Tiếp Nhận Nhiệm...
Trường Đình Không Tỉnh
2024-08-21 09:31:43
Giết địch lấy được một vài món pháp khí trung phẩm và pháp khí hạ phẩm, sớm đã bán đi thông qua Hầu gia và Công Tôn gia đổi thành Linh Thạch dùng để tu luyện, chỉ có cái Mặc Ngọc bội của Nghiêm Hồng Ngọc là còn giữ lại.
Đương nhiên, chỉ dựa vào việc bán pháp khí là không đủ để duy trì nguồn tiêu hao cho tu luyện. Một năm Lưu Ngọc sẽ rời đi một hai chuyến, đi tìm các nhóm người tu tiên tụ tập xung quanh để buôn bán đan dược.
Chuyện buôn bán đan dược thì Lưu Ngọc vẫn luôn tự lực cánh sinh, hắn làm việc vô cùng bí ẩn, mỗi lần làm việc nhất định sẽ cải trang trang điểm, dùng Ẩn Linh thuật để hạ tu vi xuống một tầng hai tầng.
Dù sao tất cả linh thảo dùng để luyện chế đan dược cũng đều trải qua sự thúc đẩy của Tiên Phủ mà có được, nếu như buôn bán thông qua người khác thì sao có thể giải thích về nguồn gốc của linh dược linh thảo đây?
Một giảm một tăng, lúc này trong túi trữ vật của Lưu Ngọc còn có tám trăm Linh Thạch, không phải là hắn không muốn bán ra nhiều đan dược hơn, mà là do cái khu vực thị trường Hàn Nguyệt Thành này chỉ có lớn bấy nhiêu đây thôi, nếu bán nhiều hơn nữa sẽ khiến cho người khác chú ý.
Một lần mang theo ba trăm khối Linh Thạch tiến vào thế giới Tiên Phủ, Lưu Ngọc lấy hạt giống linh dược dùng để luyện chế Bích Linh đan, Tử Linh đan, Thanh Linh đan từ trong căn nhà gỗ nhỏ cất giữ hạt giống bên trái ra, đặt ở linh điền màu đen bắt đầu thúc đẩy.
Bích Linh đan dùng làm đan dược tu luyện Luyện Khí kỳ tương đối quý giá, đương nhiên không phải là hàng bán thông thường, một lần mà bán ra quá nhiều chắc chắn sẽ bị chú ý tới. Mà Tử Linh đan và Thanh Linh đan thì tốt hơn nhiều, bởi vì chúng tương đối phổ biến.
Lưu Ngọc cẩn thận, quyết định luyện chế một ít ba loại đan dược này, dưới tình huống bảo mật, chờ đợi cơ hội để ra tay.
Thời gian chín muồi của những linh thảo này không giống nhau, Bích Linh thảo là dài nhất, cần tới bảy canh giờ rưỡi mới có thể hoàn thiện, còn ngắn nhất chính là Thanh Linh thảo, chỉ cần có bốn canh giờ.
Sau bốn canh giờ, linh thảo cần để luyện chế Thanh Linh đan đã hoàn thành. Lưu Ngọc bắt đầu với luyện chế Thanh Linh đan, bắt đầu sự nghiệp luyện đan ngày đêm không ngừng.
Trăm hay không bằng tay quen, lúc này hắn đã trải qua quá trình luyện chế đan dược rất nhiều, cho nên trình độ luyện đan của hắn đã có tiến bộ vượt bậc. Trở lại việc chính, tỷ lệ luyện chế Thanh Linh đan thành công đã có bốn năm phần.
Thoáng một cái đã mười ngày trôi qua. Trong mười ngày này tổng cộng Lưu Ngọc đã luyện chế mười lăm bình Bích Linh đan, mười bình Tử Linh đan và mười bình Thanh Linh đan, cộng lại thì những đan dược này có giá trị khoảng chừng hai ngàn một trăm khối Linh Thạch.
Có lẽ mấy ngày nữa người nhận nhiệm vụ đóng quân ở Hàn Nguyệt Thành sẽ đến, Lưu Ngọc bắt đầu thu dọn kết thúc công việc, thu đỉnh Tử Đồng của phòng luyện đan vào túi trữ vật, pháp trận kích phát hỏa diễm cũng lau chùi dấu vết, thu hồi một vài vật phẩm của bản thân.
Kiểm tra cẩn thận hết một lượt, không được để lại bất cứ thử gì dù chỉ là một sợi tóc của bản thân. Các loại bí thuật kỳ lạ đặc biệt của Tu Tiên Giới nhiều đếm không xuể, nói chung phải cẩn thận để không xảy ra sai lầm lớn.
Hoàng hôn của ngày thứ ba sau khi luyện đan, Lưu Ngọc đang ngồi ở ngôi đình nhỏ giữa hồ lật xem luyện đan mà bản thân tâm đắc, thỉnh thoảng nhíu mày suy nghĩ.
Lúc này một thủ vệ của phủ Thành Chủ sau khi xin chỉ thị thì đi đến ngôi đình nhỏ giữa hồ, thủ vệ quỳ một gối xuống đất, chắp tay hành lễ nói:
"Khởi bẩm Lưu tiên sư, thành chủ mời ngài đi xem một chuyến, nói là có mấy vị tiên sư đến."
Lưu Ngọc khẽ gật đầu, xua tay bảo thủ vệ lui ra.
"Cuối cùng cũng đến rồi sao? Thời gian năm năm cứ như vậy mà trôi qua rồi sao?"
Lưu Ngọc nhìn từng ngọn cây cọng cỏ trong ngôi đình nhỏ giữa hồ, hắn ý thức được loại sinh hoạt tu luyện bình yên an nhàn này, có lẽ cứ như vậy mà một đi không trở lại, nghĩ đến nơi này khó tránh khỏi sinh ra một tia buồn phiền và mê mang.
Tia mê mang thoáng qua này, Lưu Ngọc cười tự giễu, bây giờ còn chưa đạt tới Trúc Cơ kỳ, thì nào có thời gian để mê mang đây? Chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ không hề xứng có mê mang và buồn phiền.
Trên mặt Lưu Ngọc khôi phục lại vẻ bình tĩnh lạnh lùng như cũ, hắn tiến vào trong gác xép thu hồi trận bàn và mấy trụ trận kỳ của Đại Tam Tài Trận, bỏ vào túi trữ vật. Sau đó lấy Loan đao màu đỏ ra, khống chế pháp khí hóa thành một luồng ánh sáng màu đỏ thẫm, bay về phía phủ Thành Chủ.
Kim Long kiếm va chạm với Loan đao màu đỏ đã bị tổn thương không nhỏ, uy năng và tốc độ đã bị giảm xuống rất nhiều, chỉ mạnh hơn pháp khí trung phẩm một chút, cho nên đã đặt trong túi trữ vật phủ bụi không dùng đến mấy năm rồi.
Bây giờ pháp khí Loan đao đang dùng này tên là "Huyết Ẩm Cuồng đao", tên đao được khắc ở mặt hông của chuôi đao, nhưng Lưu Ngọc không thích cái tên này cho nên đã đổi thành "Huyết Ẩm đao".
Đương nhiên, chỉ dựa vào việc bán pháp khí là không đủ để duy trì nguồn tiêu hao cho tu luyện. Một năm Lưu Ngọc sẽ rời đi một hai chuyến, đi tìm các nhóm người tu tiên tụ tập xung quanh để buôn bán đan dược.
Chuyện buôn bán đan dược thì Lưu Ngọc vẫn luôn tự lực cánh sinh, hắn làm việc vô cùng bí ẩn, mỗi lần làm việc nhất định sẽ cải trang trang điểm, dùng Ẩn Linh thuật để hạ tu vi xuống một tầng hai tầng.
Dù sao tất cả linh thảo dùng để luyện chế đan dược cũng đều trải qua sự thúc đẩy của Tiên Phủ mà có được, nếu như buôn bán thông qua người khác thì sao có thể giải thích về nguồn gốc của linh dược linh thảo đây?
Một giảm một tăng, lúc này trong túi trữ vật của Lưu Ngọc còn có tám trăm Linh Thạch, không phải là hắn không muốn bán ra nhiều đan dược hơn, mà là do cái khu vực thị trường Hàn Nguyệt Thành này chỉ có lớn bấy nhiêu đây thôi, nếu bán nhiều hơn nữa sẽ khiến cho người khác chú ý.
Một lần mang theo ba trăm khối Linh Thạch tiến vào thế giới Tiên Phủ, Lưu Ngọc lấy hạt giống linh dược dùng để luyện chế Bích Linh đan, Tử Linh đan, Thanh Linh đan từ trong căn nhà gỗ nhỏ cất giữ hạt giống bên trái ra, đặt ở linh điền màu đen bắt đầu thúc đẩy.
Bích Linh đan dùng làm đan dược tu luyện Luyện Khí kỳ tương đối quý giá, đương nhiên không phải là hàng bán thông thường, một lần mà bán ra quá nhiều chắc chắn sẽ bị chú ý tới. Mà Tử Linh đan và Thanh Linh đan thì tốt hơn nhiều, bởi vì chúng tương đối phổ biến.
Lưu Ngọc cẩn thận, quyết định luyện chế một ít ba loại đan dược này, dưới tình huống bảo mật, chờ đợi cơ hội để ra tay.
Thời gian chín muồi của những linh thảo này không giống nhau, Bích Linh thảo là dài nhất, cần tới bảy canh giờ rưỡi mới có thể hoàn thiện, còn ngắn nhất chính là Thanh Linh thảo, chỉ cần có bốn canh giờ.
Sau bốn canh giờ, linh thảo cần để luyện chế Thanh Linh đan đã hoàn thành. Lưu Ngọc bắt đầu với luyện chế Thanh Linh đan, bắt đầu sự nghiệp luyện đan ngày đêm không ngừng.
Trăm hay không bằng tay quen, lúc này hắn đã trải qua quá trình luyện chế đan dược rất nhiều, cho nên trình độ luyện đan của hắn đã có tiến bộ vượt bậc. Trở lại việc chính, tỷ lệ luyện chế Thanh Linh đan thành công đã có bốn năm phần.
Thoáng một cái đã mười ngày trôi qua. Trong mười ngày này tổng cộng Lưu Ngọc đã luyện chế mười lăm bình Bích Linh đan, mười bình Tử Linh đan và mười bình Thanh Linh đan, cộng lại thì những đan dược này có giá trị khoảng chừng hai ngàn một trăm khối Linh Thạch.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có lẽ mấy ngày nữa người nhận nhiệm vụ đóng quân ở Hàn Nguyệt Thành sẽ đến, Lưu Ngọc bắt đầu thu dọn kết thúc công việc, thu đỉnh Tử Đồng của phòng luyện đan vào túi trữ vật, pháp trận kích phát hỏa diễm cũng lau chùi dấu vết, thu hồi một vài vật phẩm của bản thân.
Kiểm tra cẩn thận hết một lượt, không được để lại bất cứ thử gì dù chỉ là một sợi tóc của bản thân. Các loại bí thuật kỳ lạ đặc biệt của Tu Tiên Giới nhiều đếm không xuể, nói chung phải cẩn thận để không xảy ra sai lầm lớn.
Hoàng hôn của ngày thứ ba sau khi luyện đan, Lưu Ngọc đang ngồi ở ngôi đình nhỏ giữa hồ lật xem luyện đan mà bản thân tâm đắc, thỉnh thoảng nhíu mày suy nghĩ.
Lúc này một thủ vệ của phủ Thành Chủ sau khi xin chỉ thị thì đi đến ngôi đình nhỏ giữa hồ, thủ vệ quỳ một gối xuống đất, chắp tay hành lễ nói:
"Khởi bẩm Lưu tiên sư, thành chủ mời ngài đi xem một chuyến, nói là có mấy vị tiên sư đến."
Lưu Ngọc khẽ gật đầu, xua tay bảo thủ vệ lui ra.
"Cuối cùng cũng đến rồi sao? Thời gian năm năm cứ như vậy mà trôi qua rồi sao?"
Lưu Ngọc nhìn từng ngọn cây cọng cỏ trong ngôi đình nhỏ giữa hồ, hắn ý thức được loại sinh hoạt tu luyện bình yên an nhàn này, có lẽ cứ như vậy mà một đi không trở lại, nghĩ đến nơi này khó tránh khỏi sinh ra một tia buồn phiền và mê mang.
Tia mê mang thoáng qua này, Lưu Ngọc cười tự giễu, bây giờ còn chưa đạt tới Trúc Cơ kỳ, thì nào có thời gian để mê mang đây? Chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ không hề xứng có mê mang và buồn phiền.
Trên mặt Lưu Ngọc khôi phục lại vẻ bình tĩnh lạnh lùng như cũ, hắn tiến vào trong gác xép thu hồi trận bàn và mấy trụ trận kỳ của Đại Tam Tài Trận, bỏ vào túi trữ vật. Sau đó lấy Loan đao màu đỏ ra, khống chế pháp khí hóa thành một luồng ánh sáng màu đỏ thẫm, bay về phía phủ Thành Chủ.
Kim Long kiếm va chạm với Loan đao màu đỏ đã bị tổn thương không nhỏ, uy năng và tốc độ đã bị giảm xuống rất nhiều, chỉ mạnh hơn pháp khí trung phẩm một chút, cho nên đã đặt trong túi trữ vật phủ bụi không dùng đến mấy năm rồi.
Bây giờ pháp khí Loan đao đang dùng này tên là "Huyết Ẩm Cuồng đao", tên đao được khắc ở mặt hông của chuôi đao, nhưng Lưu Ngọc không thích cái tên này cho nên đã đổi thành "Huyết Ẩm đao".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro