Tiểu Môn Tiểu Hộ Trèo Cao? Phối Hợp Với Cha Hưởng Thái Miếu
Lừa Gạt Ai Đây?...
Mạt Hương Hương
2024-08-18 23:49:06
“Đúng vậy, nói về vị cử nhân lão gia này, chính là một người tiếng tăm lừng lẫy của huyện chúng ta, hắn xuất thân hàn môn, lúc hắn còn nhỏ phụ mẫu đã qua đời, hắn được thúc thúc thẩm thẩm nuôi lớn.”
“Cuộc sống của nông gia rất khó khăn, mặc dù thúc thúc thẩm thẩm giỏi làm ăn nhưng cũng không nuôi nổi hai người đọc sách, huống hồ chất tử không bằng được nhi tử thân sinh, ban đầu bọn họ chỉ chu cấp cho nhi tử thân sinh của mình.”
“Vị cử nhân này của chúng ta ngày bình thường đều đi theo vị đường đệ kia học lỏm mấy chữ, sau đó lúc nông nhàn sẽ lặng lẽ chạy đến trường tư gần đó dự thính, các ngươi đoán xem kết quả thế nào?”
Khương Minh Nguyệt rất phối hợp hỏi: “Sao vậy?"
“Năm đó, hắn và đường đệ cùng nhau tham gia khảo thí. Kết quả hắn thi đậu đồng sinh, đường đệ của hắn thì lại trượt.”
Khương Minh Nguyệt kinh ngạc “Oa” lên một tiếng.
“Vị cử nhân lão gia này quả thực là một thư sinh giỏi.”
“Còn không phải sao, khi đó công bố kết quả, mọi người biết sự tình đều vô cùng kinh hãi!”
“Sau đó xảy ra chuyện gì?” Khương Minh Hoằng nghe hai người nói chuyện, có chút hứng thú hỏi lại.
“Vị cử nhân lão gia này là một người rất có chí khí, sau khi trở thành đồng sinh, biết rằng không nên để thúc thúc thẩm thẩm chu cấp nữa nên đã rời khỏi nhà bọn họ, ở trong huyện vừa đọc sách vừa chép sách sống tạm.”
“Trong thời gian này, hắn đã viết một cuốn tự truyện cho Khâu huyện lệnh lúc bấy giờ của chúng ta, rất được Khâu huyện lệnh yêu thích, sau đó, việc đọc sách của hắn đều là Khâu huyện lệnh giúp đỡ cho đến khi hắn thi đậu cử nhân.”
“Vốn dĩ Khâu huyện lệnh còn chuẩn bị giúp đỡ hắn thi tiến sĩ, nhưng cử nhân lão gia lại nói học thức của mình không đủ, muốn đi ra ngoài du học, vừa đi chính là ba năm, mãi đến cuối năm ngoái mới trở về.”
Nói như vậy vị cử nhân lão gia này đúng là một nhân vật truyền kỳ.
Sau khi ánh mắt của hỏa kế của nha hành đảo một vòng về phía Khương Minh Hoằng, hắn ta vỗ đùi nói:
“À đúng rồi, ta đột nhiên ra một chuyện, vị cử nhân lão gia này bây giờ đang giảng dạy tại trường tư thục Dư thị. Lát nữa mua nhà, các người không ngại thì trò chuyện cùng hằn một chút, nếu như có thể được hắn đề cử, Khương thiếu gia không cần khảo thí cũng có thể vào học trong trường tư thục Dư thị.”
Khương Minh Nguyệt nghĩ thật thật là trùng hợp.
Vị cử nhân lão gia này lại là tiên sinh dạy học ở trường tư thục Dư thị, vậy hắn ta có biết Tạ Uyên không?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Cuộc sống của nông gia rất khó khăn, mặc dù thúc thúc thẩm thẩm giỏi làm ăn nhưng cũng không nuôi nổi hai người đọc sách, huống hồ chất tử không bằng được nhi tử thân sinh, ban đầu bọn họ chỉ chu cấp cho nhi tử thân sinh của mình.”
“Vị cử nhân này của chúng ta ngày bình thường đều đi theo vị đường đệ kia học lỏm mấy chữ, sau đó lúc nông nhàn sẽ lặng lẽ chạy đến trường tư gần đó dự thính, các ngươi đoán xem kết quả thế nào?”
Khương Minh Nguyệt rất phối hợp hỏi: “Sao vậy?"
“Năm đó, hắn và đường đệ cùng nhau tham gia khảo thí. Kết quả hắn thi đậu đồng sinh, đường đệ của hắn thì lại trượt.”
Khương Minh Nguyệt kinh ngạc “Oa” lên một tiếng.
“Vị cử nhân lão gia này quả thực là một thư sinh giỏi.”
“Còn không phải sao, khi đó công bố kết quả, mọi người biết sự tình đều vô cùng kinh hãi!”
“Sau đó xảy ra chuyện gì?” Khương Minh Hoằng nghe hai người nói chuyện, có chút hứng thú hỏi lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vị cử nhân lão gia này là một người rất có chí khí, sau khi trở thành đồng sinh, biết rằng không nên để thúc thúc thẩm thẩm chu cấp nữa nên đã rời khỏi nhà bọn họ, ở trong huyện vừa đọc sách vừa chép sách sống tạm.”
“Trong thời gian này, hắn đã viết một cuốn tự truyện cho Khâu huyện lệnh lúc bấy giờ của chúng ta, rất được Khâu huyện lệnh yêu thích, sau đó, việc đọc sách của hắn đều là Khâu huyện lệnh giúp đỡ cho đến khi hắn thi đậu cử nhân.”
“Vốn dĩ Khâu huyện lệnh còn chuẩn bị giúp đỡ hắn thi tiến sĩ, nhưng cử nhân lão gia lại nói học thức của mình không đủ, muốn đi ra ngoài du học, vừa đi chính là ba năm, mãi đến cuối năm ngoái mới trở về.”
Nói như vậy vị cử nhân lão gia này đúng là một nhân vật truyền kỳ.
Sau khi ánh mắt của hỏa kế của nha hành đảo một vòng về phía Khương Minh Hoằng, hắn ta vỗ đùi nói:
“À đúng rồi, ta đột nhiên ra một chuyện, vị cử nhân lão gia này bây giờ đang giảng dạy tại trường tư thục Dư thị. Lát nữa mua nhà, các người không ngại thì trò chuyện cùng hằn một chút, nếu như có thể được hắn đề cử, Khương thiếu gia không cần khảo thí cũng có thể vào học trong trường tư thục Dư thị.”
Khương Minh Nguyệt nghĩ thật thật là trùng hợp.
Vị cử nhân lão gia này lại là tiên sinh dạy học ở trường tư thục Dư thị, vậy hắn ta có biết Tạ Uyên không?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro