Chương 5
Đông Nhật Ngưu Giác Bao
2024-05-13 13:58:23
Chờ gặp mặt, anh lại có một chút bất ngờ.
Một là vì việc cô có làn da rất trắng, cô trắng không phải cái loại trắng bệch phát bệnh, mà là trắng lộ ra trong rất mê người, như là đầu hạ xối qua nước mật đào, cái loại giòn ngọt này, làm người ta nhịn không được muốn cắn một ngụm.
Hai là vì Thầy Chu thật đúng là cân nhắc anh. Theo anh biết, cô thuộc ban thi đại học có số điểm tốt nhất, cha mẹ lại đều là người làm công việc văn hoá.
Gia đình bọn họ tìm con rễ, bằng cấp chắc chắn rất quan trọng, có tiêu chuẩn khảo hạch cao.
Anh liền như vậy ở trường học một đường ở dưới xã hội, miễn miễn cưỡng cưỡng mà thi vào một trường đại học. Không đợi đến tốt nghiệp anh liền nghỉ, căn bản sẽ không là người trong phạm vi mà bọn họ có thể tìm đến.
Anh xong việc hỏi lão Chu nghĩ như thế nào, sẽ không sợ đắc tội với lão cờ hữu, đem con gái người ta giới thiệu cho anh, một người không đàng hoàng.
Lão Chu cùng anh thổi râu trừng mắt.
Như thế nào là người không đứng đắn, trò là vi phạm pháp luật, hay cả ngày lưu manh, ăn không ngồi rồi. Ở nơi này của chúng ta, chỉ cần nỗ lực hướng đến tương lai tươi sáng, giữ khuôn phép tự mình kiếm ra tiền, chính là một người thanh niên ưu tú.
Trần Phóng lúc ấy thiếu chút nữa bị nước bọt của mình làm cho sặc, anh là không nghĩ tới chính mình đời này còn có thể được Thầy Chu dùng đến hai từ"Ưu tú" kia đánh giá.
Thầy Chu chỉ hỏi anh một vấn đề, anh cảm thấy cô gái này thế nào?
Cô gái ấy đương nhiên là một cô gái tốt.
Nói chuyện ngữ điệu ôn ôn nhu nhu, sợ dọa đến người khác. Bộ dáng đó, lúc ấy thời điểm đi học cũng đã có chút thấy được.
Càng đừng nói đến hiện tại, đôi mắt của nai con, con ngươi trong trẻo đều giống những giọt nước mùa xuân, mấu chốt là cô lại rất trắng.
Vóc dáng không cao, vừa đến trước ngực anh, anh cảm thấy một bàn tay là có thể nhẹ nhàng bế bổng.
.
Dáng người thực cân xứng, nơi gầy cần gầy, nơi cần có thịt thì có thịt, nơi nên vểnh kia lại càng mềm mại đáng yêu.
Đương nhiên đều này không thể cùng Thầy Chu nói, anh nếu mà nói, Thầy Chu chắn chắn sẽ đuổi theo anh chạy nửa cái huyện thành.
Anh đáp lời Thầy Chu, đương nhiên là cô gái hoàn hảo rồi, thầy giới thiệu còn có thể kém sao
Thầy Chu vỗ trên vai anh:
"Cô gái tốt như vậy thì trò liền theo đuổi đi, thầy đem chuyện này liền giao cho trò, chuyện mà bà trò nhờ thầy giúp đỡ cũng xem như là hoàn thành, sau này có được hay không tất cả nhờ bản thân trò đấy"
Anh không nghĩ tới có thể cùng cô thành đôi, nhưng cuối cùng thật đúng là thành.
Anh nhớ tới cô, vừa rồi bị bà lôi kéo đi đổi hỉ sự mới nhìn đến tin tức.
Bà nội nói tân phòng đại hôn hỉ sự không đủ lớn không đủ vui mừng, kêu anh thay cái lớn nhất đi. Nếu bà không hài lòng, vậy đổi, anh đời này cũng định như vậy cưới vợ, tự nhiên đem tâm nguyện của bà tất cả đều thỏa mãn..
Khoảng vài phút, di động hiện lên thông báo, anh mở ra xem.
Một là vì việc cô có làn da rất trắng, cô trắng không phải cái loại trắng bệch phát bệnh, mà là trắng lộ ra trong rất mê người, như là đầu hạ xối qua nước mật đào, cái loại giòn ngọt này, làm người ta nhịn không được muốn cắn một ngụm.
Hai là vì Thầy Chu thật đúng là cân nhắc anh. Theo anh biết, cô thuộc ban thi đại học có số điểm tốt nhất, cha mẹ lại đều là người làm công việc văn hoá.
Gia đình bọn họ tìm con rễ, bằng cấp chắc chắn rất quan trọng, có tiêu chuẩn khảo hạch cao.
Anh liền như vậy ở trường học một đường ở dưới xã hội, miễn miễn cưỡng cưỡng mà thi vào một trường đại học. Không đợi đến tốt nghiệp anh liền nghỉ, căn bản sẽ không là người trong phạm vi mà bọn họ có thể tìm đến.
Anh xong việc hỏi lão Chu nghĩ như thế nào, sẽ không sợ đắc tội với lão cờ hữu, đem con gái người ta giới thiệu cho anh, một người không đàng hoàng.
Lão Chu cùng anh thổi râu trừng mắt.
Như thế nào là người không đứng đắn, trò là vi phạm pháp luật, hay cả ngày lưu manh, ăn không ngồi rồi. Ở nơi này của chúng ta, chỉ cần nỗ lực hướng đến tương lai tươi sáng, giữ khuôn phép tự mình kiếm ra tiền, chính là một người thanh niên ưu tú.
Trần Phóng lúc ấy thiếu chút nữa bị nước bọt của mình làm cho sặc, anh là không nghĩ tới chính mình đời này còn có thể được Thầy Chu dùng đến hai từ"Ưu tú" kia đánh giá.
Thầy Chu chỉ hỏi anh một vấn đề, anh cảm thấy cô gái này thế nào?
Cô gái ấy đương nhiên là một cô gái tốt.
Nói chuyện ngữ điệu ôn ôn nhu nhu, sợ dọa đến người khác. Bộ dáng đó, lúc ấy thời điểm đi học cũng đã có chút thấy được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Càng đừng nói đến hiện tại, đôi mắt của nai con, con ngươi trong trẻo đều giống những giọt nước mùa xuân, mấu chốt là cô lại rất trắng.
Vóc dáng không cao, vừa đến trước ngực anh, anh cảm thấy một bàn tay là có thể nhẹ nhàng bế bổng.
.
Dáng người thực cân xứng, nơi gầy cần gầy, nơi cần có thịt thì có thịt, nơi nên vểnh kia lại càng mềm mại đáng yêu.
Đương nhiên đều này không thể cùng Thầy Chu nói, anh nếu mà nói, Thầy Chu chắn chắn sẽ đuổi theo anh chạy nửa cái huyện thành.
Anh đáp lời Thầy Chu, đương nhiên là cô gái hoàn hảo rồi, thầy giới thiệu còn có thể kém sao
Thầy Chu vỗ trên vai anh:
"Cô gái tốt như vậy thì trò liền theo đuổi đi, thầy đem chuyện này liền giao cho trò, chuyện mà bà trò nhờ thầy giúp đỡ cũng xem như là hoàn thành, sau này có được hay không tất cả nhờ bản thân trò đấy"
Anh không nghĩ tới có thể cùng cô thành đôi, nhưng cuối cùng thật đúng là thành.
Anh nhớ tới cô, vừa rồi bị bà lôi kéo đi đổi hỉ sự mới nhìn đến tin tức.
Bà nội nói tân phòng đại hôn hỉ sự không đủ lớn không đủ vui mừng, kêu anh thay cái lớn nhất đi. Nếu bà không hài lòng, vậy đổi, anh đời này cũng định như vậy cưới vợ, tự nhiên đem tâm nguyện của bà tất cả đều thỏa mãn..
Khoảng vài phút, di động hiện lên thông báo, anh mở ra xem.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro