Thiên Trần Đan
Trường Đình Không Tỉnh
2024-08-21 09:31:43
Đáng tiếc hiện tại trong túi trữ vật chỉ có hơn một trăm khối Linh Thạch, nếu muốn đấu giá lại phải xuất ra Linh thảo chống đỡ, Lưu Ngọc không thể không loại bỏ đi loại ý nghĩ này.
Âm thanh ở hiện trường báo giá liên tiếp vang lên, phòng đấu giá tất nhiên là đã hạ thủ đoạn khống chế lên thân của lô đỉnh, sau khi mua về sẽ chuyển cho chủ nhân, một ý niệm là đã có thể quyết định sinh tử của lô đỉnh mà không cần phải lo lắng phản bội. Có thể thỏa thích dạy dỗ, đùa bỡn.
Cuối cùng ba lô đỉnh này bị ba người dùng một ngàn hai trăm Linh Thạch, một ngàn ba trăm Linh Thạch và một ngàn ba trăm năm mươi Linh Thạch mua được, dẫn tới không ít tiếng thở dài của các tu sĩ, nhưng với cái giá này, dù sao cũng chỉ là lô đỉnh Luyện Khí kỳ.
Bán đấu giá xong, ba lô đỉnh lại theo thứ tự đi vào góc dưới thảm đỏ bình đài trên bậc thang bên trái, đi về sau đài, chỉ chờ chủ nhân sau khi đấu giá hội kết thúc nộp Linh Thạch rồi lĩnh các nàng đi.
Năm đại tông môn của Sở quốc đều là trận doanh trung lập, không có khuynh hướng ngả về phía chính ma nào, cho nên bên ngoài mặc dù cấm giao dịch lô đỉnh, nhưng chỉ vẻn vẹn là một hình thức mà thôi, giao dịch đặt ở bên ngoài cũng sẽ không có người đến quản.
Đương nhiên, môn phái Phiêu Tuyết lâu lấy nữ tu làm chủ, không thể ở trong phạm vi thế lực của phái này làm giao dịch lô đỉnh, nếu không, bị bắt được chắc chắn sẽ bị nhổ tận gốc.
Từng món bảo vật trân quý được lấy ra, bầu không khí trong hội đấu giá liên tục được tăng cao, thời gian bất tri bất giác trôi qua hai canh giờ, bảo vật áp trục cuối cùng cũng sắp được công bố.
Sau khi hai thị nữ lui ra, chỉ thấy một người mặc cung trang, buộc tóc mây, vành tai mượt mà đeo hai viên ngọc trong suốt xinh đẹp chậm rãi đi ra từ trong bóng tối.
Nữ tu này liên tục sải bước nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Trì Vân Hưng, hai bàn tay trắng nõn của nàng ta cầm một khay ngọc, trên khay ngọc chỉ đặt một chiếc bình sứ nhỏ xinh tinh xảo.
“Trúc Cơ sơ kỳ!”
Ánh sáng màu trắng trong mắt Lưu Ngọc chợt lóe rồi biến mất, hắn âm thầm sử dụng “Thiên Nhãn thuật”, phát hiện tu vi của nữ tu này quả nhiên cũng là Trúc Cơ sơ kỳ, thứ gì có thể đáng giá để một tu sĩ Trúc Cơ kỳ đích thân làm nền bưng lên, trong lòng hắn suy đoán.
Không chỉ có Lưu Ngọc, rất nhiều tu sĩ đang ngồi ở đây cũng mở to hai mắt, nghị luận cùng người quen, suy đoán đây đến tột cùng là đan dược quý báu nào.
“Phía dưới là bảo vật áp trục cuối cùng của hội đấu giá lần này, cũng là bảo vật có giá trị cao nhất, trân quý nhất - Thiên Trần đan.”
“Thiên Trần đan, Linh đan trợ giúp tu sĩ Trúc Cơ Kết Đan, mọi người đều biết sau khi tu sĩ ngưng kết Kim Đan sẽ gặp phải kiếp tâm ma, lúc này nếu sư sử dụng viên đan này thì lập tức có thể ngăn cản tâm ma kiếp.”
“Lúc trùng kích Kết Đan dùng Thiên Trần đan, vậy thì có thể gia tăng tỷ lệ thành công, khả năng đột phá cảnh giới sẽ tăng lên rất nhiều, nói không cùng các vị đạo hữu chính là vị Kim Đan chân nhân tiếp theo.”
“Thiên Trần đan chỉ có thể gặp mà không thể cầu, buổi đấu giá hôm nay may mắn thu mua được một viên, từ nay về sau đấu giá không dám cam đoan còn có nữa, các đạo hữu có chí Kim Đan ngàn vạn lần không nên bỏ lỡ!”
“Giá khởi điểm là tám ngàn Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không được ít hơn một trăm Linh Thạch.”
Trì Vân Hưng cầm lấy bình sứ đặt từ trên bàn đặt trong lòng bàn tay, xoay người mở ra cho các vị tu sĩ bốn phía, đồng thời giọng nói mạnh mẽ lớn tiếng giải thích.
Có vài tu sĩ đột nhiên đứng dậy từ chỗ ngồi, hiển nhiên bọn họ cực kỳ khiếp sợ với sự xuất hiện của Thiên Trần đan, nhưng mà có vài vị tu sĩ thì sắc mặt vẫn như thường, không biết có phải đã sớm nhận được tin tức rồi hay không.
“Một vạn Linh Thạch!”
Trì Vân Hưng vừa dứt lời, lập tức từ trong gian phòng phía trên truyền đến một giọng nam trầm thấp, trực tiếp thêm hai ngàn khối Linh Thạch.
Lưu Ngọc cũng rất động tâm với loại bảo vật trợ giúp Kết Đan Thiên Trần đan này, nhưng nghĩ lại, hắn vẫn nên kiềm chế cái suy nghĩ này trong đầu.
Hiện tại hắn vừa mới đột phá Trúc Cơ, tuổi chưa tới ba mươi, vẫn còn một trăm bảy mươi năm thời gian để chuẩn bị, hắn không cần nóng vội như thế.
Muốn cạnh tranh Thiên Trần đan, nếu không có năm sáu gốc Linh thảo quý hiếm trên năm trăm năm thì đừng có mơ, độ nguy hiểm của chuyện này quá lớn.
“Mười ba ngàn.”
“Mười ba ngàn năm trăm.”
Theo giá cả càng tăng cao của Thiên Trần đan, rất nhiều tu sĩ chống đỡ bằng một ít Linh vật cũng không đủ, chỉ có thể từ bỏ việc báo giá.
Đến cuối cùng chỉ còn lại ba người tiếp tục tranh đoạt với nhau, theo thứ tự là phòng riêng hai người, đại sảnh một người.
Tướng mạo của tên tu sĩ tham gia đấu giá ở đại sảnh nhìn qua hơi hung ác, da gã hơi vàng, thân hình đồ sộ, một thân trường bào màu tím đen, từ khóe mắt đến miệng có một vết đao sâu, khí tức tu vi rõ ràng đã đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong.
Âm thanh ở hiện trường báo giá liên tiếp vang lên, phòng đấu giá tất nhiên là đã hạ thủ đoạn khống chế lên thân của lô đỉnh, sau khi mua về sẽ chuyển cho chủ nhân, một ý niệm là đã có thể quyết định sinh tử của lô đỉnh mà không cần phải lo lắng phản bội. Có thể thỏa thích dạy dỗ, đùa bỡn.
Cuối cùng ba lô đỉnh này bị ba người dùng một ngàn hai trăm Linh Thạch, một ngàn ba trăm Linh Thạch và một ngàn ba trăm năm mươi Linh Thạch mua được, dẫn tới không ít tiếng thở dài của các tu sĩ, nhưng với cái giá này, dù sao cũng chỉ là lô đỉnh Luyện Khí kỳ.
Bán đấu giá xong, ba lô đỉnh lại theo thứ tự đi vào góc dưới thảm đỏ bình đài trên bậc thang bên trái, đi về sau đài, chỉ chờ chủ nhân sau khi đấu giá hội kết thúc nộp Linh Thạch rồi lĩnh các nàng đi.
Năm đại tông môn của Sở quốc đều là trận doanh trung lập, không có khuynh hướng ngả về phía chính ma nào, cho nên bên ngoài mặc dù cấm giao dịch lô đỉnh, nhưng chỉ vẻn vẹn là một hình thức mà thôi, giao dịch đặt ở bên ngoài cũng sẽ không có người đến quản.
Đương nhiên, môn phái Phiêu Tuyết lâu lấy nữ tu làm chủ, không thể ở trong phạm vi thế lực của phái này làm giao dịch lô đỉnh, nếu không, bị bắt được chắc chắn sẽ bị nhổ tận gốc.
Từng món bảo vật trân quý được lấy ra, bầu không khí trong hội đấu giá liên tục được tăng cao, thời gian bất tri bất giác trôi qua hai canh giờ, bảo vật áp trục cuối cùng cũng sắp được công bố.
Sau khi hai thị nữ lui ra, chỉ thấy một người mặc cung trang, buộc tóc mây, vành tai mượt mà đeo hai viên ngọc trong suốt xinh đẹp chậm rãi đi ra từ trong bóng tối.
Nữ tu này liên tục sải bước nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Trì Vân Hưng, hai bàn tay trắng nõn của nàng ta cầm một khay ngọc, trên khay ngọc chỉ đặt một chiếc bình sứ nhỏ xinh tinh xảo.
“Trúc Cơ sơ kỳ!”
Ánh sáng màu trắng trong mắt Lưu Ngọc chợt lóe rồi biến mất, hắn âm thầm sử dụng “Thiên Nhãn thuật”, phát hiện tu vi của nữ tu này quả nhiên cũng là Trúc Cơ sơ kỳ, thứ gì có thể đáng giá để một tu sĩ Trúc Cơ kỳ đích thân làm nền bưng lên, trong lòng hắn suy đoán.
Không chỉ có Lưu Ngọc, rất nhiều tu sĩ đang ngồi ở đây cũng mở to hai mắt, nghị luận cùng người quen, suy đoán đây đến tột cùng là đan dược quý báu nào.
“Phía dưới là bảo vật áp trục cuối cùng của hội đấu giá lần này, cũng là bảo vật có giá trị cao nhất, trân quý nhất - Thiên Trần đan.”
“Thiên Trần đan, Linh đan trợ giúp tu sĩ Trúc Cơ Kết Đan, mọi người đều biết sau khi tu sĩ ngưng kết Kim Đan sẽ gặp phải kiếp tâm ma, lúc này nếu sư sử dụng viên đan này thì lập tức có thể ngăn cản tâm ma kiếp.”
“Lúc trùng kích Kết Đan dùng Thiên Trần đan, vậy thì có thể gia tăng tỷ lệ thành công, khả năng đột phá cảnh giới sẽ tăng lên rất nhiều, nói không cùng các vị đạo hữu chính là vị Kim Đan chân nhân tiếp theo.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thiên Trần đan chỉ có thể gặp mà không thể cầu, buổi đấu giá hôm nay may mắn thu mua được một viên, từ nay về sau đấu giá không dám cam đoan còn có nữa, các đạo hữu có chí Kim Đan ngàn vạn lần không nên bỏ lỡ!”
“Giá khởi điểm là tám ngàn Linh Thạch, mỗi lần tăng giá không được ít hơn một trăm Linh Thạch.”
Trì Vân Hưng cầm lấy bình sứ đặt từ trên bàn đặt trong lòng bàn tay, xoay người mở ra cho các vị tu sĩ bốn phía, đồng thời giọng nói mạnh mẽ lớn tiếng giải thích.
Có vài tu sĩ đột nhiên đứng dậy từ chỗ ngồi, hiển nhiên bọn họ cực kỳ khiếp sợ với sự xuất hiện của Thiên Trần đan, nhưng mà có vài vị tu sĩ thì sắc mặt vẫn như thường, không biết có phải đã sớm nhận được tin tức rồi hay không.
“Một vạn Linh Thạch!”
Trì Vân Hưng vừa dứt lời, lập tức từ trong gian phòng phía trên truyền đến một giọng nam trầm thấp, trực tiếp thêm hai ngàn khối Linh Thạch.
Lưu Ngọc cũng rất động tâm với loại bảo vật trợ giúp Kết Đan Thiên Trần đan này, nhưng nghĩ lại, hắn vẫn nên kiềm chế cái suy nghĩ này trong đầu.
Hiện tại hắn vừa mới đột phá Trúc Cơ, tuổi chưa tới ba mươi, vẫn còn một trăm bảy mươi năm thời gian để chuẩn bị, hắn không cần nóng vội như thế.
Muốn cạnh tranh Thiên Trần đan, nếu không có năm sáu gốc Linh thảo quý hiếm trên năm trăm năm thì đừng có mơ, độ nguy hiểm của chuyện này quá lớn.
“Mười ba ngàn.”
“Mười ba ngàn năm trăm.”
Theo giá cả càng tăng cao của Thiên Trần đan, rất nhiều tu sĩ chống đỡ bằng một ít Linh vật cũng không đủ, chỉ có thể từ bỏ việc báo giá.
Đến cuối cùng chỉ còn lại ba người tiếp tục tranh đoạt với nhau, theo thứ tự là phòng riêng hai người, đại sảnh một người.
Tướng mạo của tên tu sĩ tham gia đấu giá ở đại sảnh nhìn qua hơi hung ác, da gã hơi vàng, thân hình đồ sộ, một thân trường bào màu tím đen, từ khóe mắt đến miệng có một vết đao sâu, khí tức tu vi rõ ràng đã đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro