Tiểu Phú Bà

Chương 48.2

Hoa Hoa Điểm Điểm

2024-11-14 01:03:49

“Tôi chưa từng nói thế nhé! Tôi chỉ căn cứ vào tình huống phân tích một chút, ai biết tột cùng chân tướng sự thật là gì đâu! Thêm nữa, công ty nào mà chả có quy tắc ngầm, cũng không có gì lạ!”

“Không phải thế chứ!”

“Người ta dã tâm lớn! Cô nghĩ xem cô ta giống cô mới đến công ty được mấy ngày. Nhanh như vậy không chỉ được giám đốc Tô tín nhiệm, hôm nay lại nổi bật trước mặt nhiều người như vậy, cô nên biết cô ta sẽ còn lên cao nữa!”

Chu Dung Dung dẩu miệng, biểu tình phức tạp, “Đó là người ta có bản lĩnh, hơn nữa vừa lúc có cơ hội, đương nhiên là có thể xuất hiện! Chị xem hai mẫu giày của chị ấy, trong chiều nay, khách nào đến xem cũng đặt hàng!”

“Nó được đặt ở vị trí dễ thấy nhất, phòng kinh doanh lại nói đây là sản phẩm được nhiều người đánh giá cao, khách hàng có thể không đặt hàng sao?”

Tôn Hiểu Hiểu khóe miệng nhếch nhếch, “Ai da, dù sao đầu óc đơn giản của tôi không thể hiểu được mấy cái đường vòng cong cong đó, chỉ có thể chấp nhận vị trí thiết kế sơ cấp nhỏ này, lấy mấy nghìn đồng tiền lương thôi!”

Chu Dung Dung khóe miệng động động, nghĩ thầm, lúc trước Dương Tiếu bảo cô là người nông cạn cũng đúng.

Giang Kỳ Nhã hôm nay vì chuyện của Từ Giai vẫn luôn nói rất ít, lúc này đứng lên trước: “Tôi đi trước đây, nếu bị giám đốc Tô hay ông chủ thấy chúng ta nghỉ ngơi ở đây thì không được hay cho lắm!”

Tôn Hiểu Hiểu cùng Chu Dung Dung biến sắc, vội vàng cũng đứng lên.

Trở lại phòng trưng bày, Bộ Hành đang nói chuyện cùng Triệu Văn.

Trong lúc Giang Kỳ Nhã và Chu Dung Dung không chú ý thì Tôn Hiểu Hiểu sấn đến trước mặt Bộ Hành, ra vẻ thân thiết mà nói: “Bộ Hành, hai người có muốn nghỉ ngơi ăn một chút gì đó không? Chúng tôi thay ca cho.”

Bộ Hành cười, “Không cần, tôi không mệt.”

Triệu Văn cũng cười nói không cần.

Lúc này, lại có một nhóm khách mới lại đây, đích thân giám đốc Âu của phòng kinh doanh dẫn đến.

“Ủa? Mẫu này được, màu sắc cũng rất vừa mắt, khách hàng của tôi chắc chắn rất thích!”

Một người phụ nữ tiến lên cầm một đôi giày xem, mọi khách hàng xung quanh bị câu nói của bà ấy làm cho chú ý, cũng đều đứng lại nhìn.

Âu Dương khen mà nói: “Mắt chị Trương thật biết nhìn, đây là một trong những đôi chủ lực của chúng tôi, hôm nay đã bán được rất nhiều.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh cầm một chiếc giày nhìn tên trên thẻ, thấy tên người thiết kế viết “Bộ Hành”, xoay mặt chuẩn bị gọi, thì đã thấy Bộ Hành đi tới.

Bộ Hành cười cười tự giới thiệu.

“À!”. người phụ nữ thấy cô rất quen, mắt sáng lên, “Buổi sáng cô là người thuyết trình phải không?”

“Vâng ạ!” Bộ Hành cười gật đầu, “Để em giới thiệu qua về sản phẩm này cho chị được không ạ?

Chị Trương rất tự nhiên mà đồng ý.

“Đây là mẫu nhà xưởng của chúng em sản xuất lần đầu, chị xem kiểu dáng của nó đơn giản vậy thôi, nhưng phiên bản rất đẹp. Hơn nữa nó được thiết kế theo nhóm tuổi, trẻ nhỏ dùng khóa rất dễ sử dụng, tạo hình khóa chữ Q chắc chắn các bạn nhỏ sẽ rất thích, với độ tuổi tiểu học thì sử dụng dây buộc bằng vải, tạo sự năng động và cũng giản dị hơn một chút.”

Chị Trương không ngừng gật đầu.

“Chị có thể xem cái đế giày này, nhẹ nhàng, mềm dẻo tính thực dụng cao, đế giày của mỗi loại cũng có độ mềm cứng khác nhau, để phù hợp với sự phát triển bàn chân của trẻ nhỏ ở mỗi độ tuổi.”

Chị Trương với tay bẻ bẻ, nói với người đồng hành bên cạnh: “Đôi này rất tốt, hai nhóm tuổi đặt cạnh nhau, khách hàng có thể tự mình so sánh, để người bán không phải mất công giới thiệu đế này mềm đế khác cứng.”

Âu Dương cầm đơn đặt hàng ở một bên tiếp lời, “Mẫu này tôi sẽ giúp chị lên đơn, chị muốn đặt bao nhiêu ạ?”

Cô Trương suy nghĩ, “Màu xanh nước biển mười hai lô, hai màu kia mỗi màu tám lô.”

Âu Dương cười, “Chị Trương, cửa hàng chị lớn, mẫu này đẹp như vậy, sao chị không suy nghĩ đặt nhiều thêm?”

Cô Trương do dự, “Tôi lấy trước như vậy đã, sau này còn có thể bổ sung mà.”

Bộ Hành không nhanh không chậm nói: “Chị Trương, mẫu này không phải là hàng có sẵn trên thị thường, sau này khi hàng của chúng tôi phổ biến trên thị trường thì cửa hàng chị cũng giống các cửa hàng khác, em kiến nghị với chị nếu chị đồng ý hãy đặt nhiều một chút, vì em cũng tính trong thời gian chị chờ bổ sung hàng sẽ bỏ qua thời cơ bán hàng tốt nhất, thêm nữa sẽ có nhiều lô hàng khác nhau nữa, màu sắc ít nhiều cũng có chút sai lệch không giống bản đầu.”

Bên cạnh có một vị khách khác nói: “Mẫu này tôi sẽ đặt nhiều, mắt tôi xem giày vẫn rất chuẩn, mẫu này chắc chắn là bán chạy! Nếu có thêm màu hồng đào, tôi cũng đặt thêm.”

Bộ Hành xem qua, ghi vào trong sổ tay, cười nói: “Điều này phụ thuộc vào ba ngày đặt hàng, nếu chúng tôi sẽ thêm màu nếu đạt được số lượng đặt hàng do công ty quy định.”

Xoay mặt nói với Âu Dương: “Anh có muốn cùng giám đốc Tô thảo luận một chút về việc bổ sung màu hồng đào vào mẫu không ạ? Tôi cũng có ý tưởng giống vị khách hàng này, vì ngay từ đầu hàng mẫu cũng có màu hồng đào, nhưng khi nhuộm ra màu tôi không ưng ý, không kịp thời gian để làm lại nên tôi đã quên mất.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Âu Dương gật đầu, trải qua cuộc họp báo buổi sáng, rồi bây giờ lại tiếp xúc với cô, anh đã hoàn toàn tin tưởng lời Tưởng Dung khen cô không dứt miệng trước mặt anh, nghiêm túc nói: “Giám đốc Tô đang ở trên lầu nói chuyện với khách hàng, lát nữa tôi sẽ đi tìm cô ấy.”

Không ít khách hàng sôi nổi nói về doanh số của họ: “Tôi cũng muốn màu hồng đào, trước tiên hãy thêm nó cho tôi. Hãy khẳng định số lượng đủ cho chúng tôi nhé!”

Chị Trương lúc này cũng không do dự, sợ lấy thiếu đến lúc đó không có hàng để bán, quyết đoán nói: “Tôi mỗi màu thêm tám lô. Màu hồng đào cũng đặt mười lô.” Rồi xoay mặt nói với Bộ Hành: “Tôi mới bắt tay với Bella từ năm ngoái, cô là thiết kế mới của bọn họ à? Thật là tuổi trẻ đầy hứa hẹn!”

Bộ Hành nói đùa, “Nếu ông chủ em nghe được chị khen như vậy thì tốt, có khi còn cho em thăng chức tăng lương ấy chứ!”

Tất cả mọi người đều có thiện ý mà cười rộ lên.

Lúc này, nghe thấy một giọng nói dễ nghe vang lên: “Nhân viên làm tốt đương nhiên sẽ được thăng chức tăng lương.”

Âu Dương ngẩng đầu nói: “Chu tổng!”

Thật là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến.

Chu Mộ Tu quần áo phẳng phiu không biết đứng đó chắp tay sau lưng từ bao giờ, bên cạnh có Ngô Vị.

Bộ Hành trong đầu không tự chủ được thoáng hiện lại cảnh bộ dáng anh buổi trưa khỏa thân nửa người nằm nghiêng trên giường, bây giờ nhìn anh áo mũ chỉnh tề đứng đó, lại cảm thấy người này trong ngoài không đồng nhất.

Không khí càng thêm nóng lên, có lẽ do kinh doanh giày dép quần áo, nên khách hàng hơn nửa là phụ nữ, lại được gần gũi với Tiểu Chu tổng trẻ tuổi đầy hứa hẹn, anh tuấn đẹp trai như trong truyền thuyết như vậy, cho dù là người lớn tuổi, đều có dáng vẻ tươi cười.

Bộ Hành nhìn thấy cảnh này có chút buồn cười, sao nhìn có vẻ giống kiểu gặp thần tượng thế này? Chỉ điều đây là fans hơi lớn tuổi một chút.

Chu Mộ Tu hòa đồng cười cười cùng vài người khách hàn huyên vài câu, nhìn thấy Bộ Hành đang đứng một bên không nín được ý cười, không biết cô cười cái gì, hỏi cô: “Cô có muốn được thăng chức tăng lương không?”

Bộ Hành nhướng mày, không kiêu ngạo không xu nịnh, “Đương nhiên rồi ạ, nếu muốn thành tướng quân thì trước hết phải là người lính giỏi đã.”

Chu Mộ Tu gật đầu, mắt mang ý cười, “Lúc nãy tôi cũng nói chuyện với Lưu Tân Minh và Tô Mạn Lệ, cuối tuần cô chính thức thăng chức sẽ có quyết định tới.”

Bộ Hành kinh ngạc, “Là gì ạ?”

“Chủ nhiệm thiết kế Bella.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Phú Bà

Số ký tự: 0