Tiểu Phúc Thê Vừa Ngọt Vừa Ngầu Của Thế Tử Bệnh Yếu
Tỉ Mỉ
Tiểu Tiểu Tiểu Bình Tử
2024-11-12 20:03:19
Làm cái này nàng cũng không để Tống Cảnh Thần tham dự, chính là vì muốn cho hắn một kinh hỉ.
Đưa ám tiễn cho Tống Cảnh Thần, ánh mắt sáng lấp lánh chờ hắn khích lệ.
Tống Cảnh Thần sững sờ, không nghĩ tới nhìn Thẩm Dịch Giai thường ngày suy nghĩ đơn giản mà lại có lúc cẩn thận tỉ mỉ như vậy, trong lòng cảm động. Nắm chặt tụ tiễn trong tay, giọng nói có chút nghẹn ngào: "Cảm ơn."
Vốn chỉ muốn được khen ngợi, không nghĩ tới Tống Cảnh Thần lại nói một câu như vậy. Thẩm Dịch Giai ngượng ngùng xoa đầu một cái: "Ta chỉ chàng cách dùng như thế nào."
Lại cầm lấy biểu diễn một phen, không chỉ có Hạo ca và Hoan tỷ. Ngay cả Tống Cảnh Thần cũng có chút kinh ngạc cảm thán.
Tụ tiễn này không giống với ám tiễn hắn đã từng gặp qua, tinh xảo hơn nhiều, có thể tự điều tiết số lượng tiễn bắn ra trong một lần. Chỉ một điểm này đã có thể đánh địch nhân một đòn bất ngờ.
Hơn nữa ở chỗ mũi tên có một lỗ khảm nho nhỏ, có thể để thuốc mê hoặc độc dược vào đó, không cần ngâm thuốc trước, lúc tiễn đi qua chỗ đó có thể dính vào.
Tuy rằng một lần cũng chỉ có thể bắn ra mười lăm cây tiễn nhưng vậy là đủ rồi. Thứ này quý tinh không quý nhiều.
Tống Cảnh Thần còn muốn nghiên cứu nhưng Thẩm Dịch Giai lại không cho hăn thời gian. Nàng nhét ám tiễn vào tay vịn, cũng không biết nàng làm như thế nào, sờ soạng một hồi trên lưng ghế, lại lấy ra một cây cung nỏ.
Trước đó Tống Cảnh Thần còn tò mò tại sao lại điêu khắc thứ này ở chỗ tựa lưng, hiện tại mới hiểu được. Đó đâu phải điêu khắc ra, rõ ràng là khoét thành một cái khuôn để cung nỏ, lại dùng một cây cung nỏ chân chính khảm vào.
Tâm tư này không thể nói là không xảo diệu, nhìn qua như một chiếc xe lăn bình thường, kì thực khắp nơi đều ẩn giấu huyền cơ.
Cũng không biết có phải là Thẩm Dịch Giai cho hắn quá nhiều kinh hỉ hay không, nhìn nàng biểu diễn cung nỏ, ba mũi tên cùng lúc bắn ra mà Tống Cảnh Thần cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Đây thật sự là tiểu thư Thẩm gia nhát gan sợ phiền phức, không có sở trường gì trong truyền thuyết sao.
Không phải nàng thì người trước mắt là ai? Thật sự là có mưu đồ khác sao, nếu thật là như vậy, nàng cần gì phải làm những chuyện này.
Tống Cảnh Thần cũng không quá chắc chắn.
"Cuối cùng, chúng ta thử lại chiếc xe lăn này." Thẩm Dịch Giai tuyên bố, đây là tác phẩm lớn đầu tiên nàng hoàn thành, cũng là lần đầu tiên bày ra cho người khác xem trừ Đại Hoa, trong lòng Thẩm Dịch Giai cũng rất kích động.
Cũng không nhận ra sự khác thường của Tống Cảnh Thần.
Chờ ngồi trên xe lăn, Tống Cảnh Thần mới lấy lại tinh thần. Bản vẽ bánh xe này là được hắn vẽ qua, đương nhiên biết cách sử dụng, tay đặt lên hai bánh xe, cái ghế tự động di chuyển ra ngoài một chút.
Tống Cảnh Thần quay đầu nhìn Thẩm Dịch Giai một cái, đối mặt với đôi mắt lấp lánh như ánh sao của nàng, đáp lại một nụ cười.
Quỷ thần xui khiến, giờ khắc này. Tống Cảnh Thần quyết định tuân theo thanh âm từ đáy lòng tin tưởng người trước mắt một lần, dù là cược thua, hắn cũng không hối hận.
Người này không phải nhị tiểu thư Thẩm gia thì sao, từ đâu tới lại có quan hệ gì, chỉ cần nàng ở bên cạnh, hắn sẽ tin tưởng nàng.
A a a a a a! Tướng công cười với ta. Đầu óc Thẩm Dịch Giai hoàn toàn bị hành động này làm choáng váng.
Trái tim lại bắt đầu nhảy lên bình bịch, kịch liệt hơn bất kỳ lần nào trước đây, Thẩm Dịch Giai cũng hoài nghi một khắc sau nó sẽ nhảy ra.
Nàng vội đưa tay đè lại, cau mày khó hiểu, tim của mình có vấn đề sao?
Để ăn mừng, Lý thị đặc biệt lấy móng heo và cá để làm một bữa tối phong phú.
Ăn cơm xong, Thẩm Dịch Giai đập đập, gõ gõ để tháo dỡ tất cả ngưỡng cửa, từ hậu viện gánh đất trở về, làm toàn bộ những chỗ có cầu thang thành dốc nghiêng, dùng nước làm ướt rồi đạp cho chắc lại, thế là đại công cáo thành.
Hạo ca và Hoan tỷ hiếm khi không đi chăm sóc mấy con gà con kia, vẫn luôn quanh quẩn bên cạnh Thẩm Dịch Giai như mấy kẻ theo đuôi.
Thẩm Dịch Giai thấy mà buồn cười: "Có chuyện gì cứ nói đi!"
Hạo ca: Đại tẩu quả nhiên lợi hại, ngay cả chuyện đệ muốn nói cũng biết.
Hoan tỷ: Quả nhiên là đại tẩu của nàng, thông minh giống như đại ca vậy.
"Đại tẩu, ta...chúng ta cũng muốn một cái tụ tiễn."
Hết chương
Nhóm dịch: Team Qi Qi
Edit: Linh Tâm
Beta: Minh Nhi
Đưa ám tiễn cho Tống Cảnh Thần, ánh mắt sáng lấp lánh chờ hắn khích lệ.
Tống Cảnh Thần sững sờ, không nghĩ tới nhìn Thẩm Dịch Giai thường ngày suy nghĩ đơn giản mà lại có lúc cẩn thận tỉ mỉ như vậy, trong lòng cảm động. Nắm chặt tụ tiễn trong tay, giọng nói có chút nghẹn ngào: "Cảm ơn."
Vốn chỉ muốn được khen ngợi, không nghĩ tới Tống Cảnh Thần lại nói một câu như vậy. Thẩm Dịch Giai ngượng ngùng xoa đầu một cái: "Ta chỉ chàng cách dùng như thế nào."
Lại cầm lấy biểu diễn một phen, không chỉ có Hạo ca và Hoan tỷ. Ngay cả Tống Cảnh Thần cũng có chút kinh ngạc cảm thán.
Tụ tiễn này không giống với ám tiễn hắn đã từng gặp qua, tinh xảo hơn nhiều, có thể tự điều tiết số lượng tiễn bắn ra trong một lần. Chỉ một điểm này đã có thể đánh địch nhân một đòn bất ngờ.
Hơn nữa ở chỗ mũi tên có một lỗ khảm nho nhỏ, có thể để thuốc mê hoặc độc dược vào đó, không cần ngâm thuốc trước, lúc tiễn đi qua chỗ đó có thể dính vào.
Tuy rằng một lần cũng chỉ có thể bắn ra mười lăm cây tiễn nhưng vậy là đủ rồi. Thứ này quý tinh không quý nhiều.
Tống Cảnh Thần còn muốn nghiên cứu nhưng Thẩm Dịch Giai lại không cho hăn thời gian. Nàng nhét ám tiễn vào tay vịn, cũng không biết nàng làm như thế nào, sờ soạng một hồi trên lưng ghế, lại lấy ra một cây cung nỏ.
Trước đó Tống Cảnh Thần còn tò mò tại sao lại điêu khắc thứ này ở chỗ tựa lưng, hiện tại mới hiểu được. Đó đâu phải điêu khắc ra, rõ ràng là khoét thành một cái khuôn để cung nỏ, lại dùng một cây cung nỏ chân chính khảm vào.
Tâm tư này không thể nói là không xảo diệu, nhìn qua như một chiếc xe lăn bình thường, kì thực khắp nơi đều ẩn giấu huyền cơ.
Cũng không biết có phải là Thẩm Dịch Giai cho hắn quá nhiều kinh hỉ hay không, nhìn nàng biểu diễn cung nỏ, ba mũi tên cùng lúc bắn ra mà Tống Cảnh Thần cũng không cảm thấy kinh ngạc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây thật sự là tiểu thư Thẩm gia nhát gan sợ phiền phức, không có sở trường gì trong truyền thuyết sao.
Không phải nàng thì người trước mắt là ai? Thật sự là có mưu đồ khác sao, nếu thật là như vậy, nàng cần gì phải làm những chuyện này.
Tống Cảnh Thần cũng không quá chắc chắn.
"Cuối cùng, chúng ta thử lại chiếc xe lăn này." Thẩm Dịch Giai tuyên bố, đây là tác phẩm lớn đầu tiên nàng hoàn thành, cũng là lần đầu tiên bày ra cho người khác xem trừ Đại Hoa, trong lòng Thẩm Dịch Giai cũng rất kích động.
Cũng không nhận ra sự khác thường của Tống Cảnh Thần.
Chờ ngồi trên xe lăn, Tống Cảnh Thần mới lấy lại tinh thần. Bản vẽ bánh xe này là được hắn vẽ qua, đương nhiên biết cách sử dụng, tay đặt lên hai bánh xe, cái ghế tự động di chuyển ra ngoài một chút.
Tống Cảnh Thần quay đầu nhìn Thẩm Dịch Giai một cái, đối mặt với đôi mắt lấp lánh như ánh sao của nàng, đáp lại một nụ cười.
Quỷ thần xui khiến, giờ khắc này. Tống Cảnh Thần quyết định tuân theo thanh âm từ đáy lòng tin tưởng người trước mắt một lần, dù là cược thua, hắn cũng không hối hận.
Người này không phải nhị tiểu thư Thẩm gia thì sao, từ đâu tới lại có quan hệ gì, chỉ cần nàng ở bên cạnh, hắn sẽ tin tưởng nàng.
A a a a a a! Tướng công cười với ta. Đầu óc Thẩm Dịch Giai hoàn toàn bị hành động này làm choáng váng.
Trái tim lại bắt đầu nhảy lên bình bịch, kịch liệt hơn bất kỳ lần nào trước đây, Thẩm Dịch Giai cũng hoài nghi một khắc sau nó sẽ nhảy ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng vội đưa tay đè lại, cau mày khó hiểu, tim của mình có vấn đề sao?
Để ăn mừng, Lý thị đặc biệt lấy móng heo và cá để làm một bữa tối phong phú.
Ăn cơm xong, Thẩm Dịch Giai đập đập, gõ gõ để tháo dỡ tất cả ngưỡng cửa, từ hậu viện gánh đất trở về, làm toàn bộ những chỗ có cầu thang thành dốc nghiêng, dùng nước làm ướt rồi đạp cho chắc lại, thế là đại công cáo thành.
Hạo ca và Hoan tỷ hiếm khi không đi chăm sóc mấy con gà con kia, vẫn luôn quanh quẩn bên cạnh Thẩm Dịch Giai như mấy kẻ theo đuôi.
Thẩm Dịch Giai thấy mà buồn cười: "Có chuyện gì cứ nói đi!"
Hạo ca: Đại tẩu quả nhiên lợi hại, ngay cả chuyện đệ muốn nói cũng biết.
Hoan tỷ: Quả nhiên là đại tẩu của nàng, thông minh giống như đại ca vậy.
"Đại tẩu, ta...chúng ta cũng muốn một cái tụ tiễn."
Hết chương
Nhóm dịch: Team Qi Qi
Edit: Linh Tâm
Beta: Minh Nhi
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro