Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường
Nếu Con Gả Cho...
2024-11-06 00:39:20
Hứa Nặc Nặc được anh bảo vệ ở trong một góc nhỏ, không hề bị va chạm, xóc nảy lần nào.
Hứa Nặc Nặc cũng cảm giác được sự tinh tế của Tiêu Vân Đình, hảo cảm trong lòng cũng tăng lên.
Tới thôn Bông trước.
Tiêu Vân Đình xuống xe, sau đó đỡ mẹ Hứa xuống, lấy đồ giúp cho bọn họ rồi vươn tay về phía Hứa Nặc Nặc.
Hứa Nặc Nặc nhớ lại bàn tay nóng rực của anh ban nãy, tay cô đặt ở cổ tay anh rồi nhảy xuống khỏi xe kéo.
Người thôn Bông đều xuống cả rồi, Tiêu Vân Đình không định đi mà nhìn mẹ Tiêu nói: “Mẹ, đồ của dì Hứa nhiều quá, con đưa bọn họ về nhà, lát sẽ trở lại, mẹ về trước đi.”
Mẹ Tiêu vui vẻ gật đầu rồi nhìn qua mẹ Hứa: “Chị, em đi trước! Ngày mai rảnh rỗi lại cùng đi chơi.’
“Được!”
Bên này mẹ Hứa nói chuyện với mẹ Tiêu, còn bên kia Tiêu Vân Đình đã vác túi to túi nhỏ lên người sau đó đi nhanh về phía nhà họ Hứa.
Lúc này là hai giờ chiều, đúng giờ đi làm.
Rất nhiều người thôn Bông đều nhìn qua.
Có người hỏi: “Nha, nhà họ Hứa, đây là họ hàng nhà bà à. Trông cũng thật đẹp trai.”
Mẹ Hứa cười hì hì nói: “Đây là con trai của chị gái tôi, cũng coi như một nửa con tôi.”
Nghe mẹ Hứa nói vậy.
Vẫn có người nhìn ra: “Vẫn còn một nửa không phải con trai bà. Sau này cho làm rể nhà bà đi, tên nhóc này cũng rất xứng với Nặc Nặc.
Tuy Tiêu Vân Đình nghiêm túc nhưng khi có người nhìn anh, anh đều gật đầu chào lại.
Còn mặc quân phục trông rất nổi bật.
Suốt đường đi thu hút rất nhiều ánh nhìn.
Hứa Thiên Thiên ở bên nhị phòng nhà họ Hứa nghe thấy động tĩnh bên ngoài bèn đẩy cửa sổ ra, nhìn qua bên bờ ruộng thì thấy Hứa Nặc Nặc đi cùng với tiêu Vân Đình.
Hứa Thiên Thiên nhìn chằm chằm.
Nhập ngũ!
Còn là quân nhân đẹp trai như vậy.
Bảo sao hai ngày nay mẹ cô ta đóng cửa nhốt không cho cô ta ra ngoài, là sợ cô ta truyền ra ngoài tin Hứa Nặc Nặc thích thanh niên trí thức Lý sẽ hủy hoại buổi xem mắt của cô ta hôm nay đi.
Hứa Thiên Thiên tức tới mức nghiến răng nghiến lợi.
Lúc này dì hai nhà họ Hứa mở cửa tiến vào, tức giận trừng mắt nhìn cô ta.
Hứa Thiên Thiên lập tức mỉm cười lấy lòng: “Mẹ!”
Dì hai nhà họ Hứa buông ly nước trong tay, xoay người muốn rời đi.
Hứa Thiên Thiên tiến lên kéo tay dì hai nhà họ Hứa: “Mẹ, mẹ thấy chưa? Hứa Nặc Nặc lại được đi xem mắt một chàng trai nhập ngũ vừa cao vừa đẹp trai. Cái gì nổi bật đều bị đại phòng nhà họ Hứa chiếm hết, mẹ cam chịu vậy sao?”
Hứa Nặc Nặc cũng cảm giác được sự tinh tế của Tiêu Vân Đình, hảo cảm trong lòng cũng tăng lên.
Tới thôn Bông trước.
Tiêu Vân Đình xuống xe, sau đó đỡ mẹ Hứa xuống, lấy đồ giúp cho bọn họ rồi vươn tay về phía Hứa Nặc Nặc.
Hứa Nặc Nặc nhớ lại bàn tay nóng rực của anh ban nãy, tay cô đặt ở cổ tay anh rồi nhảy xuống khỏi xe kéo.
Người thôn Bông đều xuống cả rồi, Tiêu Vân Đình không định đi mà nhìn mẹ Tiêu nói: “Mẹ, đồ của dì Hứa nhiều quá, con đưa bọn họ về nhà, lát sẽ trở lại, mẹ về trước đi.”
Mẹ Tiêu vui vẻ gật đầu rồi nhìn qua mẹ Hứa: “Chị, em đi trước! Ngày mai rảnh rỗi lại cùng đi chơi.’
“Được!”
Bên này mẹ Hứa nói chuyện với mẹ Tiêu, còn bên kia Tiêu Vân Đình đã vác túi to túi nhỏ lên người sau đó đi nhanh về phía nhà họ Hứa.
Lúc này là hai giờ chiều, đúng giờ đi làm.
Rất nhiều người thôn Bông đều nhìn qua.
Có người hỏi: “Nha, nhà họ Hứa, đây là họ hàng nhà bà à. Trông cũng thật đẹp trai.”
Mẹ Hứa cười hì hì nói: “Đây là con trai của chị gái tôi, cũng coi như một nửa con tôi.”
Nghe mẹ Hứa nói vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vẫn có người nhìn ra: “Vẫn còn một nửa không phải con trai bà. Sau này cho làm rể nhà bà đi, tên nhóc này cũng rất xứng với Nặc Nặc.
Tuy Tiêu Vân Đình nghiêm túc nhưng khi có người nhìn anh, anh đều gật đầu chào lại.
Còn mặc quân phục trông rất nổi bật.
Suốt đường đi thu hút rất nhiều ánh nhìn.
Hứa Thiên Thiên ở bên nhị phòng nhà họ Hứa nghe thấy động tĩnh bên ngoài bèn đẩy cửa sổ ra, nhìn qua bên bờ ruộng thì thấy Hứa Nặc Nặc đi cùng với tiêu Vân Đình.
Hứa Thiên Thiên nhìn chằm chằm.
Nhập ngũ!
Còn là quân nhân đẹp trai như vậy.
Bảo sao hai ngày nay mẹ cô ta đóng cửa nhốt không cho cô ta ra ngoài, là sợ cô ta truyền ra ngoài tin Hứa Nặc Nặc thích thanh niên trí thức Lý sẽ hủy hoại buổi xem mắt của cô ta hôm nay đi.
Hứa Thiên Thiên tức tới mức nghiến răng nghiến lợi.
Lúc này dì hai nhà họ Hứa mở cửa tiến vào, tức giận trừng mắt nhìn cô ta.
Hứa Thiên Thiên lập tức mỉm cười lấy lòng: “Mẹ!”
Dì hai nhà họ Hứa buông ly nước trong tay, xoay người muốn rời đi.
Hứa Thiên Thiên tiến lên kéo tay dì hai nhà họ Hứa: “Mẹ, mẹ thấy chưa? Hứa Nặc Nặc lại được đi xem mắt một chàng trai nhập ngũ vừa cao vừa đẹp trai. Cái gì nổi bật đều bị đại phòng nhà họ Hứa chiếm hết, mẹ cam chịu vậy sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro