Tử Mẫu Truy Hồn...
Trường Đình Không Tỉnh
2024-08-21 09:31:43
Chỉ thấy trong ba chiếc hộp gỗ lần lượt là một tấm khiên nhỏ đen xì, một cái bát nhỏ có hoa văn tím, còn có một đao lớn sáu đao con với hình thù kỳ lạ, đặc biệt là Linh áp trên chiếc đao nhỏ rất kinh người, vượt qua hai món vật phẩm trước mặt.
Đỗ Kinh Sơn bắt đầu giới thiệu từ tấm khiên nhỏ đen xì đó:
“Trên tấm khiên này là pháp khí thượng phẩm Ô Thiết thuẫn, do Luyện Khí Sư chuyên trách của tiệm chúng ta rèn dưới địa hỏa chín ngày chín đêm ngoài loại bỏ tạp chất còn thêm vào một nhóm nhỏ thiết tinh vào, bản thể vô cùng rắn chắc, pháp khí phòng ngự cùng phẩm giai toàn lực công kích cũng không xảy ra vấn đề gì, cho dù là pháp khí cực phẩm trong chốc lát cũng đừng hòng công phá được, cái khiên này mới luyện chế thành công vào mấy ngày trước còn chưa dính pháp lực khí tức của tu sĩ, tiểu hữu sau khi có được khắc ấn ký thần thức vào thì lập tức có thể phát huy toàn bộ uy lực, không cần tiêu hao thời gian dùng pháp lực ôn dưỡng, giá bán năm trăm năm mươi khối Linh Thạch.”
Ông ta khựng lại một chút, từ trên mặt Lưu Ngọc không nhìn ra biểu cảm gì cả, lại tiếp tục nói: “Cái bát này tên là Tử Quang bát, là tiệm ta dùng giá cao mua lại, sau khi kích phát sẽ lơ lửng trên đỉnh đầu, sẽ phóng ra một lồng ánh sáng hình nón bảo vệ người sử dụng, lồng ánh sáng có hiệu quả phòng ngự tốt nhất đối với pháp thuật phù lục, đối với công kích của pháp khí thì lực phòng nghị lại kém hơn một bậc, cũng là một món pháp khí phòng ngự thượng phẩm hiếm có, giá bán năm trăm khối Linh Thạch.”
“Tử Mẫu Truy Hồn đao, một bộ pháp khí công kích cực phẩm, do Luyện Khí đại sư dốc hết tâm huyết dùng bí thuật độc môn rèn trong địa hỏa mười ngày mười đêm luyện chế thành, khắc hai loại pháp trận xuyên thấu và công kích, điều hiếm có hơn là gánh nặng của bộ pháp khí đối với thần hồn khá nhỏ, chỉ cần luyện hóa đao mẹ thì có thể khống chế sáu đao con công kích linh hoạt, mỗi một đao con đều chỉ có uy lực kém hơn một chút so với pháp khí thượng phẩm bình thường, sáu đao hợp lại thì có uy lực tương đương với pháp khí cực phẩm, nếu bảy đao hợp lại, vậy uy lực có thể còn cao hơn một bậc cho với pháp khí cực phẩm bình thường.”
“Chỉ là pháp khí cực phẩm hiếm có, huống chi là bộ pháp khí cực phẩm, vậy thì càng hiếm có hơn, cho nên không chấp nhận mua bằng Linh Thạch, nếu tiểu hữu muốn thì chỉ có thể dùng thứ hiếm có khác để đổi.”
Tốc độ nói của Đỗ Kinh Sơn không nhanh, giới thiệu một lèo ba món pháp khí, sau đó rót cho mình một ly Linh trà, nhìn phản ứng của Lưu Ngọc.
Đồng tử của Lưu Ngọc chợt co rút, trong lòng có hơi kích động.
Pháp khí phòng ngự nhìn thoáng qua thì nhìn trúng Ô Thiết thuẫn, thứ nhất là hắn tương đối quen dùng pháp khí dạng khiên, thứ hai là tuy pháp khí dạng khiên công hiệu chỉ chuyên phòng ngự, lực phòng ngự mạnh hơn pháp khí phòng ngự cùng phẩm giai khác một chút, nhưng nếu nói cái hắn chú ý nhất vẫn là Tử Mẫu Truy Hồn đao, món pháp khí cực phẩm này thật sự khiến hắn nhìn mà sôi sục trong lòng.
Nếu có Tử Mẫu Truy Hồn đao, cho dù tu sĩ Luyện Khí kỳ chỉ có thể phát huy được nửa non uy lực của pháp khí cực phẩm, vậy cũng gần như có thể càn quét người cùng giai, tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường gần như không thể chống đỡ.
Với thân phận của hắn mua một món pháp khí phòng ngự thì không có vấn đề gì, nhưng nếu lại mua cả Tử Mẫu Truy Hồn đao thì có hơi mạo hiểm, không phù hợp với gia cảnh của đệ tử nội môn bình thường.
Trên mặt Lưu Ngọc không lộ chút biểu cảm, trong lòng không ngừng căn nhắc lợi hại.
Hai người đều không lên tiếng, bầu không khí lập tức trở nên yên tĩnh.
Chuyện này đến biên cảnh Thanh châu phúc họa khó đoán, không những phải cảnh giác tu sĩ phe địch, còn cả người mình và một số tán tu có ý xấu, với thực lực hiện nay của Lưu Ngọc đối đầu với tu sĩ bình thường thì không hề sợ, nhưng nếu gặp phải đệ tử tinh anh của phe địch hoặc nhân vật kiệt xuất trong số tán tu thì vẫn không đủ, chỉ có thể cố gắng bảo vệ mình.
Tới biên cảnh kẻ địch mặc kệ ngươi là ai, tên tuổi của Nguyên Dương Tông cũng không dùng được, cho dù chết rồi cũng chỉ là một đệ tử nội môn mà thôi, tông môn chưa chắc sẽ để ý, không gây ra nhiều sóng gió, Lưu Ngọc ở tông môn cũng không có ai quá thân cận, sợ rằng chỉ có những người tương đối thân quen đó mới thở dài một tiếng thôi!
Chỉ có thực lực của chính mình mới là căn bản, mới là thứ có thể dựa vào, mới có thể cản được gió lạnh thổi từ bốn phương tám hướng, đi xa hơn trên con đường tu tiên cô quạnh này!
Nguy hiểm khi mua Tử Mẫu Truy Hồn đao là có, nhưng hắn đoán chắc tên họ Đỗ này ở trong Nguyên Dương Tông sẽ không dám trắng trợn ra tay.
Đỗ Kinh Sơn bắt đầu giới thiệu từ tấm khiên nhỏ đen xì đó:
“Trên tấm khiên này là pháp khí thượng phẩm Ô Thiết thuẫn, do Luyện Khí Sư chuyên trách của tiệm chúng ta rèn dưới địa hỏa chín ngày chín đêm ngoài loại bỏ tạp chất còn thêm vào một nhóm nhỏ thiết tinh vào, bản thể vô cùng rắn chắc, pháp khí phòng ngự cùng phẩm giai toàn lực công kích cũng không xảy ra vấn đề gì, cho dù là pháp khí cực phẩm trong chốc lát cũng đừng hòng công phá được, cái khiên này mới luyện chế thành công vào mấy ngày trước còn chưa dính pháp lực khí tức của tu sĩ, tiểu hữu sau khi có được khắc ấn ký thần thức vào thì lập tức có thể phát huy toàn bộ uy lực, không cần tiêu hao thời gian dùng pháp lực ôn dưỡng, giá bán năm trăm năm mươi khối Linh Thạch.”
Ông ta khựng lại một chút, từ trên mặt Lưu Ngọc không nhìn ra biểu cảm gì cả, lại tiếp tục nói: “Cái bát này tên là Tử Quang bát, là tiệm ta dùng giá cao mua lại, sau khi kích phát sẽ lơ lửng trên đỉnh đầu, sẽ phóng ra một lồng ánh sáng hình nón bảo vệ người sử dụng, lồng ánh sáng có hiệu quả phòng ngự tốt nhất đối với pháp thuật phù lục, đối với công kích của pháp khí thì lực phòng nghị lại kém hơn một bậc, cũng là một món pháp khí phòng ngự thượng phẩm hiếm có, giá bán năm trăm khối Linh Thạch.”
“Tử Mẫu Truy Hồn đao, một bộ pháp khí công kích cực phẩm, do Luyện Khí đại sư dốc hết tâm huyết dùng bí thuật độc môn rèn trong địa hỏa mười ngày mười đêm luyện chế thành, khắc hai loại pháp trận xuyên thấu và công kích, điều hiếm có hơn là gánh nặng của bộ pháp khí đối với thần hồn khá nhỏ, chỉ cần luyện hóa đao mẹ thì có thể khống chế sáu đao con công kích linh hoạt, mỗi một đao con đều chỉ có uy lực kém hơn một chút so với pháp khí thượng phẩm bình thường, sáu đao hợp lại thì có uy lực tương đương với pháp khí cực phẩm, nếu bảy đao hợp lại, vậy uy lực có thể còn cao hơn một bậc cho với pháp khí cực phẩm bình thường.”
“Chỉ là pháp khí cực phẩm hiếm có, huống chi là bộ pháp khí cực phẩm, vậy thì càng hiếm có hơn, cho nên không chấp nhận mua bằng Linh Thạch, nếu tiểu hữu muốn thì chỉ có thể dùng thứ hiếm có khác để đổi.”
Tốc độ nói của Đỗ Kinh Sơn không nhanh, giới thiệu một lèo ba món pháp khí, sau đó rót cho mình một ly Linh trà, nhìn phản ứng của Lưu Ngọc.
Đồng tử của Lưu Ngọc chợt co rút, trong lòng có hơi kích động.
Pháp khí phòng ngự nhìn thoáng qua thì nhìn trúng Ô Thiết thuẫn, thứ nhất là hắn tương đối quen dùng pháp khí dạng khiên, thứ hai là tuy pháp khí dạng khiên công hiệu chỉ chuyên phòng ngự, lực phòng ngự mạnh hơn pháp khí phòng ngự cùng phẩm giai khác một chút, nhưng nếu nói cái hắn chú ý nhất vẫn là Tử Mẫu Truy Hồn đao, món pháp khí cực phẩm này thật sự khiến hắn nhìn mà sôi sục trong lòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu có Tử Mẫu Truy Hồn đao, cho dù tu sĩ Luyện Khí kỳ chỉ có thể phát huy được nửa non uy lực của pháp khí cực phẩm, vậy cũng gần như có thể càn quét người cùng giai, tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường gần như không thể chống đỡ.
Với thân phận của hắn mua một món pháp khí phòng ngự thì không có vấn đề gì, nhưng nếu lại mua cả Tử Mẫu Truy Hồn đao thì có hơi mạo hiểm, không phù hợp với gia cảnh của đệ tử nội môn bình thường.
Trên mặt Lưu Ngọc không lộ chút biểu cảm, trong lòng không ngừng căn nhắc lợi hại.
Hai người đều không lên tiếng, bầu không khí lập tức trở nên yên tĩnh.
Chuyện này đến biên cảnh Thanh châu phúc họa khó đoán, không những phải cảnh giác tu sĩ phe địch, còn cả người mình và một số tán tu có ý xấu, với thực lực hiện nay của Lưu Ngọc đối đầu với tu sĩ bình thường thì không hề sợ, nhưng nếu gặp phải đệ tử tinh anh của phe địch hoặc nhân vật kiệt xuất trong số tán tu thì vẫn không đủ, chỉ có thể cố gắng bảo vệ mình.
Tới biên cảnh kẻ địch mặc kệ ngươi là ai, tên tuổi của Nguyên Dương Tông cũng không dùng được, cho dù chết rồi cũng chỉ là một đệ tử nội môn mà thôi, tông môn chưa chắc sẽ để ý, không gây ra nhiều sóng gió, Lưu Ngọc ở tông môn cũng không có ai quá thân cận, sợ rằng chỉ có những người tương đối thân quen đó mới thở dài một tiếng thôi!
Chỉ có thực lực của chính mình mới là căn bản, mới là thứ có thể dựa vào, mới có thể cản được gió lạnh thổi từ bốn phương tám hướng, đi xa hơn trên con đường tu tiên cô quạnh này!
Nguy hiểm khi mua Tử Mẫu Truy Hồn đao là có, nhưng hắn đoán chắc tên họ Đỗ này ở trong Nguyên Dương Tông sẽ không dám trắng trợn ra tay.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro