Chuyện Chưa Kế...
2024-11-09 23:21:22
Những Chương "Chuyện chưa kể" chính là những câu chuyện của những nhân vật khác cùng thời gian với mạch truyện gốc
Ở một sân vườn nhỏ lí nhí 2 đứa trẻ đang chơi với nhau...bé trai tên là Thái Khôi Nguyên và bé gái tên là Hương
Thư Nhiễm
"Này Thư Nhiễm.tớ có thứ muốn tặng cậu nè"
Thái Khôi Nguyên lấy cẩn thận từ một chiếc túi ra một cọng dây chuyền tự làm bằng cỏ 3 lá
"hehe...Thư Nhiễm cậu đeo thử đi"
"Đây...đây là...cậu tự làm sao"
"Ừm.. đúng vậy... mình thấy chiếc cỏ 3 lá này rất đẹp"
"Rất hợp với cậu đó"
Thái Khôi Nguyên đeo lên cổ cho Hương Thư Nhiễm chiếc vòng cổ
"Cảm..cảm ơn cậu...tớ thích lắm..."
"Thư Nhiễm cậu đeo chiếc vòng này lên"
"Trông cậu rất đẹp đó..."
Thái Khôi Nguyên nắm lấy tay Hương Thư Nhiễm nhìn thẳng vào mặt của cô cùng với nụ cười hớn hở
"Thư Nhiễm lớn lên...cậu cưới mình nhé"
Hương Thư Nhiễm nghe vậy cô cúi mặt có chút suy nghĩ nhưng rồi mà cười lên nhìn Thái Khôi Nguyên mà đáp
"Ừm...chắc chắn rồi...tớ sẽ làm cô dâu của Khôi Nguyên"
"Cậu...cậu nói thật chứ...cậu hứa đi.."
"Được thôi chúng ta móc tay làm chứng đi"
Cùng lúc đó một lời hứa từ nhỏ của 2 đứa trẻ đã được ra đời
Cả 2 là bạn từ nhỏ, ngày ngày Thái Khôi Nguyên lúc rảnh đều sẽ qua nhà của Hương Thư Nhiễm để chơi, cùng nhau đi học chung với nhau
Thái Khôi Nguyên rất nhanh đã nảy sinh tình cảm Hương Thư Nhiễm, nhưng với cô...cô không biết điều đó và chỉ coi Thái Khôi Nguyên như một người anh trai
Đến cả lời hứa hôm ấy cô chỉ tưởng Thái Khôi Nguyên nói đùa nên chỉ đáp theo lời nói đùa ấy
Khi lên 10 tuổi...Hương Thư Nhiễm vì gia đình chuyển công tác mà phải chia tay Thái Khôi Nguyên mà chuyển tới thành phố khác sống
"Khôi Nguyên đây là ngày cuối tớ ở đây...tớ có một món quà muốn tặng cậu"
"Cậu xòè tay ra đi"
Khi Thái Khôi Nguyên xoè tay ra thì cô đặt một chiếc nhẫn lên tay cậu
"Đây là món quà của mình...cậu cũng đã tặng mình chiếc vòng cổ này"
"Tớ sẽ rất trân trọng nó"
"Thư Nhiềm..."
"Khôi Nguyên cậu đừng buồn...chúng ta sẽ gặp lại nhau thôi"
"Ừm..."
"Khôi Nguyên tớ đi đây...cậu hãy coi chiếc nhẫn đó là tớ nhé...nên câu đừng buồn nữa"
Thái Khôi Nguyên khuôn mặt buồn bã cậu nhìn vào chiếc nhẫn nhưng rồi cũng mỉm cười nhìn Hương Thư Nhiễm
"Thư Nhiễm cậu đừng quên lời hứa của chúng ta đó"
"Ừm..tớ sẽ không quên đâu"
Sau đó Hương Thư Nhiễm rời đi để lại một Thái Khôi Nguyên buồn bã đứng nhìn cô rời đi, cậu nắm chặt lấy chiếc nhẫn xong liền đeo vào ngón tay mình
"Thư Nhiễm tớ sẽ đợi cậu...lúc đó tớ sẽ không thích ai nữa"
"Khi gặp lại tớ sẽ thổ lộ tình cảm của mình lần nữa với cậu"
Thái Khôi Nguyên cũng đã được chuyển từ lớp C lên lớp A vì thành tích học tập của cậu quá xuất sắc
/Thái Khôi Nguyên vô lớp này trước Nhâm Liễu Phương 2 tháng/
Khi được xếp chỗ cậu được xếp ngồi trước Khánh Vỹ Tĩnh, vì trường có một bảng thi đua thành tích riêng của mỗi lớp, nếu thành tích ai xếp thứ nhất mỗi lớp thì sẽ được tham gia cuộc thi đấu với những học sinh nhất lớp khác
Vì phần thưởng mà Thái Khôi Nguyên chăm chỉ liên tục ngày đêm không ngừng mà học tập...nhưng cậu vẫn luôn đứng vị trí thứ 2 sau Khánh Vỹ Tĩnh
Điều đó làm cho cậu kiên quyết hơn nữa coi Khánh Vỹ Tĩnh như đối thủ của mình mà không ngừng học tập...mong chờ một ngày đánh bại Khánh Vỹ Tĩnh
Vì thế mà Thái Khôi Nguyên luôn bắt chuyện...tìm cách bắt chuyện với Khánh Vỹ Tĩnh nhưng chỉ nhận lại nhận sự lơ từ Khánh Vỹ Tĩnh
Ở một sân vườn nhỏ lí nhí 2 đứa trẻ đang chơi với nhau...bé trai tên là Thái Khôi Nguyên và bé gái tên là Hương
Thư Nhiễm
"Này Thư Nhiễm.tớ có thứ muốn tặng cậu nè"
Thái Khôi Nguyên lấy cẩn thận từ một chiếc túi ra một cọng dây chuyền tự làm bằng cỏ 3 lá
"hehe...Thư Nhiễm cậu đeo thử đi"
"Đây...đây là...cậu tự làm sao"
"Ừm.. đúng vậy... mình thấy chiếc cỏ 3 lá này rất đẹp"
"Rất hợp với cậu đó"
Thái Khôi Nguyên đeo lên cổ cho Hương Thư Nhiễm chiếc vòng cổ
"Cảm..cảm ơn cậu...tớ thích lắm..."
"Thư Nhiễm cậu đeo chiếc vòng này lên"
"Trông cậu rất đẹp đó..."
Thái Khôi Nguyên nắm lấy tay Hương Thư Nhiễm nhìn thẳng vào mặt của cô cùng với nụ cười hớn hở
"Thư Nhiễm lớn lên...cậu cưới mình nhé"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hương Thư Nhiễm nghe vậy cô cúi mặt có chút suy nghĩ nhưng rồi mà cười lên nhìn Thái Khôi Nguyên mà đáp
"Ừm...chắc chắn rồi...tớ sẽ làm cô dâu của Khôi Nguyên"
"Cậu...cậu nói thật chứ...cậu hứa đi.."
"Được thôi chúng ta móc tay làm chứng đi"
Cùng lúc đó một lời hứa từ nhỏ của 2 đứa trẻ đã được ra đời
Cả 2 là bạn từ nhỏ, ngày ngày Thái Khôi Nguyên lúc rảnh đều sẽ qua nhà của Hương Thư Nhiễm để chơi, cùng nhau đi học chung với nhau
Thái Khôi Nguyên rất nhanh đã nảy sinh tình cảm Hương Thư Nhiễm, nhưng với cô...cô không biết điều đó và chỉ coi Thái Khôi Nguyên như một người anh trai
Đến cả lời hứa hôm ấy cô chỉ tưởng Thái Khôi Nguyên nói đùa nên chỉ đáp theo lời nói đùa ấy
Khi lên 10 tuổi...Hương Thư Nhiễm vì gia đình chuyển công tác mà phải chia tay Thái Khôi Nguyên mà chuyển tới thành phố khác sống
"Khôi Nguyên đây là ngày cuối tớ ở đây...tớ có một món quà muốn tặng cậu"
"Cậu xòè tay ra đi"
Khi Thái Khôi Nguyên xoè tay ra thì cô đặt một chiếc nhẫn lên tay cậu
"Đây là món quà của mình...cậu cũng đã tặng mình chiếc vòng cổ này"
"Tớ sẽ rất trân trọng nó"
"Thư Nhiềm..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Khôi Nguyên cậu đừng buồn...chúng ta sẽ gặp lại nhau thôi"
"Ừm..."
"Khôi Nguyên tớ đi đây...cậu hãy coi chiếc nhẫn đó là tớ nhé...nên câu đừng buồn nữa"
Thái Khôi Nguyên khuôn mặt buồn bã cậu nhìn vào chiếc nhẫn nhưng rồi cũng mỉm cười nhìn Hương Thư Nhiễm
"Thư Nhiễm cậu đừng quên lời hứa của chúng ta đó"
"Ừm..tớ sẽ không quên đâu"
Sau đó Hương Thư Nhiễm rời đi để lại một Thái Khôi Nguyên buồn bã đứng nhìn cô rời đi, cậu nắm chặt lấy chiếc nhẫn xong liền đeo vào ngón tay mình
"Thư Nhiễm tớ sẽ đợi cậu...lúc đó tớ sẽ không thích ai nữa"
"Khi gặp lại tớ sẽ thổ lộ tình cảm của mình lần nữa với cậu"
Thái Khôi Nguyên cũng đã được chuyển từ lớp C lên lớp A vì thành tích học tập của cậu quá xuất sắc
/Thái Khôi Nguyên vô lớp này trước Nhâm Liễu Phương 2 tháng/
Khi được xếp chỗ cậu được xếp ngồi trước Khánh Vỹ Tĩnh, vì trường có một bảng thi đua thành tích riêng của mỗi lớp, nếu thành tích ai xếp thứ nhất mỗi lớp thì sẽ được tham gia cuộc thi đấu với những học sinh nhất lớp khác
Vì phần thưởng mà Thái Khôi Nguyên chăm chỉ liên tục ngày đêm không ngừng mà học tập...nhưng cậu vẫn luôn đứng vị trí thứ 2 sau Khánh Vỹ Tĩnh
Điều đó làm cho cậu kiên quyết hơn nữa coi Khánh Vỹ Tĩnh như đối thủ của mình mà không ngừng học tập...mong chờ một ngày đánh bại Khánh Vỹ Tĩnh
Vì thế mà Thái Khôi Nguyên luôn bắt chuyện...tìm cách bắt chuyện với Khánh Vỹ Tĩnh nhưng chỉ nhận lại nhận sự lơ từ Khánh Vỹ Tĩnh
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro