Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Anh cũng sẽ mặt đỏ 5
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Tiểu Thỏ nghĩ như vậy, liền xoay đầu hướng về phía Cận Mặc.
Mắt thấy Cận Mặc cũng là vẻ mặt cau mày buồn bực, Tiểu Thỏ nhịn không được liền nở nụ cười.
Xem ra, Cận Mặc hẳn là lại càng không nghĩ muốn đi tham gia cái trận đấu diễn thuyết gì so với cô.
Dù sao lấy anh loại tính cách không thích nói chuyện này, muốn đứng ở trên đài càng không ngừng nói nhất định còn không bằng muốn mạng của anh.
Đại khái là nhận thấy được ý cười trong ánh mắt Tiểu Thỏ, Cận Mặc quay đầu lại, đôi mắt sâu thẳm nhìn Tiểu Thỏ một cái, sau đó lại quay đầu đi hướng tới thầy giáo Hứa gật đầu nói: "Em biết rõ, sẽ cổ vũ các học sinh báo danh tham gia."
"Được." Thầy giáo Hứa hết sức hài lòng gật đầu.
"Một cái lớp phải báo danh mấy người học sinh??" Cận Mặc nghĩ nghĩ, lại hướng tới thầy giáo Hứa hỏi.
"Một cái lớp hai người, đều là sinh viên đại học năm nhất, đề mục diễn thuyết là "Bình thường cùng trác tuyệt"." Thầy giáo Hứa vừa nói vừa cầm hai phân tư liệu từ trong ngăn kéo ra, phân biệt đưa cho Tiểu Thỏ cùng Cận Mặc sau đó tiếp tục nói: "Đại khái tư liệu thầy cho hai người các em, các em trở về động viên, Cận Mặc động viên nam sinh tham gia một phen, Bạch Tiểu Thỏ động viên nữ sinh tham gia một phen, chờ sau khi Quốc Khánh kết thúc, đem danh sách người báo danh cho thầy là được."
"Được..."
Tiểu Thỏ yếu ớt gật gật đầu, cầm tư liệu đồng ý.
Cận Mặc trầm mặc, cũng gật gật đầu.
" Được rồi, không có chuyện gì nữa, ngày mai là ngày nghỉ Quốc Khánh, hai người các em đều đã phải về nhà đi? Trên đường chú ý an toàn." Thầy giáo Hứa thấy hai người bọn họ đều không có dị nghị, vì thế bàn tay to vung lên thả bọn họ đi.
Chờ ra văn phòng thầy giáo Từ, Tiểu Thỏ đi theo sau lưng Cận Mặc, vừa đi vừa xem tài liệu trong tay, nhỏ giọng lầu bầu: "Diễn thuyết dài năm phút đồng hồ, muốn một người đứng ở trên đài nói năm phút đồng hồ mà nói, cảm giác buồn ngủ quá."
"Uh`m." Cận Mặc cũng cúi đầu nhìn tư liệu, gật gật đầu.
"Cận Mặc." Tiểu Thỏ quay đầu nhìn anh, cúi đầu hô anh một tiếng.
Cận Mặc ngẩng đầu lên nhìn cô.
"Chúng ta nhất định phải động viên cái bạn học khác tham gia cái hoạt động này a!!" Trong đôi mắt Tiểu Thỏ lộ ra ánh mắt bi thống, "Bằng không thì hai người chúng ta rồi!"
"Uh`m." Cận Mặc nhìn cô một hồi, sau đó tiếp tục gật đầu.
"Ai... Thôi, vẫn lại là về ký túc xá về trước đi, dù sao cái báo danh diễn thuyết này phải đợi sau lễ quốc khánh mới có thể công tác thống kê, phỏng chừng lúc này bạn cùng lớp chúng ta đều đã đi được không sai biệt lắm rồi." Tiểu Thỏ nghe anh nghìn bài một điệu cái chữ "Uh`m" kia, chỉ cảm thấy chính mình đầu đầy hắc tuyến.
"Được." Cận Mặc gật gật đầu, chờ hai người Tiểu Thỏ cùng nhau hướng tới phương hướng ký túc xá đi.
Trên đường, chuông điện thoại di động Tiểu Thỏ lại vang lên, cô cúi đầu nhìn thoáng qua, trên màn hình điện thoại di động rõ ràng biểu hiện ba cái chữ to "Trình Chi Ngôn", lập tức liền tiếp.
"Uy, Tiểu Thỏ..." Một thanh âm quen thuộc từ trong loa truyền ra, anh bất quá là cúi đầu hô cô một tiếng như vậy, vậy mà khiến cho cô có một loại cảm giác lệ nóng doanh tròng.
Liền ngay cả thanh âm của anh, cô cảm giác rất lâu không có nghe thấy qua.
"Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ hấp hấp cái mũi, hướng tới bên kia điện thoại hô một tiếng.
Sau đó, cô liền nghe được bên kia điện thoại nhẹ nhàng bật cười, "Anh sắp đến cửa trường học em, em đều đã thu dọn xong sao??"
"Ai? Nhanh như vậy??" Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, sau đó hướng tới Trình Chi Ngôn xấu hổ nói.
Mắt thấy Cận Mặc cũng là vẻ mặt cau mày buồn bực, Tiểu Thỏ nhịn không được liền nở nụ cười.
Xem ra, Cận Mặc hẳn là lại càng không nghĩ muốn đi tham gia cái trận đấu diễn thuyết gì so với cô.
Dù sao lấy anh loại tính cách không thích nói chuyện này, muốn đứng ở trên đài càng không ngừng nói nhất định còn không bằng muốn mạng của anh.
Đại khái là nhận thấy được ý cười trong ánh mắt Tiểu Thỏ, Cận Mặc quay đầu lại, đôi mắt sâu thẳm nhìn Tiểu Thỏ một cái, sau đó lại quay đầu đi hướng tới thầy giáo Hứa gật đầu nói: "Em biết rõ, sẽ cổ vũ các học sinh báo danh tham gia."
"Được." Thầy giáo Hứa hết sức hài lòng gật đầu.
"Một cái lớp phải báo danh mấy người học sinh??" Cận Mặc nghĩ nghĩ, lại hướng tới thầy giáo Hứa hỏi.
"Một cái lớp hai người, đều là sinh viên đại học năm nhất, đề mục diễn thuyết là "Bình thường cùng trác tuyệt"." Thầy giáo Hứa vừa nói vừa cầm hai phân tư liệu từ trong ngăn kéo ra, phân biệt đưa cho Tiểu Thỏ cùng Cận Mặc sau đó tiếp tục nói: "Đại khái tư liệu thầy cho hai người các em, các em trở về động viên, Cận Mặc động viên nam sinh tham gia một phen, Bạch Tiểu Thỏ động viên nữ sinh tham gia một phen, chờ sau khi Quốc Khánh kết thúc, đem danh sách người báo danh cho thầy là được."
"Được..."
Tiểu Thỏ yếu ớt gật gật đầu, cầm tư liệu đồng ý.
Cận Mặc trầm mặc, cũng gật gật đầu.
" Được rồi, không có chuyện gì nữa, ngày mai là ngày nghỉ Quốc Khánh, hai người các em đều đã phải về nhà đi? Trên đường chú ý an toàn." Thầy giáo Hứa thấy hai người bọn họ đều không có dị nghị, vì thế bàn tay to vung lên thả bọn họ đi.
Chờ ra văn phòng thầy giáo Từ, Tiểu Thỏ đi theo sau lưng Cận Mặc, vừa đi vừa xem tài liệu trong tay, nhỏ giọng lầu bầu: "Diễn thuyết dài năm phút đồng hồ, muốn một người đứng ở trên đài nói năm phút đồng hồ mà nói, cảm giác buồn ngủ quá."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Uh`m." Cận Mặc cũng cúi đầu nhìn tư liệu, gật gật đầu.
"Cận Mặc." Tiểu Thỏ quay đầu nhìn anh, cúi đầu hô anh một tiếng.
Cận Mặc ngẩng đầu lên nhìn cô.
"Chúng ta nhất định phải động viên cái bạn học khác tham gia cái hoạt động này a!!" Trong đôi mắt Tiểu Thỏ lộ ra ánh mắt bi thống, "Bằng không thì hai người chúng ta rồi!"
"Uh`m." Cận Mặc nhìn cô một hồi, sau đó tiếp tục gật đầu.
"Ai... Thôi, vẫn lại là về ký túc xá về trước đi, dù sao cái báo danh diễn thuyết này phải đợi sau lễ quốc khánh mới có thể công tác thống kê, phỏng chừng lúc này bạn cùng lớp chúng ta đều đã đi được không sai biệt lắm rồi." Tiểu Thỏ nghe anh nghìn bài một điệu cái chữ "Uh`m" kia, chỉ cảm thấy chính mình đầu đầy hắc tuyến.
"Được." Cận Mặc gật gật đầu, chờ hai người Tiểu Thỏ cùng nhau hướng tới phương hướng ký túc xá đi.
Trên đường, chuông điện thoại di động Tiểu Thỏ lại vang lên, cô cúi đầu nhìn thoáng qua, trên màn hình điện thoại di động rõ ràng biểu hiện ba cái chữ to "Trình Chi Ngôn", lập tức liền tiếp.
"Uy, Tiểu Thỏ..." Một thanh âm quen thuộc từ trong loa truyền ra, anh bất quá là cúi đầu hô cô một tiếng như vậy, vậy mà khiến cho cô có một loại cảm giác lệ nóng doanh tròng.
Liền ngay cả thanh âm của anh, cô cảm giác rất lâu không có nghe thấy qua.
"Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ hấp hấp cái mũi, hướng tới bên kia điện thoại hô một tiếng.
Sau đó, cô liền nghe được bên kia điện thoại nhẹ nhàng bật cười, "Anh sắp đến cửa trường học em, em đều đã thu dọn xong sao??"
"Ai? Nhanh như vậy??" Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, sau đó hướng tới Trình Chi Ngôn xấu hổ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro