Tiểu Môn Tiểu Hộ Trèo Cao? Phối Hợp Với Cha Hưởng Thái Miếu
Ý Định Tốt 1
Mạt Hương Hương
2024-08-18 23:49:06
Khương Minh Nguyệt nghe xong, nghĩ tới bánh bao thịt trâu, thịt trâu om, thịt trâu khoai tây, nước bọt đã chảy ròng ròng.
Mặc dù có rất nhiều người mua thịt trâu, nhưng đa số đều mua chỉ một hai cân ăn thử, dù sao thì thịt trâu cũng rất đắt, cho nên khi đến lượt Khương Minh Nguyệt, một con trâu mới chỉ bán được chưa đến một nửa.
“Cô nương muốn bao nhiêu cân thịt trâu?”
“Sáu cân!”
Khi lão hán bán thịt trâu nghe được nàng muốn mua sáu cân, ông ta kinh ngạc nàng, xác nhận lại một lần nữa.
“Cô nương thực sự muốn mua sáu cân.”
“Đúng vậy, ngươi cắt đi.” Khương Minh Nguyệt đã tính tính toán rồi, nàng sẽ đưa cho Tạ Uyên ba cân, coi như là đạp lễ thịt thỏ xào ngày hôm qua,
“Được!”
Lúc Khương Minh Nguyệt trả tiền, lão hán rất hào phóng đưa cho nàng thêm hai cục xương trâu, nàng bỏ xương trâu vào giỏ, nhìn thấy bên cạnh có nửa thùng sữa nhỏ, thế là nàng mua luôn cả phần sữa đó.
Nàng mang theo thịt trâu và sữa, vui vẻ rời khỏi chợ Đông đi mua điểm tâm, lúc này nàng mới bất giác nhận ra một chuyện, nàng không thể làm được!
Trong bếp, Tạ Uyên thấy mì đã lên men, bắt đầu làm bánh nướng, Khương Minh Hoằng còn chưa tới, hắn đã băm nhỏ nhân thịt, ướp gia vị rất lâu, bây giờ đã rất ngon.
Cán bột thành từng lát mỏng, bỏ một lớp thịt băm vào, cuộn lại làm thành từng miếng dài, cho vào chảo dầu, ngày thường điểm tâm của hắn hầu hết là một bát cháo, một cái bánh bao, thêm một quả trứng rán, hiếm khi phiền phức, mất thời gian như hôm nay nhưng Tạ Uyên lại rất thích thú.
Giữa giờ Mão, khi Khương Minh Nguyệt đi ngang qua nhà Tạ gia, mũi nàng phập phồng mấy cái, Tạ đại ca làm đồ ăn ngon quá, mùi rất thơm!
Trong nhà Tạ gia, từng đợt mùi thơm bay vào thư phòng, Khương Minh Hoằng không còn tâm trạng đọc sách nữa, cậu ngẩng đầu lên nhìn, thấy đã là giữa giờ mãi, nghĩ đến lúc này tỷ tỷ mình đã thức dậy rồi, hắn lưu luyến không rời đóng sách lại, mặc dù mới nửa canh giờ, nhưng cậu đã được lợi rất nhiều.
Bên trong nhà bếp, Tạ Uyên nhìn thấy Khương Minh Hoằng đi ra nói: “Ta đã làm xong điểm tâm, ngươi ăn xong rồi về.”
“Đa tạ tiên sinh, nhưng a tỷ còn đang đợi ta trở về, ngày khác ta sắp xếp rồi sẽ ăn điểm tâm cùng tiên sinh có được không?”
Tạ Uyên gật đầu, cầm lên đĩa bánh đã gói sẵn trước đó đưa cho Khương Minh Hoằng.
“Ta làm hơi nhiều một chút, ngươi cầm về ăn đi!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mặc dù có rất nhiều người mua thịt trâu, nhưng đa số đều mua chỉ một hai cân ăn thử, dù sao thì thịt trâu cũng rất đắt, cho nên khi đến lượt Khương Minh Nguyệt, một con trâu mới chỉ bán được chưa đến một nửa.
“Cô nương muốn bao nhiêu cân thịt trâu?”
“Sáu cân!”
Khi lão hán bán thịt trâu nghe được nàng muốn mua sáu cân, ông ta kinh ngạc nàng, xác nhận lại một lần nữa.
“Cô nương thực sự muốn mua sáu cân.”
“Đúng vậy, ngươi cắt đi.” Khương Minh Nguyệt đã tính tính toán rồi, nàng sẽ đưa cho Tạ Uyên ba cân, coi như là đạp lễ thịt thỏ xào ngày hôm qua,
“Được!”
Lúc Khương Minh Nguyệt trả tiền, lão hán rất hào phóng đưa cho nàng thêm hai cục xương trâu, nàng bỏ xương trâu vào giỏ, nhìn thấy bên cạnh có nửa thùng sữa nhỏ, thế là nàng mua luôn cả phần sữa đó.
Nàng mang theo thịt trâu và sữa, vui vẻ rời khỏi chợ Đông đi mua điểm tâm, lúc này nàng mới bất giác nhận ra một chuyện, nàng không thể làm được!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong bếp, Tạ Uyên thấy mì đã lên men, bắt đầu làm bánh nướng, Khương Minh Hoằng còn chưa tới, hắn đã băm nhỏ nhân thịt, ướp gia vị rất lâu, bây giờ đã rất ngon.
Cán bột thành từng lát mỏng, bỏ một lớp thịt băm vào, cuộn lại làm thành từng miếng dài, cho vào chảo dầu, ngày thường điểm tâm của hắn hầu hết là một bát cháo, một cái bánh bao, thêm một quả trứng rán, hiếm khi phiền phức, mất thời gian như hôm nay nhưng Tạ Uyên lại rất thích thú.
Giữa giờ Mão, khi Khương Minh Nguyệt đi ngang qua nhà Tạ gia, mũi nàng phập phồng mấy cái, Tạ đại ca làm đồ ăn ngon quá, mùi rất thơm!
Trong nhà Tạ gia, từng đợt mùi thơm bay vào thư phòng, Khương Minh Hoằng không còn tâm trạng đọc sách nữa, cậu ngẩng đầu lên nhìn, thấy đã là giữa giờ mãi, nghĩ đến lúc này tỷ tỷ mình đã thức dậy rồi, hắn lưu luyến không rời đóng sách lại, mặc dù mới nửa canh giờ, nhưng cậu đã được lợi rất nhiều.
Bên trong nhà bếp, Tạ Uyên nhìn thấy Khương Minh Hoằng đi ra nói: “Ta đã làm xong điểm tâm, ngươi ăn xong rồi về.”
“Đa tạ tiên sinh, nhưng a tỷ còn đang đợi ta trở về, ngày khác ta sắp xếp rồi sẽ ăn điểm tâm cùng tiên sinh có được không?”
Tạ Uyên gật đầu, cầm lên đĩa bánh đã gói sẵn trước đó đưa cho Khương Minh Hoằng.
“Ta làm hơi nhiều một chút, ngươi cầm về ăn đi!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro