Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Anh ghen sao 2
Vong Ký Hô Hấp Miêu
2024-07-24 11:40:00
Editor: Quỳnh Nguyễn
Một bữa cơm, nửa trước ba người chuyện trò vui vẻ, nửa sau chính là trầm mặc, kéo dài trầm mặc.
Hạ Phong cảm thấy chính mình xấu hổ, nhưng vô luận anh ta hoà giải như thế nào hai người kia chính là không rên một tiếng.
Anh ta tự quyết định một hồi, dứt khoát cũng buông tha khuyên giải, cúi đầu yên lặng dùng bữa.
Sau khi bữa tối chấm dứt, Hạ Phong thanh toán, dựa theo quán tính lại cười hì hì hướng tới Tiểu Thỏ đùa giỡn nói: "Tiểu Thỏ Thỏ a, anh đưa em về nhà có được hay không?"
Thực ra anh ta chính là thuận miệng, tùy tiện hỏi, nhưng mà không nghĩ tới Tiểu Thỏ vậy mà thật sự ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, sau đó lại nhìn Trình Chi Ngôn một cái, gật gật đầu nghiêm túc nói: " Được, anh Hạ Phong, anh đưa em về đi."
Tươi cười trên mặt Hạ Phong lập tức liền cứng lại rồi.
Ngay tại trong nháy mắt Tiểu Thỏ gật đầu đồng ý đó, anh ta cơ hồ cũng có thể cảm giác được ánh mắt lạnh như băng của Trình Chi Ngôn, gần như muốn chọc thủng cả người anh ta.
"Khụ khụ, cái kia, Tiểu Thỏ...Em thật sự cùng anh đi?" Thanh âm Hạ Phong run run rẩy rẩy hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Hôm nay anh... Là anh đi xe tới đây a."
" Không có việc gì, chúng ta có thể cùng nhau ngồi xe công cộng đi." Tiểu Thỏ hướng tới Hạ Phong cười, cười không ngừng làm lòng anh ta nháy mắt run rẩy.
Hạ Phong vẻ mặt khóc không ra nước mắt hướng tới Trình Chi Ngôn cầu cứu.
Nhưng mà Trình Chi Ngôn giống như cái gì đều không thấy, thản nhiên nói: "Nếu như vậy, tớ đi về trước đây."
Vừa dứt lời, anh đã đứng dậy, cầm lấy áo khoác treo ở trên ghế, xoay người lập tức ra ngoài rồi.
"Ai ai. . . Trình Chi Ngôn, vợ cậu còn ở chỗ này a! !" Hạ Phong vội vàng lên tiếng muốn gọi anh.
". . ."
Tiểu Thỏ nhìn bóng lưng Trình Chi Ngôn dần dần đi xa, nhịn không được cắn cắn môi mình.
Cái gì... Anh nước chanh làm gì đột nhiên liền tức giận...
" Đi thôi, Tiểu Tổ Tông của anh..." Hạ Phong vẻ mặt cười khổ nhìn Tiểu Thỏ nói: "Hôm nay anh không đưa em về nhà an toàn, phỏng chừng anh liền không thấy được mặt trời buổi sáng ngày mai rồi."
" Nào có khoa trương như thế!" Tiểu Thỏ liếc Hạ Phong một cái, rầu rĩ nói.
" Nào có khoa trương, Trình Chi Ngôn nhà các em là người tính tình thật tốt vậy mà cũng sẽ tức giận lớn như vậy." Hạ Phong đi đến cửa phòng, vô cùng thân sĩ kéo cửa ra giúp Tiểu Thỏ nói: "Em a, cũng hơi chút thông cảm cậu ấy một chút."
". . ."
Tiểu Thỏ trầm mặc chốc lát, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Hạ Phong nói: "Chẳng lẽ là em sai rồi? Anh cảm thấy Tiếu Hàm có ý tứ với em chính là thật sự có ý tứ sao, Tiếu Hàm cho tới bây giờ đều không có thổ lộ với em hoặc là cái khác, cho tới nay cậu ấy đều là coi em như bạn bè đối đãi, em cũng là thật lòng coi cậu ấy là bạn bè, liền bởi vì cái dạng này anh liền muốn lợi dụng quan hệ đem người ta điều đi sao? ?"
"Chậc chậc, Tiểu Thỏ, nói không thể nói như vậy, cái gì bạn bè không bạn bè, giữa nam nữ nào có cái gì bạn bè thuần khiết a." Hạ Phong vẻ mặt không tán thành nhìn cô nói: "Đây đổi lại là anh, anh nhất định cũng đem tình địch chính mình khiến cho càng xa càng tốt a, để ở dưới mí mắt cho chính mình ấm ức làm gì."
"Không có bạn bè thuần khiết?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn anh ta.
"Đúng." Hạ Phong dùng lực gật gật đầu.
" Vậy hai ta a, hai ta cũng không tính bạn bè thuần khiết sao, hai ta ngay cả bạn bè cũng không tính sao?" Tiểu Thỏ cau mày vô cùng sắc bén hỏi vấn đề này.
Một bữa cơm, nửa trước ba người chuyện trò vui vẻ, nửa sau chính là trầm mặc, kéo dài trầm mặc.
Hạ Phong cảm thấy chính mình xấu hổ, nhưng vô luận anh ta hoà giải như thế nào hai người kia chính là không rên một tiếng.
Anh ta tự quyết định một hồi, dứt khoát cũng buông tha khuyên giải, cúi đầu yên lặng dùng bữa.
Sau khi bữa tối chấm dứt, Hạ Phong thanh toán, dựa theo quán tính lại cười hì hì hướng tới Tiểu Thỏ đùa giỡn nói: "Tiểu Thỏ Thỏ a, anh đưa em về nhà có được hay không?"
Thực ra anh ta chính là thuận miệng, tùy tiện hỏi, nhưng mà không nghĩ tới Tiểu Thỏ vậy mà thật sự ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, sau đó lại nhìn Trình Chi Ngôn một cái, gật gật đầu nghiêm túc nói: " Được, anh Hạ Phong, anh đưa em về đi."
Tươi cười trên mặt Hạ Phong lập tức liền cứng lại rồi.
Ngay tại trong nháy mắt Tiểu Thỏ gật đầu đồng ý đó, anh ta cơ hồ cũng có thể cảm giác được ánh mắt lạnh như băng của Trình Chi Ngôn, gần như muốn chọc thủng cả người anh ta.
"Khụ khụ, cái kia, Tiểu Thỏ...Em thật sự cùng anh đi?" Thanh âm Hạ Phong run run rẩy rẩy hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Hôm nay anh... Là anh đi xe tới đây a."
" Không có việc gì, chúng ta có thể cùng nhau ngồi xe công cộng đi." Tiểu Thỏ hướng tới Hạ Phong cười, cười không ngừng làm lòng anh ta nháy mắt run rẩy.
Hạ Phong vẻ mặt khóc không ra nước mắt hướng tới Trình Chi Ngôn cầu cứu.
Nhưng mà Trình Chi Ngôn giống như cái gì đều không thấy, thản nhiên nói: "Nếu như vậy, tớ đi về trước đây."
Vừa dứt lời, anh đã đứng dậy, cầm lấy áo khoác treo ở trên ghế, xoay người lập tức ra ngoài rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ai ai. . . Trình Chi Ngôn, vợ cậu còn ở chỗ này a! !" Hạ Phong vội vàng lên tiếng muốn gọi anh.
". . ."
Tiểu Thỏ nhìn bóng lưng Trình Chi Ngôn dần dần đi xa, nhịn không được cắn cắn môi mình.
Cái gì... Anh nước chanh làm gì đột nhiên liền tức giận...
" Đi thôi, Tiểu Tổ Tông của anh..." Hạ Phong vẻ mặt cười khổ nhìn Tiểu Thỏ nói: "Hôm nay anh không đưa em về nhà an toàn, phỏng chừng anh liền không thấy được mặt trời buổi sáng ngày mai rồi."
" Nào có khoa trương như thế!" Tiểu Thỏ liếc Hạ Phong một cái, rầu rĩ nói.
" Nào có khoa trương, Trình Chi Ngôn nhà các em là người tính tình thật tốt vậy mà cũng sẽ tức giận lớn như vậy." Hạ Phong đi đến cửa phòng, vô cùng thân sĩ kéo cửa ra giúp Tiểu Thỏ nói: "Em a, cũng hơi chút thông cảm cậu ấy một chút."
". . ."
Tiểu Thỏ trầm mặc chốc lát, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Hạ Phong nói: "Chẳng lẽ là em sai rồi? Anh cảm thấy Tiếu Hàm có ý tứ với em chính là thật sự có ý tứ sao, Tiếu Hàm cho tới bây giờ đều không có thổ lộ với em hoặc là cái khác, cho tới nay cậu ấy đều là coi em như bạn bè đối đãi, em cũng là thật lòng coi cậu ấy là bạn bè, liền bởi vì cái dạng này anh liền muốn lợi dụng quan hệ đem người ta điều đi sao? ?"
"Chậc chậc, Tiểu Thỏ, nói không thể nói như vậy, cái gì bạn bè không bạn bè, giữa nam nữ nào có cái gì bạn bè thuần khiết a." Hạ Phong vẻ mặt không tán thành nhìn cô nói: "Đây đổi lại là anh, anh nhất định cũng đem tình địch chính mình khiến cho càng xa càng tốt a, để ở dưới mí mắt cho chính mình ấm ức làm gì."
"Không có bạn bè thuần khiết?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn anh ta.
"Đúng." Hạ Phong dùng lực gật gật đầu.
" Vậy hai ta a, hai ta cũng không tính bạn bè thuần khiết sao, hai ta ngay cả bạn bè cũng không tính sao?" Tiểu Thỏ cau mày vô cùng sắc bén hỏi vấn đề này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro