Tin Tức Lệnh Bà...
Trường Đình Không Tỉnh
2024-08-21 09:31:43
Mỗi tháng Giang Thu Thủy đều đến gặp hắn một lần, mang theo lợi nhuận của Ngọc Đan Đường đến, và đương nhiên không thể thiếu một hồi triền miên rồi mới thả nữ nhân này đi.
Tôn Cúc qua một khoảng thời gian ngắn cũng sẽ đến báo cáo tình hình của cửa hàng, Giang Thu Thủy sớm biết Tôn Cúc là người do Lưu Ngọc sắp xếp ở Ngọc Đan Đường, hiểu chuyện nên cũng không cố ý làm khó Tôn Cúc.
Về phần Cảnh Vân Tùng, Lưu Ngọc vẫn giữ đúng lời hứa cứ mỗi nửa năm sẽ chỉ bảo một lần, thời gian khác thì mặc hắn ta tự sinh tự diệt.
Tu tiên không có năm tháng, thời gian thoáng cái đã trôi qua thêm ba năm.
Ba năm sau, Luyện Công phòng, động phủ Thải Liên sơn.
Lưu Ngọc khoanh chân ngồi trên đệm cói, vẻ mặt yên tĩnh tu luyện quên mình, trên mặt lúc xanh lúc đỏ, hai luồng ánh sáng xanh đỏ thay đổi thất thường không ổn định.
Không biết qua bao lâu, giống như đã vận công đến chỗ quan trọng, lông mày hắn hơi nhíu lại, bắt đầu toát ra một tầng mồ hôi dày.
Đột nhiên hai màu xanh đỏ biến mất, hắn mở mắt ra, con ngươi dưới lông mi đen kịt, trong ánh mắt rõ ràng có một tia vui mừng.
"Trải qua hai năm, rốt cuộc đã luyện thành công Thanh Dương Ma Hỏa!"
Lưu Ngọc thầm cảm khái, tu luyện thần thông quả thật không dễ dàng, không biết có phải là do tư chất hay không, mà tròn hai năm mới bước đầu luyện thành "Thanh Dương Ma Hỏa".
Tâm niệm vừa động thi triển pháp thuật xem bên trong, đã nhìn rõ tình hình đan điền không sót một chút nào.
Lúc này dưới đáy đan điền là một mảng hồ nước nho nhỏ, nước hồ có màu xanh nhàn nhạt, đẹp lộng lẫy, trong veo nhìn thấy đáy. Ở phía trên hồ nước, trung tâm đan điền có một ngọn lửa to bằng quả trứng gà, màu xanh nhạt đang chậm rãi đập.
Đó chính là Thanh Dương Ma Hỏa mất hai năm để tu luyện thành công!
Dựa theo công pháp miêu tả, Thanh Dương Ma Hỏa có thể nói là có tác dụng vô cùng kỳ diệu, chẳng những có thể thi triển Ma Hỏa luyện nguyên tinh luyện pháp lực, mà sức mạnh dùng để đối đầu cũng vô cùng mạnh mẽ.
Lưu Ngọc cầm thử một chút, cho dù là pháp khí thượng phẩm, nếu bị Thanh Dương Ma Hỏa thiêu đốt trong thời gian dài thì cũng sẽ mất hết linh quang, hao hết linh khí mà trở thành sắt vụn.
Về phần pháp khí cực phẩm, với sức mạnh lúc này nếu muốn tạo ra tổn hại cho nó, chỉ sợ cần mất thời gian rất dài, mà có được thời gian kia thì sớm đã bị tiêu diệt.
Thanh Dương Ma Hỏa có hai cách có thể tăng cường uy năng, một là cách thông thường, dùng pháp lực nuôi dưỡng chậm rãi gia tăng uy năng, còn có một cách là thiêu đốt, thiêu đốt sinh cơ và linh hồn của sinh mệnh, trong quá trình thiêu đốt hấp thụ vật chất không rõ, hóa thành nhiên liệu ma hỏa phát triển lớn mạnh, nhanh chóng gia tăng uy năng.
Khó trách được gọi là Thanh Dương Ma Hỏa, chữ "Ma" này quả nhiên không phải lấy đại, mà đây là ép hắn đi đại khai sát giới đó nhỉ!
Có điều trước mắt ngoại trừ hai cách trên, thì vẫn còn có một con đường tắt có thể đi để gia tăng uy năng một cách nhanh chóng.
Lưu Ngọc lấy ra ngọn đèn bằng đồng thau, dùng pháp lực thúc dục pháp khí này, trong khoảng trống ở trung tâm đèn, rất nhanh đã toát ra một đoàn hỏa diễm màu xanh đậm bên trong, chậm rãi thiêu đốt ở giữa đế đèn.
Rõ ràng đó cũng là Thanh Dương Ma Hỏa!
Lưu Ngọc khẽ há miệng, Thanh Dương Ma Hỏa do hắn tu luyện từ trong miệng bay ra, lơ lửng trước người.
Hai đóa Thanh Dương Ma Hỏa giống như cảm nhận được cái gì đó, chúng không khống chế được sự hấp dẫn lẫn nhau, chậm rãi tới gần, liên tục đánh mấy đạo pháp quyết rồi mới ổn định được kiểu xu thế này.
Lưu Ngọc quan sát Thanh Dương Ma Hỏa trên ngọn đèn trong chốc lát, sau đó hạ quyết tâm, ngón tay khẽ động, liên tục thi triển pháp quyết, hai mươi mấy đạo pháp quyết liên tiếp đánh vào ngọn đèn đồng.
Ngọn đèn bằng đồng thau chậm rãi xoay tròn, hao đèn đột nhiên bật lên, từ đó phân ra vài luồng hỏa diễm màu xanh nhạt, dung nhập vào Thanh Dương Ma Hỏa do hắn tu luyện.
Lưu Ngọc nín thở tập trung tinh thần, hắn khống chế Thanh Dương Ma Hỏa tương liên với tâm thần của mình, luyện hóa dung nhập vào mấy luồng hỏa diễm.
Bởi vì đây là cùng một loại hỏa diễm, cho nên giữa hai bên không hề có bài xích bất thường, mấy luồng hỏa diễm trong khoảng thời gian nửa khắc đã hoàn toàn bị luyện hóa dung hợp thành một thể, thông qua sự liên kết có thể cảm giác được uy năng của Thanh Dương Ma Hỏa cũng được tăng lên một chút.
Kế tiếp, hắn bắt chước làm theo, tốn khoảng thời gian chín ngày chín đêm, rốt cuộc cũng đã dung nhập toàn bộ đóa hỏa diễm kia vào Thanh Dương Ma Hỏa của mình, nhất là mấy luồng hỏa diễm màu xanh đậm kia, chất lượng vô cùng cao.
Sau khi hấp thụ giống như ăn vật đại bổ, uy năng của Thanh Dương Ma Hỏa cũng bởi vậy mà tăng vọt, trung tâm cũng xuất hiện hai luồng xanh đậm.
Sau một hồi cảm nhận được uy năng của Ma Hỏa tăng vọt, hắn suy đoán bây giờ cho dù có là pháp khí cực phẩm thì cũng có thể tạo ra tổn hại một cách nhanh chóng, bản lĩnh cao cường này đã có thể trở thành một con át chủ bài của mình, xuất ra ở điểm mấu chốt sẽ làm cho kẻ địch trở tay không kịp.
Tôn Cúc qua một khoảng thời gian ngắn cũng sẽ đến báo cáo tình hình của cửa hàng, Giang Thu Thủy sớm biết Tôn Cúc là người do Lưu Ngọc sắp xếp ở Ngọc Đan Đường, hiểu chuyện nên cũng không cố ý làm khó Tôn Cúc.
Về phần Cảnh Vân Tùng, Lưu Ngọc vẫn giữ đúng lời hứa cứ mỗi nửa năm sẽ chỉ bảo một lần, thời gian khác thì mặc hắn ta tự sinh tự diệt.
Tu tiên không có năm tháng, thời gian thoáng cái đã trôi qua thêm ba năm.
Ba năm sau, Luyện Công phòng, động phủ Thải Liên sơn.
Lưu Ngọc khoanh chân ngồi trên đệm cói, vẻ mặt yên tĩnh tu luyện quên mình, trên mặt lúc xanh lúc đỏ, hai luồng ánh sáng xanh đỏ thay đổi thất thường không ổn định.
Không biết qua bao lâu, giống như đã vận công đến chỗ quan trọng, lông mày hắn hơi nhíu lại, bắt đầu toát ra một tầng mồ hôi dày.
Đột nhiên hai màu xanh đỏ biến mất, hắn mở mắt ra, con ngươi dưới lông mi đen kịt, trong ánh mắt rõ ràng có một tia vui mừng.
"Trải qua hai năm, rốt cuộc đã luyện thành công Thanh Dương Ma Hỏa!"
Lưu Ngọc thầm cảm khái, tu luyện thần thông quả thật không dễ dàng, không biết có phải là do tư chất hay không, mà tròn hai năm mới bước đầu luyện thành "Thanh Dương Ma Hỏa".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tâm niệm vừa động thi triển pháp thuật xem bên trong, đã nhìn rõ tình hình đan điền không sót một chút nào.
Lúc này dưới đáy đan điền là một mảng hồ nước nho nhỏ, nước hồ có màu xanh nhàn nhạt, đẹp lộng lẫy, trong veo nhìn thấy đáy. Ở phía trên hồ nước, trung tâm đan điền có một ngọn lửa to bằng quả trứng gà, màu xanh nhạt đang chậm rãi đập.
Đó chính là Thanh Dương Ma Hỏa mất hai năm để tu luyện thành công!
Dựa theo công pháp miêu tả, Thanh Dương Ma Hỏa có thể nói là có tác dụng vô cùng kỳ diệu, chẳng những có thể thi triển Ma Hỏa luyện nguyên tinh luyện pháp lực, mà sức mạnh dùng để đối đầu cũng vô cùng mạnh mẽ.
Lưu Ngọc cầm thử một chút, cho dù là pháp khí thượng phẩm, nếu bị Thanh Dương Ma Hỏa thiêu đốt trong thời gian dài thì cũng sẽ mất hết linh quang, hao hết linh khí mà trở thành sắt vụn.
Về phần pháp khí cực phẩm, với sức mạnh lúc này nếu muốn tạo ra tổn hại cho nó, chỉ sợ cần mất thời gian rất dài, mà có được thời gian kia thì sớm đã bị tiêu diệt.
Thanh Dương Ma Hỏa có hai cách có thể tăng cường uy năng, một là cách thông thường, dùng pháp lực nuôi dưỡng chậm rãi gia tăng uy năng, còn có một cách là thiêu đốt, thiêu đốt sinh cơ và linh hồn của sinh mệnh, trong quá trình thiêu đốt hấp thụ vật chất không rõ, hóa thành nhiên liệu ma hỏa phát triển lớn mạnh, nhanh chóng gia tăng uy năng.
Khó trách được gọi là Thanh Dương Ma Hỏa, chữ "Ma" này quả nhiên không phải lấy đại, mà đây là ép hắn đi đại khai sát giới đó nhỉ!
Có điều trước mắt ngoại trừ hai cách trên, thì vẫn còn có một con đường tắt có thể đi để gia tăng uy năng một cách nhanh chóng.
Lưu Ngọc lấy ra ngọn đèn bằng đồng thau, dùng pháp lực thúc dục pháp khí này, trong khoảng trống ở trung tâm đèn, rất nhanh đã toát ra một đoàn hỏa diễm màu xanh đậm bên trong, chậm rãi thiêu đốt ở giữa đế đèn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rõ ràng đó cũng là Thanh Dương Ma Hỏa!
Lưu Ngọc khẽ há miệng, Thanh Dương Ma Hỏa do hắn tu luyện từ trong miệng bay ra, lơ lửng trước người.
Hai đóa Thanh Dương Ma Hỏa giống như cảm nhận được cái gì đó, chúng không khống chế được sự hấp dẫn lẫn nhau, chậm rãi tới gần, liên tục đánh mấy đạo pháp quyết rồi mới ổn định được kiểu xu thế này.
Lưu Ngọc quan sát Thanh Dương Ma Hỏa trên ngọn đèn trong chốc lát, sau đó hạ quyết tâm, ngón tay khẽ động, liên tục thi triển pháp quyết, hai mươi mấy đạo pháp quyết liên tiếp đánh vào ngọn đèn đồng.
Ngọn đèn bằng đồng thau chậm rãi xoay tròn, hao đèn đột nhiên bật lên, từ đó phân ra vài luồng hỏa diễm màu xanh nhạt, dung nhập vào Thanh Dương Ma Hỏa do hắn tu luyện.
Lưu Ngọc nín thở tập trung tinh thần, hắn khống chế Thanh Dương Ma Hỏa tương liên với tâm thần của mình, luyện hóa dung nhập vào mấy luồng hỏa diễm.
Bởi vì đây là cùng một loại hỏa diễm, cho nên giữa hai bên không hề có bài xích bất thường, mấy luồng hỏa diễm trong khoảng thời gian nửa khắc đã hoàn toàn bị luyện hóa dung hợp thành một thể, thông qua sự liên kết có thể cảm giác được uy năng của Thanh Dương Ma Hỏa cũng được tăng lên một chút.
Kế tiếp, hắn bắt chước làm theo, tốn khoảng thời gian chín ngày chín đêm, rốt cuộc cũng đã dung nhập toàn bộ đóa hỏa diễm kia vào Thanh Dương Ma Hỏa của mình, nhất là mấy luồng hỏa diễm màu xanh đậm kia, chất lượng vô cùng cao.
Sau khi hấp thụ giống như ăn vật đại bổ, uy năng của Thanh Dương Ma Hỏa cũng bởi vậy mà tăng vọt, trung tâm cũng xuất hiện hai luồng xanh đậm.
Sau một hồi cảm nhận được uy năng của Ma Hỏa tăng vọt, hắn suy đoán bây giờ cho dù có là pháp khí cực phẩm thì cũng có thể tạo ra tổn hại một cách nhanh chóng, bản lĩnh cao cường này đã có thể trở thành một con át chủ bài của mình, xuất ra ở điểm mấu chốt sẽ làm cho kẻ địch trở tay không kịp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro