Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường
Ông Trời Bất Cô...
2024-11-06 00:39:20
Chị dâu thứ cũng lén liếc nhìn một cái. Cô ta là phụ nữ còn phải nhìn qua, khí chất kia, dáng người kia, diện mạo kia đúng là khó tìm được người sánh bằng.
Sau đó cũng đã biết chuyện cô đi xem mắt hôm nay.
Dù sao thì Tiêu Vân Đình cũng đã đi quanh một vòng thôn.
Chỉ một vòng như vậy đã khiến bao cô gái nảy sinh lòng ái mộ, nhưng người ta đã để ý tới cô gái đẹp nhất trong thôn.
Dù trái tim bọn họ có rơi vào đáy cốc cũng chỉ có thể đứng nhìn.
Mà nhờ có Hứa Thiên Thiên nhị phòng nhà họ Hứa ban tặng, họ lại càng am hiểu về Tiêu Vân Đình.
Tiêu Vân Đình kia cũng không phải người thường mà là đoàn trưởng, có hơn một ngàn thuộc hạ, tiền trợ cấp hàng tháng bảy tám chục đồng. Những người làm nông như bọn họ không thể so được.
Nghĩ tới chuyện Hứa Nặc Nặc sắp gả cho quan quân làm bà này bà nọ, mà cô em chồng của bọn họ lại bị tên ngốc hủy hoại sự trong sạch.
Đều là con gái nhà họ Hứa.
Sao ông trời lại bất công tới vậy.
Hứa Nặc Nặc và hai đứa nhóc đã đi xa, hai chị dâu nhà họ Hứa vẫn còn nhìn theo. Trong mắt ngập tràn sự hâm mộ không thể che giấu.
Từ nhà họ Hứa tới văn phòng thôn phải đi qua một đoạn.
Cơ thể Hứa Nặc Nặc mảnh mai, chẳng mấy chốc khuôn mặt trắng mịn đã đỏ bừng, trán chảy lấm tấm mồ hôi, hơn nữa còn cảm thấy khó khăn khi hô hấp.
Hứa Nặc Nặc cảm giác được cơ thể nguyên chủ này thật sự quá yếu, chỉ mới đi được vài bước đã mệt tới vậy rồi.
Xem ra khi nào rảnh cô phải điều dưỡng lại cơ thể mình mới được.
Một lần giải phẫu đều phải tốn mấy tiếng đồng hồ.
Nếu cơ thể bé nhỏ này té xỉu, có thể sẽ... bị chê cười.
Hứa Nặc Nặc lặng lẽ lấy một ít đồ uống trong không gian ra tiếp tế.
Cô cũng không dám để hai đứa nhỏ nhìn, lặng lẽ uống xong. Lúc này cơ thể mới ổn hơn chút. Trải qua tổng kết của cô, cơ thể cô thiếu rèn luyện, do bị cưng chiều quá lâu.
Phải rèn luyện!
Nhưng nóng vội thì sẽ không thành công.
Bây giờ nếu cô đột nhiên rèn luyện quá mức sẽ làm mình bị thương.
Nên cô chỉ có thể rèn luyện từ từ, bắt đầu từ đầu.
Cô không cho phép mình dừng lại.
Dù chiếc bình gốm trong sọt rất nặng.
Đại Hổ và Tiểu Hổ đi bên cạnh cô cũng đứng thẳng người. Khi vô tình gặp phải bạn, hai đứa nhỏ vẫn không buông tay.
Đại Hổ tính tình hướng ngoại còn bắt chuyện: “Thiết Đản, đây là cô nhỏ xinh đẹp của tớ.”
Sau đó cũng đã biết chuyện cô đi xem mắt hôm nay.
Dù sao thì Tiêu Vân Đình cũng đã đi quanh một vòng thôn.
Chỉ một vòng như vậy đã khiến bao cô gái nảy sinh lòng ái mộ, nhưng người ta đã để ý tới cô gái đẹp nhất trong thôn.
Dù trái tim bọn họ có rơi vào đáy cốc cũng chỉ có thể đứng nhìn.
Mà nhờ có Hứa Thiên Thiên nhị phòng nhà họ Hứa ban tặng, họ lại càng am hiểu về Tiêu Vân Đình.
Tiêu Vân Đình kia cũng không phải người thường mà là đoàn trưởng, có hơn một ngàn thuộc hạ, tiền trợ cấp hàng tháng bảy tám chục đồng. Những người làm nông như bọn họ không thể so được.
Nghĩ tới chuyện Hứa Nặc Nặc sắp gả cho quan quân làm bà này bà nọ, mà cô em chồng của bọn họ lại bị tên ngốc hủy hoại sự trong sạch.
Đều là con gái nhà họ Hứa.
Sao ông trời lại bất công tới vậy.
Hứa Nặc Nặc và hai đứa nhóc đã đi xa, hai chị dâu nhà họ Hứa vẫn còn nhìn theo. Trong mắt ngập tràn sự hâm mộ không thể che giấu.
Từ nhà họ Hứa tới văn phòng thôn phải đi qua một đoạn.
Cơ thể Hứa Nặc Nặc mảnh mai, chẳng mấy chốc khuôn mặt trắng mịn đã đỏ bừng, trán chảy lấm tấm mồ hôi, hơn nữa còn cảm thấy khó khăn khi hô hấp.
Hứa Nặc Nặc cảm giác được cơ thể nguyên chủ này thật sự quá yếu, chỉ mới đi được vài bước đã mệt tới vậy rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xem ra khi nào rảnh cô phải điều dưỡng lại cơ thể mình mới được.
Một lần giải phẫu đều phải tốn mấy tiếng đồng hồ.
Nếu cơ thể bé nhỏ này té xỉu, có thể sẽ... bị chê cười.
Hứa Nặc Nặc lặng lẽ lấy một ít đồ uống trong không gian ra tiếp tế.
Cô cũng không dám để hai đứa nhỏ nhìn, lặng lẽ uống xong. Lúc này cơ thể mới ổn hơn chút. Trải qua tổng kết của cô, cơ thể cô thiếu rèn luyện, do bị cưng chiều quá lâu.
Phải rèn luyện!
Nhưng nóng vội thì sẽ không thành công.
Bây giờ nếu cô đột nhiên rèn luyện quá mức sẽ làm mình bị thương.
Nên cô chỉ có thể rèn luyện từ từ, bắt đầu từ đầu.
Cô không cho phép mình dừng lại.
Dù chiếc bình gốm trong sọt rất nặng.
Đại Hổ và Tiểu Hổ đi bên cạnh cô cũng đứng thẳng người. Khi vô tình gặp phải bạn, hai đứa nhỏ vẫn không buông tay.
Đại Hổ tính tình hướng ngoại còn bắt chuyện: “Thiết Đản, đây là cô nhỏ xinh đẹp của tớ.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro