Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Anh cũng sẽ mặt đỏ 4

Vong Ký Hô Hấp Miêu

2024-07-24 11:40:00

Editor: Quỳnh Nguyễn

Cận Mặc cầm di động trong tay, vẻ mặt bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn Tiểu Thỏ.

Tiểu Thỏ hướng tới anh kéo kéo môi, sau đó nhún vai, giang tay.

Trong văn phòng nhất thời lại là một trận trầm mặc, ở phía sau, di động Tiểu Thỏ đột nhiên vang một phen, có tin nhắn tới.

Cô vội vàng cúi đầu xem điện thoại di động, phía trên là tin nhắn Trình Chi Ngôn gửi:

Còn đang họp, đợi lát nữa sau khi chấm dứt đi trường học đón em.

Tiểu Thỏ nhìn tin nhắn này, miệng nhỏ hồng nhuận không tự chủ được liền gợi lên một cái độ cong sán lạn, ngón tay cô rất nhanh nhảy động trên màn hình, trả lời một tin nhắn cho anh:

Được, em ở trường học chờ anhm buổi tối mang em đi ăn ngon mới được!!

Lần này tin nhắn gửi đi không bao lâu, Trình Chi Ngôn rất nhanh trả lời một tin:

Được.

Mặc dù chỉ là một chữ vô cùng đơn giản nhưng mà Tiểu Thỏ ôm ấp di động không tự chủ được bật cười.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Uh`m... Tính tính, cô cùng Trình Chi Ngôn đã bao lâu không gặp a... Giống như... Có hơn mười ngày thôi??

Cảm giác từ lúc cô biết Trình Chi Ngôn đến bây giờ, hai người bọn họ chưa từng có thời gian dài như vậy không có gặp mặt.

Nhưng mà chuyện huấn luyện quân sự này...

Ai... Không đề cập tới cũng được, quả thực chính là hồi ức thống khổ cả đời Tiểu Thỏ.

Cận Mặc quay đầu lại, nhìn Tiểu Thỏ ôm ấp di động ngây ngô cười, trầm mặc chốc lát, sau đó hướng tới cô mở miệng nói: "Cậu cười cái gì??"

"A??" Tiểu Thỏ phục hồi tinh thần lại, nhìn bộ dáng Cận Mặc mặt không chút thay đổi, nhân tiện lộ một cái nụ cười rực rỡ cho anh nói: "Ha ha, tớ cao hứng a, tối hôm nay tớ có ăn ngon rồi!!"

"..."

Cận Mặc cảm thấy có chút không nói gì.

Liền vì ăn ngon, vui thành cái dạng này??

" Hai người các em chép xong rồi??" Đúng lúc này, thầy giáo Hứa đẩy cửa văn phòng ra đi đến, vẻ mặt cười hì hì nhìn về phía Cận Mặc cùng Tiểu Thỏ ngồi song song ở trước bàn làm việc của mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Thầy giáo Hứa."

"Ai, vừa rồi đi văn phòng đoàn ủy cách vách nói chuyện một chút, các em ngồi, ngồi." Thầy giáo Hứa cười hì hì đi đến bên cạnh bàn công tác chính mình, tiện tay đưa điện thoại di động để ở trên bàn, sau đó cầm lấy bảng Cận Mặc cùng Tiểu Thỏ sao chép, nghiêm túc nhìn thoáng qua, sau đó gật đầu nói: "Rất tốt, rất tốt, vất vả hai người các em rồi."

"Ha ha, không vất vả." Tiểu Thỏ vội vàng cười hì hì khoát tay.

"Đúng rồi, lại còn có một việc." Thầy giáo Hứa vừa đem bảng thu thập xong, vừa hướng tới Cận Mặc cùng Tiểu Thỏ cười nói: "Bất quá chuyện này, hiện tại cũng không vội, chờ sau khi ngày nghỉ Quốc Khánh trở về, sinh viên đại học năm nhất trường học chúng ta có một cái trận đấu diễn thuyết (hùng biện), đến lúc đó hai người các em đi lớp học hỏi một chút có học sinh báo danh tham gia hay không."

"Được." Cận Mặc cùng Tiểu Thỏ đồng thời gật đầu.

"Uh`m, sau đó nếu là không ai tự nguyện tham gia mà nói..." Đôi mắt nhỏ thầy giáo Hứa xoay xoay, ánh mắt nhìn chằm chằm Cận Mặc cùng Tiểu Thỏ, vẫn duy trì vẻ mặt cười hì hì hướng tới hai người bọn họ nói: "Liền hai người các em đi."

"..."

"..."

Cận Mặc khẽ nhíu mày, lại không nói gì.

Tiểu Thỏ vẻ mặt kinh ngạc nhìn thầy giáo Hứa, trận đấu diễn thuyết? Cô??

Cô chỗ nào được a, để cho cô đi lên nhảy múa hát ca gì gì đó cô còn có thể được thông qua, loại chuyện diễn thuyết này, cô cảm giác trong lòng ẩn ẩn nhút nhát a...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Số ký tự: 0