lập tức nhấc tay cắt đứt lời nói của nàng: "Liễu quản sự, có lời gì thì khi khác lại nói, trước tiên hãy bàn chuyện chính sự cho xong đi!"
"Được rồi, Hồng đạo hữu có nhu cầu gì thì hãy cứ nói ra, bản điếm sẽ dốc toàn lực để thỏa mãn ngươi, tuyệt đối sẽ không để cho ngươi phải thất vọng." Liễu Tuyết Cầm buông chén trà xuống, có chút bất đắc dĩ nói.
Lưu Ngọc nói: "Hồng mỗ muốn mua một hai món pháp khí uy lực công kích mạnh mẽ cùng với pháp khí phòng ngự, còn có bùa chú bảo mệnh chạy trốn thần tốc nữa."
Liễu Tuyết Cầm nghe xong thì ánh mắt sáng lên cười duyên nói: "Bản điếm mấy ngày trước vừa mới nhập vào một nhóm pháp khí bùa chú, đạo hữu tới thật đúng lúc."
"Liễu quản sự cứ lấy ra đây xem, một chút Linh Thạch Hồng mỗ cũng sẽ không keo kiệt." Lưu Ngọc từ tốn nói.
Liễu Tuyết Cầm nghe vậy thì dùng một loại ánh mắt kì dị nhìn về phía Lưu Ngọc rồi cười duyên nói:
"Tốt, Hồng đạo hữu quả nhiên thẳng thắn sảng khoái, xin chờ chốc lát, thiếp thân đi một chút sẽ trở lại ngay."
Dứt lời nàng ta nhẹ nhàng quay bước đi ra ngoài.
Qua thời gian khoảng chừng nửa chén trà, Liễu quản sự khe khẽ đẩy cửa tiến vào, nàng đi tới trước bàn, bàn tay trắng nõn vỗ nhẹ vào túi trữ vật, mấy hộp gấm to to nhỏ nhỏ xuất hiện ở trên bàn.
"Những thứ này đều là pháp khí cùng với bùa chú tinh phẩm, là thiếp thân tự mình lựa chọn, xin mời Hồng đạo hữu nhìn qua, hi vọng có thể lọt vào mắt xanh của Hồng đạo hữu."
Liễu Tuyết Cầm khẽ vuốt hộp gấm, nói xong thì mở ra ba cái bắt đầu giới thiệu những thứ ở trong hộp gấm.
"Một cây Kim Long kiếm, được làm từ tinh kim tinh thiết, do cao thủ Trúc Cơ kỳ luyện chế ba ngày ba đêm mà thành, lực công kích có thể vượt qua pháp khí thượng phẩm thông thường, kiếm này bên trong khắc họa trận pháp công kích khiến cho đối thủ khó lòng phòng ngự, vô cùng sắc bén."
Nàng chỉ vào một cái tiểu kiếm vàng nhạt bên trong cái hộp ba tấc mà nói.
Lưu Ngọc không nói gì, cầm lấy tiểu kiếm màu vàng nhìn kỹ một chút, sau đó không chút biến sắc mà đặt trở lại.
Không để Lưu Ngọc chờ lâu thì một nữ tu thân mang váy tím dài đã tiến tới, chính là Liễu quản sự đã gặp ở lần trước.
Liễu Tuyết Cầm tất nhiên là nhận ra Lưu Ngọc đã từng tới một tháng trước, thiếu niên tu vi bình thường có chút thần bí nhưng không chút tầm thường, nàng ưỡn ẹo thân thể không nhanh không chậm tiến đến đón.
Sau khi tiến đến gần thì nàng khẽ cười duyên nói: "Hồng đạo hữu có khỏe hay không? Lần thứ hai hạ cố đến tham quan bản điếm có gì cần chỉ cần nói một lời thiếp thân đây sẽ ngay lập tức an bài cho ngươi."
Lưu Ngọc vẫn không hề bị lay động, y nhìn xung quanh phòng khách một vòng, đảo con ngươi một cái rồi lạnh nhạt nói: "Hồng mỗ đích thực có vài thứ cần mua, có đều bàn luận ở đây quả thực có chút không thích hợp."
"Hồng đạo hữu thật là, mời theo thiếp thân tiến đến nhã gian nói chuyện." Liễu Tuyết Cầm nhẹ giọng nói, nói xong uyển chuyển dáng người dẫn theo Lưu Ngọc tiến đến phòng khách một bên.
Điều Lưu Ngọc không chú ý tới chính là có một người vóc dáng cao gầy đứng ở trước quầy trong phòng khách, tay vai dài rộng, trên mặt có từng vết rỗ, là một tu sĩ mặt rỗ, người này bề ngoài như đang chọn pháp khí nhưng kì thực khóe mắt lại đang nhìn chăm chú tất cả những chuyện này.
Vẫn là gian phòng có màu sắc cổ xưa, Liễu quản sự chào hỏi rồi mời Lưu Ngọc ngồi, vung nhẹ ống tay áo rót cho hắn một chén trà rồi sau đó mới ngồi xuống ở đối diện bắt đầu nói chuyện phiếm.
Hai người hàn huyên mấy lời, phần lớn là Liễu quản sự chủ động nói còn Lưu Ngọc chỉ tùy tiện ứng phó vài câu.
Thấy Liễu quản sự chỉ nói chuyện phiếm mà không nói đến chủ đề chính, Lưu Ngọc khẽ nhíu mày, hắn tới mua pháp khí mà không phải tới để nói chuyện phiếm.
Nghĩ tới đây thì Lưu Ngọc lập tức nhấc tay cắt đứt lời nói của nàng: "Liễu quản sự, có lời gì thì khi khác lại nói, trước tiên hãy bàn chuyện chính sự cho xong đi!"
"Được rồi, Hồng đạo hữu có nhu cầu gì thì hãy cứ nói ra, bản điếm sẽ dốc toàn lực để thỏa mãn ngươi, tuyệt đối sẽ không để cho ngươi phải thất vọng." Liễu Tuyết Cầm buông chén trà xuống, có chút bất đắc dĩ nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lưu Ngọc nói: "Hồng mỗ muốn mua một hai món pháp khí uy lực công kích mạnh mẽ cùng với pháp khí phòng ngự, còn có bùa chú bảo mệnh chạy trốn thần tốc nữa."
Liễu Tuyết Cầm nghe xong thì ánh mắt sáng lên cười duyên nói: "Bản điếm mấy ngày trước vừa mới nhập vào một nhóm pháp khí bùa chú, đạo hữu tới thật đúng lúc."
"Liễu quản sự cứ lấy ra đây xem, một chút Linh Thạch Hồng mỗ cũng sẽ không keo kiệt." Lưu Ngọc từ tốn nói.
Liễu Tuyết Cầm nghe vậy thì dùng một loại ánh mắt kì dị nhìn về phía Lưu Ngọc rồi cười duyên nói:
"Tốt, Hồng đạo hữu quả nhiên thẳng thắn sảng khoái, xin chờ chốc lát, thiếp thân đi một chút sẽ trở lại ngay."
Dứt lời nàng ta nhẹ nhàng quay bước đi ra ngoài.
Qua thời gian khoảng chừng nửa chén trà, Liễu quản sự khe khẽ đẩy cửa tiến vào, nàng đi tới trước bàn, bàn tay trắng nõn vỗ nhẹ vào túi trữ vật, mấy hộp gấm to to nhỏ nhỏ xuất hiện ở trên bàn.
"Những thứ này đều là pháp khí cùng với bùa chú tinh phẩm, là thiếp thân tự mình lựa chọn, xin mời Hồng đạo hữu nhìn qua, hi vọng có thể lọt vào mắt xanh của Hồng đạo hữu."
Liễu Tuyết Cầm khẽ vuốt hộp gấm, nói xong thì mở ra ba cái bắt đầu giới thiệu những thứ ở trong hộp gấm.
"Một cây Kim Long kiếm, được làm từ tinh kim tinh thiết, do cao thủ Trúc Cơ kỳ luyện chế ba ngày ba đêm mà thành, lực công kích có thể vượt qua pháp khí thượng phẩm thông thường, kiếm này bên trong khắc họa trận pháp công kích khiến cho đối thủ khó lòng phòng ngự, vô cùng sắc bén."
Nàng chỉ vào một cái tiểu kiếm vàng nhạt bên trong cái hộp ba tấc mà nói.
Lưu Ngọc không nói gì, cầm lấy tiểu kiếm màu vàng nhìn kỹ một chút, sau đó không chút biến sắc mà đặt trở lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro