Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường

Xé Rách Da Mặt...

2024-11-06 00:39:20

Hứa Thiên Thiên ngồi trong nhà, hai mắt sưng lên vì khóc. Đôi mắt vốn không lớn lắm bây giờ lại càng nhỏ hơn, nhưng vẫn khiến người ta có chút thương xót.

Trời nóng, Hứa Thiên Thiên ngồi trong nhà còn mặc một cái quần dài, trên cổ quấn một cái khăn quàng cổ, nóng tới mức má cô ta đầy mồ hôi.

Cô ta nhìn Hứa Nặc Nặc, trong mắt hiện lên tia chán ghét nhưng bị cô ta giấu đi rất nhanh. Cô ta nhìn Hứa Nặc Nặc, miễn cưỡng nở một nụ cười: “Nặc Nặc...”

Tục ngữ nói đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại.

Hứa Nặc Nặc đưa dưa hấu trong tay cho dì hai Hứa rồi nói: “Chị họ, em tới thăm chị.”

Hứa Thiên Thiên tỏ ra rất vui, gật đầu rồi tiến lên muốn nắm chặt tay cô. Nhưng khi nhìn thấy đôi tay thon dài của Hứa Nặc Nặc, lại nhìn lại bàn tay vừa đen vừa dơ giống như dính phải nước mũi tên ngốc đó thì cô ta có hơi khó chịu...

Hứa Nặc Nặc chủ động đi tới trước mặt cô ta: “Chị Thiên...”

Cô không nói bất kì lời an ủi nào cả.

Nó chẳng có tác dụng gì lại còn làm cô ta nhớ tới những chuyện bi thương.

Hứa Thiên Thiên đi vào phòng mình, kéo màn lên rồi cởi khăn quàng cổ ra. Trời quá nóng, cổ cô ta đổ đầy mồ hôi, ngay cả rãnh cổ cũng đổ đầy mồ hôi...

Nếu người thường chỉ nhìn qua một cái thì sẽ không thấy gì.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng Hứa Nặc Nặc là bác sĩ, chỉ liếc mắt một cái là thấy ngay vết hằn trên cổ Hứa Thiên Thiên.

Ánh mắt cô tối sầm lại.

Hứa Thiên Thiên thấy cô ta chú ý tới vết hôn thì nức nở nói: “Nặc Nặc, không phải chị họ muốn nói xấu gì, nhưng em biết vết hằn trên cổ chị là do ai làm không? Vì sao chị lại để tên ngốc đó có cơ hội? Tất cả đều do một người ban tặng.”

Hứa Nặc Nặc ngẩng đầu lên, tỏ vẻ khó hiểu nhìn cô ta.

Hứa Thiên Thiên nghĩ tới sự đáng sợ của Tiêu Vân Đình khi bóp cổ cô ta thì co rúm người lại trong vô thức: “Vốn dĩ chị đang tìm nấm mối ở cửa thôn.

Sau đó thì gặp phải Tiêu Vân Đình. Chị chỉ tùy tiện nói mấy câu, anh ta lại nổi điên rồi bóp cổ chị, còn muốn bóp chết chị! Lúc đi còn nói sau này chị sẽ còn phải chịu khổ hơn...

Kết quả... tên ngốc kia cũng tới. Lúc đó cả người chị bất lực, tên ngốc họ Lưu đó trực tiếp kéo chị vào rừng cây nhỏ... Hu hu...”

Nói tới đây, cô ta òa khóc nức nở.

Tuy cô ta nói rất nhiều.

Nhưng Hứa Nặc Nặc cũng hiểu rõ được.

Cô ta cố ý đi chặn đường Tiêu Vân Đình, nói với anh chuyện cô thích thanh niên trí thức Lý, không ngờ Tiêu Vân Đình lại giận dữ bóp cổ cô ta.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường

Số ký tự: 0