Tiểu Phúc Thê Vừa Ngọt Vừa Ngầu Của Thế Tử Bệnh Yếu

Giết Lợn

Tiểu Tiểu Tiểu Bình Tử

2024-11-12 20:03:19

Thẩm Dịch Giai vẫn chưa biết có người đã để ý đến thịt và túi tiền của mình.

Nàng đang xử lý con lợn rừng trong sân.

Tuy rằng nàng đã ăn không ít thịt nhưng nàng thật đúng là chưa từng mổ lợn. Chỉ có thể đưa Tống Cảnh Thần đến bên trong viện, để hắn vừa đọc sách vừa chỉ huy.

Lý thị nấu nước, hai người cùng nhau giúp đỡ cạo lông lợn. Người trong nhà cùng làm khí thế ngất trời.

"Mẹ, chúng ta để lại bốn chân, còn lại đều mang đến tửu lâu để bán đi. Ăn xong con lại lên núi đi săn." Suy nghĩ của Thẩm Dịch Giai rất đơn giản, trực tiếp chặt bốn cái chân, cực kỳ thuận tiện.

Hơn nữa nàng cảm thấy mình lên núi đi săn để lấy thịt cho người trong nhà quả thực là điều vô cùng dễ dàng.

"Ta đồng ý bán đi nhưng một cô nương như con sao có thể chạy lên núi, vậy thì sẽ nguy hiểm tới mức nào." Lý thị bị lời của Thẩm Dịch Giai chọc cho dở khóc dở cười.

Thẩm Dịch Giai thè lưỡi, nói thầm: "Đến lúc đó còn không biết là con gặp nguy hiểm hay là những con mồi trong núi gặp nguy hiểm đây."

Tống Cảnh Thần liếc nhìn nàng một cái, môi mấp máy cuối cùng vẫn không mở miệng.

Cuối cùng hắn xem như cũng phát hiện được, bình thường chuyện Thẩm Dịch Giai đã quyết định làm thì thật đúng là không dễ dàng để khiến nàng từ bỏ.

Mấy người hợp lực dọn dẹp sạch sẽ một con lợn rừng.

Nói chỉ để lại bốn chân, Thẩm Dịch Giai thật sự giơ dao lên chặt bốn chân lợn rừng dọc theo bụng nó. Một chân có thể nặng tầm mười cân.

Một thân thể trụi lủi và đầu lợn vẫn còn đó, máu từ bốn vết cắt không ngừng chảy xuống, chẳng mấy chốc đã tràn ra khắp sàn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thẩm Dịch Giai vỗ đầu, huyết lợn cũng có thể ăn, vội vàng chạy vào phòng bếp lấy bốn chậu đựng huyết lợn.

Tống Cảnh Thần thấy vậy thì lông mày giật một cái. Biểu hiện của Hạo ca và Hoan tỷ còn trực tiếp hơn, sợ tới mức liên tục lui về phía sau cách xa Thẩm Dịch Giai một chút.

Thẩm Dịch Giai liếc mắt. Thịt cuối cùng cũng ăn, cắt như thế nào có quan trọng sao?

Khụ khụ, dù sao nàng cũng cảm thấy không quan trọng.

Lý thị cầm cái thau đặt bốn cái chân xuống, chuẩn bị dọn vào phòng bếp.

Thẩm Dịch Giai chọn lấy hai phần tương đối nhỏ, nói: "Không phải An Đông ở bên kia đã giúp đỡ sao, ta đồng ý đưa chút thịt cho nhà hắn, hai phần này ta mang qua cho hắn."

Về phần những người khác, nàng không quen, cũng không có ý định tặng.

Động tác lật sách của Tống Cảnh Thần hơi dừng lại, giống như tùy ý nói: "Nàng mệt mỏi hơn nửa ngày, để Hạo ca và Hoan tỷ đi đi."

Thẩm Dịch Giai không quá chắc chắn hỏi: "Chàng có chắc hai người bọn chúng xách nổi không?"

Bóc lột trẻ em như thế có ổn không vậy?

Tống Cảnh Thần nhìn Hạo ca và Hoan tỷ một cái, hai người đều rụt cổ lại, đồng thanh nói: "Đại tẩu, chúng ta có thể."

Tới rồi, tới rồi.

Trước kia khi còn ở Kinh thành, đại ca thích dùng ánh mắt này để nhìn khi bọn họ phạm sai lầm, sau đó hung hăng phạt bọn họ một trận.

Nói lâu rồi không thấy nhưng trong xương cốt đã sớm khắc sâu ánh mắt đó.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thẩm Dịch Giai chớp chớp mắt, không phản đối.

Nhìn hai đứa trẻ ôm chân lợn chạy ra ngoài, nàng nghiêng đầu khom lưng đưa mặt đến trước mặt Tống Cảnh Thần.

Nàng híp mắt, kết luận: "Chàng... Rất không đúng nha."

Tống Cảnh Thần nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngay trước mắt, cố gắng hết sức quên đi trái tim đang đập loạn, ra vẻ bình tĩnh mở miệng: "Không có, nàng nhìn lầm rồi!"

Dừng một chút, hắn chuyển hướng đề tài, nói: "Người nàng thối muốn chết, nhanh đi tắm thay y phục đi."

Mặt nhỏ của Thẩm Dịch Giai đỏ lên, vèo một cái lùi ra xa Tống Cảnh Thần vài mét, cúi đầu ngửi qua người mình mấy lần.

Không phục mà giảo biện: "Cũng không phải ta thối, là con lợn kia thối."

Miệng thì nói vậy nhưng người đã chạy vào phòng bếp. Tới cửa lại quay đầu trừng mắt liếc Tống Cảnh Thần: "Không rửa, tối còn muốn ôm chàng ngủ, thối chết chàng. Hừ!"

Tống Cảnh Thần nghĩ đến tình cảnh hai đêm ngủ, mặt có chút đỏ. Lập tức hắn lại nhịn không được bật cười.

Hết chương

Nhóm dịch: Team Qi Qi

Edit: Đại Pro

Beta: Felicia

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Phúc Thê Vừa Ngọt Vừa Ngầu Của Thế Tử Bệnh Yếu

Số ký tự: 0