Tiểu Phúc Thê Vừa Ngọt Vừa Ngầu Của Thế Tử Bệnh Yếu

Thu Nạp Tiểu Đệ

Tiểu Tiểu Tiểu Bình Tử

2024-11-12 20:03:19

Cho đến khi cơm nước xong xuôi, Thẩm Dịch Giai còn chưa kịp phản ứng.

Ví dụ như An Tú Nhi sao lại tới nhà nấu cơm, còn múc canh múc cơm cho Tống Cảnh Thần.

Lại ví dụ như… Vì sao trong lòng nàng lại rầu rĩ không thoải mái, rõ ràng nàng không cảm nhận được ác ý của An Tú Nhi, tất cả đều rất bình thường.

Vốn nàng còn muốn nói với Tống Cảnh Thần chuyện phát sinh ở trên trấn và chuyện Phúc Mãn Lâu muốn mua thêm con mồi, thuận tiện hỏi hắn có biện pháp kiếm tiền nào tốt không.

Lần này Thẩm Dịch Giai hoàn toàn không còn tâm trạng nhưng lại không tìm được nguyên nhân. Nàng sắp xếp lại những đồ đạc trong xe ngựa, đeo gùi lên lưng nói: "Ta đi lên núi dạo một chút" rồi ra ngoài.

Nhìn bóng lưng Thẩm Dịch Giai, Tống Cảnh Thần nhíu mày, bàn tay đang đưa ra trước ngực cũng dừng lại.

Trước kia Thẩm Dịch Giai cũng không vào núi sâu, lần này nàng muốn săn thêm chút đồ, cho nên cũng không kiêng dè nhiều như vậy.

Thẩm Dịch Giai đi suốt nửa khắc đồng hồ mới dừng lại: "Ra đây, nếu không ta đánh ngươi."

Cũng không biết bị theo dõi bao lâu, cũng trách nàng vẫn luôn không chú ý.

"Đừng... Ta, ta ra ngay này." Một thiếu niên toàn thân bẩn thỉu bước ra từ sau tán cây.

Thẩm Dịch Giai liếc nhìn thiếu niên, xác nhận mình không quen biết, tức giận nói: "Ngươi là ai, đi theo ta làm gì?"

"Ngươi… Ngươi không nhớ ta? Chúng ta đã gặp nhau nhiều lần, ngày các ngươi dọn vào trong thôn, ta đã đứng sau đám người. Sau đó ngươi xuống núi đi săn thú..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ngừng!" Thẩm Dịch Giai vội vàng ngắt lời người vừa tới, hôm nay nàng thật sự không có tâm tình nghe người khác nói nhảm, dễ dàng không khống chế nổi nắm đấm: "Nói trọng điểm."

"A, ta tên Lý Thụ, mọi người đều gọi ta là Thiết Đản. Là nhi tử của Vương quả phụ trong thôn. Hôm nay trong trấn, lúc ngươi đánh đám lưu manh kia ta trùng hợp nhìn thấy, muốn bái ngươi làm sư phụ để học võ." Thiết Đản lập tức đứng thẳng người nhanh chóng giới thiệu mình.

"Ta không biết võ, không nhận đồ đệ." Thẩm Dịch Giai lạnh nhạt từ chối: "Không được đi theo ta, nếu không ta sẽ đánh ngươi!"

Nói xong nàng cũng không để ý hắn nữa, tiếp tục đi sâu vào trong núi.

Thiết Đản muốn đi theo Thẩm Dịch Giai nhưng vì câu sau của nàng mà dừng lại. Mắt thấy sắp không thấy bóng dáng Thẩm Dịch Giai, hắn vội vàng hô lên: "Ta biết nơi nào có thể kiếm tiền nhanh."

Những lời này đâm thẳng vào tim phổi của Thẩm Dịch Giai, nàng rất muốn có khí thế không quan tâm nhưng bạc không cho phép nàng có khí thế.

Mặt mũi không cho Thẩm Dịch Giai quay đầu nhưng cũng không tiếp tục đi.

Thiết Đản vừa thấy có hi vọng, vội vàng chạy tới: "Ta biết ngươi muốn kiếm tiền, ta có thể dẫn ngươi đi."

"Tiếp tục." Thẩm (cao) Dịch (lãnh) Giai.

"Trên trấn có đấu trường ngầm, chỉ cần đến đó tham gia giao đấu, thắng một trận sẽ có mười lượng bạc. Thắng liền hai mươi trận sau đó bạc tăng gấp bội, nếu có thể lên làm lôi chủ, trực tiếp thưởng một trăm lượng bạc, có người khiêu chiến, thắng một trận có năm mươi lượng."

Trong lòng Thẩm Dịch Giai vui vẻ, đây không phải thiết kế riêng cho nàng sao, nhưng mặt vẫn lạnh băng: "Ai cũng có thể tham gia à?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thiết Đản vội gật đầu: "Lần đầu tiên đi vào phải giao năm lượng bạc phí vào cửa. Bên trong còn có thể đặt cược, nếu người ngươi đặt cược thắng thì cũng có thể kiếm tiền."

"Được nhưng ta không biết dạy người khác." Thẩm Dịch Giai đã quyết định lần sau đi xem một chút nhưng nàng cũng không thể lừa người.

Bả vai Thiết Đản rũ xuống, cho rằng Thẩm Dịch Giai chướng mắt hắn.

Thẩm Dịch Giai nhìn mà đau răng, khẽ cắn môi nói: "Ta có thể thu ngươi làm tiểu đệ. Sau này có người làm khó ngươi, ngươi cứ tới tìm ta, ta sẽ giúp ngươi dạy dỗ lại."

"Thật sao?" Ánh mắt Thiết Đản sáng lên, nhe ra một hàm răng trắng lớn.

Thẩm Dịch Giai đỡ trán, tốc độ biến đổi sắc mặt này. Ngươi cho rằng ngươi là thời tiết sao, nói thay đổi là thay đổi, nàng phất phất tay đuổi người: "Thật, bây giờ ta còn muốn đi săn một ít con mồi, ngươi về đi."

"Lão đại, để ta đi chung với ngươi, ta có thể nhặt con mồi giúp ngươi." Hắn vừa mới nhậm chức, làm tiểu đệ nhất định phải xông xáo.

Hết chương

Nhóm dịch: Team Qi Qi

Edit: Linh Tâm

Beta: Jully

Check: Trân Trân

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Phúc Thê Vừa Ngọt Vừa Ngầu Của Thế Tử Bệnh Yếu

Số ký tự: 0